Tiêu Thâm Thủy chật vật mà xuyên qua rừng cây.



Tuy rằng tốc độ chạy của hắn nhanh, nhưng làm thế nào cũng vô pháp thoát khỏi địch nhân ở sau lưng.



Trong lòng Tiêu Thâm Thủy dâng lên một tia thương xót cùng phẫn hận.



Nếu nói ngay từ đầu khi tỉnh lại, cho rằng chính mình đã tìm được cơ hội thoát đi, như vậy đến bây giờ hắn đã biết đối phương đánh chủ ý gì.



Mồi nhử.



Hắn trở thành mồi nhử tốt nhất, bất luận người nào tới cứu hắn đều sẽ rơi vào bẫy rập của ma môn.



Nháy mắt khi Tiêu Thâm Thủy ý thức được điểm này, liền định tự bạo mà chết.



Chính là trăm triệu lần không nghĩ tới, mỗi khi trong đầu hắn dâng lên ý đồ muốn chết, nháy mắt thả lỏng khống chế với linh lực hòng tạo ra linh lực bạo động, trong cơ thể sẽ nảy lên một cỗ lực lượng băng hàn đến tận xương, ngăn cản hết thảy hành động tìm chết của hắn.



Phảng phất như có một đôi mắt, ở sau lưng sâu kín nhìn chằm chằm hắn, làm hắn muốn sống không được, muốn chết cũng không.



Lúc này Tiêu Thâm Thủy ngược lại hy vọng chết trên tay người truy kích phía sau, chỉ tiếc đối phương đã sớm có chuẩn bị, dù cho Tiêu Thâm Thủy từ bỏ chống cự chờ chết, đối phương cũng bất quá là ném hắn tới một chỗ khác.



Chờ Tiêu Thâm Thủy mở mắt ra, hết thảy đều như cũ, Tiêu Thâm Thủy cũng từng nghĩ tới trực tiếp ngừng ở một chỗ không đi, nào nghĩ đến đối phương thế nhưng đê tiện vô liêm sỉ cực kỳ, nếu chính mình không chạy, đối phương cư nhiên dùng một loại bí thuật thao tác chính mình chạy.



Lúc này dù cho Tiêu Thâm Thủy có chống cự như thế nào, cũng vô dụng.



Sau khi tuyệt vọng ban đầu đi qua, Tiêu Thâm Thủy bắt đầu vắt óc tự hỏi, hắn cần đem tin tức truyền ra như thế nào?



Ma môn có bí pháp khống chế sinh tử của tu sĩ, bí thuật rong thân mình căn bản vô pháp khống chế chính mình, một khi đệ tử tông môn vì lo lắng an nguy của hắn mà tay chân bị vướng mắc, hắn làm thế nào thông tri cho đối phương biết không cần cố kỵ cứ việc giết thẳng tới?



Tiêu Thâm Thủy tự hỏi thật lâu thật lâu.



Hôm nay, hắn lảo đảo đi tới một chỗ trước dòng suối.



Hắn uể oải bên dòng suối, giơ tay hứng chút nước lạnh, nước lạnh làm ướt mặt hắn, Tiêu Thâm Thủy hơi thanh tỉnh một chút.



Hắn bình tĩnh nhìn nước trong tay, nhận ra nơi này.



Lộ tuyến chạy trốn mấy ngày nay hắn chạy trốn địch nhân cũng đã chuẩn bị tốt, hắn không có một chút tự do.



Phía trước đều là rừng rậm hoặc núi sâu, Tiêu Thâm Thủy cũng vô pháp phân biệt được vị trí mình, mà khi hắn nhìn đến chỗ suối nước này, nháy mắt liền biết vị trí của mình.



Tiêu Thâm Thủy chung quy là tu sĩ đích truyền của Tinh Hải phong, giống như Sóc Nguyệt chưởng quản Huyễn Thiên Bộ, Tiêu Thâm Thủy dù cho thực lực không đủ, còn chưa có tư cách vào Luân Hồi Cung tu luyện, nhưng hắn ở dưới tình huống mưa dầm thấm đất, vẫn là tiếp nhận một ít cơ sở huấn luyện của Luân Hồi Cung.



Tỷ như phân biệt đối với thủy chất.



Nước là nguồn gốc của vạn vật, thủy chất khác nhau đối với độ hòa tan đan dược, đối với hiệu quả thi triển bí pháp, đối với trình độ hòa hoãn thương thế......... vân vân đều có hiệu quả khác nhau.



Tu sĩ trong Luân Hồi Cung tu luyện bí pháp tính trị liệu, khóa đầu tiên khi tiến vào Luân Hồi Cung liền yêu cầu học tập cách phân biệt thủy chất.



Phân biệt thủy chất, phán đoán có thể có dược được hòa vào nguồn nước ở nơi đó không, có thể có tác dụng tăng lên khả năng hồi phục của thương thế hay không, ở dưới dòng nước như vậy, linh vật ra đời sẽ có thuộc tính gì, nếu là nguồn nước bất lợi với tu sĩ, cần ở nơi nào tìm linh vật cùng phương pháp khắc chế, hoặc là lập tức xuống tay thực nghiệm lấy ra bí pháp vân vân.



Tiêu Thâm Thủy đã nhận huấn luyện như vậy.



Bất luận nguồn nước nào trong phạm vi thế lực của Đại Nhật Tiên Tông, đều từng làm hàng mẫu thực nghiệm trong Luân Hồi Cung, Tiêu Thâm Thủy tất nhiên đều từng gặp qua, cũng từng dưới sự dẫn dắt của tiền bối mà phân tích qua.



Giờ phút này nhìn đến dòng nước trong tay, Tiêu Thâm Thủy rốt cuộc vị trí của mình.



Hắn đang ở trong Chử Giang Lâm Trạch.



Sông Chử xuyên qua phạm vi trong thế lực Đại Nhật Tiên Tông, có thể nói là dòng sông mẹ ở đây.



Ở thượng du của sông Chử có một cái hồ thật lớn, phụ cận hồ là một vùng đất ngập nước, vô số năm tháng qua đi, chỗ đất này phát triển thành một biển rừng, chính là vô số cây cối sinh trưởng ở trong nước, càng tới gần lục địa, độ sâu hồ nước càng nông, chậm rãi biến thành bùn, cuối cùng giáp với lục địa.



Khu vực rộng lớn này được gọi là Chử Giang Lâm Trạch.



Mà vị trí của hắn hiện tại, hẳn là bên trong lâm sơn gần vùng đất ngập nước.



Tiêu Thâm Thủy nhanh chóng tự hỏi.



Nơi này có cứ điểm của Đại Nhật Tiên Tông không?



Đương nhiên là có! Bên trong Chử Giang Lâm Trạch sinh trưởng nhiều loại linh dược cùng linh thú, bên ngoài có danh hiệu là tiểu bí cảnh, bất quá nơi này linh lực dư thừa, hoàn cảnh quỷ dị, linh vật cùng linh thú sinh trưởng ở đây đều có thực lực bất phầm, chỉ có tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cùng Nguyên Anh mới dám đến nơi này tu luyện.



Nhưng những kẻ đuổi giết sau lưng hắn khẳng định sẽ không để hắn chạy đến hướng cứ điểm của Đại Nhật Tiên Tông, như vậy hắn cần nghĩ biện pháp lưu lại ám hiệu mới được.



Ôm tâm tư như vậy, Tiêu Thâm Thủy bắt đầu đi loanh quanh phiến đất rừng này.



Người truy đuổi sau lưng hắn tất nhiên là Yến Phi.



Yến Phi nhìn mặt kính trong tay, lộ ra một tia trào phúng.



"Mặc kệ ngươi chạy như thế nào, đều chạy không thoát truy tung của Khuy Thiên Kính!"



Gã lại một lần nữa xác định vị trí của Tiêu Thâm Thủy, không chút để ý truy đuổi đến.



Yến Phi biến mất không bao lâu, thân ảnh Cung Thiên Trọng liền xuất hiện ở nơi đó.



Có hắn chỉ dẫn, Giản Thành đã thay đổi phương hướng, hướng tới nơi Chử Giang Lâm Trạch này rồi, tất nhiên tốc độ của Giản Thành chậm hơn một chút, rốt cuộc thì hắn cũng cách nơi này xa nhất.



Trần Húc Chi cũng đã nhận được vị trí đại khái của Tiêu Thâm Thủy.



Nhưng y không có biện pháp trực tiếp nói tin này cho nhóm chấp sự của Giới Luật Đường, nhóm chấp sự sẽ không hề tin tưởng y, y cũng vô pháp giải thích nơi phát ra tin tức này.



Trần Húc Chi chỉ có thể chờ.



Sau vài ngày nôn nóng chờ đợi, tám phần thành thị quan trọng trong Đại Nhật Tiên Tông đều bị ma môn âm thầm tập kích!!



Tin tức này vừa ra, đại chấp sự liền nhịn không được đưa tay lau mồ hôi, may mắn trước đó gã có nghe theo kiến nghị của Trần Húc Chi, phái đại bộ phận nhân thủ của Giới Luật Đường tra xét những thành thị quan trọng trong Đại Nhật Tiên Tông, nếu không kho hàng của những thành thị quan trọng trong phạm vi thế lực tông môn nhất định sẽ bị ma môn cướp sạch.



Nhưng sự tình cũng không chỉ như vậy.



Khi đại chấp sự đang cảm thấy may mắn, Trần Húc Chi đã nhanh chóng tìm manh mối trên bản đồ.



"Cái gì? Điều động toàn bộ đệ tử, lần lượt phái đến Chử Giang Lâm Trạch, đầm lầy Vân Vụ, Phong Thiên Sơn, cùng với Lâm Chi sơn?"



Nhóm chấp sự đầy đầu mờ mịt với mệnh lệnh của Trần Húc Chi.



Trần Húc Chi gật đầu: "Không sai, triệu tập các đệ tử, lập tức đi đến bốn nơi này, đồng thời tăng lên số đệ tử chi viện ở Chử Giang Lâm Trạch cùng đầm lầy Vân Vụ lên gấp hai lần so với nơi khác!!"



Nhị chấp sự không nhịn được nói: "Vì sao? Mới vừa đánh lui ma tu Kim Đan tập kích thành thị, thậm chí còn có thu hoạch, đúng là thời điểm củng cố thừa thắng truy kích, vì sao phải lập tức điều đi các đệ tử?"



Trần Húc Chi hít sâu một hơi, y cẩn thận giải thích với ba vị chấp sự: " Bọn họ phái ra tu sĩ Kim Đan tập kích thành thị quan trọng, mục đích là gì? Thật sự chỉ là muốn đoạt lấy vật tư sao?"



"Hay là nói nếu chỉ để đoạt lấy vật tư, cần phải trong thời gian ngắn như vậy, đồng loạt bộc phát ra sao? Nếu chúng ta không tăng cường nhân thủ bảo hộ thành thị trước đó, sẽ xuất hiện hậu quả gì?"



Tam chấp sự lẩm bẩm nói: "Chúng ta sẽ mệt mỏi ứng đối, sẽ hậu tri hậu giác phái đệ tử qua thu thập cục diện rối rắm."



Trần Húc Chi gật đầu thật mạnh, y bổ sung nói: "Không sai, sư nương cũng nhất định sẽ nổi giận."



Y chỉ vào bản đồ trước mặt nói: "Đây là ta căm cứ theo địa điểm thành thị bị tập kích truyền đến vẽ ra, trên bản đồ này có bốn nơi vẫn chưa bị ma tu tập kích."



"Thì ra là thế, ngài hoài nghi một đợt tập kích này chủ là thủ thuật che mắt, bọ họ thừa dịp chúng ta luống cuống chân tay ầm thầm trù tính âm mưu khác, mà đây mới là mục đích chân chính của ma môn?!" đại chấp sự đột nhiên phản ứng lại: "Vậy vì sao phải tăng cường gấp hai lần nhân thủ ở Chử Giang Vân Trạch cùng đầm lầy Vân Vụ?"



Trần Húc Chi thở dài: "Đại bộ phận đệ tử của Đại Nhật Tiên Tông đều là thuộc tính hảo, hai địa phương này nhiều đầm nước, trên thuộc tính thì khắc chế chúng ta đi?"



Đại chấp sự hít sâu một hơi: "Ta hiểu được, ta lập tức hạ xuống mệnh lệnh."



Trần Húc Chi nhớ tới tin tức của Cung Thiên Trọng, nhịn không được nói: "Làm phiền tăng nhanh tốc độ một chút, tuy rằng cần phải bôn ba qua lại, nhưng cũng là chuyện bất đắc sĩ, chờ sau khi sự tình kết thúc, ta sẽ vì mọi người mà thỉnh cầu với tông môn tăng lên 20% điểm cống hiến lần này."



Đại chấp sự liếc mắt thật sâu nhìn Trần Húc Chi một cái, ngữ khí gã trở nên kính cẩn mà ôn hòa: "Thỉnh ngài yên tâm."



Đệ tử Giới Luật Đường nhanh chóng hướng tới bộ nơi này hội tụ.



Có một phen biểu hiện này của Trần Húc Chi, thái độ đối đãi của ba vị chấp sự với y đều kính cẩn hơn nhiều, cũng tương đối tín nhiệm sức phán đoán cùng năng lực suy đoán của y.



Như vậy chỗ tốt cũng rõ ràng, Trần Húc Chi được đến càng nhiều cho phép lật xem tình báo gốc, nếu là trước đây, nhóm chấp sự sẽ xem qua tình báo sau đó chép ra bản ghi nhớ, nạp tình báo gốc lên, cũng đơn giản tổng kết cho Trần Húc Chi.



Hiện giờ Trần Húc Chi dựa vào năng lực của bản thân lấy được toàn bộ, là có thể suy đoán được càng nhiều chuyện.



Trong đó có một chỗ thay đổi trong tình báo làm y phát hiện có chỗ không đúng.



Khi Bạch Anh chưởng tôn cùng Diệp Vô Cấu chuẩn bị thành hôn, trong nháy mắt tin tức truyền khắp toàn bộ phạm vi thế lực Đại Nhật Tiên Tông.



Tình báo gốc chỉ ra, nhận được tin tức đầu tiên là Linh Nguyệt chưởng tôn.



Rốt cuộc thì nàng trước sau đều làm khách ở trong Sơn Thủy Kiếm Phái, vẫn duy trì liên hệ với tông môn, sau khi nhận được tin sư huynh sư tỷ mình muốn thành ôn, Linh Nguyệt chưởng tôn tất nhiên tính toán khởi hành hồi tông môn tham gia hôn lễ.



Linh Nguyệt chưởng tôn truyền tin tức lại là, ít ngày nữa sẽ quay về.



Nhưng nàng không có nói Lan Hải chưởng tôn.



Nói cách khác tính toán hồi tông môn tham gia hôn lễ chỉ có Linh Nguyệt chưởng tôn, không có Lan Hải chưởng tôn.



Sao có thể? Lan Hải chưởng tôn nếu nhận được tin tức, khẳng định sẽ trở về!



Như vậy liền có hai loại khả năng.



Thứ nhất, Linh Nguyệt chưởng tôn không có phương thức liên hệ với Lan Hải chưởng tôn, cho nên nàng chỉ truyền lại quyết định của mình.



Thứ hai, Lan Hải chưởng tôn cũng không biết hôn sự củ sư huynh sư tỷ, cho nên không tính toán trở về —— nhưng đây là không có khả năng.



Hai khả năng có thể hợp thành một.



Linh Nguyệt chưởng tôn cùng Lan Hải chưởng tôn một sáng một tối, nhưng hai người vì lừa gạt ma môn, không có bất luận liên hệ gì, sau khi Linh Nguyệt chưởng tôn nhận được tin tức liền tính toán hồi tông môn, nàng cũng không có nói cho Lan Hải chưởng tôn, hoặc là nói tin tức chưởng môn Đại Nhật Tiên Tông muốn thành hôn căn bản không cần dùng con đường liên hệ bí ẩn, toàn bộ tu sĩ trong phạm vi thế lực tông môn đều sẽ biết, Linh Nguyệt chưởng tôn tin tưởng Lan Hải chưởng tôn thực nhanh liền có thể thông qua con đường khác biết chuyện này.



Cho nên Linh Nguyệt chưởng tôn truyền lại tin tức mình sẽ trở lại tông môn, cũng thực nhanh sẽ khởi hành.



Tim Trần Húc Chi bang bang nhảy lên.



Y giống như là nổi điên nhanh chóng tìm kiếm tư liệu tình báo nguyên gốc, cuối cùng ở trên một phần ngắn ngủi của tập tình báo thấy được một câu.



Năm ngày sau khi Linh Nguyệt chưởng tôn biết chuyện kết hôn, Lan Hải chưởng tôn từng đi qua cứ điểm bên ngoài của Giới Luật Đường, nhìn một bản ghi nhớ của tình báo đoạn thời gian gần nhất —— cho nên Lan Hải chưởng tôn nhất định biết Tiêu Thâm Thủy mất tích!!



Mà tình báo viên cũng đích xác không có truyền lại tin tức Lan Hải chưởng tôn đích thân nói về!



"Thì ra là thế."



Trần Húc Chi thở ra một hơi dài, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.



Mục tiêu của ma môn căn bản không phải là Linh Nguyệt chưởng tôn.



Y bị tin tức của Giản Thành dẫn đi, lại quên mất hết thảy đều không còn giống như trong nguyên tác!



Người ma môn muốn giết là Lan Hải chưởng tôn!!



Thực lực của Lan Hải chưởng tôn không tầm thường, tinh thông bí thuật trị liệu, lại có kinh nghiệm phong phú, không giống như Linh Nguyệt chưởng tôn là tu sĩ không thiện tranh đấy, như vậy ma môn sẽ làm thế nào ra tay đánh chết Lan Hải chưởng tôn đây?



Giờ khắc này, một người hiện lên trong lòng của Trần Húc Chi.



Một bị lão tổ Hóa Thần duy nhất của ma môn tam tông sắp binh giải (kiểu như sắp ngủm hay phi thăng): Thiên Quý lão nhân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện