Cứ như vậy, mấy người bọn họ cũng chỉ là trở về quá khứ đánh một trận.

Mà Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả đã rời khỏi thời đại này, Hắc Hải nữ sĩ cũng biến mất ở thời đại này, điều này tương đương với việc bà bị Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả giết chết như trong lịch sự. Chuyện xảy ra trong lịch sử sau này cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.

Tất cả mọi người sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Vấn đề duy nhất chính là bọn họ cũng không thể trở về tương lai.

Bởi vì mặc dù bọn họ không thay đổi lịch sử sau đó, nhưng dù sao cũng đã xuyên không trở về, thay đổi chuyện ở thời điểm này.

Nếu như lúc này trở về tương lai thì khẳng định sẽ bị quái vật bên trong dòng sông Thời Gian nhòm ngó và ăn hết.

Giọng nói của Hắc Hải nữ sĩ lại vang lên lần nữa: “Ngươi còn cần ta gia tải nữa không?”

“Không, bây giờ chưa phải lúc… Tôi muốn biết còn có ai không gia tải Trật Tự không.” Cố Thanh Sơn nói.

“Trừ ngươi ra, còn có ba người khác, trong đó có một người ở phía trước bên trái, cách ngươi năm trăm mét, đang chém giết vật lộn với kẻ thù.”

Cố Thanh Sơn nhìn về phía mà Hắc Hải nữ sĩ đang nói.

Hắn trông thấy Đại Ca.

“Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly gia tải Hỗn Loạn nên đương nhiên không thể gia tải Quân đoàn Nhân Tộc. Còn Đại Ca, vì sao anh ta không gia tải?” Cố Thanh Sơn hỏi.

Hắc Hải nữ sĩ nói: “Bởi vì không có chức nghiệp thích hợp với hắn ta, hắn ta là giới duy nhất bên trong chư giới: Thần linh của thế giới tầng trong, vua của Vực Sâu Vĩnh Hằng, người đứng đầu vương miện ngôi sao. Ta không có mô hình nào thích hợp riêng cho hắn ta.”

Cố Thanh Sơn nói: “Vậy thì hãy mang đến cho anh ta một mô hình có tiềm lực phát triển lớn nhất trước đã.”

“Được rồi.” Hắc Hải nữ sĩ nói.

Đại Ca đang chiến đấu, bỗng nhiên trong tay có thêm một thanh đao gỗ.

Hắn ta sững sờ, nhìn lên hư không nói: “Nè, đây là chuyện gì vậy, không phải vừa nói là không có mô hình Trật Tự nào thích hợp với ta sao? Tại sao còn cho ta một cây đao?”

Giọng nói của Hắc Hải nữ sĩ vang lên: “Ta sẽ vì ngài mà sắp xếp một mô hình có tiềm lực lớn nhất, xin ngài chấp nhận sử dụng, không biết ngài có đồng ý hay không?”

“Tiềm lực lớn nhất?” Lông mày của Đại Ca thả lỏng, nhìn về những người khác.

Các loại thuật pháp.

Các loại trang bị.

Các loại dược phẩm.

Các loại thuật triệu hoán.

Chậc!

Tiềm lực lớn nhất...

Đại Ca lộ ra vẻ thận trọng, nói: “Thôi được, gia tải cho ta!”

Một giao diện lập tức hiện ra trước mắt:

[Chư Giới Tận Thế Online – mô hình Quân Đoàn Tiểu Binh đã được gia tải, chúc ngài sử dụng vui vẻ.]

Đại Ca lập tức kháng nghị: “Không phải nói là tiềm lực lớn nhất sao? Tại sao lại là tiểu binh?”

“Bất kì một vị vương giả nào cũng đều bắt đầu làm nên từ tiểu binh, các hạ ạ.” Hắc Hải nữ sĩ nói.

Lúc này một con quái vật xông đến.

Đại Ca đưa tay đặt lên sách Vận Mệnh.

Trên người hắn ta lập tức xuất hiện bảy tám chùm sáng mờ, đánh quái vật kia thành mảnh vụn.

Ting!

[Đẳng cấp của ngài đã tăng lên, hiện tại có thể mặc trang bị theo hình thức binh nhì.]

Trên thân Đại Ca xuất hiện một bộ giáp da, đao gỗ trong tay cũng đổi thành đao sắt.

“A, còn có thể từ từ tăng lên? Thú vị.”

Đại Ca đeo đao sắt bên hông, tiện tay lấy ra cây đinh ba hắc ám.

Hắn ta cười dài một tiếng, nói: “Thôi được, ta sẽ bắt đầu từ một tiểu binh, sau đó leo lên làm vương giả!”

Đang trong lúc nói chuyện, một tay hắn ta cầm sách, một tay cầm đinh ba, vọt vào trong đại quân Hỗn Loạn giả.

Bắt đầu điên cuồng chém giết!

...

Cố Thanh Sơn nhìn qua tình hình trên chiến trường, thân hình rơi xuống, đi tới bên cạnh Barry. Hắn ấn nhẹ một cái trên bả vai của anh ta rồi đi thẳng về phía chân trời.

Hắn vượt qua tầng tầng mây đen, đi thẳng tới trên bầu trời cực kỳ cao xa.

Sương mù hỗn loạn màu xám đậm trước mặt hắn không xa bắt đầu tản ra, lộ ra một dáng người.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.

Nó nhìn chằm chằm Cố Thanh Sơn, dùng giọng nam nói: “Ta đã dùng sức mạnh vĩ đại của Kỷ nguyên Hỗn Loạn để phong tỏa hoàn bộ nơi này, lần này ngươi đừng hòng chạy trốn.”

Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Ngươi cho rằng lần nào ta cũng phải chạy trốn sao? Nếu ta thắng được…”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả từ trong sương mù bước tới, nói:

“Ngay cả Trật Tự mạnh nhất của Nhân tộc cực cổ cũng đã bị ngươi lấy ra, nếu như để ngươi tiếp tục sống sót thì toàn bộ Kỷ nguyên Hỗn Loạn sẽ phải đối diện với biến số càng lớn, cho nên ta quyết định một chuyện.”

“Chuyện gì?” Cố Thanh Sơn hỏi.

“Ngươi, Cố Thanh Sơn, là một người không thể không giết. Nếu như ngươi không chết, Trật Tự sẽ vĩnh viễn không diệt vong.”

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả nói, uy thế trên người càng ngày càng nặng.

Ánh sáng u ám bao quanh lấy nó, xung quanh người nó hình thành một vòng sáng hình tròn.

Cố Thanh Sơn khẽ vươn tay.

Địa kiếm được hắn nắm chặt, nhẹ nhàng vung lên hai lần.

Ánh mắt Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả trở nên nóng bỏng, nói nhỏ: “Đây là Địa kiếm, còn Thiên kiếm đâu?”

“Hôm nay cô ấy xin nghỉ… dù sao giết ngươi cũng không cần đến cô ấy.” Cố Thanh Sơn nói.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả im lặng, sắc mặt hờ hững.

Một cây trường mâu xuất hiện trong tay nó.

Đây không phải là Kẻ phá hủy vạn vật, mà là vật thay thế do nó tìm được.

“Cố Thanh Sơn, ta biết ngươi không hề quý trọng tính mệnh của bản thân ngươi, nhưng không phải lúc nào ngươi cũng lý trí được như vậy. Ví dụ như... với tính mạng của người khác….?”

Trường mâu chỉ xuống dưới tầng mây.

Tất cả các quái vật Hỗn Loạn đều dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Anna.

"Chân Thần có lệnh, giết cô ta!"

“Cô ta phải chết!”

“Chỉ là một thần linh mới, còn rất non nớt, hoàn toàn có thể giết chết!”

“Giết cô ta!”

“Đều lên đi, giết cô ta!”

Đại quân Hỗn Loạn bỏ lại đối thủ của chúng, cùng nhau phóng về phía Anna.

"Chỉ bằng các ngươi?"

Anna khẽ cắn môi, vung lưỡi hái, toàn lực đối phó với những kẻ đánh lén xông tới từ xa.

Ánh mắt Cố Thanh Sơn rất mãnh liệt, sát ý trên người cũng tuôn trào.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả cười ha ha, nói: “Nhìn đi! Cố Thanh Sơn, ngươi đang sợ… hóa ra cũng có lúc ngươi sợ hãi!”

Nó đột nhiên giơ trường mâu lên, chặn ngay trước mặt.

Keng!

Một tiếng vang chấn động kịch liệt.

Trường mâu ngăn cản kiếm trong tay Cố Thanh Sơn.

Cùng lúc đó, một cô gái cầm trường kiếm trong tay xuất hiện phía sau Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả, thanh kiếm cố gắng đâm vào.

Sơn Nữ vừa định đâm kiếm ra, đã thấy mấy cánh tay của Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả vung lên.

Mấy luồng sáng màu xám từ trong tay của nó bay lên, bắn về phía Sơn Nữ.

Lực lượng Thần phạt!

Kể cả tốc độ lẫn uy lực của luồng thần phạt này, Sơn Nữ đều không thể ngăn cản được.

Sơn Nữ đành phải đẩy thanh kiếm ra, xoay người lại tránh né đòn tấn công.

Luồng sáng xám đó lướt qua cạnh người nàng, bay về phía xa, đánh xuyên hư không rồi biến mất.

Lúc này Cố Thanh Sơn đang sử dụng kiếm quyết.

Vô số luồng kiếm khí nhỏ bé nhảy nhót ở bên trên Địa Kiếm.

Phừng!

Ngọn lửa vô tận bùng lên, hóa thành một biển lửa thiêu đốt cả bầu trời.

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả ở trong đó, cho nên tất cả thuật pháp của nó đều bị phá hủy.

"Cũng thường thôi! Ta chính là người có được tất cả lực lượng của Kỷ nguyên Hỗn Loạn!"

Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả gầm lên, hai tay chuẩn bị chắp lại, định bụng sử dụng một loại thần phạt khác.

Cố Thanh Sơn đã chuẩn bị từ trước, đưa tay về phía sau nắm lấy Triều Âm kiếm, chém thẳng về phía biển lửa.

Một luồng sương mù lạnh lẽo màu xanh lam, giống như thủy triều đổ ập lên người Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả!

Cả người Linh Hồn Tiêu Tiếu Giả bị cứng lại.

Vào lúc này, trong biển lửa vô tận, xuất hiện một luồng sương băng bùng lên!

Trong lửa và băng, Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả chậm rãi mở to miệng, nhưng ngay cả một lời cũng không thể nói ra được.

Cơ thể của nó dần dần cứng lại, cuối cùng không thể động đậy chút nào.

Đúng lúc này, Cố Thanh Sơn thu về hai thanh kiếm của mình.

Một luồng ý chí vô hình rất sắc bén từ trên người hắn xuất hiện, mạnh mẽ chém về phía Linh Hồn Tiêm Tiếu Giả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện