Lục Tử Thần là một công tử nho nhã, nhất cử nhất động của anh ta đều là tiêu điểm.
Tô Lê thừa nhận, quả thực anh ta dễ dàng thu hút được sự chú ý của phụ nữ, thậm chí là điên cuồng vì anh ta.
Nhưng Tô Lê lại không nhịn được cười khẽ, nói: “ Được rồi, không còn sớm nữa, Lục thiếu nên về nhà thôi.”
“ Tôi đã lớn rồi, không còn thời gian bị cấm cửa nữa chứ?” Lục Tử Thần mỉm cười nhìn cô nói.
Tô Lê cụp mắt xuống cười nói: “ Mặc dù Lục thiếu không có thời gian cấm cửa, nhưng thái độ của Lục thiếu với vị hôn thê có phải quá lạnh nhạt không?”
Lục Tử Thần chỉ nhìn cô, lạnh nhạt nói: “ Lạnh lùng? Cô Lê đây là cảm thấy tôi vô tình sao?”
“ Chẳng lẽ không phải sao?” Tô Lê nhìn anh: “ Vị hôn phu của Lục thiếu còn nằm trong bệnh viện, chẳng lẽ anh không nên ở bên cạnh cô ấy chăm sóc sao, chứ không phải như bây giờ, ăn cơm cùng người con gái khác. Tôi không gánh được tội phá hoại gia đình người khác đâu.”
Lục Tử Thần cười cười nói: “ Ý của cô là, tôi nên mang theo một người quay camenra, 24h đều ghi chép quá trình tôi chăm sóc vị hôn thê, sau đó làm thành MV đúng không?”
Tô Lê không nhịn được cười, nói: “Nếu như Lục thiếu muốn, tôi nghĩ cũng không khó.”
Lục Tử Thần cười cười nhưng cũng không nói gì.
Hai người ăn xong đi ra ngoài, Tô Lê co mình trong chiếc áo khoác, nói: “ Lục thiếu có lẽ biết đường tự mình về chứ?”
“ Nếu như tôi không biết đường, cô Tô không phải sẽ đưa tôi về chứ?” Lục Tử Thần tỏ ra chút vô lại.
Tô Lê xoa tay, hà một hơi, nói: “Vậy tôi cũng không có cách nào rồi, bởi vì tôi cũng vừa chuyển đến, không giúp được anh.” Dứt lời, cô trực tiếp xoay người đi về phía tòa nhà cô ở.
Lục Tử Thần cũng không quấn lấy cô, nhìn bóng lưng rời đi càng lúc càng xa, Lục Tử Thần nhếch khóe miệng, bình thản cười…
Trong phòng bệnh VIP, truyền ra một tiếng khóc đau thấu tim gan của Giang Tiểu Ngôn, cô ta như một người điên đập vỡ đồ đạc, làm cho mấy người đứng gần đấy bị thương." Chân của tôi? Chân của tôi đâu?" Hai tay Giang Tiểu Ngữ ôm ống quần trống không, sắc mặt trắng bệch vì cảm xúc quá mức kịch liệt mà trở lên xanh lét.
" Chân của tôi, chân của tôi đâu...Tại sao, Tại sao lại là tôi, tại sao lại là tôi?..." Giang Tiểu Ngữ liên tục nhắc lại những câu này.
Cho dù thế nào, chỉ e ai cũng khó mà chấp nhận nổi sự thật bị mất chân.
Bác sĩ tiêm cho Giang Tiểu Ngữ một mũi an thần, cô ta mới bình tĩnh lại được.
Giang Thần Hy đứng bên ngoài phòng bệnh, nhìn Giang Tiểu Ngữ được y tá bê lên giường bệnh một lần nữa, sau đó thu dọn phòng bệnh bị cô ta đập phá lung tung.
Bác sĩ điều trị chính của cô ta từ trong đi ra, thấy Giang Thần Hy liền nói:" Giang thiếu, anh đến rồi."
Giang Thần Hy nhìn vào bên trong phòng bệnh, hỏi:" Tình hình hiện tại của cô ấy thế nào?"
" Những vết thương trên người sẽ nhanh chóng hồi phục, nhưng mà tôi nghĩ Giang thiếu nên tìm cho cô ấy một bác sĩ tâm lý, tình trạng cô ấy hiện giờ khá nguy hiểm. Tôi gặp qua rất nhiều bệnh nhân như vậy, khi thân thể bị thiếu hụt thì tâm lý cũng chịu sự đả kích rất lớn. Hy vọng gia đình có thể quan tâm cô ấy nhiều hơn, chú ý đến sự thay đổi tâm lý cảm xúc của cô ấy."
Giang Thần Hy gật đầu khẽ ừm một tiếng, chuyện này đã không làm gì được nữa, may mà còn giữ được tính mạng. Coi như trong hoạ có phúc.
Giang Thần Hy ra khỏi bệnh viện, trực tiếp lái xe về nhà, nhưng mà cũng không bất ngờ là, cô gái này lại không từ mà biệt.
Thím Trương cũng không dám nói nhiều, chỉ cảm thấy đáng tiếc, vừa mấy vui vẻ kết hôn chưa lâu thì đã li hôn rồi.
Giang Thần Hy vừa xuống máy bay, vào phòng tắm để tắm một lát, cũng không tỏ thái độ gì, vẫn như mọi khi, chỉ cảm thấy trên giường thiếu đi cái gì đó. Trống trải, làm cho anh cảm thấy chiếc giường rộng lớn thiếu đi cái gì đó.
Ngày thứ hai, Giang Thần Hy vừa vào đến văn phòng, thuận tay lật mấy văn kiện trong chồng văn kiện ở trên bàn nhìn nhìn.
A Hào đẩy cửa bước vào, trên tay cầm mấy tập văn kiện.
" Tổng giám đốc, còn có đây nữa." A Hào đưa một phần văn kiện đến.
Giang Thần Hy không nhìn văn kiện đưa đến, chăm chú đọc tài liệu trong tay, bình thản hỏi:" Đấy là gì?"
A Hào hơi do dự một lát mới nói:" Đây là thoả thuận li hôn thiếu phu nhân gửi mà trợ lý của luật sư Vương sáng nay mang đến. Ông ta nói nếu có vấn đề gì có thể tìm ông ấy bất kỳ lúc nào."
Giang Thần Hy nghe xong, ngẩng đầu lên nhìn anh, lại nhìn văn kiện mà A Hào đưa đến, giơ tay cầm lấy, lật mở ra xem, ở trang cuối Tô Lê đã ký tên rồi."
Đây cũng là phong cách nhất quán của cô, dứt khoát quyết liệt, chưa bao giờ dây dưa lằng nhằng.
Giang Thần Hy nhìn nhìn nội dung thoả thuận, thực ra giữa bọn họ cũng khá đơn giản, bởi vì có thoả thuận tài sản trước hôn nhân nên không có vấn đề gì về phân chia tài sản. Tô Lê cũng không khách sáo nhận lấy ba căn nhà mà Giang Thần Hy tặng cô trước khi cưới. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
" Ừm, tôi biết rồi." Anh liền cầm hợp đồng xem, rồi lại để thư thoả hiệp sang một bên.
A Hào nhìn phần tài liệu đó, lại nhìn Giang Thần Hy, cảm thấy khó hiểu, nhưng dù sao cũng là chuyện gia đình người ta, anh cũng không tiện hỏi nhiều.
Sau đó, đợi Lục Cảnh Niên và những người phụ trách các bộ phận khác đến để họp.
Sau khi họp xong, Lục Cảnh Niên nhìn Giang Thần Hy nói:" Này, nghe nói cậu và hồ ly tinh nhà cậu đang bàn chuyện li hôn hả?"
Vừa lúc đó, Thiệu Phương đi đến nhìn Lục Cảnh Niên, lạnh nhạt nói:" Giang thiếu muốn li hôn, sao nhìn anh lại có vẻ vui như vậy nhỉ? Không ngờ đấy, chẳng lẽ anh..."
Phương Thiệu hừ hừ hai tiếng nhìn anh từ trên xuống dưới, Lục Cảnh Niên cũng lười để ý đến cô, liếc cô một cái, sau đó hừ một tiếng quay người đi về phía thang máy.
Giang Thần Hy không để ý đến họ, quay người đi về văn phòng.
Thiệu Phương theo Giang Thần Hy vào văn phòng, cô nhìn anh hỏi:" Giang thiếu, anh tìm tôi có việc gì sao?"
Giang Thần Hy bình thản hỏi:" Tôi nghe nói, bộ phim của đạo diễn Trần, vì chuyện trước đó mà đang chọn người thay thế vai của Tô Lê, đúng không?"
Thiệu Phương gật đầu, nói:" Đúng vậy, nhưng mà mấy ngày này đạo diễn Trần đang rất phiền não chuyện này, ông ấy có tìm tôi yêu cầu mấy diễn viên mới thử vai, nhưng ông ấy vô cùng không hài lòng."
" Tô Lê thì sao?" Giang Thần Hy bình thản hỏi.
Thiệu Phương nghe xong thì hơi sững sờ, cảm thấy kỳ quái, Giang Thần Hy lại chủ động hỏi chuyện Tô Lê.
Cô hơi do dự một chút, nói:" Đạo diễn Trần đang cùng đoàn làm phim thương luôn xem có thể giữ Tô Lê lại. Chỉ là chuyện trước đó mặc dù đã qua nhưng trong giới vẫn lan truyền tin thay đổi vai diễn của Tô Lê, cho nên..."
Giang Thần Hy bình thản nói:" Thay đổi diễn viên lại phải quay bù lại các cảnh, tôi nhìn kịch bản,vai này có cảnh quay với hai nhân vật nam nữ chính, bọn họ thế nào?"
Thiệu Phương bình thản nói:" Đây cũng là chuyện mà đoàn làm phim thảo luận mấy hôm nay, hai diễn viên chính đang dày lịch, không thể có thời gian quay lại được."
Giang Thần Hy bình thản nói:" Tôi cũng xem qua dự tính của đoàn làm phim, nếu đã như vậy, tôi kiến nghị vẫn giữ Tô Lê lại, cô thấy được không?"
" Tổng giám đốc cũng nghĩ vậy sao?" Thiệu Phương kinh ngạc nói.
Giang Thần Hy bình thản nói:" Nếu như đạo diễn Trần không có ý kiến gì thì cứ quyết định vậy đi?"
Phương Thiệu nói:" Đây cũng là điều mà đạo diễn Trần hy vọng. Nhưng mà Giang Thiếu, nếu đã như vậy thì tôi hy vọng có thể giao Tô Lê cho tôi, tôi sẽ sắp xếp, hình tượng của cô ấy hơi xấu. Nếu như anh không phản đối, tôi sẽ đích thân dẫn dắt cô ấy, anh nói xem?" Ngừng một lát, Thiệu Phương cười cười nói:" Li hôn rồi, cũng phải cho người ta bát cơm ăn chứ? Tôi nghe nói là cô ấy lấy ba cái nhà của anh?"
Giang Thần Hy bình thản nói:" Sao cô biết chuyện này?"
Thiệu Phương cười nói:" Giang thiếu vừa đi nước ngoài về nên có lẽ không xem tin tức gần đây. Mấy ngày nay, Tô Lê tìm có ty chuyển nhà, đi mua vật dụng gia đình. Giới giải trí mà, có lúc đám người rảnh rỗi buôn chuyện còn quan tâm cuộc sống của chúng ta hơn cả chúng ta, hôm nay ăn cái gì, mặc cái gì, rất nhiều người tò mò. Hơn nữa, việc Tô Lê tìm luật sư Vương để làm thoả thuận li hôn, bên ngoài cũng biết hết rồi."
Giang Thần Hy chau mày.
Tô Lê không phải là một người im lặng, hơn nữa cô còn thông minh như vậy, bây giờ chẳng lẽ cô sẽ không biết việc cô gõ trống phất cờ công khai tìm người đến nơi ở của Giang Thần Hy chuyển đồ sẽ rất dễ bị nguờ khác phát hiện.
Trước khi Giang Thần Hy đi công tác cũng đã nghĩ đến chuyện cô sẽ chuyển đi, nhưng không nghĩ nhiều như vậy.
Thiệu Phương cười cười nói:" Tổng giám đốc, anh thấy đề nghị của tôi thế nào?"
Thực ra, Thiệu Phương cũng có tâm tư riêng, nhân cơ hội tốt mà thôi. Cô hiểu nếu Giang Thần Hỷ muốn cắn chết Tô Lê, không cho cô một cơ hội diễn xuất nào thì Tô Lê căn bản không có cách nào lăn lộn ở giới này, như vậy thật đáng tiếc cho một mầm non tốt.
Giang Thần Hy bình thản nói:" Bộ phận giải trí sau này đều do cô phụ trách, điều chỉnh thế nào do cô toàn quyền quyết định."
Thiệu Phương nghe xong liền cảm thấy vui mừng, nói:" Trong vòng một tuần tôi sẽ đưa cho anh một bản phương án sơ bộ, sắp xếp kế hoạch làm việc của Tô Lê trong vòng một năm tới."
Giang Thần Hy không nói gì.
Thiệu Phương không phải là một người được đằng chân lân đằng đầu, dù sao cũng là sếp của mình, cũng không nên quá đáng.
Sau đó liền cung kính báo cáo một chút tình hình của những nghệ sĩ trong tay cô ta.
Trong tay Giang Thần Hy đanh xem là tài liệu liên quan đến Cao Mỹ,:" Hai bộ phim này doanh thu không tệ, cô quả nhiên là người quản lý số 1."
Thiệu Phương cười cười nói:" Giang thiếu, bộ Truyền thuyết Nhân ngư này còn thiếu một vai nữ phụ. Nếu Giang thiếu không có ý kiến gì thì tôi sẽ để Tô Lê thử xem."
Giang Thần Hy hơi cau mày nói:" Thiệu Phương, hình như cô hơi thiên vị Tô Lê rồi."
Thiệu Phương cười cười nói:" Giang thiếu, đây là tôi vội vàng muốn kiếm nhiêù tiền cho tập đoàn Phương thị, cũng cố gắng vì tiền thưởng cuối năm của mình. Bây giờ sức cạnh tranh của ngành này rất lớn, tôi là sóng trước, sắp bị sóng sau đầy lên bãi cát rồi."
Tô Lê thừa nhận, quả thực anh ta dễ dàng thu hút được sự chú ý của phụ nữ, thậm chí là điên cuồng vì anh ta.
Nhưng Tô Lê lại không nhịn được cười khẽ, nói: “ Được rồi, không còn sớm nữa, Lục thiếu nên về nhà thôi.”
“ Tôi đã lớn rồi, không còn thời gian bị cấm cửa nữa chứ?” Lục Tử Thần mỉm cười nhìn cô nói.
Tô Lê cụp mắt xuống cười nói: “ Mặc dù Lục thiếu không có thời gian cấm cửa, nhưng thái độ của Lục thiếu với vị hôn thê có phải quá lạnh nhạt không?”
Lục Tử Thần chỉ nhìn cô, lạnh nhạt nói: “ Lạnh lùng? Cô Lê đây là cảm thấy tôi vô tình sao?”
“ Chẳng lẽ không phải sao?” Tô Lê nhìn anh: “ Vị hôn phu của Lục thiếu còn nằm trong bệnh viện, chẳng lẽ anh không nên ở bên cạnh cô ấy chăm sóc sao, chứ không phải như bây giờ, ăn cơm cùng người con gái khác. Tôi không gánh được tội phá hoại gia đình người khác đâu.”
Lục Tử Thần cười cười nói: “ Ý của cô là, tôi nên mang theo một người quay camenra, 24h đều ghi chép quá trình tôi chăm sóc vị hôn thê, sau đó làm thành MV đúng không?”
Tô Lê không nhịn được cười, nói: “Nếu như Lục thiếu muốn, tôi nghĩ cũng không khó.”
Lục Tử Thần cười cười nhưng cũng không nói gì.
Hai người ăn xong đi ra ngoài, Tô Lê co mình trong chiếc áo khoác, nói: “ Lục thiếu có lẽ biết đường tự mình về chứ?”
“ Nếu như tôi không biết đường, cô Tô không phải sẽ đưa tôi về chứ?” Lục Tử Thần tỏ ra chút vô lại.
Tô Lê xoa tay, hà một hơi, nói: “Vậy tôi cũng không có cách nào rồi, bởi vì tôi cũng vừa chuyển đến, không giúp được anh.” Dứt lời, cô trực tiếp xoay người đi về phía tòa nhà cô ở.
Lục Tử Thần cũng không quấn lấy cô, nhìn bóng lưng rời đi càng lúc càng xa, Lục Tử Thần nhếch khóe miệng, bình thản cười…
Trong phòng bệnh VIP, truyền ra một tiếng khóc đau thấu tim gan của Giang Tiểu Ngôn, cô ta như một người điên đập vỡ đồ đạc, làm cho mấy người đứng gần đấy bị thương." Chân của tôi? Chân của tôi đâu?" Hai tay Giang Tiểu Ngữ ôm ống quần trống không, sắc mặt trắng bệch vì cảm xúc quá mức kịch liệt mà trở lên xanh lét.
" Chân của tôi, chân của tôi đâu...Tại sao, Tại sao lại là tôi, tại sao lại là tôi?..." Giang Tiểu Ngữ liên tục nhắc lại những câu này.
Cho dù thế nào, chỉ e ai cũng khó mà chấp nhận nổi sự thật bị mất chân.
Bác sĩ tiêm cho Giang Tiểu Ngữ một mũi an thần, cô ta mới bình tĩnh lại được.
Giang Thần Hy đứng bên ngoài phòng bệnh, nhìn Giang Tiểu Ngữ được y tá bê lên giường bệnh một lần nữa, sau đó thu dọn phòng bệnh bị cô ta đập phá lung tung.
Bác sĩ điều trị chính của cô ta từ trong đi ra, thấy Giang Thần Hy liền nói:" Giang thiếu, anh đến rồi."
Giang Thần Hy nhìn vào bên trong phòng bệnh, hỏi:" Tình hình hiện tại của cô ấy thế nào?"
" Những vết thương trên người sẽ nhanh chóng hồi phục, nhưng mà tôi nghĩ Giang thiếu nên tìm cho cô ấy một bác sĩ tâm lý, tình trạng cô ấy hiện giờ khá nguy hiểm. Tôi gặp qua rất nhiều bệnh nhân như vậy, khi thân thể bị thiếu hụt thì tâm lý cũng chịu sự đả kích rất lớn. Hy vọng gia đình có thể quan tâm cô ấy nhiều hơn, chú ý đến sự thay đổi tâm lý cảm xúc của cô ấy."
Giang Thần Hy gật đầu khẽ ừm một tiếng, chuyện này đã không làm gì được nữa, may mà còn giữ được tính mạng. Coi như trong hoạ có phúc.
Giang Thần Hy ra khỏi bệnh viện, trực tiếp lái xe về nhà, nhưng mà cũng không bất ngờ là, cô gái này lại không từ mà biệt.
Thím Trương cũng không dám nói nhiều, chỉ cảm thấy đáng tiếc, vừa mấy vui vẻ kết hôn chưa lâu thì đã li hôn rồi.
Giang Thần Hy vừa xuống máy bay, vào phòng tắm để tắm một lát, cũng không tỏ thái độ gì, vẫn như mọi khi, chỉ cảm thấy trên giường thiếu đi cái gì đó. Trống trải, làm cho anh cảm thấy chiếc giường rộng lớn thiếu đi cái gì đó.
Ngày thứ hai, Giang Thần Hy vừa vào đến văn phòng, thuận tay lật mấy văn kiện trong chồng văn kiện ở trên bàn nhìn nhìn.
A Hào đẩy cửa bước vào, trên tay cầm mấy tập văn kiện.
" Tổng giám đốc, còn có đây nữa." A Hào đưa một phần văn kiện đến.
Giang Thần Hy không nhìn văn kiện đưa đến, chăm chú đọc tài liệu trong tay, bình thản hỏi:" Đấy là gì?"
A Hào hơi do dự một lát mới nói:" Đây là thoả thuận li hôn thiếu phu nhân gửi mà trợ lý của luật sư Vương sáng nay mang đến. Ông ta nói nếu có vấn đề gì có thể tìm ông ấy bất kỳ lúc nào."
Giang Thần Hy nghe xong, ngẩng đầu lên nhìn anh, lại nhìn văn kiện mà A Hào đưa đến, giơ tay cầm lấy, lật mở ra xem, ở trang cuối Tô Lê đã ký tên rồi."
Đây cũng là phong cách nhất quán của cô, dứt khoát quyết liệt, chưa bao giờ dây dưa lằng nhằng.
Giang Thần Hy nhìn nhìn nội dung thoả thuận, thực ra giữa bọn họ cũng khá đơn giản, bởi vì có thoả thuận tài sản trước hôn nhân nên không có vấn đề gì về phân chia tài sản. Tô Lê cũng không khách sáo nhận lấy ba căn nhà mà Giang Thần Hy tặng cô trước khi cưới. Nhưng cũng chỉ thế mà thôi.
" Ừm, tôi biết rồi." Anh liền cầm hợp đồng xem, rồi lại để thư thoả hiệp sang một bên.
A Hào nhìn phần tài liệu đó, lại nhìn Giang Thần Hy, cảm thấy khó hiểu, nhưng dù sao cũng là chuyện gia đình người ta, anh cũng không tiện hỏi nhiều.
Sau đó, đợi Lục Cảnh Niên và những người phụ trách các bộ phận khác đến để họp.
Sau khi họp xong, Lục Cảnh Niên nhìn Giang Thần Hy nói:" Này, nghe nói cậu và hồ ly tinh nhà cậu đang bàn chuyện li hôn hả?"
Vừa lúc đó, Thiệu Phương đi đến nhìn Lục Cảnh Niên, lạnh nhạt nói:" Giang thiếu muốn li hôn, sao nhìn anh lại có vẻ vui như vậy nhỉ? Không ngờ đấy, chẳng lẽ anh..."
Phương Thiệu hừ hừ hai tiếng nhìn anh từ trên xuống dưới, Lục Cảnh Niên cũng lười để ý đến cô, liếc cô một cái, sau đó hừ một tiếng quay người đi về phía thang máy.
Giang Thần Hy không để ý đến họ, quay người đi về văn phòng.
Thiệu Phương theo Giang Thần Hy vào văn phòng, cô nhìn anh hỏi:" Giang thiếu, anh tìm tôi có việc gì sao?"
Giang Thần Hy bình thản hỏi:" Tôi nghe nói, bộ phim của đạo diễn Trần, vì chuyện trước đó mà đang chọn người thay thế vai của Tô Lê, đúng không?"
Thiệu Phương gật đầu, nói:" Đúng vậy, nhưng mà mấy ngày này đạo diễn Trần đang rất phiền não chuyện này, ông ấy có tìm tôi yêu cầu mấy diễn viên mới thử vai, nhưng ông ấy vô cùng không hài lòng."
" Tô Lê thì sao?" Giang Thần Hy bình thản hỏi.
Thiệu Phương nghe xong thì hơi sững sờ, cảm thấy kỳ quái, Giang Thần Hy lại chủ động hỏi chuyện Tô Lê.
Cô hơi do dự một chút, nói:" Đạo diễn Trần đang cùng đoàn làm phim thương luôn xem có thể giữ Tô Lê lại. Chỉ là chuyện trước đó mặc dù đã qua nhưng trong giới vẫn lan truyền tin thay đổi vai diễn của Tô Lê, cho nên..."
Giang Thần Hy bình thản nói:" Thay đổi diễn viên lại phải quay bù lại các cảnh, tôi nhìn kịch bản,vai này có cảnh quay với hai nhân vật nam nữ chính, bọn họ thế nào?"
Thiệu Phương bình thản nói:" Đây cũng là chuyện mà đoàn làm phim thảo luận mấy hôm nay, hai diễn viên chính đang dày lịch, không thể có thời gian quay lại được."
Giang Thần Hy bình thản nói:" Tôi cũng xem qua dự tính của đoàn làm phim, nếu đã như vậy, tôi kiến nghị vẫn giữ Tô Lê lại, cô thấy được không?"
" Tổng giám đốc cũng nghĩ vậy sao?" Thiệu Phương kinh ngạc nói.
Giang Thần Hy bình thản nói:" Nếu như đạo diễn Trần không có ý kiến gì thì cứ quyết định vậy đi?"
Phương Thiệu nói:" Đây cũng là điều mà đạo diễn Trần hy vọng. Nhưng mà Giang Thiếu, nếu đã như vậy thì tôi hy vọng có thể giao Tô Lê cho tôi, tôi sẽ sắp xếp, hình tượng của cô ấy hơi xấu. Nếu như anh không phản đối, tôi sẽ đích thân dẫn dắt cô ấy, anh nói xem?" Ngừng một lát, Thiệu Phương cười cười nói:" Li hôn rồi, cũng phải cho người ta bát cơm ăn chứ? Tôi nghe nói là cô ấy lấy ba cái nhà của anh?"
Giang Thần Hy bình thản nói:" Sao cô biết chuyện này?"
Thiệu Phương cười nói:" Giang thiếu vừa đi nước ngoài về nên có lẽ không xem tin tức gần đây. Mấy ngày nay, Tô Lê tìm có ty chuyển nhà, đi mua vật dụng gia đình. Giới giải trí mà, có lúc đám người rảnh rỗi buôn chuyện còn quan tâm cuộc sống của chúng ta hơn cả chúng ta, hôm nay ăn cái gì, mặc cái gì, rất nhiều người tò mò. Hơn nữa, việc Tô Lê tìm luật sư Vương để làm thoả thuận li hôn, bên ngoài cũng biết hết rồi."
Giang Thần Hy chau mày.
Tô Lê không phải là một người im lặng, hơn nữa cô còn thông minh như vậy, bây giờ chẳng lẽ cô sẽ không biết việc cô gõ trống phất cờ công khai tìm người đến nơi ở của Giang Thần Hy chuyển đồ sẽ rất dễ bị nguờ khác phát hiện.
Trước khi Giang Thần Hy đi công tác cũng đã nghĩ đến chuyện cô sẽ chuyển đi, nhưng không nghĩ nhiều như vậy.
Thiệu Phương cười cười nói:" Tổng giám đốc, anh thấy đề nghị của tôi thế nào?"
Thực ra, Thiệu Phương cũng có tâm tư riêng, nhân cơ hội tốt mà thôi. Cô hiểu nếu Giang Thần Hỷ muốn cắn chết Tô Lê, không cho cô một cơ hội diễn xuất nào thì Tô Lê căn bản không có cách nào lăn lộn ở giới này, như vậy thật đáng tiếc cho một mầm non tốt.
Giang Thần Hy bình thản nói:" Bộ phận giải trí sau này đều do cô phụ trách, điều chỉnh thế nào do cô toàn quyền quyết định."
Thiệu Phương nghe xong liền cảm thấy vui mừng, nói:" Trong vòng một tuần tôi sẽ đưa cho anh một bản phương án sơ bộ, sắp xếp kế hoạch làm việc của Tô Lê trong vòng một năm tới."
Giang Thần Hy không nói gì.
Thiệu Phương không phải là một người được đằng chân lân đằng đầu, dù sao cũng là sếp của mình, cũng không nên quá đáng.
Sau đó liền cung kính báo cáo một chút tình hình của những nghệ sĩ trong tay cô ta.
Trong tay Giang Thần Hy đanh xem là tài liệu liên quan đến Cao Mỹ,:" Hai bộ phim này doanh thu không tệ, cô quả nhiên là người quản lý số 1."
Thiệu Phương cười cười nói:" Giang thiếu, bộ Truyền thuyết Nhân ngư này còn thiếu một vai nữ phụ. Nếu Giang thiếu không có ý kiến gì thì tôi sẽ để Tô Lê thử xem."
Giang Thần Hy hơi cau mày nói:" Thiệu Phương, hình như cô hơi thiên vị Tô Lê rồi."
Thiệu Phương cười cười nói:" Giang thiếu, đây là tôi vội vàng muốn kiếm nhiêù tiền cho tập đoàn Phương thị, cũng cố gắng vì tiền thưởng cuối năm của mình. Bây giờ sức cạnh tranh của ngành này rất lớn, tôi là sóng trước, sắp bị sóng sau đầy lên bãi cát rồi."
Danh sách chương