Đinh Mạc Ca chuẩn bị tan tầm, vừa đi ra ngoài đã nhận được một cú điện thoại, là số máy lạ.
Đinh Mạc Ca lười biếng nhấc máy, chỉ là anh không đủ kiên nhẫn chờ đợi bên kia nói chuyện liền muốn tắt máy.
"Khoan đã... Là tôi."
Đinh Mạc Ca vẫn duy trì tư thái vừa rồi, mặt có chút biến sắc, ánh mắt nhìn vào hư không.
Đáy lòng anh hung hăng lộp bộp một chút, theo bản năng nghiêng đầu trong giọng điệu lạnh nhạt như cũ.
"Hàn Triệt Luân?"
"Là tôi."
*
*
*
Lòng anh dự cảm không yên ổn, liền suy diễn lung tung rồi tự nhiên hoảng loạn tâm.
*
*
*
Anh đang không biết nên thế nào hòa giải với cô, bây giờ lại xuất hiện tình địch, anh hoàn toàn không có ưu thế đi.
*
*
*
Ngày thứ hai kể từ khi gặp mặt Hàn Triệt Luân, tâm trạng của anh càng thêm rối tinh rối mù. Rất muốn đem cô về nhưng anh không được phép làm như thế một lần nữa. Anh rất để ý, anh chính là lo sợ mất đi cô, nhưng anh lại càng không muốn cưỡng ép cô thêm một lần.
*
*
*
Vậy mà 6 tháng đã trôi qua, sinh nhật Đường Nhiên và Hi Hi đến gần.Đinh Mạc Ca kể từ lúc đó rất an phận, chỉ là vài ngày lại lấy cớ công tác trộm quan sát cô.
Một lần đó, anh từ Phần Lan về, tâm như chết đi, nhốt mình ở nhà suốt một tuần, một tuần đó bạn anh chính là khói thuốc.
Thái Nghị hôm nay từ Anh Quốc trở về, lại được đồng nghiệp báo tin này lập tức chạy đến chỗ anh.
Chỉ có anh biết được cảm nhận của Đinh Mạc Ca, kể từ khi yêu cô gái đó càng ngày càng không thể khống chế mình, trong anh bây giờ càng cuộn sóng, lồng ngực phập phồng bất an.
Không ngoài dự đoán, vừa mở cửa chính ra anh lại phát hiện Đinh Mạc Ca nằm dưới sàn nhà.
Thái Nghị bước đến ôm anh vào phòng ngủ, Đinh Mạc Ca lúc này mở mắt, trực tiếp đẩy anh ra:" Cậu về đi, tôi không sao."
Tròng mắt Thái Nghị xoay quanh có vẻ lúng túng:" Tôi biết rồi, anh có nên..."
"Câm miệng."
Thái Nghị im bặt. Một giây sao, Đinh Mạc Ca ôm chặt bụng mình, cắn môi.
Thái Nghị vụng trộm lén lút nhìn Đinh Mạc Ca một cái phát hiện mặt anh lúc này đã tái xanh, thân thể cao lớn ngã xuống sàn nhà.
*
*
*
"Bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày, chúng tôi đang chuẩn bị phẫu thuật."
Đinh Mạc Ca lười biếng nhấc máy, chỉ là anh không đủ kiên nhẫn chờ đợi bên kia nói chuyện liền muốn tắt máy.
"Khoan đã... Là tôi."
Đinh Mạc Ca vẫn duy trì tư thái vừa rồi, mặt có chút biến sắc, ánh mắt nhìn vào hư không.
Đáy lòng anh hung hăng lộp bộp một chút, theo bản năng nghiêng đầu trong giọng điệu lạnh nhạt như cũ.
"Hàn Triệt Luân?"
"Là tôi."
*
*
*
Lòng anh dự cảm không yên ổn, liền suy diễn lung tung rồi tự nhiên hoảng loạn tâm.
*
*
*
Anh đang không biết nên thế nào hòa giải với cô, bây giờ lại xuất hiện tình địch, anh hoàn toàn không có ưu thế đi.
*
*
*
Ngày thứ hai kể từ khi gặp mặt Hàn Triệt Luân, tâm trạng của anh càng thêm rối tinh rối mù. Rất muốn đem cô về nhưng anh không được phép làm như thế một lần nữa. Anh rất để ý, anh chính là lo sợ mất đi cô, nhưng anh lại càng không muốn cưỡng ép cô thêm một lần.
*
*
*
Vậy mà 6 tháng đã trôi qua, sinh nhật Đường Nhiên và Hi Hi đến gần.Đinh Mạc Ca kể từ lúc đó rất an phận, chỉ là vài ngày lại lấy cớ công tác trộm quan sát cô.
Một lần đó, anh từ Phần Lan về, tâm như chết đi, nhốt mình ở nhà suốt một tuần, một tuần đó bạn anh chính là khói thuốc.
Thái Nghị hôm nay từ Anh Quốc trở về, lại được đồng nghiệp báo tin này lập tức chạy đến chỗ anh.
Chỉ có anh biết được cảm nhận của Đinh Mạc Ca, kể từ khi yêu cô gái đó càng ngày càng không thể khống chế mình, trong anh bây giờ càng cuộn sóng, lồng ngực phập phồng bất an.
Không ngoài dự đoán, vừa mở cửa chính ra anh lại phát hiện Đinh Mạc Ca nằm dưới sàn nhà.
Thái Nghị bước đến ôm anh vào phòng ngủ, Đinh Mạc Ca lúc này mở mắt, trực tiếp đẩy anh ra:" Cậu về đi, tôi không sao."
Tròng mắt Thái Nghị xoay quanh có vẻ lúng túng:" Tôi biết rồi, anh có nên..."
"Câm miệng."
Thái Nghị im bặt. Một giây sao, Đinh Mạc Ca ôm chặt bụng mình, cắn môi.
Thái Nghị vụng trộm lén lút nhìn Đinh Mạc Ca một cái phát hiện mặt anh lúc này đã tái xanh, thân thể cao lớn ngã xuống sàn nhà.
*
*
*
"Bệnh nhân bị xuất huyết dạ dày, chúng tôi đang chuẩn bị phẫu thuật."
Danh sách chương