Phải biết rằng mấy người đều là Thần Quân Cảnh đỉnh phong, dựa theo loại tốc độ này, đều có thể bay ra hơn nửa chiến trường Kỷ Nguyên.  

Đường Tuấn nhướng mày, mang theo mọi người thi triển thần thông Đại Na Di! Nhưng kết quả vẫn như vậy, tháp đen không đến gần họ hơn.  

Cuối cùng, Đường Tuấn dẫn mọi người ngừng lại.  

Anh nhìn thấy đám người Chu Tước Thần Quân.  

“Thần Quân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”  

Thủy Miểu Miểu cung kính hỏi.  

Chu Tước Thần Quân cười khổ nói: "Đây là sức mạnh không gian.”  

Cùng lúc đó, một âm thanh vang lên trong đầu mọi người: "Tiến vào tòa tháp đen, chính là cửa thứ hai.”  

Mọi người đồng thời ngẩn ra, sau đó một số người bắt đầu mắng: "Điều này là không công bằng!" Không gian bản nguyên cùng căn nguyên thời gian là khó nhất trong một vài loại sức mạnh bản nguyên, chỉ có một số ít người nắm giữ.”  

Nhưng mặc cho bọn họ mắng to, cũng không có kết quả.  

Tòa tháp đen vẫn không đến gần họ một chút.  

“Kẻ yếu mới có thể ăn năn hối hận, ai nói không có nắm giữ không gian bản nguyên thì không tiến vào được tòa tháp đen!  

Trương Tĩnh Hòa cười nhạo mọi người một tiếng, sau đó từ trong đám người bay ra.  

"Trương Tĩnh Hòa, anh kiêu ngạo cái gì?  

Thời gian anh ở lại cửa thứ nhất còn lâu hơn so với tôi, nói trắng ra, anh cùng lắm cũng chỉ là một con chó của Tôn Giả, nô bộc của Đạo Nhất!”  

Có người không cam lòng nói.  

Thân hình Trương Tĩnh Hòa đột nhiên dừng lại, anh ta nhìn về phía người đang nói chuyện, ánh mắt dần dần lạnh như băng! Bị Trương Tĩnh Hòa nhìn chằm chằm, tuy rằng trong lòng người nọ có chút chột dạ, nhưng ngại mặt mũi lại không thể không nhìn Trương Tĩnh Hòa, còn hừ lạnh nói: "Chẳng lẽ tôi có nói sai sao?”  

Trương Tĩnh Hòa từng bước đi về phía anh ta.  

Sắc mặt người nọ trở nên tái nhợt một chút, vội vàng quát lên: “Đạo Nhất, anh còn không quản con chó này của anh!”  

Đạo Nhất nhíu mày, nói: "Trương Tĩnh Hòa, anh dừng lại cho tôi!”  

Trương Tĩnh Hòa giống như không nghe thấy lời Đạo Nhất nói, anh ta tiếp tục đi về phía trước.  

Người nọ càng hoảng hốt nói: "Trương Tĩnh Hòa, bộ tộc chúng tôi có quan hệ tâm đầu ý hợp với Bạch Hổ Tôn Giả, nếu anh dám ra tay, Bạch Hổ Tôn Giả sẽ không bỏ qua cho anh.”  

Tuy rằng còn chưa ra tay, nhưng khí thế của Trương Tĩnh Hòa thật sự quá đáng sợ, người nọ thậm chí ngay cả một tia ý niệm phản kháng trong đầu cũng không sinh ra được.  

Trương Tĩnh Hòa vẫn giống như không nghe thấy.  

Đạo Nhất bay về phía Trương Tĩnh Hòa, bàn tay chộp về phía bả vai Trương Tĩnh Hòa! “Cút ngay!”  

Trương Tĩnh Hòa xoay người một quyền đánh tới Đạo Nhất.  

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện