Đây cơ hồ là phản xạ, mỗi lần nghe nói cha mẹ ở nhà, cô trở về đều như vậy.
Vừa vào cửa, Trì Bình bưng cà phê, ôm lấy con gái: "Ăn cơm chiều chưa?"
"Ăn rồi ạ." Trương Lam cọ cọ vào người mẹ, trên người Trì Bình hàng năm đều mang theo mùi thơm, cô đặc biệt thích, Trương Trọng Cảnh lật văn kiện, nói: "Cha cùng mẹ con còn chưa ăn đâu."
Trương Lam nghiêng đầu: "Thật sao?"
" Thật." Trương Trọng Cảnh gật đầu, bộ dáng nghiêm túc.
"Vậy con đi làm cho hai người ăn." Trương Lam buông túi nhỏ, tháo khăn quàng cổ liền đi tới phòng bếp, lại bị Trì Bình kéo lại, nói: "Cha con lừa gạt con, vừa nãy dì Lưu làm cho chúng ta cháo hến còn có phở thịt bò."
" Hừ hừ, cha lừa gạt con." Trương Lam đặt mông ngồi ở bên cạnh Trương Trọng Cảnh, giọng mềm mại.
Trương Trọng Cảnh khẽ cười một tiếng, ôm vai Trương Lam, vỗ vỗ, nói: "Buổi chiều đi nơi nào chơi vậy."
Trương Lam bị hỏi, mặt có chút đỏ, cô cọ cọ cánh tay Trương Trọng Cảnh, nhỏ giọng nói: "Chính là đi xem phim, còn có ăn thịt bò, con cùng rất nhiều bạn có thành tích tốt, còn có một hai bạn lớp một."
"A, thật sao?" Trì Bình ngồi xuống, bóc vỏ quýt cho hai cha con, Trương Lam nhận lấy đưa cho Trương Trọng Cảnh, ý tứ lấy lòng, Trương Trọng Cảnh cười cười lấy qua, chọc xuống mũi cô, nói: "Cám ơn nhiều."
" Ba không khách khí." Trương Lam cười tươi.
Trì Bình cười lắc đầu, một nhà ba người ấm áp ngồi trên sofa, Trương Trọng Cảnh tiếp tục xem văn kiện, Trương Lam ôm cánh tay Trì Bình, cùng bà nói chuyện.
Trên tivi là chương trình của Trì Bình lúc ở Pa-ri, mặc trang phục mùa hè, chân đặc biệt dài, người cũng rất đẹp, Trương Lam xem tivi hưng phấn nói: "Mẹ, mẹ xem."
Trì Bình nhìn thoáng qua, cười nói: " Cái này có gì mà vui vẻ, con không phải thường xuyên nhìn thấy sao?"
"Ai, mẹ con thật là mỹ nhân vô địch thiên hạ nha." Trương Lam nịnh nọt, Trì Bình cười xoa nhẹ đầu cô, Trương Lam lấy điện thoại ra, gửi Wechat cho Tiết Nhượng.
【 Tiểu tỷ tỷ: Mau xem kênh XX, có chương trình của mẹ tớ. 】
【 XR: Về nhà? 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Đúng vậy, mau bật tivi. 】
【 XR: Được được được. 】
Một lát sau, Tiết Nhượng gửi tới hai hình ảnh.
【 XR: Hình ảnh. 】
【 XR: Hình ảnh. 】
【 XR: Mẹ cậu sao? Thật đẹp. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Hắc hắc đúng không đúng không. 】
【 XR: Cậu cũng rất đẹp. 】
【 XR: Tôi rất thích. 】
Tâm Trương Lam nhảy lên, rời khỏi cuộc nói chuyện, lại nhìn Trì Bình bên cạnh, Trì Bình ghé vào bả vai Trương Trọng Cảnh, đang tán gẫu, Trương Trọng Cảnh cúi đầu, khóe môi mỉm cười, trong mắt tất cả đều là ôn nhu, Trì Bình vừa vươn tay, nhéo tai Trương Trọng Cảnh, Trương Trọng Cảnh né đi, hạ thấp giọng nói: "Con gái đang ở đây, cho chút mặt mũi."
Trương Lam ha ha cười, nói: " Con đều thấy được."
Trì Bình đẩy mặt Trương Lam, nói: "Cho cha con chút mặt mũi."
"Được rồi, con không thấy gì cả." Trương Lam lập tức lật lọng, Trì Bình bật cười, Trương Trọng Cảnh buông văn kiện, tay vịn trên sofa sau lưng Trì Bình, nói: "Được rồi, cùng hai người nói chuyện một ngày."
Trương Lam cười híp mắt nói: " Nói chuyện gì chứ?"
Trương Trọng Cảnh cười hỏi: "Nói chuyện con ở trường học, có phải thích nam sinh nào không."
Tươi cười trên mặt Trương Lam nhất thời cứng đờ, ánh mắt chớp chớp, sau đó cô đỏ mặt cọ cọ trong lòng Trì Bình, rầm rì nói: "Không có!"
Trương Trọng Cảnh nhìn chằm chằm cái đầu nhỏ trong lòng bà xã, cùng Trì Bình nhìn nhau một cái, Trương Trọng Cảnh túm đuôi ngựa của con gái, nói: "Cha thấy con có yêu thích nam sinh là rất bình thường, nhưng con phải bảo vệ tốt bản thân, không thể làm bậy, các con còn nhỏ, biết không?"
"Ai làm bậy? Mới sẽ không đâu."
Trương Lam hừ một tiếng nói.
"Sẽ không là tốt rồi, con phải cùng cha cam đoan." Trương Trọng Cảnh đem mặt Trương Lam đào ra, đối với ông, ông nhìn bộ dáng này của con gái, thẹn thùng mang theo sợ hãi, có thể không là yêu sao? Cùng bà xã ông năm đó giống nhau như đúc, Trương Trọng Cảnh thở dài: "Tiết Nhượng đúng không?"
Trương Lam theo phản xạ muốn nhảy lên, muốn chạy, bị Trì Bình kéo lại, cô ngã ngồi trong ngực Trì Bình, cô giãy giụa: "Cha, là con thích cậu ấy trước, cậu ấy bị động, con mới là chủ động."
Oa oa kêu, làm cho Trương Trọng Cảnh một tay che miệng của cô lại, miệng Trương Lam bị che, chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, Trương Trọng Cảnh thấp giọng nói: "Bảo bối à, cha cho phép con yêu đương, cha cũng rất thích Tiết Nhượng, sẽ không ép các con chia tay, nhưng con phải đảm bảo sẽ không cùng cậu ta làm bậy, nếu con dám làm, cha tuyệt đối sẽ chèn ép Tiết Nhượng, cha biết thằng bé muốn thi vào trường đại học ở thủ đô Bắc Kinh, còn muốn làm thương nhân, cha đều biết, bây giờ con phải cam đoan với cha."
Trương Lam nghe được hai chữ chèn ép, liền muốn nhảy lên, lập tức giơ ngón cái: "Con đảm bảo, con tuyệt đối đảm bảo!"
"Được." Trương Trọng Cảnh xoa xoa đầu con gái, đầu của Trương Lam trong lòng bàn tay ông cũng còn coi là nhỏ, Trương Trọng Cảnh trong lòng hơi chua xót.
Con gái nuôi lớn sẽ không từ cha mẹ, Trì Bình vỗ vỗ bờ vai của ông, thấp giọng nói: "Lam Lam tốt hơn em một điểm, ít nhất, con bé còn đơn thuần."
Mặt Trương Trọng Cảnh thành thục anh tuấn, thoáng dâng lên một chút đỏ ửng, ông nhịn không được trừng mắt nhìn Trì Bình một cái.
Không đơn thuần nhất chính là em.
Tác giả có lời muốn nói:
Ha ha ha ha yêu mọi người.
Vừa vào cửa, Trì Bình bưng cà phê, ôm lấy con gái: "Ăn cơm chiều chưa?"
"Ăn rồi ạ." Trương Lam cọ cọ vào người mẹ, trên người Trì Bình hàng năm đều mang theo mùi thơm, cô đặc biệt thích, Trương Trọng Cảnh lật văn kiện, nói: "Cha cùng mẹ con còn chưa ăn đâu."
Trương Lam nghiêng đầu: "Thật sao?"
" Thật." Trương Trọng Cảnh gật đầu, bộ dáng nghiêm túc.
"Vậy con đi làm cho hai người ăn." Trương Lam buông túi nhỏ, tháo khăn quàng cổ liền đi tới phòng bếp, lại bị Trì Bình kéo lại, nói: "Cha con lừa gạt con, vừa nãy dì Lưu làm cho chúng ta cháo hến còn có phở thịt bò."
" Hừ hừ, cha lừa gạt con." Trương Lam đặt mông ngồi ở bên cạnh Trương Trọng Cảnh, giọng mềm mại.
Trương Trọng Cảnh khẽ cười một tiếng, ôm vai Trương Lam, vỗ vỗ, nói: "Buổi chiều đi nơi nào chơi vậy."
Trương Lam bị hỏi, mặt có chút đỏ, cô cọ cọ cánh tay Trương Trọng Cảnh, nhỏ giọng nói: "Chính là đi xem phim, còn có ăn thịt bò, con cùng rất nhiều bạn có thành tích tốt, còn có một hai bạn lớp một."
"A, thật sao?" Trì Bình ngồi xuống, bóc vỏ quýt cho hai cha con, Trương Lam nhận lấy đưa cho Trương Trọng Cảnh, ý tứ lấy lòng, Trương Trọng Cảnh cười cười lấy qua, chọc xuống mũi cô, nói: "Cám ơn nhiều."
" Ba không khách khí." Trương Lam cười tươi.
Trì Bình cười lắc đầu, một nhà ba người ấm áp ngồi trên sofa, Trương Trọng Cảnh tiếp tục xem văn kiện, Trương Lam ôm cánh tay Trì Bình, cùng bà nói chuyện.
Trên tivi là chương trình của Trì Bình lúc ở Pa-ri, mặc trang phục mùa hè, chân đặc biệt dài, người cũng rất đẹp, Trương Lam xem tivi hưng phấn nói: "Mẹ, mẹ xem."
Trì Bình nhìn thoáng qua, cười nói: " Cái này có gì mà vui vẻ, con không phải thường xuyên nhìn thấy sao?"
"Ai, mẹ con thật là mỹ nhân vô địch thiên hạ nha." Trương Lam nịnh nọt, Trì Bình cười xoa nhẹ đầu cô, Trương Lam lấy điện thoại ra, gửi Wechat cho Tiết Nhượng.
【 Tiểu tỷ tỷ: Mau xem kênh XX, có chương trình của mẹ tớ. 】
【 XR: Về nhà? 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Đúng vậy, mau bật tivi. 】
【 XR: Được được được. 】
Một lát sau, Tiết Nhượng gửi tới hai hình ảnh.
【 XR: Hình ảnh. 】
【 XR: Hình ảnh. 】
【 XR: Mẹ cậu sao? Thật đẹp. 】
【 Tiểu tỷ tỷ: Hắc hắc đúng không đúng không. 】
【 XR: Cậu cũng rất đẹp. 】
【 XR: Tôi rất thích. 】
Tâm Trương Lam nhảy lên, rời khỏi cuộc nói chuyện, lại nhìn Trì Bình bên cạnh, Trì Bình ghé vào bả vai Trương Trọng Cảnh, đang tán gẫu, Trương Trọng Cảnh cúi đầu, khóe môi mỉm cười, trong mắt tất cả đều là ôn nhu, Trì Bình vừa vươn tay, nhéo tai Trương Trọng Cảnh, Trương Trọng Cảnh né đi, hạ thấp giọng nói: "Con gái đang ở đây, cho chút mặt mũi."
Trương Lam ha ha cười, nói: " Con đều thấy được."
Trì Bình đẩy mặt Trương Lam, nói: "Cho cha con chút mặt mũi."
"Được rồi, con không thấy gì cả." Trương Lam lập tức lật lọng, Trì Bình bật cười, Trương Trọng Cảnh buông văn kiện, tay vịn trên sofa sau lưng Trì Bình, nói: "Được rồi, cùng hai người nói chuyện một ngày."
Trương Lam cười híp mắt nói: " Nói chuyện gì chứ?"
Trương Trọng Cảnh cười hỏi: "Nói chuyện con ở trường học, có phải thích nam sinh nào không."
Tươi cười trên mặt Trương Lam nhất thời cứng đờ, ánh mắt chớp chớp, sau đó cô đỏ mặt cọ cọ trong lòng Trì Bình, rầm rì nói: "Không có!"
Trương Trọng Cảnh nhìn chằm chằm cái đầu nhỏ trong lòng bà xã, cùng Trì Bình nhìn nhau một cái, Trương Trọng Cảnh túm đuôi ngựa của con gái, nói: "Cha thấy con có yêu thích nam sinh là rất bình thường, nhưng con phải bảo vệ tốt bản thân, không thể làm bậy, các con còn nhỏ, biết không?"
"Ai làm bậy? Mới sẽ không đâu."
Trương Lam hừ một tiếng nói.
"Sẽ không là tốt rồi, con phải cùng cha cam đoan." Trương Trọng Cảnh đem mặt Trương Lam đào ra, đối với ông, ông nhìn bộ dáng này của con gái, thẹn thùng mang theo sợ hãi, có thể không là yêu sao? Cùng bà xã ông năm đó giống nhau như đúc, Trương Trọng Cảnh thở dài: "Tiết Nhượng đúng không?"
Trương Lam theo phản xạ muốn nhảy lên, muốn chạy, bị Trì Bình kéo lại, cô ngã ngồi trong ngực Trì Bình, cô giãy giụa: "Cha, là con thích cậu ấy trước, cậu ấy bị động, con mới là chủ động."
Oa oa kêu, làm cho Trương Trọng Cảnh một tay che miệng của cô lại, miệng Trương Lam bị che, chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, Trương Trọng Cảnh thấp giọng nói: "Bảo bối à, cha cho phép con yêu đương, cha cũng rất thích Tiết Nhượng, sẽ không ép các con chia tay, nhưng con phải đảm bảo sẽ không cùng cậu ta làm bậy, nếu con dám làm, cha tuyệt đối sẽ chèn ép Tiết Nhượng, cha biết thằng bé muốn thi vào trường đại học ở thủ đô Bắc Kinh, còn muốn làm thương nhân, cha đều biết, bây giờ con phải cam đoan với cha."
Trương Lam nghe được hai chữ chèn ép, liền muốn nhảy lên, lập tức giơ ngón cái: "Con đảm bảo, con tuyệt đối đảm bảo!"
"Được." Trương Trọng Cảnh xoa xoa đầu con gái, đầu của Trương Lam trong lòng bàn tay ông cũng còn coi là nhỏ, Trương Trọng Cảnh trong lòng hơi chua xót.
Con gái nuôi lớn sẽ không từ cha mẹ, Trì Bình vỗ vỗ bờ vai của ông, thấp giọng nói: "Lam Lam tốt hơn em một điểm, ít nhất, con bé còn đơn thuần."
Mặt Trương Trọng Cảnh thành thục anh tuấn, thoáng dâng lên một chút đỏ ửng, ông nhịn không được trừng mắt nhìn Trì Bình một cái.
Không đơn thuần nhất chính là em.
Tác giả có lời muốn nói:
Ha ha ha ha yêu mọi người.
Danh sách chương