68134.
“Nếu không thì, anh cứ đi làm việc bận của anh trước đi, không cần phải ở đây để rồi làm lỡ việc đâu.”
Cố Phi Yên vuốt vuốt điện thoại,có chút áy náy nên phá vỡ sự im lặng này, “tiền vé xem phim tôi gửi qua điện thoại cho anh, tôi sẽ gọi bạn tôi đến xem phim cùng tôi, vé xem phim này cũng không phải miễn phí, bà của tôi giống như một đứa trẻ vậy, nên có gì mong anh hãy lượng thứ.”
“Tôi không để bụng đâu,nhưng.......” Lục Tu Chi nở một nụ cười, chỉ vào vé xem phim, “bà của cô hình như nói là, trước khi xem phim phải chụp một tấm ảnh, lúc xem phim cũng phải chụp một tấm ảnh, lúc kết thúc phim vẫn phải chụp một tấm ảnh, tổng cộng ba tấm mới có thể chứng minh chúng ta” rõ ràng’.......”
“Haizz........” Cố Phi Yên cảm thấy mất mặt lấy tay che mặt đi, “bà tôi thật là......”
“Người già cũng giống như trẻ con vậy, bà ấy cũng là vì muốn tốt cho cô.” Lục Tu Chi phì cười, và vỗ vỗ vào bả vai của cô, “đi thôi, phim sắp chiếu rồi.Tôi hôm nay không cần phải làm thí nghiệm, thật may là có thể xem phim thoải mái một chút.”
“Làm thí nghiệm? Anh làm công việc gì vậy?”Cố Phi Yên rất nhanh thay đổi sự chú ý, rất tò mò nên hỏi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Lục Tu Chi dừng lại, nở một nụ cười ấm áp, “chuyên ngành của tôi là về công trình sinh vật.”
“Nghe rất là lợi hại đó, nhưng tôi chỉ là đồ cặn bã thôi.” Cố Phi Yên khua khua một tay, không nhịn được nên nói, “mặc dù tôi không để thầy cô giáo phải đau đầu, nhưng cũng không phải là một học sinh ngoan giành được vinh quang gì cả.”
Nhớ lúc đầu,cô luôn lấy bài tập đi hỏi Chiến Mặc Thần, mỗi ngày đều làm phiền anh ấy, nhìn thấy cô anh đều nói bóng gió là cô không có não.
Bây giờ nghĩ.........
Không, không thể nghĩ!
“Không, cô bây giờ rất tốt.” Giọng nói ấm áp của Lục Tu Chi kéo mạch suy nghĩ của cô trở lại.
Lúc anh nói những lời này thì vừa hay phim bắt đầu chiếu, vé của bọn học mua gần với màn chiếu nhất, một bộ phim rất hot, mọi người từ mọi phía đến kiểm tra vé vào cổng chen chúc nhau, Cô Phi Yên va vào ngực Lục Tu Chi.
“Ây ya, xin lỗi.” Cố Phi Yên nhanh chóng xin lỗi, ngước đôi mắt lên nhìn,đối diện với đôi mắt vừa bao dùng vừa ấm áp của Lục Tu Chi sau đó anh còn nở một nụ cười dịu dàng.
“Không có gì.” Lục Tu Chi lắc đầu cười.
Chỉ là một lần xảy ra sự việc nhỏ ngoài ý muốn, Cố Phi Yên tự nhiên cảm thấy mặt mình nóng dần lên.
Lúc xem phim, Cố Phi Yên có ý vô tình giảm bớt số lần nói chuyện với Lục Tu Chi đi, giữ gìn khoảng cách.
Mặc dù xem phim có vẻ sợ hãi, nhưng khi xem đến cảnh doạ người, cô thà nắm đến chết chỗ để tay của cái ghế, nhắm tịt mắt lại, cũng sẽ không dựa gần vào Lục Tu Chi một tí nào.
Lục Tu Chi dường như phát hiện sự lạnh nhạt kháng cự ở trên người cô, cũng vẫn lễ phép giữ gìn khoảng cách.
Kết thúc phim, hai người đi ra khỏi rạp phim chụp một tấm ảnh “chứng cứ”, Cố Phi Yên có ý định đi trước.
“Tôi đi tàu điện ngầm, còn anh?” Cô hỏi.
“Tôi cũng đi tàu điện ngầm, nhưng có thể sẽ không cũng hướng với cô.”
“Ừm.....” Cố Phi Yên trong lòng nhẹ nhõm nói ra một câu. Trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ, “vậy chúng ta đi thôi.”
Cuộc gặp này, vẫn thật là để người ta có chút ngại.
..........
Về đến nhà,Cố Phi Yên gửi trước bà Bà Thẩm hai tấm ảnh “chứng cứ” sau đó mới lấy quần áo đi tắm.
Lần này, Bà Thẩm vẫn không hồi âm lại.
Nói ra cũng rất kì lạ.
Lần trước dùng phần ghi âm để gửi tin nhắn cho cô, về sau Bà Thẩm cũng không gửi lại tin nhắn như vậy cho cô nữa, viết tin nhắn thì lại càng không thấy.
Tắm xong, Cố Phi Yên nghe thấy tiếng điện thoại kêu. Từ trên giường lấy điện thoại xem, là Bà Thẩm.
“Tiểu Yên, ta nhìn con và Tiểu Lục rất là hợp nhau, nghe lời ta, con và cậu ta hãy ở bên nhau đi, có nghe không đấy?” Bà Thẩm mở lời là nói về việc gặp gỡ hôm nay, và Cố Phi Yên thấy không tệ lắm.
Cô khóc cười cũng không được, “bà nội, con bây giờ không muốn yêu đương gì hết, con không có cái suy nghĩ đó đâu.”
“Cái gì mà không có suy nghĩ đó!” Bà Thẩm không bằng lòng, “con và Tiểu Lục ở bên nhau rất là tốt, cậu ấy lớn lên đẹp trai khôi ngô tuấn tú, lại cao ráo, nghe nói điều kiện trong nhà cũng rất được, ta nhìn rất là hợp với con.”
“Nhưng con không thích.”
“Vậy con thích cái gì? Bạn trai của người khác sao? Ta nói cho con biết,con không được nhớ đến bạn trai của người khác, chúng ta làm người không thể mặt dày được, con biết không?hay là muốn bị người ta đâm cho đến tận xương tuỷ?”
Cố Phi Yên cau mày, giọng nói cũng có chút không vui, “bà nội, bà nói cái gì vậy?”
Cô lúc nào khi nào nhớ đến bạn trai của người khác cơ chứ? Không bao giờ, suy nghĩ trong đầu cô lướt qua một cách,nhưng cái cách này phải cùng với sao băng ở nơi xa xôi bay qua,cô vẫn còn kịp để nghĩ ra những cách nhỏ khác, suy nghĩ không được nữa rồi.
“Ya, ta vẫn không phải vì con mà gấp gáp? Thôi thôi,con nếu như không nghe ta một bà già này, thì thôi đi.” Bà Thẩm muốn cúp máy, “ta đi ngủ trước đây, con cũng đi nghỉ ngơi sớm đi, không được để mình mệt đấy.”
“Vâng.”
“Tiểu Yên à, ta nhìn Tiểu Lục thật sự là một đứa trẻ tốt, con nên suy nghĩ lại đi.”
“......... được rồi bà.”
Tắt điện thoại, Cố Phi Yên vốn dĩ không có để chuyện này trong lòng.
Cô thật sự không muốn liên quan gì đế chuyện tình cảm, hơn nữa, lại cùng với một người vừa mới gặp, đồng ý yêu cầu của Bà Thẩm, thực sự là cũng có chút bằng mặt mà không bằng lòng. Nhưng mà,nhận thấy được tình hình, tưởng tượng của Cố Phi Yên càng ngày càng xa.
Ăn cơm.
Xem phim.
Đi dạo, đi công viên,......
Cố Phi Yên và Lục Tu Chi bị miễng cưỡng ở cùng nhau, vậy mà hẹn hò nhau giả cũng mấy lần rồi.
Bà Thẩm một ngày gọi điện thoại một lần để thúc giục, Cố Phi Yên không muốn mỗi ngày đều tìm một cái cơ để từ chối, một tuần trôi qua, mà cũng cùng vơi Lục Tu Cho đi ra ngoài hai ba lần. Mặc dù hai người mặt không biết phải làm sao, nhưng đây là tiếp xúc thật,may là Cố Phi Yên đối với Lục Tu Chi cũng không có ác cảm gì, hai người vẫn là bạn bè.
Bà Thẩm nhìn thấy hai người bọn họ thân nhau hơn, tâm trạng không biết có tốt nhiều lên không,lại muốn Cố Phi Yên đăng ảnh cô và Lục Tiể Chi lên trang cá nhân, tuyên bố công khai mình đã có bạn trai rồi, nói rằng bọn trẻ rất thích thể hiện cảm xúc, để cô cũng theo xu hướng đó.
Cố Phi Yên rất là không đồng tình, nhưng ở trước mặt Bà Thẩm phải vui vẻ thích thú, cô thật sự ngại từ chối.
Cuối cùng, cô vẫn đăng lên trang cá nhân của mình, cùng với dòng chữ hợp với bức ảnh, nhìn rất có thành ý, nhưng cô có ý định chơi một trò chơi nho nhỏ,cô đăng lên trang cá nhân sau đó để chế độ riêng tư.
Cứ như vậy,ở trên trang cá nhân chỉ có mình cô có thể nhìn thấy, đăng lên rồi cũng như là không đăng.
Có Bà Thẩm rất cần mẫn không mệt mỏi làm mối cô với Lục Tu Chi, cơ bản Cố Phi Yên quyết định trước tiên sẽ không gấp đi tìm việc chạy phát tờ rơi,bởi vì chạy phát tờ rơi đơn cần phải ở đỉnh của ngày hè chói chang ở bên ngoài chạy đông chạy tây, cơ thể cô có chút không thích ứng được, có thể sẽ không chịu nổi được.
Cô dự định ở nhà nghỉ ngơi khoảng nửa tháng, nhưng bây giờ như vậy,cô chỉ nhàn rỗi một tuần thôi đã không chịu nổi được rồi.
“Nếu không thì, anh cứ đi làm việc bận của anh trước đi, không cần phải ở đây để rồi làm lỡ việc đâu.”
Cố Phi Yên vuốt vuốt điện thoại,có chút áy náy nên phá vỡ sự im lặng này, “tiền vé xem phim tôi gửi qua điện thoại cho anh, tôi sẽ gọi bạn tôi đến xem phim cùng tôi, vé xem phim này cũng không phải miễn phí, bà của tôi giống như một đứa trẻ vậy, nên có gì mong anh hãy lượng thứ.”
“Tôi không để bụng đâu,nhưng.......” Lục Tu Chi nở một nụ cười, chỉ vào vé xem phim, “bà của cô hình như nói là, trước khi xem phim phải chụp một tấm ảnh, lúc xem phim cũng phải chụp một tấm ảnh, lúc kết thúc phim vẫn phải chụp một tấm ảnh, tổng cộng ba tấm mới có thể chứng minh chúng ta” rõ ràng’.......”
“Haizz........” Cố Phi Yên cảm thấy mất mặt lấy tay che mặt đi, “bà tôi thật là......”
“Người già cũng giống như trẻ con vậy, bà ấy cũng là vì muốn tốt cho cô.” Lục Tu Chi phì cười, và vỗ vỗ vào bả vai của cô, “đi thôi, phim sắp chiếu rồi.Tôi hôm nay không cần phải làm thí nghiệm, thật may là có thể xem phim thoải mái một chút.”
“Làm thí nghiệm? Anh làm công việc gì vậy?”Cố Phi Yên rất nhanh thay đổi sự chú ý, rất tò mò nên hỏi.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Lục Tu Chi dừng lại, nở một nụ cười ấm áp, “chuyên ngành của tôi là về công trình sinh vật.”
“Nghe rất là lợi hại đó, nhưng tôi chỉ là đồ cặn bã thôi.” Cố Phi Yên khua khua một tay, không nhịn được nên nói, “mặc dù tôi không để thầy cô giáo phải đau đầu, nhưng cũng không phải là một học sinh ngoan giành được vinh quang gì cả.”
Nhớ lúc đầu,cô luôn lấy bài tập đi hỏi Chiến Mặc Thần, mỗi ngày đều làm phiền anh ấy, nhìn thấy cô anh đều nói bóng gió là cô không có não.
Bây giờ nghĩ.........
Không, không thể nghĩ!
“Không, cô bây giờ rất tốt.” Giọng nói ấm áp của Lục Tu Chi kéo mạch suy nghĩ của cô trở lại.
Lúc anh nói những lời này thì vừa hay phim bắt đầu chiếu, vé của bọn học mua gần với màn chiếu nhất, một bộ phim rất hot, mọi người từ mọi phía đến kiểm tra vé vào cổng chen chúc nhau, Cô Phi Yên va vào ngực Lục Tu Chi.
“Ây ya, xin lỗi.” Cố Phi Yên nhanh chóng xin lỗi, ngước đôi mắt lên nhìn,đối diện với đôi mắt vừa bao dùng vừa ấm áp của Lục Tu Chi sau đó anh còn nở một nụ cười dịu dàng.
“Không có gì.” Lục Tu Chi lắc đầu cười.
Chỉ là một lần xảy ra sự việc nhỏ ngoài ý muốn, Cố Phi Yên tự nhiên cảm thấy mặt mình nóng dần lên.
Lúc xem phim, Cố Phi Yên có ý vô tình giảm bớt số lần nói chuyện với Lục Tu Chi đi, giữ gìn khoảng cách.
Mặc dù xem phim có vẻ sợ hãi, nhưng khi xem đến cảnh doạ người, cô thà nắm đến chết chỗ để tay của cái ghế, nhắm tịt mắt lại, cũng sẽ không dựa gần vào Lục Tu Chi một tí nào.
Lục Tu Chi dường như phát hiện sự lạnh nhạt kháng cự ở trên người cô, cũng vẫn lễ phép giữ gìn khoảng cách.
Kết thúc phim, hai người đi ra khỏi rạp phim chụp một tấm ảnh “chứng cứ”, Cố Phi Yên có ý định đi trước.
“Tôi đi tàu điện ngầm, còn anh?” Cô hỏi.
“Tôi cũng đi tàu điện ngầm, nhưng có thể sẽ không cũng hướng với cô.”
“Ừm.....” Cố Phi Yên trong lòng nhẹ nhõm nói ra một câu. Trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ, “vậy chúng ta đi thôi.”
Cuộc gặp này, vẫn thật là để người ta có chút ngại.
..........
Về đến nhà,Cố Phi Yên gửi trước bà Bà Thẩm hai tấm ảnh “chứng cứ” sau đó mới lấy quần áo đi tắm.
Lần này, Bà Thẩm vẫn không hồi âm lại.
Nói ra cũng rất kì lạ.
Lần trước dùng phần ghi âm để gửi tin nhắn cho cô, về sau Bà Thẩm cũng không gửi lại tin nhắn như vậy cho cô nữa, viết tin nhắn thì lại càng không thấy.
Tắm xong, Cố Phi Yên nghe thấy tiếng điện thoại kêu. Từ trên giường lấy điện thoại xem, là Bà Thẩm.
“Tiểu Yên, ta nhìn con và Tiểu Lục rất là hợp nhau, nghe lời ta, con và cậu ta hãy ở bên nhau đi, có nghe không đấy?” Bà Thẩm mở lời là nói về việc gặp gỡ hôm nay, và Cố Phi Yên thấy không tệ lắm.
Cô khóc cười cũng không được, “bà nội, con bây giờ không muốn yêu đương gì hết, con không có cái suy nghĩ đó đâu.”
“Cái gì mà không có suy nghĩ đó!” Bà Thẩm không bằng lòng, “con và Tiểu Lục ở bên nhau rất là tốt, cậu ấy lớn lên đẹp trai khôi ngô tuấn tú, lại cao ráo, nghe nói điều kiện trong nhà cũng rất được, ta nhìn rất là hợp với con.”
“Nhưng con không thích.”
“Vậy con thích cái gì? Bạn trai của người khác sao? Ta nói cho con biết,con không được nhớ đến bạn trai của người khác, chúng ta làm người không thể mặt dày được, con biết không?hay là muốn bị người ta đâm cho đến tận xương tuỷ?”
Cố Phi Yên cau mày, giọng nói cũng có chút không vui, “bà nội, bà nói cái gì vậy?”
Cô lúc nào khi nào nhớ đến bạn trai của người khác cơ chứ? Không bao giờ, suy nghĩ trong đầu cô lướt qua một cách,nhưng cái cách này phải cùng với sao băng ở nơi xa xôi bay qua,cô vẫn còn kịp để nghĩ ra những cách nhỏ khác, suy nghĩ không được nữa rồi.
“Ya, ta vẫn không phải vì con mà gấp gáp? Thôi thôi,con nếu như không nghe ta một bà già này, thì thôi đi.” Bà Thẩm muốn cúp máy, “ta đi ngủ trước đây, con cũng đi nghỉ ngơi sớm đi, không được để mình mệt đấy.”
“Vâng.”
“Tiểu Yên à, ta nhìn Tiểu Lục thật sự là một đứa trẻ tốt, con nên suy nghĩ lại đi.”
“......... được rồi bà.”
Tắt điện thoại, Cố Phi Yên vốn dĩ không có để chuyện này trong lòng.
Cô thật sự không muốn liên quan gì đế chuyện tình cảm, hơn nữa, lại cùng với một người vừa mới gặp, đồng ý yêu cầu của Bà Thẩm, thực sự là cũng có chút bằng mặt mà không bằng lòng. Nhưng mà,nhận thấy được tình hình, tưởng tượng của Cố Phi Yên càng ngày càng xa.
Ăn cơm.
Xem phim.
Đi dạo, đi công viên,......
Cố Phi Yên và Lục Tu Chi bị miễng cưỡng ở cùng nhau, vậy mà hẹn hò nhau giả cũng mấy lần rồi.
Bà Thẩm một ngày gọi điện thoại một lần để thúc giục, Cố Phi Yên không muốn mỗi ngày đều tìm một cái cơ để từ chối, một tuần trôi qua, mà cũng cùng vơi Lục Tu Cho đi ra ngoài hai ba lần. Mặc dù hai người mặt không biết phải làm sao, nhưng đây là tiếp xúc thật,may là Cố Phi Yên đối với Lục Tu Chi cũng không có ác cảm gì, hai người vẫn là bạn bè.
Bà Thẩm nhìn thấy hai người bọn họ thân nhau hơn, tâm trạng không biết có tốt nhiều lên không,lại muốn Cố Phi Yên đăng ảnh cô và Lục Tiể Chi lên trang cá nhân, tuyên bố công khai mình đã có bạn trai rồi, nói rằng bọn trẻ rất thích thể hiện cảm xúc, để cô cũng theo xu hướng đó.
Cố Phi Yên rất là không đồng tình, nhưng ở trước mặt Bà Thẩm phải vui vẻ thích thú, cô thật sự ngại từ chối.
Cuối cùng, cô vẫn đăng lên trang cá nhân của mình, cùng với dòng chữ hợp với bức ảnh, nhìn rất có thành ý, nhưng cô có ý định chơi một trò chơi nho nhỏ,cô đăng lên trang cá nhân sau đó để chế độ riêng tư.
Cứ như vậy,ở trên trang cá nhân chỉ có mình cô có thể nhìn thấy, đăng lên rồi cũng như là không đăng.
Có Bà Thẩm rất cần mẫn không mệt mỏi làm mối cô với Lục Tu Chi, cơ bản Cố Phi Yên quyết định trước tiên sẽ không gấp đi tìm việc chạy phát tờ rơi,bởi vì chạy phát tờ rơi đơn cần phải ở đỉnh của ngày hè chói chang ở bên ngoài chạy đông chạy tây, cơ thể cô có chút không thích ứng được, có thể sẽ không chịu nổi được.
Cô dự định ở nhà nghỉ ngơi khoảng nửa tháng, nhưng bây giờ như vậy,cô chỉ nhàn rỗi một tuần thôi đã không chịu nổi được rồi.
Danh sách chương