Edit: Malbec

Beta: Huyên

 

Tranh giành top 4 kết thúc nhưng hình gif trên sàn thi đấu bị truyền đi đâu đâu cũng có.

 



Ngay cả video ngắn khi bình luận viên điên cuồng hô trên đời này đây là người duy nhất có thể thành công gank Hàn thần mà không bị solo kill, cũng được chia sẻ hơn 10,000 lần.

 

Thiếu nữ tết tóc đuôi ngựa mặc áo ngắn tay đỏ đen, nhón chân lên, nụ hôn rơi chính xác trên môi người đàn ông cao lớn anh tuấn. Hình ảnh qua ống kính trực tiếp rất chân thực, nhưng có lẽ bởi vì là hai người họ nên càng lãng mạn hơn phim thần tượng.

 

Đặc biệt sau khi thiếu nữ hôn người đàn ông xong, cúi đầu che mặt lại.

 

Cho dù cách màn hình nhưng người xem đều thấy tim đập thình thịch.

 

Dù là cách một ngày rồi nhưng lúc Lâm Lung lướt weibo nhìn thấy những bài share ở trang đầu vẫn không nhịn được vỗ mặt mình, cô thật sự vào trận chung kết rồi?

 

Trận chung kết giải đấu mùa hè?

 

“Làm gì vậy?” Người đàn ông ở bên cạnh đưa tay giữ bàn tay tự đánh mình của cô lại.

 

Biểu cảm bất đắc dĩ ‘em tự đánh mình, có ngốc không vậy’.



 

Lâm Lung cũng không để ý, ngẩng đầu nhìn Từ Ứng Hàn nói: “Đội trưởng, chúng ta vào trận chung kết rồi đúng không?”

 

Từ Ứng Hàn gật đầu.

 

Cô lại hỏi: “Chúng ta vào trận chung kết là giành được vé tiến vào Chung kết Thế giới rồi đúng không?”

 

Từ Ứng Hàn gật đầu.

 

Thế là một khắc sau Lâm Lung đứng lên ôm lấy anh, “Thật sự giống như nằm mơ.”

 

Từ Ứng Hàn bị hành động cô chọc cười, anh cúi đầu nhìn cô, bất đắc dĩ nói: “Đây đã là lần thứ bảy em nói câu này từ hôm qua đến giờ.”

 

...

 

Vì chiến đội I.W đoạt giải quán quân giải đấu mùa xuân, căn cứ hệ thống điểm tích lũy năm nay, điểm tích lũy quán quân giải đấu mùa xuân là 90 điểm. Điểm tích lũy quán quân giải đấu mùa hè là 180 điểm, á quân là 90 điểm. Chỉ cần giành được quán quân giải đấu mùa hè là có thể trực tiếp giành được vé vào Chung kết Thế giới.

 

Còn lại hai slot, một là đội đạt được điểm tích lũy giải đấu xuân, hè cao nhất, còn lại là đội giành được từ giải Bubbling.

 

Bây giờ đội I.W tiến vào trận chung kết, ít nhất cũng có thể lấy được 90 điểm tích lũy.

 

Cho nên dù họ không được quán quân cũng có thể dùng điểm tích lũy cao nhất tiến vào Chung kết Thế giới.

 

Ngược lại tình huống đội Vạn Nguyên gặp phải lại khó khăn hơn.

 

Vì đội Vạn Nguyên không có điểm tích lũy trong giải đấu mùa xuân nên bọn họ chỉ có thể đạt quán quân giải đấu mùa hạ mới có thể trực tiếp tiến vào Chung kết Thế giới, nếu không phải đi đánh giải Bubbling.

 

Hôm nay chiến đội TT và NBG sẽ đấu giành vị trí ba bốn.

 

Nếu như Vạn Nguyên không đoạt giải quán quân vậy thì slot thứ hai sẽ dành cho một trong hai đội này.

 

Bốn giờ chiều bắt đầu trận đấu giữa TT và NBG.

 

Tất cả mọi người tụ tập trước TV xem trận đấu, Vương Ngọc Đàn nghe bình luận viên vẫn cứ đang nói chuyện trên màn hình, không nhịn được nhìn mọi người hỏi: “Mọi người cảm thấy hai đội này ai có thể thắng?”

 

Gần như trong nháy mắt tất cả mọi người nhìn cậu ta, “Ngậm miệng.”

 

Được rồi, từ sau khi khi cậu ta ‘sữa độc’* nhiều lần có hiệu quả, những người khác thật sự sợ cậu ta sẽ lại nói gì ra cái đó.

 

(*) Sữa độc: "Sữa" trong các trò chơi khác nhau nói chung là một vị trí hỗ trợ trong đội, thường đề cập đến các nghề nghiệp có kỹ năng "tăng máu", "hồi sinh". Sữa độc có nghĩa là trên bề mặt nó đang giúp bạn, nhưng nó độc hại và cuối cùng sẽ giết chết bạn.

 



Vương Ngọc Đàn tủi thân, cũng may cậu ta cũng có chút tự hiểu lấy mình. Lại thêm cậu ta thật sự không muốn khiến chiến đội TT thua, dứt khoát ngậm miệng không nói gì.

 

Hai bên đánh vô cùng sốt ruột, trên đường họ đi ăn tối về trận đấu còn chưa kết thúc.

 

Vì Chung kết Thế giới năm nay tổ chức ở Trung Quốc, mà ngày 23 tháng 9 chính thức bắt đầu tiến vào thi đấu. Cho nên để cho tuyển thủ có càng nhiều thời gian chuẩn bị cho Chung kết Thế giới, thời gian thi đấu trận chung kết và bán kết LPL chỉ cách nhau sáu ngày.

 

Ngày mùng 1 tháng 9 trận chung kết diễn ra ở Bắc Kinh.

 

Đêm đó chiến đội TT thắng trận, phòng huấn luyện chiến đội I.W đều sôi trào lên, có thể thấy được mọi người có bao nhiêu xem thường với đội còn lại kia.

 

Mà không chỉ là chuyện mừng giữa các đội viên, trong nháy mắt fans chiến đội TT và I.W thân như một nhà.

 

Vì chỉ cần đội I.W giành được quán quân giải đấu mùa hè, đội Vạn Nguyên vì không có điểm tích lũy giải đấu mùa xuân nhất định phải đi đánh Bubbling, cứ như vậy chiến đội TT có thể dùng điểm tích lũy cao nhất giành được vé vào cửa Chung kết Thế giới.

 

Hiện thức chính là tàn khốc như vậy.

 

Ngày hôm sau Lâm Lung vừa thức dậy, chuẩn bị xuống lầu ăn cơm thì nghe thấy dưới lầu có tiếng động.

 

Cô tưởng rằng nhân viên của đội làm việc, nhưng mà lúc cô xuống lầu nhìn thấy từng khuôn mặt tinh thần phấn chấn, nếu không phải là kịp thời nắm lấy lan can thì suýt chút nữa ngã từ cầu thang xuống.

 

“Ai da, em gái Lung, sao dậy sớm thế. Cô gái nhỏ nên ngủ thêm mội lát.” Tạ Ý một mặt đau lòng nhìn cô.

 

Kết quả JG Tiểu Lam bên cạnh lập tức nói: “Piano thức dậy sớm như thế nhất định là muốn đi huấn luyện, quả nhiên là tuyển thủ đội quán quân.”

 

Lâm Lung: “...”

 

Cô lập tức nhấc tay, bày tỏ: “Mấy người có chuyện gì từ từ nói. Thế này em sợ.”

 

Mấy ngày trước vẫn là đối thủ bán kết, hận không thể đánh chết đối phương trên sân thi đấu, kết quả hôm nay đột nhiên tới cửa xun xoe, cô thật sự không quen.

 

Đúng lúc Chu Nghiêu đi ra, nhìn thấy cô xuống lầu vẫn rất vui vẻ nói: “Lâm Lung, em dậy rồi.”

 

“Bọn họ...” Lâm Lung chỉ người chiến đội TT.

 

Mặc dù trước đó cũng từng có người đội khác tới chơi, nhưng mà toàn bộ chiến đội cùng tới tuyệt đối là lần đầu tiên.

 

Chu Nghiêu chỉ người ngồi lung tung trên ghế salon, cười nói: “Nhìn xem, anh tìm người luyện tập cùng cho các em.”

 

Đúng vậy, luyện tập cùng còn miễn phí.

 

Thế là từng người thức dậy phía sau đều bị cảnh toàn bộ đội viên chiến đội TT xuất hiện ở nhà chung của mình làm kinh ngạc. Đặc biệt là lúc Từ Ứng Hàn xuống lầu, một đầu tóc ngắn rối bời, mặc áo lót quần đùi, trên chân là một đôi dép lê nhựa 9 tệ mua ở siêu thị, nghe mấy giọng nam hùng hậu bỗng nhiên gọi một tiếng chào Hàn ca, suýt chút nữa thì khiến anh ngã từ cầu thang xuống.

 

Về phần chiến đội TT bị kinh ngạc có lẽ cũng không ít hơn anh.

 

Là nam thần đứng đầu liên minh, người đàn ông từ trước đến nay xuất hiện trên màn hình đều rất đẹp trai khôi ngô tuấn tú, không ngờ ở trong nhà chung cũng như đám thiếu niên nghiệm game bọn họ, áo lót quần đùi, hơn nữa nhìn mức độ sạch sẽ có lẽ áo của anh đã mặc mấy năm rồi.

 

“Sao mấy người lại tới?”

 

Sau khi Từ Ứng Hàn khôi phục tỉnh táo, giọng nói không lạnh không nhạt.

 

Đến khi biết là họ tới luyện tập cùng cho đội mình, Từ Ứng Hàn không nói gì liếc một cái, trực tiếp nghênh ngang rời đi.

 

Lúc này trong nhà ăn, Vương Ngọc Đàn cầm bát nhỏ của mình nhìn thoáng qua phía bên ngoài, lắc đầu nói: “Thực sự điên không nhẹ.”

 

Ai ngờ cậu ta nói xong, Giản Dị hừ một tiếng, nói: “Nếu tôi cũng gặp phải tình huống thế này, đừng nói là đến luyện tập cùng, quét nhà vệ sinh cũng đồng ý.

 

Vương Ngọc Đàn bỗng nhiên quay đầu nhìn cậu ta.

 

Lâm Lung đối diện giơ ngón cái kính nể với anh ta, “Không ngờ anh còn có tinh thần hi sinh vì đội thế này.”

 

Chỉ là ngẫm lại thì chỉ cần đội I.W giành quán quân liền có thể nhẹ nhõm tiến vào Chung kết Thế giới. Mà đánh Bubbling phải đối mặt với rất nhiều biến cố, không thể chắc chắn cho đến phút cuối cùng. Hiện thực cũng không phải là anime nhiệt huyết, cái gì mà không cần dựa vào người khác, muốn dựa vào chính mình đường đường chính chính vào Chung kết Thế giới.

 



Làm ơn, cho dù I.W thắng, chiến đội TT vẫn dựa vào chính mình đường đường chính chính vào Chung kết Thế giới.

 

Dù sao điểm tích lũy của họ cũng không phải từ trên trời rơi xuống, thật sự là tự mình đánh được.

 

Vì hôm nay người đội TT tới nên ngay cả dì nấu ăn cũng phải làm hai lần. Tất cả tuyển thủ TT đều khen không dứt miệng cơm đồ ăn của I.W, dì vui vẻ tỏ ý sau này họ nên thường xuyên đến ăn.

 

Lúc chiều bọn họ cũng không ai đấu rank mà trực tiếp đánh thi đấu huấn luyện.

 

Vì bình thường đội hai và tuyển thủ trẻ đều ở tầng ba, hôm nay người chiến đội TT đến, Chu Nghiêu trực tiếp để đội hai và tuyển thủ trẻ nghỉ một ngày, để họ nhường phòng huấn luyện cho người của TT.

 

Thế là cả một buổi chiều, tất cả bọn họ hoàn toàn đánh thể thức BO5.

 

Cho đến buổi tối khi đánh xong trận cuối cùng, ngón tay Lâm Lung vẫn còn run rẩy. Nói thật cường độ thi đấu BO5 lớn hơn nhiều so với BO3. Ngay cả mấy chàng trai khác đánh xong cũng ngồi phịch trên ghế, có phần mệt mỏi.

 

Việc làm của chiến đội TT tất nhiên không thoát khỏi bát quái.

 

Sau khi biết hành động của bọn họ, fans đội TT không chỉ giơ hai tay bày tỏ đồng ý mà còn mở giveaway trên weibo, tích lũy giá trị con người cho chiến đội I.W.

 

Trận đấu diễn ra ở Bắc Kinh nên ngày 29 tháng 8, bọn họ lên đường tiến về Bắc Kinh.

 

Sau khi đến Bắc Kinh, bọn họ còn bỏ ra thời gian nửa ngày quay video tuyên truyền trận chung kết với đội Vạn Nguyên. Vì Chung kết Thế giới lần đầu tiên tổ chức ở Trung Quốc, cho nên người tổ chức phá lệ ra sức tuyên truyền trận chung kết giải đấu mùa hè, cũng coi như là tiếp thêm lửa cho Chung kết Thế giới.

 

Sau khi Lâm Lung trang điểm xong, nhân viên công tác và đạo diễn đến.

 

Một người phụ nữ tóc dài cao gầy đứng ở đó, gió thổi nhẹ, thổi phồng lên áo sơ mi trắng trên người cô ấy, cô đưa tay vén mái tóc dài của mình, cười nhạt nói: “Chào mọi người, tôi là Hoắc Từ phụ trách ghi hình hôm này.”

 

Lâm Lung nhanh chóng nhìn thoáng qua Lâm Diệc Nhượng, quả nhiên anh cũng nhìn lại.

 

Xem ra trận chung kết giải đấu mùa hè lần này ban tổ chức thật sự bỏ hết vốn liếng.

 

“Cô gái nhỏ gần đây vẫn khỏe chứ?” Chờ đến lúc nghỉ ngơi, Hoắc Từ sờ mặt cô một cái, cười nhạt hỏi.

 

Lâm Lung nhếch cằm lên một chút, tự hào nói: “Sắp trở thành quán quân, chị Tiểu Từ cảm thấy thế nào?”

 

Hoắc Từ hừ một tiếng, hướng về Từ Ứng Hàn đang thấp giọng trò chuyện với Chu Nghiêu cách đó không xa, nói: “Tên nhóc kia thật sự là bạn trai em?”

 

Mặc dù Hoắc Từ gọi vậy cũng không sai, chỉ là đội trưởng giống như núi cao biển cả trong mắt cô lại bị người ta xem như tên nhóc vắt mũi chưa sạch, cô cũng không khỏi bất bình vì bạn trai: “Anh ấy tên Từ Ứng Hàn, là tuyển thủ chuyên nghiệp tốt nhất LPL chúng ta.”

 

Bắc Kinh giữa hè vô cùng nóng bức, cho dù bây giờ đang đứng chỗ thoáng mát vẫn khô nóng khiến người ta phiền lòng.

 

Nhưng lúc thiếu nữ trước mặt ngẩng mặt lên nói vô cùng nghiêm túc, ngay cả Hoắc Từ cũng không nhịn được lắc đầu cười khẽ.

 

Tình yêu tuổi trẻ thật sự cháy bỏng lại cố chấp.

 

Không lâu sau, Lâm Diệc Nhượng cũng đến, đưa cho mỗi người các cô một bình nước.

 

Anh vặn một bình đưa cho Hoắc Từ trước, lúc này mới nói: “Chị Tiểu Từ, nhớ quay em đẹp trai chút.”

 

“Chuyện khó khăn như vậy cậu mở miệng nhờ vả không thấy ngại sao?”

 

Hoắc Từ nhận bình nước trong tay anh, lạnh nhạt liếc một cái, nói không nhanh không chậm.

 

Lâm Diệc Nhượng: “...” Rốt cuộc là khó thế nào vậy.

 

Lâm Lung bên cạnh cười đến thở không ra hơi, chọc Lâm Diệc Nhượng tức búng trán cô.

 

Nhưng mà mặc dù nói như vậy nhưng Hoắc Từ vẫn chụp ảnh rất nghiêm túc, chụp bìa cho hai đội, mỗi bên năm người nên mất một hồi lâu, lúc vể khách sạn tất cả mọi người đều mệt mỏi gần như tê liệt.

 

Mặc dù hơi uể oải nhưng ba ngày sau, khi bọn họ xem màn hình phát video trận chung kết ở phòng huấn luyện đều có cảm giác rung động.



 

Tuyển thủ hai chiến đội, đứng dưới ánh mặt trời giằng co với nhau, không chịu thua dễ dàng.

 

Theo từng khung cảnh không bừng biến hóa, ngay cả phối nhạc cũng hoàn hảo.

 

Video này vừa được tung ra liền gây xôn xao lớn trong giới.

 

Trước khi họ tiến vào sân thi đấu, tất cả mọi người đều xem điện thoại, nhìn thấy fans bình luận phía dưới.

 

“A a a a a trời ơi, video này quay đẹp quá.”

 

“Cảm xúc như phim bom tấn, tuyệt.”

 

“Lần đầu tiên tôi phát hiện người của hai đội này đều có tố chất người mẫu nam.”

 

“Lần này quản lý ba ba thật sự dốc hết vốn liếng, tôi nghe nói mời nhiếp ảnh gia nổi tiếng chụp hình, tôi yêu cầu quay phim Chung kết Thế giới cũng mời vị đại thần này đến.”

 

Lần này ban tổ chức không chỉ bỏ ra công sức lớn vào video mà thậm chí trước trận chung kết còn tổ chức một trận thi đấu giao hữu. Chính là để bình luận viên, minh tinh còn có tuyển thủ chuyên nghiệp đã giải nghệ tạo thành hai đội, tiến hành một trận đối kháng giải trí.

 

Nhóm Lâm Lung ở hậu trường cũng có thể cảm giác được khung cảnh náo nhiệt phía trước.

 

“Được rồi, gần đến lúc tuyển thủ lên sân khấu rồi, mọi người chuẩn bị chút nha.” Nhân viên đẩy họ ra khỏi phòng nghỉ, nói thẳng.

 

Lâm Lung đang nhắn tin với Kiều Y, có lẽ vì cô và Lâm Diệc Nhượng đều tiến vào trận chung kết nên bà ấy cũng không đến hậu trường mà chọn xem thi đấu dưới khán đài, hôm nay ngay cả anh cả cũng tới.

 

Cô nhìn thoáng qua điện thoại, vậy mà đã sắp đến bốn giờ.

 

Bốn giờ chiều, trận chung kết chính thức bắt đầu, bây giờ bọn họ phải lên sân khấu tiến hành nghi thức khai mạc.

 

Hai đội đều tập trung ở hậu trường, ngay cả tuyển thủ dự bị cũng đi cùng. Khi diễn tập nhân viên công tác đã nói với họ một lần về nghi thức khai mạc hôm nay, lúc này âm thanh phía trước đã truyền đến hậu trường rất rõ ràng.

 

Nhân viên đeo tai nghe và thẻ công tác không ngừng đi đi lại lại, hết thảy vừa có vẻ bận rộn lại ngay ngắn trật tự.

 

Lâm Lung hít sâu một hơi, đứng trong đám người, sau đó cảm giác được có một bàn tay lặng yên không tiếng động nắm chặt bàn tay cô, ấp áp mang theo sự dịu dàng.

 

“Đừng lo lắng, hưởng thụ thật tốt là được.”

 

Đây là câu nói cuối cùng Từ Ứng Hàn nói với cô trước khi lên sân khấu.

 

Cùng với từng đợt âm thanh trong nhà thi đấu hòa với giọng nói vang dội của người dẫn chương trình trực tiếp, nghi thức khai mạc chính thức bắt đầu.

 

Người dẫn chương trình: “Các khán giả đang xem trực tiếp, các fans ở hiện trường, chào mừng tới hiện trường trận chung kết giải đấu mùa hè LPL 2017...”

 

“Được, mọi người nhớ rõ tình huống diễn tập hôm qua là được.”’

 

Ra sân đầu tiên là chiến đội Vạn Nguyên, bọn họ dẫn đầu ra ngoài, tiếng hét chói tai bên ngoài xen lẫn giọng nói giới thiệu từng đội viên của người dẫn chương trình.

 

Sau khi tuyển thủ Vạn Nguyên giới thiệu xong đến lượt chiến đội I.W ra sân.

 

Tất cả bảy tuyển thủ mặc áo đồng phục chiến đội I.W màu đỏ đen, đi theo ánh đèn sân khấu chậm rãi đi đến sân khấu.

 

Ánh đèn sân khấu rất mạnh, mạnh đến mức Lâm Lung gần như không thấy người phía dưới, cô không nhìn thấy người hét lên vì mình ở đâu, cũng không thấy mẹ và anh cả ngồi đâu. Nhưng bên tai cô có thể nghe thấy có người gọi chiến đội, gọi tên của cô, điên cuồng góp phần trợ uy cho cô.

 

Cúp quán quân đặt giữa sân khấu.

 

Ánh mắt Lâm Lung chậm rãi rơi trên cúp, cái cúp to lớn màu bạc kia dưới ánh đèn chiếu xuống, rạng ngời rực rỡ.

 

Từ những gì cô từ bỏ hay trở nên cố gắng dốc hết toàn lực đều là cái cúp này.

 

Cúp quán quân chỉ thuộc về vinh dự của quán quân, chỉ có quán quân mới có thể chân chính nâng nó lên.

 

**

 

Vì sân khấu lần này thiết lập địa điểm thi đấu ở chính giữa nên hai đội phân biệt đứng ở hai đầu sân khấu, nhận lấy tiếng hoan hô của riêng mình. Cuối cùng lúc máy tính ở giữa sân khấu chậm rãi dâng lên, tất cả mọi người biết thời gian chính thức của trận chung kết đến rồi.

 

Nhưng khi tiếng nhạc trên sân đấu rộng lớn dừng lại, đột nhiên màn hình lớn xuất hiện khuôn mặt các tuyển thủ.

 

Khán giả hiểu rõ trận đấu trực tiếp lập tức nở nụ cười.

 

Bời vì thời gian nói chuyện rác rưởi mọi người có chút mong đợi lại tới. Cái gọi là thời gian nói chuyện rác rưởi chính là trước khi bắt đầu trận chung kết, tuyển thủ hai bên đe dọa lẫn nhau.

 

Loại video phỏng vấn này thường chỉ được ghi lại ở trận chung kết.



 

Xuất hiện đầu tiên là TOP hai bên.

 

XiaoJie, người đi TOP chiến đội Vạn Nguyên nhìn vào ống kính, đột nhiên cười nói: “Quyết định thắng bại trận đấu này sẽ là TOP, mặc dù Địch Thần là tiền bối nhưng tôi cũng sẽ không nhường anh.”

 

Màn hình thay đổi.

 

Top I.W Ngô Địch xuất hiện trên màn hình.

 

Anh ta cười nhạo một tiếng: “Nhường? Có lẽ cậu đã quên những trận đấu thông thường là tôi khống chế cậu.”

 

Trong màn hình tuyển thủ XiaoJie một mặt lúng túng lại nở nụ cười thất lễ.

 

Sau đó Giản Dịch xuất hiện trên màn hình, cậu ta gãi tóc, vô tội nhìn ống kính: “Hình như tôi không có gì muốn nói với Fly, dù sao thừa thắng xông lên với bại tướng dưới tay không phù hợp với tính cách của tôi.”

 

Chàng trai vẻ mặt đơn thuần lại vô tội, lại lấy bộ dạng nói lời ác độc khiến fan mama bao che dưới hiện trường lập tức kích động.

 

Về phần Hiểu Phi Vạn Nguyên tất nhiên không cam lòng yếu thế, cậu ta nói: “Nói lời tạm biệt nhiều như thế làm gì, tôi sẽ chăn heo ở rừng của cậu.”

 

Ai ngờ ống kính tiếp theo chuyển tới Lam Cảnh Trình.

 

Anh ta mang theo ý cười lười biếng, khẽ nói: “Tuyển thủ Fly rất trẻ tuổi cũng rất bốc đồng, nhưng mà vẫn còn hơi non.”

 

Hiểu Phi không cam lòng yếu thế: “Tôi cảm thấy tuyển thủ Kent trở lại đấu trường là sai lầm lớn nhất. Bởi vì tôi sẽ cho anh ta hiểu được thắng lợi chỉ thuộc về người trẻ tuổi.”

 

Lúc mặt Lâm Diệc Nhượng xuất hiện trên màn hình, Lâm Lung đang điểu chỉnh thiết bị của mình ngẩng đầu nhìn thoáng qua hướng màn hình lớn.

 

Lâm Diệc Nhượng: “Bảo tôi nói lời hung ác với Piano ư? Không tốt lắm đâu.”

 

Ai ngờ ngoài miệng nói không tốt lắm, anh vẫn lập tức ngồi thẳng bất đắc dĩ nhìn ống kính nói: “Đậu Đỏ à xin lỗi nhé, quán quân lần này thuộc về anh, nếu như em khóc anh sẽ cho em sờ cúp quán quân.”

 

Hiện trường ầm một cái, bầu không khí càng sôi động.

 

Dù sao trận đấu này cho dù là cặp đôi dắt nhau thi đấu hay là anh em MID đối kháng đều gây cười.

 

Lúc Lâm Lung xuất hiện trên màn hình, đầu tiên cô cười sau đó đột nhiên lạnh mặt xuống.

 

Cô nhìn ống kính nói thẳng: “Em biết chiến đội Vạn Nguyên vì chiến thắng tốn không ít tiền mua tuyển thủ. Mặc dù cảm thấy thật có lỗi nhưng vẫn muốn nói với anh cả, người đầu tư, em sẽ đánh bại bọn họ, ngại quá làm anh lỗ vốn.”

 

Phốc.

 

Không ai ngờ ngoài miệng anh trai đã không lưu tình, ngay cả em gái cũng cứng rắn đối đầu chính diện.

 

Tiếng hoan hô ở hiện trường quả thực là muốn chấn động muốn điếc tai khán giả hiện trường.

 

Phỏng vấn tổ hợp BOT xuất hiện cuối cùng, vì tuyển thủ đi BOT Vạn Nguyên là hai tuyển thủ Hàn Quốc nên khi họ nói tiếng phổ thông sặc mùi nhựa, thậm chí Lâm Lung nghe thấy tiếng đồng đội cười khúc khích trong tai nghe.

 

Tuyển thủ King Hàn Mẫn Hách: “Giống như ID của tôi, vẫn luôn là hoàng đế BOT. Nhưng mà tôi nghe nói có vài người không phục nên tôi mới vào LPL, định đánh ngậm miệng những người không phục kia.”

 

Vương Ngọc Đàn cười ha ha xuất hiện trên màn hình, cậu ta hỏi ngược lại nhiều lần: “Cậu ta thật sự nói vậy sao? Thật sao?”

 

Sau đó bạn họ Tiểu Vương vẻ mặt đồng tình nói “Mỗi lần có người nói lời này đều bị Hàn ca chỉnh rất thảm, tôi rất thông cảm cậu ta.”

 

Support Vạn Nguyên Winder khinh thường xuất hiện: “Tôi cảm thấy tên tuyển thủ Zero này cũng không có gì ghê gớm, sở dĩ cậu ta có thể thắng có lẽ cùng là vì gia nhập chiến đội kiểu như I.W mà thôi.”

 

Ai ngờ, cảnh tiếp theo là Vương Ngọc Đàn và Từ Ứng Hàn đồng thời xuất hiện.

 

Vương Ngọc Đàn nắm bả vai Từ Ứng Hàn, đầu ngang nhiên tới gần, cười vui vẻ với ống kính: “Tôi biết cậu ta nói vậy đều vì ghen ghét, bởi vì adc của cậu ta là King mà adc của tôi là Phoenix.”

 

Ha ha ha ha ha ha, nếu như nói anh em cứng rắn đối kháng với nhau vừa rồi mọi người cảm thấy chơi thật vui.

 

Thì bây giờ chính là buồn cười đến nổ tung.

 

Đến cuối cùng khi ống kính quay đến Từ Ứng Hàn, gương mặt anh tuấn lại lạnh lùng giờ phút này vẫn là biểu cảm lạnh nhạt như cũ.

 

Anh nhìn ống kính, khẽ nói: “Mặc dù vào trận chung kết, chúng ta đã nắm chặt danh sách vào Chung kết Thế giới nhưng tôi vẫn giành lấy quán quân như cũ, vì nó chỉ thuộc về chúng tôi.”

 

Nói xong anh đưa tay làm động tác nhắm trúng đích.

 

Cùng với tiếng nổ ầm trên màn hình, phỏng vấn chính thức kết thúc.

 

Tiếng thét chói tai đạt đến đỉnh cao tại thời khắc này, trận đấu chính thức bắt đầu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện