'Ngươi nói vậy là nên trách ta rồi " Tư Đồ Thanh Thanh trừng mắt nhìn Tư Đồ Vân.
' Muội...muội không có ý đó " Nàng đúng là có ý đó.
Nên trách ta không bảo quản tốt đàn làm đại tỷ bị thương " Tư Đồ Thiên Tuyết mở miệng nói.
Tư Đồ Thanh Thanh " hứ " một tiếng quay đầu nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết " Nhị
muội nên thay người bảo quản cây đàn này đi, ta chỉ mới đựng nhẹ đã đứt dây
'Uổng công Tư Đồ Thiên Tuyết có một cây đàn tốt.
Đại tỷ nói phải, không biết đại tỷ cùng tam muội hôm nay đến là có việc gì tìm ta " Tư Đồ Thiên Tuyết thanh lãnh đưa tay vút ve chỗ dây đàn vừa đứt rồi ung dung lấy khăn tay từ tay Đông Nghi lau đi vết máu Tư Đồ Thanh Thanh vừa làm dính.
Tư Đồ Thanh Thanh nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết lau đi vết máu của nàng vừa dính lên đàn lau đi lau lại giống như máu của nàng dơ bẩn lắm .
'Ta hôm nay chỉ là tò mò hôm qua sính lễ Minh vương đưa đến trong viện của muội muốn xem xem ấy mà " Tiện thể nếu làm dơ một vài thứ rồi lấy đi luôn.
" Còn tam muội cũng như vậy " Tò mò muốn đi xem sính lễ Phong mang đến cho nàng.
Tư Đồ Vân nghe đến Tư Đồ Thiên Tuyết hỏi nàng cũng gật đầu.
Hôm qua về nghe đến số sính lễ đó là nàng đã không kìm chế được muốn xem.
" Như vậy đại tỷ cùng tam muội phải thất vọng rồi, số sính lễ đó đều được bạch hổ Minh vương mang đến trông coi đến ta cùng ta bên người nha hoàn còn chưa lại gần được " Nhắm vào sính lễ của nàng nằm mơ cũng không có.
" Với lại canh giờ cũng không còn sớm ta liền đi trước hồi viện đại tỷ cùng tam muội cứ ngồi đi " Tư Đồ Thiên Tuyết đứng lên chỉnh lại y phục bước đi.
Lúc đi ngang qua Tư Đồ Thanh Thanh thì đứng lại dùng lời nói mà Tư Đồ Vân đứng đằng sau Tư Đồ Thanh Thanh cũng nghe được " Tay bị thương chỉ là cảnh cáo nhỏ đừng đánh chủ ý lên đồ của ta, nếu không lần sau không chỉ là vết thương nhỏ như vậy đâu ".
Nàng nói xong bước ra đình Đông Nghi Thu Hạ cầm đồ đi theo sau tiểu thư nhà mình.
Mà Tư Đồ Vân đằng sau Tư Đồ Thanh Thanh cũng nghe rõ ràng trong lòng hơi sợ liền chiều Tư Đồ Thanh Thanh cáo lui .
Tư Đồ Thanh Thanh sau khi Tư Đồ Vân rời đi mới phản ứng lại ngã xuống ghế.
Giọng nói lạnh lẽo của Tư Đồ Thiên Tuyết vẫn còn vang lên bên tai của nàng giọng nói ấy giống như tuyết trên núi băng vậy lạnh lẽo không chút ấp áp làm người ta phải sợ hãi.
Nếu như không có chuyện nàng bị thương khi vừa đụng chạm vào chiếc cầm đó.
Lời đe dọa lúc nãy của Tư Đồ Thiên Tuyết nàng sẽ không để ý. Nhưng vấn đề là tay nàng bị thương ngón tay còn đang đau và chảy máu.
Tư Đồ Thanh Thanh còn đang suy nghĩ cây đàn đó là thật sao, nếu là cây đàn lưu ly đó thì dây đàn nhất định sẽ không bị đứt dễ dàng như vậy.
Nhưng giờ nàng có thể xác định dây đàn đứt là do Tư Đồ Thiên Tuyết làm vì cảnh cáo nàng đừng động vào đồ của nàng ta.
Nha hoàn đứng ngoài đình nhìn tiểu thư ngón tay chảy máu cũng không dám đi vào xử lý vì sợ tiểu thư sẽ chút giận lên người của nàng.
Mà cách đó không xa Thu Hạ vì tò mò phản ứng sau đó của Tư Đồ Thanh Thanh nên đã cố ý ở lại xem sao.
Nhìn đến bộ dạng sợ sệt đến những chân của Tư Đồ Thanh Thanh trong lòng hả dạ.
Dám đánh chủ ý lên sính lễ vương gia đưa cho tiểu thư đáng đời.
Tư Đồ Thiên Tuyết trở lại Lam tuyết viện.
Nàng thấy Thu Hạ không theo về liền biết Thu Hạ ở lại xem Tư Đồ Thanh Thanh nên nàng chỉ nói Đông Nghi đi cất đàn trước. Còn nàng đi thư phòng.
Bên này Tư Đồ Thanh Thanh không hồi chính nàng trong viện mà là đi đến Tần yên viện tìm mẫu thân.
Tần Yên Nhi đang ngồi xem sổ sách thấy nha hoàn báo tin đại tiểu thư đang đến.
Bà ngẩn đầu " Đi chuẩn bị điểm tâm đại tiểu thư thích ăn mang đến ".
Nha hoàn gật đầu đi phòng bếp nhỏ.
Tư Đồ Thanh Thanh trong lòng tức tối vừa đi vào trong phòng liền ôm Tần Yên Nhi khóc một trận.
Lúc nãy nàng không khóc nhưng nhìn đến mẫu thân liền muốn khóc muốn cho mẫu thân đi tìm Tư Đồ Thiên Tuyết tìm phiền toái.
' Thanh Thanh ngoan, làm sao vậy ai lại chọc con. Con nói cho mẫu thân mẫu thân đi chút giận cho con " Tần Yên Nhi dịu dàng sờ đầu Tư Đồ Thanh Thanhb ôn nhu nói.
Bà biết hôm nay Thanh Thanh đi tìm Tư Đồ Thiên Tuyết nhưng sao lại mang một bụng tức về thế này.
" Mẫu thân Tư Đồ Thiên Tuyết uy hiếp ta không cho ta xem sính lễ của nàng ta thì thôi đi, còn làm tay của ta bị thương. Mẫu thân người xem đi".
Tư Đồ Thanh Thanh đưa bàn tay bị thương ra trước mặt Tần Yên Nhi cho nàng xem.
Tư Đồ Thanh Thanh còn đặt biệt làm tay nhìn thảm hại hơn một chút.
Quả nhiên khi Tần Yên Nhi nhìn đến trong lòng liền đau.
Con của ả tiện nhân đó dám làm Thanh Thanh của bà bị thương.
Tốt lắm...tốt lắm vậy đừng trách bà ta ác độc.
Không cho Tư Đồ Thiên Tuyết một cái giáo huấn thì cục tức này bà làm sao nuốt trôi.
Trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
' Muội...muội không có ý đó " Nàng đúng là có ý đó.
Nên trách ta không bảo quản tốt đàn làm đại tỷ bị thương " Tư Đồ Thiên Tuyết mở miệng nói.
Tư Đồ Thanh Thanh " hứ " một tiếng quay đầu nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết " Nhị
muội nên thay người bảo quản cây đàn này đi, ta chỉ mới đựng nhẹ đã đứt dây
'Uổng công Tư Đồ Thiên Tuyết có một cây đàn tốt.
Đại tỷ nói phải, không biết đại tỷ cùng tam muội hôm nay đến là có việc gì tìm ta " Tư Đồ Thiên Tuyết thanh lãnh đưa tay vút ve chỗ dây đàn vừa đứt rồi ung dung lấy khăn tay từ tay Đông Nghi lau đi vết máu Tư Đồ Thanh Thanh vừa làm dính.
Tư Đồ Thanh Thanh nhìn đến Tư Đồ Thiên Tuyết lau đi vết máu của nàng vừa dính lên đàn lau đi lau lại giống như máu của nàng dơ bẩn lắm .
'Ta hôm nay chỉ là tò mò hôm qua sính lễ Minh vương đưa đến trong viện của muội muốn xem xem ấy mà " Tiện thể nếu làm dơ một vài thứ rồi lấy đi luôn.
" Còn tam muội cũng như vậy " Tò mò muốn đi xem sính lễ Phong mang đến cho nàng.
Tư Đồ Vân nghe đến Tư Đồ Thiên Tuyết hỏi nàng cũng gật đầu.
Hôm qua về nghe đến số sính lễ đó là nàng đã không kìm chế được muốn xem.
" Như vậy đại tỷ cùng tam muội phải thất vọng rồi, số sính lễ đó đều được bạch hổ Minh vương mang đến trông coi đến ta cùng ta bên người nha hoàn còn chưa lại gần được " Nhắm vào sính lễ của nàng nằm mơ cũng không có.
" Với lại canh giờ cũng không còn sớm ta liền đi trước hồi viện đại tỷ cùng tam muội cứ ngồi đi " Tư Đồ Thiên Tuyết đứng lên chỉnh lại y phục bước đi.
Lúc đi ngang qua Tư Đồ Thanh Thanh thì đứng lại dùng lời nói mà Tư Đồ Vân đứng đằng sau Tư Đồ Thanh Thanh cũng nghe được " Tay bị thương chỉ là cảnh cáo nhỏ đừng đánh chủ ý lên đồ của ta, nếu không lần sau không chỉ là vết thương nhỏ như vậy đâu ".
Nàng nói xong bước ra đình Đông Nghi Thu Hạ cầm đồ đi theo sau tiểu thư nhà mình.
Mà Tư Đồ Vân đằng sau Tư Đồ Thanh Thanh cũng nghe rõ ràng trong lòng hơi sợ liền chiều Tư Đồ Thanh Thanh cáo lui .
Tư Đồ Thanh Thanh sau khi Tư Đồ Vân rời đi mới phản ứng lại ngã xuống ghế.
Giọng nói lạnh lẽo của Tư Đồ Thiên Tuyết vẫn còn vang lên bên tai của nàng giọng nói ấy giống như tuyết trên núi băng vậy lạnh lẽo không chút ấp áp làm người ta phải sợ hãi.
Nếu như không có chuyện nàng bị thương khi vừa đụng chạm vào chiếc cầm đó.
Lời đe dọa lúc nãy của Tư Đồ Thiên Tuyết nàng sẽ không để ý. Nhưng vấn đề là tay nàng bị thương ngón tay còn đang đau và chảy máu.
Tư Đồ Thanh Thanh còn đang suy nghĩ cây đàn đó là thật sao, nếu là cây đàn lưu ly đó thì dây đàn nhất định sẽ không bị đứt dễ dàng như vậy.
Nhưng giờ nàng có thể xác định dây đàn đứt là do Tư Đồ Thiên Tuyết làm vì cảnh cáo nàng đừng động vào đồ của nàng ta.
Nha hoàn đứng ngoài đình nhìn tiểu thư ngón tay chảy máu cũng không dám đi vào xử lý vì sợ tiểu thư sẽ chút giận lên người của nàng.
Mà cách đó không xa Thu Hạ vì tò mò phản ứng sau đó của Tư Đồ Thanh Thanh nên đã cố ý ở lại xem sao.
Nhìn đến bộ dạng sợ sệt đến những chân của Tư Đồ Thanh Thanh trong lòng hả dạ.
Dám đánh chủ ý lên sính lễ vương gia đưa cho tiểu thư đáng đời.
Tư Đồ Thiên Tuyết trở lại Lam tuyết viện.
Nàng thấy Thu Hạ không theo về liền biết Thu Hạ ở lại xem Tư Đồ Thanh Thanh nên nàng chỉ nói Đông Nghi đi cất đàn trước. Còn nàng đi thư phòng.
Bên này Tư Đồ Thanh Thanh không hồi chính nàng trong viện mà là đi đến Tần yên viện tìm mẫu thân.
Tần Yên Nhi đang ngồi xem sổ sách thấy nha hoàn báo tin đại tiểu thư đang đến.
Bà ngẩn đầu " Đi chuẩn bị điểm tâm đại tiểu thư thích ăn mang đến ".
Nha hoàn gật đầu đi phòng bếp nhỏ.
Tư Đồ Thanh Thanh trong lòng tức tối vừa đi vào trong phòng liền ôm Tần Yên Nhi khóc một trận.
Lúc nãy nàng không khóc nhưng nhìn đến mẫu thân liền muốn khóc muốn cho mẫu thân đi tìm Tư Đồ Thiên Tuyết tìm phiền toái.
' Thanh Thanh ngoan, làm sao vậy ai lại chọc con. Con nói cho mẫu thân mẫu thân đi chút giận cho con " Tần Yên Nhi dịu dàng sờ đầu Tư Đồ Thanh Thanhb ôn nhu nói.
Bà biết hôm nay Thanh Thanh đi tìm Tư Đồ Thiên Tuyết nhưng sao lại mang một bụng tức về thế này.
" Mẫu thân Tư Đồ Thiên Tuyết uy hiếp ta không cho ta xem sính lễ của nàng ta thì thôi đi, còn làm tay của ta bị thương. Mẫu thân người xem đi".
Tư Đồ Thanh Thanh đưa bàn tay bị thương ra trước mặt Tần Yên Nhi cho nàng xem.
Tư Đồ Thanh Thanh còn đặt biệt làm tay nhìn thảm hại hơn một chút.
Quả nhiên khi Tần Yên Nhi nhìn đến trong lòng liền đau.
Con của ả tiện nhân đó dám làm Thanh Thanh của bà bị thương.
Tốt lắm...tốt lắm vậy đừng trách bà ta ác độc.
Không cho Tư Đồ Thiên Tuyết một cái giáo huấn thì cục tức này bà làm sao nuốt trôi.
Trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.
Danh sách chương