Chương 5141

“La tướng, lệnh bài Huyền Võ này là do tổ tiên trên địa cầu dùng tính mạng để đổi lấy, tại sao ông muốn giao nó cho người của Chư Thiên Thần Giới!”, Kim Đồng lớn tiếng chất vấn.

“Sao thế, tôi làm việc cũng cần phải được cậu đồng ý trước à?”, sắc mặt của La Khai lập tức sa sầm, lạnh lùng nhìn Kim Đồng nói.

“La tướng, cho dù là từ nguyên nhân gì, lệnh bài Huyền Võ mà địa cầu có được đều không thể lọt ra ngoài, lẽ nào ông không biết tính quan trọng của nó sao?”, Kim Đồng tức tới độ sắc mặt trắng bệch.

“Hừ, dựa vào mấy người Tiêu Chính Văn mà cũng muốn xưng danh ở hành lang thời không hả? Bọn chúng có tư cách gì để so bì với các thiên tài tới từ Chư Thiên Thần Giới?”

“Dù có đưa cho bọn chúng thì cũng là lãng phí của trời!”, La Khai lạnh lùng cười nói.

Kim Đồng nghe vậy giận run người, giơ ngón tay lên nói với La Khai: “Mặc kệ là mục đích gì, lệnh bài Huyền Vũ này nên thuộc về đám người anh Tiêu! Nó không nên thuộc về Chư Thiên Thần Giới…”

“Bốp!”

Kim Đồng chưa kịp nói xong, Âu Dương Trí đã tát thẳng vào mặt Kim Đồng, tức giận nói: “Cậu là người hầu, sao dám xen vào chuyện của người khác? Đây là chuyện lớn mà cậu có thể nói xen vào được sao?”

“Người đâu, nhốt cậu ta vào địa lao cho tôi, không được tôi cho phép, không ai được phép thả cậu ta ra ngoài!”

Lời vừa dứt, mấy tên thị vệ xông lên đè Kim Đồng xuống đất, Kim Đồng gần như tuyệt vọng nhìn về biệt viện nơi mấy người Tiêu Chính Văn đang ở.

Lúc này, cho dù anh ta muốn gửi tin cho Tiêu Chính Văn cũng đã muộn, nhưng nếu không có lệnh bài Huyền Vũ, đám người Tiêu Chính Văn nửa bước cũng khó đi!

Đừng nói đi đến Phong Bạo Lĩnh Vực và Tu La Ngục Liễu, sợ là ngay cả Tử Vong Cốc cũng không đi ra được!

“La Khai, ông làm như vậy…”

“Còn dám nhiều lời, chết!”, trong mắt La Khai đột nhiên lóe lên ánh sáng sắc lạnh.

Mấy tên hộ vệ không nói lời nào, cứ thế giải Kim Đồng vào trong địa lao.

Đám người Tiêu Chính Văn ngoài mặt như không biết gì về chuyện này, nhưng thực tế thì không phải vậy.

Dù sao Kim Đồng đã nói với Tiêu Chính Văn về lệnh bài Huyền Vũ, hơn nữa còn nói rằng sau tiệc tối, La Khai sẽ giao lệnh bài Huyền Vũ cho mọi người.

Nhưng mãi đến khi mọi người trở lại biệt viện, cũng không thấy La Khai có động tĩnh gì, Tiêu Chính Văn cũng đã hiểu sơ lược!

“Cậu Tiêu, sao vậy?”

Thấy Tiêu Chính Văn nhíu chặt mày, Lý Bạch nghi ngờ hỏi.

“Không có gì, chỉ là có người nợ chúng ta một vài thứ, còn có một số người lấy đi thứ không nên lấy mà thôi!”, Tiêu Chính Văn lạnh giọng nói.

“Xảy ra chuyện gì thế?”

Nghe Tiêu Chính Văn nói như vậy, những người khác lập tức vây xung quanh.

Dù sao Tiêu Chính Văn sẽ không tự nhiên nói những lời này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện