Tôi không biết tôi trở lại phòng ngủ với tâm trạng thế nào. Sau khi trở lại phòng ngủ, đã sắp đến thời gian tắt đèn buổi tối nên tất cả mọi người tất bật tẩy trang.

Tôi ngồi trên băng ghế, hướng về phía gương, trợn mắt tháo lông mi giả.

Cái này tôi mua ở cửa hàng đêm lúc làm việc, chất lượng không tốt lắm, keo dính cũng dỏm.

Đến khi tôi tháo mi giả xong, dùng nước tẩy trang lau mặt, những người khác trong phòng ngủ cũng đã tẩy trang gần xong, bắt đầu thảo luận sôi nổi về sự chấn động các cô tạo ra hôm nay.

Các cô ấy nói ngày hôm nay lúc tôi hát, sân khấu như hòa vào cùng khán giả.

Các cô ấy nói đợi đến vòng loại cuộc thi ở thành phố A, họ muốn mua mấy bó hoa để chạy lên tặng cho tôi khi tôi biểu diễn.

Các cô ấy còn nói, nếu có đồng đội thay phiên, nhất định phải chọn những anh chàng vừa cao vừa đẹp trai...

Tôi đứng bên bồn rửa, vừa rửa mặt vừa nghe các cô nói, suy nghĩ đến ông chủ Trác... Tối hôm nay, anh sẽ ngủ cùng nam sinh kia sao?

Điện thoại di động vang lên, tôi đang ngâm chân, thấy số của ông chủ Trác, tôi gần như nhảy lên, mang dép chạy ra ngoài nghe điện thoại.

"Alo."

"Tiểu Như, chúc mừng em!" Giọng nói của anh có chút ý cười.

"Sao anh biết?" Tôi thăm dò.

Lúc này, anh đang lái xe, trên xe chở nam sinh kia, nếu bọn họ hành động nhanh thì cũng có thể đã ở trên giường? Tâm lý của tôi chua chát.

"Không phải em đã nhìn thấy anh sao?" Anh hỏi lại.

"Em... em cho rằng em nhìn lầm, thì ra thật sự là anh?" Tôi rất muốn làm bộ vui mừng, nhưng trong lòng tôi rất chua xót, vui thế quái nào được?

"Em sao vậy? Em có vẻ không vui?" Anh khá tinh ý nhận ra.

"Em nhìn thấy anh đi cùng một nam sinh..." Tôi nhỏ giọng, ấm ức vô cùng.

"Đúng, là một tiểu tử." Anh rất thẳng thắn thừa nhận.

Tiểu tử kia...

Tôi bĩu môi, rầu rĩ không vui nói: "Em là tiểu cầm thú, nam sinh kia là tiểu tử, vậy anh còn có thêm tiểu tâm can, tiểu bảo bối không?"

Anh im lặng một chút, lòng tôi thắt lại, rất sợ phải nhận một đáp án khẳng định.

Không ngờ anh nở nụ cười, nghe giọng rất vui thích.

"Em đang ghen?" Anh hỏi.

Lời này chẳng phải là nói nhảm sao? Tôi sắp bị giấm chua nhấn chìm đây này! Tôi tức giận "ừ" một tiếng.

"Cho dù nổi máu ghen thì nên là anh ghen mới đúng chứ?" Anh nói, vẫn cười: "Anh nhìn thấy chí ít có hai ba mươi nam sinh hô to tên của em! Còn có người cầm bảng hét lên: “Khương Kha, anh yêu em”, em nói cho chú Trác nghe đi, đó là gì của em?"

"Là đồng đội, không phải em từng nói với anh sao? Trưởng phòng lập ra 6 đội." Tôi nói.

"Bởi vì có đại mỹ nữ như em nên mới có nhiều nam sinh muốn chung đội với em?" Anh nói: "Hiện tại anh rất hối hận khi để em quay lại trường, tạo ra mười mấy tình địch... Cả cuộc tranh tài hôm nay càng không nên để em tham gia, qua tối hôm nay, không biết bao nhiêu nam sinh mến mộ em..."

"Anh nói hơi quá rồi đấy!" Tôi dùng giọng điệu chê bai nói, lại bắt đầu ghen: "Sao em có thể so với anh chứ? Bên người anh chẳng những có phụ nữ, còn có cả đàn ông..."

Anh ho một tràng dữ dội, ho khan một hồi lâu mới dừng lại, gọi tên tôi và nghiêm túc nói: "Khương Kha, tư tưởng của em thật không trong sáng chút nào! Tên tiểu tử kia là con anh!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện