Nghe lời này của nữ quỷ, dường như quyến luyến bạn trai cho nên không chịu rời đi, nhưng nam nhân kia lại không muốn gắp cô ấy

Càn khôn kiếm pháp trong tay anh tôi quá mạnh, nữ quỷ kia sợ hãi né tránh đến trước cửa nhà mình, khóc lóc cầu xin bố mình:” ba, đừng để bọn họ thu con, con không hại mọi người, con chỉ muốn gặp hắn, thấy mặt hắn con sẽ ngoan ngoãn đi….. Con còn có chuyện muốn nói với hắn, thoả mãn tâm nguyện của con đi, ba ba…..”

Ông chủ mỏ quặng trong lòng áy náy đến không thôi, vừa nghe quỷ hồn con gái cầu xin như vậy, lên lộ ra thần sắc do dự.

Tôi nhíu mày nhắc nhở:” không nên tin quỷ nói, quỷ hồn tư duy rõ ràng như vậy, sao có thể là thiện tâm?”

Nữ quỷ kia thân hình bất thường, nhìn tôi nói:” ngươi cũng là mẹ, vì sao không thông cảm tâm tình cho ta……. Tại sao ngươi nhẫn tâm như vậy?”

” Nếu ta nhẫn tâm, ngươi còn có cơ hội ở đây nói chuyện”? Tôi không vui trả lời, nữ quỷ này thật không biết tốt xấu, nếu tôi tàn nhẫn thì cô ta bây giờ đã bị kéo vào minh phủ.

Nhưng cô ấy cũng rất đáng thương, tôi cố gắng khuyên nhủ:” diễn trò cũng một vừa hai phải, xin khuyên ngươi bỏ đi tâm tư hại người của mình, tự sát cũng làm một loại tội nghiệt, ngươi đừng nghĩ hại người, nên sớm một chút vào vòng luân hồi chuộc tội”.

Nữ quỷ bị lời nói thẳng thắn này làm cho kinh sợ, thân hình chậm rãi hiện ra, một nữ sinh tóc ngắn.

Thoạt nhìn trẻ hơn tôi 2 tuổi

Nhưng hoàn cảnh gia đình tôi với nữ quỷ này khác nhau, nếu tôi năm 16 tuổi mang thai, nhà tôi cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ, vì tôi là vật hiến tế.

Nhưng một cô gái trong gia đình bình thường, học trường trung học bụng mà lớn, thật sự là một chuyện khó khăn, sẽ bị vô số người sau lưng cười mắng, áp lực rất lớn, lại còn không được làm chủ quyết định của mình.

Trong nhà nếu lại tạo thêm áp lực, sẽ dễ dàng làm mọi cảm xúc mất đi, dẫn tới suy nghĩ cực đoan.

Nhưng cũng có liên quan đến Nam nhân này, Nam nhân này từ đầu đến cuối tránh mà không gặp, quá đê tiện, Nam nhân này một chút trách nhiệm cũng không có.

Có một số nam nhân rất đê tiện, cảm thấy mang thai và phá bỏ đều là chuyện của nữ nhân, nam nhân sẽ không có nghiệp chướng,nhưng thật ra nam nhân nghiệp chướng sẽ nhiều hơn, nhưng con cái phần lớn dựa vào người mẹ, bởi vậy sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào ý kiến của người mẹ

Nếu có người không thể giữ lại đứa trẻ, gần như sẽ thẹn với lòng, dùng siêu độ hoặc sau kinh tới cầu tâm được bình an, như vậy Tâm thái được bình thản, đặt hết hi vọng, giảm bớt áy náy cùng nghiệp chướng

Giang Khởi Vân từng nói: có nghiệp chướng không muốn loại bỏ, ngược lại còn cố tình che giấu, sai càng thêm sai, cho nên minh phủ mới bận rộn như vậy, bận rộn thanh toán nghiệp chướng.

” Tiểu muội, ngươi muốn tìm nam nhân xấu xa đó làm gì? Biết rõ là đồ đê tiện rồi còn nhớ mãi không quên? Ngươi ngốc à? Sớm đầu thai một lần nữa bắt đầu cuộc sống mới”. Anh tôi ngậm cây kẹo mút trong miệng nói.

Nữ quỷ kia yếu ớt nhìn chúng tôi:” ta muốn nhìn hắn hỏi cho rõ ràng……”

Haizzzz, là một quỷ có chấp niệm….

Cô ấy quay sang ông chủ mỏ quặng nói:” ba ba….. xin người đừng đuổi con đi, con muốn tìm hắn hỏi cho rõ ràng…… Con không cam lòng …..”

Ông chủ mỏ quặng kia cũng muốn biết, ai làm cho bụng con gái mình to ra, tức giận nói:” được rồi, được rồi, …… Ta không đuổi con, không đuổi con, trước tiên con đưa hồn đệ đệ trở về đã, ba giúp con hết giận”

Anh tôi trợn mắt, đồng ý với quỷ? Ông chủ mỏ quặng này muốn bị con gái theo dõi đúng không? Gia chủ thay đổi tâm tư, chúng tôi là pháp sư ủy thác chỉ có thể tạm thời dừng tay, mọi việc đều có nhân quả, chúng tôi lại không phải chủ nhà, nên ngồi yên nghe theo phân phó.

Tiếng khóc thút thít của nữ quỷ biến mất, ông chủ quặng mang hồn con trai về phòng, hồn lơ lưng một lúc, tự tìm được chính căn phòng của mình trở về

Anh tôi đặt lên người hắn một lá định hồn phù chú, dặn dò ông chủ mỏ quặng đừng xé xuống, chờ đủ 24 giờ mới được xé.

Ông chủ mỏ quặng xoa xoa tay, mời chúng tôi đến phòng khách ngồi, có chút do dự nói:” hai vị,. … Vừa rồi ta thấy các ngươi có bản lĩnh, thật là pháp sư có bản lĩnh”

” Đừng nói nhảm nữa, nói chuyện chính đi”. Anh tôi sốt ruột quát

” Cái này…… Con gái ta tâm nguyện chưa xong, ta là cha trong lòng cũng còn tiếc nuối áy náy, hai vị có thể giúp con gái ta hoàn thành tâm nguyện, để nó không còn vướng bận điều gì rời đi!”

” Chúng ta nhận được ủy thác là tiễn con gái ngươi đi, nếu vừa rồi em gái ta nhẫn tâm một chút, đã kéo đi rồi, chúng ta bây giờ sẽ lái xe về nhà, nào còn quản nhiều chuyện như vậy? Ngươi cũng là người buôn bán, sao lại do dự không quyết đoán vậy?” Anh tôi nhíu mày nói.

Anh tôi khó chịu nói:” ngươi cũng thấy rồi, em gái ta đang ôm cái bụng bầu, nơi này thâm sơn cùng cốc, còn muốn chúng ta ở đây giúp con gái ngươi tìm nam nhân xấu xa kia sao? Ai có kiên nhẫn này?”

Tôi lặng lẽ đến gần tai anh tôi nói:” giang khởi vân đang ở trên xe, có lẽ tìm anh ấy triệu hoán thổ công, lên hỏi một chút, không phiền đâu”

Anh tôi cau mày, câu chuyện xoay chuyển rất nhanh:” ….. Nhưng chúng ta là pháp sư tốt, chuyên hành thiện tích đức, ai kêu chúng ta tâm địa lương thiện chứ, …. Đành phải cố vì ngươi tiêu trừ tai ương, lại thêm nghiệp chướng cho chính mình”

Ông chủ mỏ quặng lập tức gật đầu như đảo tỏi nói:” hai vị thoải mái, yên tâm! Ta biết sẽ khiến các ngươi thêm phiền toái, sẽ thêm mười nghìn chi phí! Hai vị thật vất vả, vất vả, khiến cho con gái ra an tâm rời đi…..”



Tôi căng ra đầu đi ra xe, vừa rồi còn đối với giang khởi vân nói lời táo bạo, bây giờ còn muốn kéo dài thời gian, không biết anh ta có tức giận không?

Cách cửa sổ xe, có thể thấy bóng dáng anh ta một tay dựa vào cửa xe.

Anh ta nhắm mắt dưỡng thần.

Thần không ăn ngũ cốc, nóng lạnh không xâm, không giống như phàm nhân chúng tôi, cần một giấc ngủ cố định, bọn họ dưỡng tinh, súc khí, hút phong, uống lộ.

Anh ta có thể ngồi quên trăm năm, một phàm nhân như tôi dường như không thể tin.

Tôi mở cửa xe, anh ta cau mày hỏi:” em đứng ngẩn người ngoài xe làm gì?”

“... Àh, khả năng tôi muốn chậm trễ một chút thời gian”. Tôi do dự mở miệng

Giang khởi vân cười như không cười nhìn tôi, chờ tôi bên dưới.

Thật xấu hổ, tôi vừa rồi còn nói mời gọi….. Hiện tại còn muốn kéo dài thời gian, thật không tốt.

Tai tôi hơi nóng, anh ta híp mắt thò mặt qua hỏi:” chậm chễ thời gian gì?”

“… Chậm chễ -” chậm chễ thời gian gì? Vấn đề này nên trả lời thế nào?

Chậm chễ thời gian chúng ta hẹn hò? Cách nói này thậy ngại ngùng

Chậm trễ thời gian chúng ta làm……? Cách nói này quá trắng trợn.

Xem ra đế quân đại nhân không vui, mới có ý làm khó tôi, chắc chắn vừa rồi tôi nói xong liền nhảy ra khỏi xe, làm anh ta khó chịu.

“Xin lỗi.” Tôi lẩm bẩm nói

Giang khởi vân trong ánh mắt xẹt qua một tia ngoài ý muốn.

Anh ta đột nhiên cười nói:” mộ tiểu kiều, dường như đã lâu không được nghe em nhận sai…… Xem ra quá sủng ái em, làm em lá gan càng ngày càng lớn….”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện