Chương 5154

Do dự trong chốc lát, Khổng Tề Thiên bước một bước về phía chân trời, như một vị thánh nhân chí cao vô thượng, tùy tiện phất tay một cái, một dải ngân hà đột nhiên xuất hiện trên bầu trời!

Dải ngân hà kia cũng là trường hà thời không, ánh sáng vô tận của các vì sao và khí tức của thời gian, khiến cho những người có mặt ở đây đều đột nhiên chấn động!

Ngay sau đó, Khổng Tề Thiên như thể thay đổi đất trời!

Ở bên trong dải ngân hà kia, một màn sương trắng dâng lên, chậm rãi ngưng tụ, cuối cùng hình thành một khối bùn đất, lại lấy khối bùn đất này làm trung tâm, hình thành một tinh cầu!

Ở bên trên tinh cầu kia, vô số sinh linh không ngừng tuần hoàn sinh sôi nảy nở, cho đến cuối cùng, toàn bộ tinh cầu lâm vào tĩnh mịch, sau đó vỡ thành vô số mảnh thiên thạch cùng các loại tinh vân!

Những mảnh thiên thạch cùng với các loại tinh vân kia rất nhanh đã bị tinh hà vô tận tách ra!

Chỉ để lại một luồng sức sống, khắc sâu vào lòng bàn tay của Khổng Tề Thiên!

Ngay sau đó, lại là một khí tức màu đỏ dần dần ngưng tụ, một giây sau lại hình thành một mặt trời!

Cùng với mặt trời gay gắt mới hình thành, những hạt bụi bám xung quanh dần dần hóa thành từng hành tinh, tất cả hành tinh vây quanh mặt trời vẫn xoay tròn!

Sinh mệnh và cái chết bắt đầu luân chuyển trên những hành tinh này!

Khi mặt trời này tiêu vong, tất cả hành tinh đều rơi vào trạng thái tĩnh mịch chết chóc!

Ngay sau đó, một luồng tử khí cũng theo đó khắc sâu vào trong lòng bàn tay Khổng Tề Thiên!

Lấy sinh tử làm tâm niệm, lấy muôn dân làm dấu ấn, diễn hóa thiên đạo luân hồi, hai khí sinh tử cùng với năm tháng vô tận khuấy động trong không khí!

Ánh mắt Khổng Tề Thiên u ám như nước, không hề có một tia khí tức, chậm rãi nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

Giờ này khắc này Khổng Tề Thiên như chùa tể có quyền sinh sát muôn dân thiên hạ trong tay, vạn vật và tất cả cường giả trên thế gian đều quỳ bái dưới chân ông ta!

Khoảnh khắc này, Khổng Tề Thiên chẳng khác gì vị đại thánh tôn hiền, liếc mắt nhìn chúng sinh!

Trong mắt ông ta, tất cả chúng sinh bên dưới đều nhỏ bé như con kiến, dù chỉ là một ý niệm cũng có thể tùy ý định đoạt sự sống chết của con người!

Giờ phút này, ngay cả Võ Anh Hào cũng không chịu được mà nuốt nước bọt!

Thực lực khủng bố như thế này, đừng nói là anh ta, dù cho tất cả mọi người ở đây đồng loạt ra tay, e rằng cũng không địch nổi một ngón tay của Khổng Tề Thiên!

Bởi vì thực lực của ông ta so với mọi người ở đây, đã hoàn toàn không cùng một cấp bậc!

Cũng giống như so một hành tinh với vô số thiên thạch, cho dù những thiên thạch này không màng sống chết, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, cùng lắm cũng chỉ lưu lại một cái hố thiên thạch mà thôi, khó mà có thể tạo ra bất cứ thương tổn có tính thực chất nào trên hành tinh!

“Suy nghĩ quyết định sống chết, sống chết vốn là một suy nghĩ!”, Khổng Tề Thiên chậm rãi mở lời, bỗng dưng một luồng khí tức bao phủ khắp nơi, đồng thời dung hòa giữa trời đất và hai khí sinh tử!

Ngay cả cổng thành Tuyệt Thiên Quan cũng không chịu đựng nổi sự thách thức của hai khí sinh tử, bỗng chốc rung chuyển kịch liệt!

Tất cả những điều này trông có vẻ rất chậm, kì thực chỉ trong thời gian một hơi thở mà thôi!

Tay Tiêu Chính Văn cầm cây giáo Bá Vương đứng song song với Khổng Tề Thiên, một bên là hai khí sinh tử hình thành khí tức luân hồi, một bên là khí tức bá đạo vô song!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện