"Giáo sư Thẩm cũng không phải cần tự trách mình, phương pháp mà Hứa đại sư dùng có chút đặc biệt, người bình thường nhìn không ra cũng là chuyện bình thường." Đường Tuấn an ủi. Nếu như không phải có thành tựu to lớn trong y học cổ truyền của nhà họ Đường thì anh cũng không có cách nào để nhận ra.  

Advertisement

Thẩm Dũng nghe vậy, ngược lại xấu hổ hơn nữa, nói: "Người anh em họ Đường này không cần phải an ủi tôi. Tôi chỉ là tiếc hận bản thân mình không thể thành thục y học cổ truyền, để giảm thiểu thành kiến của mọi người với y học cổ truyền.”  

Tình trạng của y học cổ truyền trong những năm này không được tốt lắm, thậm chí còn bị một số người xem như là tà thuật phong kiến. Cho nên để phát triển được y học cổ truyền thì trước tiên chúng ta phải khiến cho mọi người thay đổi định kiến này. Đây là việc mà ông cụ Đường đã dùng cả đời để thực hiện, Đường Tuấn tuyệt đối không dám quên.  

"Vậy thì kế theo mọi người tính làm gì với vị Hứa đại sư này như thế nào?" Đường Tuấn trầm ngâm hỏi.  

Thẩm Dũng suy nghĩ một chút, trên mặt lộ ra một chút xấu hổ, nói: "Mặc dù anh vạch trần được thủ đoạn của Hứa Tường Anh, nhưng mà hôm nay anh cũng khiến cho các giáo sư và viện trưởng của học viện y học mất đi thể diện. Chỉ sợ bọn họ chẳng những sẽ không thừa nhận mà ngược lại còn càng thêm xem trọng Hứa Tường Anh. Không chừng bọn họ sẽ thật sự thuê vị Hứa Tường Anh đại sư này làm giáo sư danh dự của học viện y học, đến lúc đó còn không biết có bao nhiêu người sẽ bị lừa gạt."   

Đường Tuấn tức giận nói: "Cũng vì những kẻ bất lương này góp tay cho chuyện lừa đảo, cho nên y học cổ truyền mới bị người ta hiểu lầm đến như vậy.”   

Trong lòng Thẩm Dũng buồn bực không thôi, vốn tưởng rằng Hứa đại sư này thật sự là đại sư khí công gì đó, kết quả chỉ là kẻ lừa đảo. Mà mà những đồng nghiệp của mình đến bây giờ vẫn còn u mê bất chấp, khiến cho ông thật sự không có cách nào để đối mặt với Đường Tuấn.   

Trương Trị đứng ở bên cạnh không nói một lời, sắc mặt thay đổi liên tục. Anh ta phát hiện thầy giáo của mình hình như vô cùng tôn trọng Đường Tuấn, chẳng lẽ anh ta đã nhìn lầm vị trí của Đường Tuấn.  

Chỉ có vẻ mặt Thẩm Ngọc Nhu là sùng bái nhìn Đường Tuấn, giống như thiếu nữ sùng bái anh hùng vậy, trái tim như có con nai con đang chạy loạn ở bên trong.   

Sau đó Đường Tuấn cùng với Thẩm Dũng và Thẩm Ngọc Nhu đi ăn một bữa cơm. Thẩm Dũng vẫn còn có chút mất hứng, dù sao ông cũng tưởng rằng vị Hứa đại sư kia có thể trị được bệnh hàn quái đản của Thẩm Ngọc Nhu, nhưng mà không ngờ là kẻ lừa đảo, cái này khiến cho ông có chút không thể chấp nhận được.   

Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Dũng và Thẩm Ngọc Nhu về nhà, mà Đường Tuấn không lập tức trở về đại học Vinh, mà đi tới phòng thuốc Nam.  

Phòng thuốc Nam này là một trong những cửa hiệu thuốc Nam tốt nhất thành phố Vinh, gần như tất cả mọi dược liệu đều có thể mua ở đây.   

Mấy ngày nay Đường Tuấn cẩn thận suy xét về bệnh tình của Thẩm Ngọc Nhu, đã có chút suy nghĩ. Dự định sẽ châm cứu cho cô, đồng thời phối hợp với thuốc Nam và xoa bóp cho cô, xem xem có thể mang giúp được chút gì cho Thẩm Ngọc Nhu hay không. Đương nhiên loại thuốc mà anh chuẩn bị sắc cũng không phải là loại hàng hóa bán ở đường lớn bên ngoài, mà là đơn thuốc gia truyền mấy trăm năm của nhà họ Đường truyền lại. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện