"Hôm nay là buổi lễ đính hôn của Tư Đồ Phong tôi, cảm ơn mọi người đã tới tham dự!"
Dứt lời, toàn bộ lễ đường lặng ngắt như tờ ——
Tựa như, bị những lời này dọa đến chấn kinh rồi? Hôm nay không phải là hôn lễ của gia chủ Tư Đồ gia sao? Tại sao lại biến thành buổi lễ đính hôn của con trai hắn?
Người xem: "..." Biến hóa quá lớn, không thể tiếp thu nổi!
Trần Thanh Thanh giờ phút này chỉ cảm thấy da đầu tê dại, căng da đầu lên nghênh đón ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người.
Đặc biệt có một ánh mắt tràn đầy ác ý, chính là cô gái gọi Tư Đồ Phong là "anh Phong" kia.
Hình như cô ta tên là Hinh Nhã.
Cô nhớ rõ cô ta từng nói, chỉ cần cô dám đến, sẽ khiến cho cô hối hận không kịp ——
Trần Thanh Thanh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
Đúng lúc này, gia chủ Tư Đồ gia đột nhiên gầm lên: "Tư Đồ Phong, con dám quấy rối ở hôn lễ của ta?"
Tư Đồ Phong vẻ mặt không sao cả, nói: "Ông tổ chức hôn lễ của ông, tôi tổ chức lễ đính hôn của tôi, không liên quan đến nhau."
"Ai cho phép con đính hôn? Ta đồng ý rồi sao?"
"Vậy ông kết hôn đã được tôi đồng ý rồi sao?"
"Ta là ba con!"
"Vô nghĩa, nếu ông không phải ba tôi, hôm nay tôi sẽ đến đây sao?"
Cuộc đối thoại của hai cha con tràn ngập sát khí, tất cả khách khứa ở đây không ai dám hé răng nói một lời.
Trần Thanh Thanh cảm thấy, nếu như ánh mắt có thể giết người, cô hiện tại đã bị ba của Tư Đồ Phong giết chết một trăm lần.
Đúng là quan binh đánh nhau, dân chúng chết oan!
Mẹ nó tôi rất vô tội a! Cầu buông tha tôi đi.
Kết quả...
Chiến hỏa của hai cha con cuối cùng lại chuyển đến trên người cô.
"Cô gái, ta khuyên cô một câu, bây giờ rời đi, vẫn còn kịp." Tư Đồ Kiệt đột nhiên lạnh giọng nói với Trần Thanh Thanh.
"Trần Thanh Thanh, cậu đã đáp ứng chuyện của tôi, nếu không làm được, cậu hẳn là biết hậu quả rồi đi!" Tư Đồ Phong cảnh cáo bên tai cô.
Trần Thanh Thanh muốn nói một câu: Đã chết, có việc gì mời đốt vàng mã!
Nhưng lại không có lá gan nói ra.
Các đại thần, tha cho cô đi được không?
Bỗng nhiên, một giọng nữ sắc bén xen vào.
"Trần Thanh Thanh!"
Lông mày Trần Thanh Thanh nhảy dựng, thật đúng là chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới!
Là cô gái tên Hinh Nhã kia.
Chỉ thấy, cô ta mặc trên người một thân lễ phục dạ hội quý phái, mang giày cao gót, bước từng bước một đến gần cô.
Trần Thanh Thanh bất giác trở nên căng thẳng ——
Cô ta muốn làm gì?
"Hinh Nhã, đừng làm loạn!" Tư Đồ Phong lên tiếng, mang theo ý cảnh cáo.
Nhưng người ta căn bản là không sợ anh, tiếp tục đi về phía Trần Thanh Thanh, trên tay cầm một cái túi xách.
Tần mắt mọi người đều dừng ở trên người các cô, bao gồm cả gia chủ Tư Đồ gia Tư Đồ Kiệt.
Vẻ mặt ông tràn đầy hứng thú ——
Trần Thanh Thanh cảm giác chính mình sắp điên rồi.
Mẹ nó, cô tốt bụng như vậy, tại sao tất cả mọi người đều muốn bắt nạt cô?
Không thể đối xử tốt với cô được sao?
Một đám, đều tới hù dọa cô!
Tiếp theo.
Cô gái đã tới gần chỗ Trần Thanh Thanh, chỉ thấy cô ta duỗi tay lấy từ trong túi xách ra một chồng tiền mặt thật dày.
Ở trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhằm vào mặt Trần Thanh Thanh, dùng sức nhém chồng tiền qua!
"Trần Thanh Thanh, không phải cậu rất yêu tiền sao? Đây là hai vạn tệ, tôi muốn cậu cút ngay lập tức cho tôi!"
"Có đủ hay không? Không đủ tôi lại cho cậu hai vạn nữa!"
Nói xong, lại lấy từ trong túi xách ra một chồng tiền, nhém về phía Trần Thanh Thanh.
Lúc này đây, Trần Thanh Thanh đã sớm có phòng bị, lưu loát tiếp được, cầm trong tay.
Mẹ nó, Trần Thanh Thanh cô cư nhiên cũng có ngày hôm nay?
Cư nhiên bị người khác nhém thẳng tiền vào mặt ——
Nếu chuyện này bị đám bạn ở Kim Thành biết được, còn không cười nhạo chết cô sao!
"Có đủ hay không? Không đủ tôi vẫn còn."
"Lập tức cút!"
"Tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện trong tầm mắt tôi nữa!"
Trần Thanh Thanh: "..." Rất tốt, cô gái! Cô đã thành công chọc tức lão nương.
Dứt lời, toàn bộ lễ đường lặng ngắt như tờ ——
Tựa như, bị những lời này dọa đến chấn kinh rồi? Hôm nay không phải là hôn lễ của gia chủ Tư Đồ gia sao? Tại sao lại biến thành buổi lễ đính hôn của con trai hắn?
Người xem: "..." Biến hóa quá lớn, không thể tiếp thu nổi!
Trần Thanh Thanh giờ phút này chỉ cảm thấy da đầu tê dại, căng da đầu lên nghênh đón ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người.
Đặc biệt có một ánh mắt tràn đầy ác ý, chính là cô gái gọi Tư Đồ Phong là "anh Phong" kia.
Hình như cô ta tên là Hinh Nhã.
Cô nhớ rõ cô ta từng nói, chỉ cần cô dám đến, sẽ khiến cho cô hối hận không kịp ——
Trần Thanh Thanh đột nhiên cảm thấy đau đầu.
Đúng lúc này, gia chủ Tư Đồ gia đột nhiên gầm lên: "Tư Đồ Phong, con dám quấy rối ở hôn lễ của ta?"
Tư Đồ Phong vẻ mặt không sao cả, nói: "Ông tổ chức hôn lễ của ông, tôi tổ chức lễ đính hôn của tôi, không liên quan đến nhau."
"Ai cho phép con đính hôn? Ta đồng ý rồi sao?"
"Vậy ông kết hôn đã được tôi đồng ý rồi sao?"
"Ta là ba con!"
"Vô nghĩa, nếu ông không phải ba tôi, hôm nay tôi sẽ đến đây sao?"
Cuộc đối thoại của hai cha con tràn ngập sát khí, tất cả khách khứa ở đây không ai dám hé răng nói một lời.
Trần Thanh Thanh cảm thấy, nếu như ánh mắt có thể giết người, cô hiện tại đã bị ba của Tư Đồ Phong giết chết một trăm lần.
Đúng là quan binh đánh nhau, dân chúng chết oan!
Mẹ nó tôi rất vô tội a! Cầu buông tha tôi đi.
Kết quả...
Chiến hỏa của hai cha con cuối cùng lại chuyển đến trên người cô.
"Cô gái, ta khuyên cô một câu, bây giờ rời đi, vẫn còn kịp." Tư Đồ Kiệt đột nhiên lạnh giọng nói với Trần Thanh Thanh.
"Trần Thanh Thanh, cậu đã đáp ứng chuyện của tôi, nếu không làm được, cậu hẳn là biết hậu quả rồi đi!" Tư Đồ Phong cảnh cáo bên tai cô.
Trần Thanh Thanh muốn nói một câu: Đã chết, có việc gì mời đốt vàng mã!
Nhưng lại không có lá gan nói ra.
Các đại thần, tha cho cô đi được không?
Bỗng nhiên, một giọng nữ sắc bén xen vào.
"Trần Thanh Thanh!"
Lông mày Trần Thanh Thanh nhảy dựng, thật đúng là chuyện này chưa xong, chuyện khác đã tới!
Là cô gái tên Hinh Nhã kia.
Chỉ thấy, cô ta mặc trên người một thân lễ phục dạ hội quý phái, mang giày cao gót, bước từng bước một đến gần cô.
Trần Thanh Thanh bất giác trở nên căng thẳng ——
Cô ta muốn làm gì?
"Hinh Nhã, đừng làm loạn!" Tư Đồ Phong lên tiếng, mang theo ý cảnh cáo.
Nhưng người ta căn bản là không sợ anh, tiếp tục đi về phía Trần Thanh Thanh, trên tay cầm một cái túi xách.
Tần mắt mọi người đều dừng ở trên người các cô, bao gồm cả gia chủ Tư Đồ gia Tư Đồ Kiệt.
Vẻ mặt ông tràn đầy hứng thú ——
Trần Thanh Thanh cảm giác chính mình sắp điên rồi.
Mẹ nó, cô tốt bụng như vậy, tại sao tất cả mọi người đều muốn bắt nạt cô?
Không thể đối xử tốt với cô được sao?
Một đám, đều tới hù dọa cô!
Tiếp theo.
Cô gái đã tới gần chỗ Trần Thanh Thanh, chỉ thấy cô ta duỗi tay lấy từ trong túi xách ra một chồng tiền mặt thật dày.
Ở trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhằm vào mặt Trần Thanh Thanh, dùng sức nhém chồng tiền qua!
"Trần Thanh Thanh, không phải cậu rất yêu tiền sao? Đây là hai vạn tệ, tôi muốn cậu cút ngay lập tức cho tôi!"
"Có đủ hay không? Không đủ tôi lại cho cậu hai vạn nữa!"
Nói xong, lại lấy từ trong túi xách ra một chồng tiền, nhém về phía Trần Thanh Thanh.
Lúc này đây, Trần Thanh Thanh đã sớm có phòng bị, lưu loát tiếp được, cầm trong tay.
Mẹ nó, Trần Thanh Thanh cô cư nhiên cũng có ngày hôm nay?
Cư nhiên bị người khác nhém thẳng tiền vào mặt ——
Nếu chuyện này bị đám bạn ở Kim Thành biết được, còn không cười nhạo chết cô sao!
"Có đủ hay không? Không đủ tôi vẫn còn."
"Lập tức cút!"
"Tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện trong tầm mắt tôi nữa!"
Trần Thanh Thanh: "..." Rất tốt, cô gái! Cô đã thành công chọc tức lão nương.
Danh sách chương