Tôi nhìn lâm ngôn hoan nháy mắt ra hiệu, anh chàng này đã quên hận ý của từ nhã kì với tôi rồi sao?.

Cô ta ở cổng trường tát tôi, còn muốn gọi thêm người đánh tôi, kết quả là bị tai nạn trước mặt tôi, nói không chừng cô ta còn hận tôi đến xương tủy, chỉ là ngậm bồ hòn làm ngọt, tạm thời không dám đến tìm tôi gây sự.

Lâm ngôn hoan ánh mắt sáng ngời nhìn tôi chằm chằm, rõ ràng ý muốn gọi tôi tới, chỉ thiếu chưa chỉ mặt điểm tên thôi.

Tôi căng da đầu đi lên phía sau hắn, tuy rằng đã thả mái tóc dài của mình ra và thay đổi một thân đồ đen, nhưng từ nhã kì liếc mắt một cái liền nhận ra tôi.

” Là ngươi”. Ánh mắt cô ta lộ tia kinh ngạc sau đó biến thành lửa giận:” ngươi tại sao lại ở chỗ này, đồ yêu quái chết tiệt…..”

” Ôh? Ngươi biết trợ lí của ta sao?” Lâm ngôn hoan mở miệng.

Từ nhã kì biểu tình vặn vẹo một cái, nhanh chóng kìm ném sự tức giận nói:” có chút quen mặt, vị nữ nhân này hình như em đã gặp qua…..”

Lâm ngôn hoan gật đầu nói:” chà, cô ấy chính là người giúp ta xem toà nhà kia, ta cảm thấy cô ấy thật sự có bản lĩnh, liền mời cô ấy lúc nào rảnh tới làm trợ lý cho ta…. Ngươi thấy cô ấy ở đâu? Cô ấy là học sinh, hàng ngày đều ở trường học?”.

Hắn quay lại nhìn tôi, giống như muốn tôi trả lời cho những câu hỏi này.

“…. Tôi đã gặp từ tiểu thư ở cổng trường học một lần.” Tôi thành thật trả lời.

” À, ừm, chính là lần từ tiểu thư bị tai nạn sao? Cô còn là người chứng kiến…… Nhã kỳ, ngươi đang yên đang lành chạy đến cổng trường đại học làm gì, vùng ngoại thành xe cộ chạy rất nhanh”

Từ nhã kì nghe hắn nói, khuân mặt trắng bệch, vội gật đầu nói:” đúng vậy, lần sau em không dám đi nữa…..” Nói xong cô ta ầm thầm trừng mắt liếc nhìn tôi một cái, xoay người sang chỗ khác, trong lòng không biết mắng tôi bao nhiêu lần.

Từ tổng lấy toàn bộ sơ đồ biệt thự nghỉ dưỡng của hải yến lâu, tôi lùi lại cùng anh tôi yên lặng nghiên cứu, trong lúc vô tình ngẩng đầu, qua khe hở của vệ sĩ tôi thấy ánh mắt cửa từ nhã kì quét qua người tôi.

Cô ta muốn làm gì? Tôi cau mày đề phòng, kết quả, cô ấy chỉ cầm điện thoại ấn ấn, giống như đang trò chuyện

Từ tổng cật lực giúp từ nhã kì tạo cơ hội, nhiệt tình mời lâm ngôn hoan ở chỗ này qua đêm, ông ta đã bố trí một chỗ ở tốt nhất cho lâm ngôn hoan bên hồ nhân tạo.

Lâm ngôn hoan nhìn về phía tôi, tôi khẽ gật đầu, có thể ở chỗ này môt đêm quá tốt! Đêm khuya yên tĩnh mới dễ làm việc.

Nghe được lâm ngôn hoan đồng ý, từ nhã kì không rảnh trừng mắt nhìn tôi nữa, mà toàn lực để ý đến lâm ngôn hoan, ai ngờ cuối cùng lâm ngôn hoan cho tất cả chúng tôi vào biệt thự kia còn hỏi từ nhã kỳ:” đã trễ thế này, ngươi không về nhà sao?”

Từ nhã kì ở lại muộn như vậy, còn không phải muốn cùng hắn ở chung một phòng sao? Cô ta cũng biết mình đắc tội với lâm ngôn hoan, trăm phương nghìn kế bù đắp.

Từ thúc nói, ban đêm trên đỉnh nhà hàng xoay cảnh đặc biệt đẹp, còn có người tới đặt bao hết khu vực đó để cầu hôn, anh có muốn cùng em đi xem không? Lâm ngôn hoan khó chịu, nhưng cha của từ nhã kỳ là bí thư tỉnh ủy, lâm ngôn hoan cũng kị ba phần

Chúng tôi lười quan tâm đến hắn ứng phó với từ nhã kỳ thế nào, lén lút cầm sơ đồ đến hồ nước nhỏ, giang khởi vân đứng ở đó chờ chúng tôi

” Ta vừa rồi nhìn một vòng, mỗi vị trí của toà nhà cùng hướng không có vấn đề gì, nhưng ngọn núi đằng kia bị phong toả”. Giang khởi vân chỉ vào sườn dốc tối

” Ta chính là từ đó chạy ra, tất cả đều là lưới sắt quân sự, không thể trèo ra, từ tổng nói bên kia có một vách đá, vì phòng có chuyện sảy ra ngoài ý muốn nên phong kín bên đó”. Anh tôi nhìn về phía bên kia nói

Trong bố cục phong thủy, lưu động là một yếu tố cần thiết, bất cứ cái gì không lưu động chính là vật chết, theo sơ đồ, phía đông nam của hải yến lâu chính là vách đá bị phong kín

Chúng tôi đi tới gần lưới sắt kia, có một cổ hơi thở mờ nhạt, u ám tối tăm từ bên trong truyền đến, giang khởi vân nhìn tôi, lắc đầu nói:” các ngươi không cần đi vào, đặc biệt là mộ tiểu kiều, ở bên ngoài”

Anh ta ngữ khí lạnh lùng, không thể thương lượng

Không đi thì không đi, gặp quỷ có gì tốt! Tôi cắn môi bước sang một bên

Giang khởi vân bấm tay niệm chú triệu hoán, một trận gió lớn thổi tới, hắc bạch vô thường mang theo âm binh quỷ sai đứng ở sau anh ta

Các quỷ sai khác vẻ mặt đều nơm nớp lo sợ, bạch vô thường phóng đãng, cười hì hì, còn dám ở trước mặt giang khởi vân nói giỡn, thật mất hình tượng.

” Tiểu nương nương, người ở toà nhà này sao, nơi này là âm cực mà, đối với người thân thể sẽ không tốt, qua bên kia đi, nơi đó phong thủy tốt nhất”

Bạch vô thường chỉ vào toà nhà cao nhất, đó là nhà hàng cao cấp chúng tôi vừa ăn xong, toà nhà cao nhất trong toàn bộ khu nghỉ dưỡng, tầng 9, ý là cửu ngũ.

Jiang Qiyun liếc nhìn tôi: “nghe lời.”

Nge, nghe lời? Đây là lời hắn dặn dò tôi sao? Tôi đầu đầu chấm đen, bị anh tôi kéo ra ngoài.

” Em không nên hy vọng EQ của hắn có thể nói những lời hay” anh tôi phun trào nói:” có thể cho em một ánh mắt đã là không dễ dàng “.

“……trừ lúc anh ta mắng em, anh ta sẽ nói vài lời, còn những lúc khác, anh ra lịch sự như vàng”. Tôi bĩu môi, cũng anh tôi đi về phía toà nhà

” Trên giường hắn cũng như vậy”. Anh tôi vẻ mặt biểu tình khó có thể tin:” tiểu kiều, em đối với nam nhân yêu cầu quá thấp, hắn như vậy không dỗ dành em, em vẫn còn thích hắn”

Anh tôi nói to, khiến mấy bộ đồ đen nhìn về phía chúng tôi, là vệ sĩ của lâm ngôn hoan

” Các ngươi ở chỗ này làm gì?” Tôi nhìn vào tòa nhà cao phía sau họ. Nhiều phòng bị tắt, chỉ có cầu thang và tầng trên cùng là có ánh đèn

Một vệ sĩ lạnh lùng trả lời:” thiếu gia cùng từ tiểu thư đang ở trên ngắm trăng.”

Ngắm trăng? Tôi ngẩng đầu nhìn lên mặt trăng xám xịt, có một cảm giác mờ nhạt:” tại sao các ngươi không đi theo”.

“…..còn một người”. Hắn Cẩn thận thấp giọng trả lời tôi.

Chả nhẽ muốn ở trên làm chút chuyện đó sao, nên không thuận tiện cho vệ sĩ đi theo?.



Tôi mỗi lần triệu hoá quỷ sai đều là hai người tới, một manh manh cầm dây xích, một ngốc ngốc cầm lệnh bài, thông qua bọn họ phản ứng khi gặp quỷ, tôi chia quỷ ra làm ba cấp bậc, đơn giản nhất là quỷ bình thường, không có sát khí, không hại tính mạng, sau đó là ác quỷ, lệ quỷ, mãnh quỷ, còn có quỷ luyện hồn cường đại

Tôi không biết từ tám ngục chạy ra sẽ là cấp bậc gì? Tôi nhìn vào chiếc la bàn nhỏ trong tay, vẫn luôn chỉ về phía giang khởi vân, anh ta sẽ không gặp nguy hiểm chứ?

Tôi miên man suy nghĩ, kim la bàn đột nhiên đảo ngược một vòng lớn.

Kim la bàn đột nhiên chỉ phía sau tôi —

” Cẩn thận”! Tôi vừa hô lên một tiếng, phía sau vang lên tiếng súng ” bang, bang, bang”

Lâm ngôn hoan? Chỉ có vệ sĩ của anh ta mới có súng, các vệ sĩ cạnh tôi sắc mặt trắng bệch, lập tức cầm súng chạy vào toà nhà

Toà nhà, ánh đèn đột nhiên tắt, cửa sổ bắt đầu vỡ ra từng mảng
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện