Đại môn của Thượng Quan gia bị vây kín như nêm.
Đứng vây xung quanh là một đám thiếu niên tụ tập lại với nhau , trên người bọn họ đều mặc những bộ quần áo hoa lệ. Còn đám người hầu ở bên thì nhiều như mây , phóng tầm mắt về phía trước có thể thấy nhân số của bọn họ phải tới hơn hai trăm người. Tuy mấy vị thiếu niên này đều nhìn rất lạ mặt , nhưng bọn họ có chung một điểm là đều có sắc mặt âm trầm.
Chẳng bao lâu sau , Đường Thiên và Thượng Quan Tiền dẫn theo đám người Thượng Quan Uy bước ra tới cửa.
Đường Thiên thấy có nhiều người tập trung như vậy , đôi mắt liền híp lại: "Gây sự sao?"
Đường Thiên không biết rằng , sau khi hắn trải qua nhiều cuộc chiến khốc liệt ,thì mỗi một động tác hay cử chỉ của mình bất giác sẽ mang theo một luồng ý chí sát phạt đầy uy nghiêm và đáng sợ , ngay cả Tiền thúc cũng bị sát ý của Đường Thiên làm cho giật mình. Tuy năm xưa Đường Thiên cũng là một thiếu niên bất lương , là một siêu cấp ác bá, cũng có biểu hiện hết sức hung hãn , nhưng lúc đó Đường Thiên không hề có một chút sát khí nào.
"Trước tiên để ta hỏi cho rõ ràng đã." Tiền thúc vội vàng ngăn cản Đường Thiên. Chẳng biết tại sao , lúc này hắn cảm thấy Đường Thiên mang theo khí tức vô cùng nguy hiểm , khó có thể diễn tả lên lời.
Thế nhưng khi ánh mắt của Tiền thúc đảo qua đám người kia,thì nội tâm lập tức trùng xuống , trong lòng sinh ra cảm giác có điều gì đó không tốt lành.
Những người này... Lai lịch của bọn họ không hề đơn giản a!
Ví dụ như vị thiếu niên đứng bên trái , trên người mặc một bộ quần áo bằng tơ tằm mầu xanh nhạt chẳng hạn ,hắn chính là Minh Tử Thuần , trưởng tử của Minh gia . Tuy Minh gia không hiển hách như Thượng Quan gia năm xưa, nhưng cũng là một trong những gia tộc trụ cột của chòm sao Anh Tiên , hơn nữa bọn họ còn đang phát triển thuận lợi không hề có một chút khó khăn nào. Có thể nói , ở chòm sao Anh Tiên , Minh gia là một thế lực không thể coi thường , hơn nữa Minh Tử Thuần đã được tham gia quản lý sự vụ bên trong gia tộc từ rất sớm . Hắn cũng đã từng bái phỏng Thượng Quan gia và đối với tiểu thư bội phục không thôi.
Còn cách đó hai bước là vị thiếu niên có mái tóc mầu hồng cắt ngắn, thoạt nhìn có vẻ bất cần đời, đó chính là Hỏa Nham Quang , con trai thứ hai của Hỏa Nham gia . Tính tình Hỏa Nham Quang hết sức hung hăng , nhưng hắn lại được lão tổ mẫu của Hỏa Nham gia hết sức sủng ái , nên từ trước đến nay đều coi trời bằng vung . Hỏa Nham gia cũng là một trong những gia tộc có lịch sử lâu đời nhất chòm sao Anh Tiên, nội tình cực kỳ thâm hậu.
Còn cách đó một bước là Vân Dĩ Diêu , công tử của Vân gia , Vân gia là gia tộc lấy thương lập nghiệp , là một trong những đại thương gia đứng đầu chòm sao Anh Tiên . Bọn họ có tài lực vô cùng mạnh mẽ , đến ngay cả Thượng Quan gia cũng chỉ có thể đứng mà ngước nhìn mà thôi.
Trử gia, Hác gia, Thân gia, Tề gia...
Chỉ phóng tầm mắt nhìn lướt qua đã thấy gần như người của tất cả những gia tộc có thế lực trong chòm sao Anh Tiên đều có mặt . Đội hình cường đại như vậy khiến Tiền thúc hãi hùng khiếp vía. Thậm chí có vài gia tộc còn chẳng phải là người của Bạch Hồng tinh nữa.
Có âm mưu!
Gần như chỉ trong nháy mắt , Tiền thúc đã hiểu ra trong chuyện này chắc chắn có người đứng sau giở trò. Thế nhưng cứ nghĩ đến việc đối phương có năng lực tập trung gần như toàn bộ những thế lực của chòm sao Anh Tiên là trong lòng Tiền thúc không khỏi run lên từng cơn.Một khi những gia tộc này mà liên hợp lại với nhau thì sẽ có được sức mạnh cực lớn , ngay cả dù lúc này tiểu thư có mặt ở đây cũng không thể chống lại được.
Thế nhưng hiện tại Tiền thúc đã không phải là Tiền thúc của hai năm trước, sắc mặt lão vẫn bình tĩnh , không hề có nửa điểm thay đổi . Lão cưỡng ép mình ổn định lại tâm thần, một bên vừa cố gắng suy nghĩ tìm cách đối phó , một bên vẫn bình tĩnh nói : "Các vị công tử, vì sao lại tập trung trước cửa Thượng Quan gia ta."
Hỏa Nham Quang hừ lạnh : "Đừng có mà giả bộ, tên nào là Đường Thiên?"
Câu nói của hắn làm Đường Thiên hơi kinh ngạc, bọn họ đến đây vì mình sao? Điều này làm trong lòng hắn cảm thấy hơi buồn bực , mình vừa mới tới Bạch Hồng tinh, ắt hắn chưa chọc vào ai mới đúng , sao những người này lại tìm đến mình nhỉ? Tiền thúc cũng sững cả người , nhưng sau đó lão nhanh chóng lấy lại bình tĩnh , nói: "Không biết các vị tìm cô gia của chúng ta có chuyện gì?"
"Cô gia?" Lúc này Minh Tử Thuần mới lên tiếng , ngữ khí đầy nhạt nhẽo nói : "Ta muốn nhìn xem , kẻ có thể trở thành trượng phu của Thiên Huệ tiểu thư,rốt cuộc là một nhân vật như thế nào!"
Còn Vân Dĩ Diêu lại tiến lên thi lễ, cất cao giọng nói: "Tiền thúc cứ an tâm , lần này chúng ta đến đây, chỉ muốn gặp gỡ người được gọi là cô gia của Thượng Quan gia thôi a. Thiên Huệ tiểu thư là người mà tiểu chất kính trọng nhất , không phải tùy tiện ai đó cũng có thể xứng với Thiên Huệ tiểu thư."
"Đúng vậy ! Từ đâu đi ra một tên a miêu a cẩu, định chiếm lấy Thiên Huệ tiểu thư sao , trước hết phải hỏi xem nắm đấm của chúng ta có đồng ý hay không đã !"
"Con cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga! Thiên Huệ tiểu thư là người giống như tiên tử , ta cũng không tin trên đời này có ngươi xứng đôi với nàng!" (DG :ài bây giờ mà cóc nó đủ tiền nó ăn cả bầy phượng hoàng ấy chứ. Biên: thiên nga hay phượng hoàng gì vặt lông xong cũng như gà với vịt thôi =)))
"Muốn kết hôn với Thiên Huệ tiểu thư sao , hỏi xem ta có đồng ý hay không đã !"
"Tên khốn Đường Thiên đâu rồi ? Có gan thì bước ra xem nào!"
"Ngày hôm nay mà để con hàng này chạy thoát thì sao ta nuốt nổi cơn tức này cơ chứ ! Không đánh hắn một trận, trong lòng ta cảm thấy rất không thoải mái!"
...
Quần hùng bi phẫn , vô số tiếng mắng chửi vang lên không ngớt ,ai nấy đều tỏ ra kích động khó có thể nói lên lời.
Tâm tình của đám người này càng lúc càng kích động , khiến cho bọn họ giống như một thùng thuốc súng , chỉ cần có một đốm lửa nhỏ là có thể nổ tung ! Lúc này trong lòng đám người Vũ Trạch Thanh lẫn trong đám đông đang vô cùng đắc ý . Nhất là khi hắn nhìn thấy vẻ kinh hoàng trong ánh mắt đám đệ tử Thượng Quan gia , là hắn lại càng hưng phấn đến mức suýt chút nữa thì thốt ra tiếng rên rỉ thoải mái.
Lần này Đường Thiên chết chắc rồi!
Hắn rất hiểu tính cách đám công tử bột hào môn thế gia này , bởi vì hắn cũng giống bọn họ. Tuy bọn họ không phải loại người đại gian đại ác , nhưng tính tính của bọn họ rất thất thường lại coi trọng mặt mũi , một khi đã nóng lên thì việc gì cũng dám làm.
Đối với hành động ở đằng sau âm thầm sắp xếp lần này , hắn cảm thấy đã thành công ngoài mong đợi , cái cảm giác thành tựu như vậy , cho tới tận bây giờ , là lần đầu tiên hắn cảm nhận được đấy.
Quá tuyệt vời mà!
Ở trên nóc nhà phía xa xa có thể thấy có rất nhiều người đang đứng xem náo nhiệt. Trong đám người đó có cả Cao Cá Tử và Bát Tự Hồ đang lẫn lộn chờ xem kỳ biến.(Biên: Sau này gã vóc dáng cao với gã râu cá trê thống nhất gọi bằng 2 tên này nhé anh em)
"Vũ Trạch Thanh cũng có mấy phần bản lĩnh." Bát Tự Hồ cười nói.
"Ta không thích loại người như vậy." Cao Cá Tử lắc đầu.
"Nhưng loại người như vậy lại rất được việc a." Bát Tự Hồ xem thường nói: "Chỉ cần như vậy là được rồi !"
"Ừm." Cao Cá Tử thở dài nói: "Đường Thiên gặp phải phiền phức lớn rồi."
Phía trước đại môn Thượng Quan gia tụ tập hơn hai trăm người, tuy trong hai trăm người này không có ai là cường giả lợi hại , nhưng bọn họ lại thắng ở người đông thế mạnh , hơn nữa mấy tên người hầu bên cạnh các vị công tử đều có thực lực tương đối khá. Cái chính là Thượng Quan gia không dám động thủ với mấy vị công tử này , bởi một khi đắc tội với mấy gia tộc này thì chắc chắn Thượng Quan gia chẳng còn đất sống ở chòm sao Anh Tiên này nữa.
Nếu nhìn từ bất kể góc độ nào đi chăng nữa , đều có thể kết luận , lần này Thượng Quan gia đã xong rồi. Hơn nữa sự kiện này sẽ là đả kích trí mạng đối với danh vọng của một Thượng Quan gia đang trong thời kỳ phục hồi.
Chỉ cần nhìn sắc mặt trắng bệch và đầm đìa mồ hôi của Thượng Quan Tiền là biết hoàn cảnh bọn họ xấu đến mức độ nào.
Phen này Thượng Quan gia xong rồi!
※※※※※※※※※※※※※※※※� � �� �� �※※※※※※※※※※※※※
Sau một hồi yên tĩnh lắng nghe , cuối cùng Đường Thiên cũng đã hiểu ý tứ của đám người này.
Bỗng hắn nhếch môi nở nụ cười , lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết.
Nhưng thực ra lúc này máu trong người hắn đang sôi lên ,nóng rực , phảng phất như có thể làm cho cả sắt thép cũng phải tan chẩy. Trong mắt hắn là ngọn lửa nóng rực đang bốc cháy giống như một con thú hoang nơi hoang dã vậy.Tất cả những tiếng mắng chửi đầy kích động và phẫn nộ đều rơi vào tai hắn .
Đã lâu lắm rồi không tức giận đến mức độ này a...
Trái tim lạnh giá bắt đầu phát tán hàn khí , hắn nở một nụ cười mang đầy vẻ kiêu ngạo và sắc bén giống như một ánh đao vậy .
Hắn bước lên một bước, đứng trước tất cả mọi người , trên môi treo nụ cười tựa như không cười ,nhìn bốn phía , trong giọng nói không hề che giấu vẻ trào phúng và xem thường: "Từ khi nào chuyện của Thiên Huệ và ta đến phiên mấy tên rác rưởi các ngươi vung tay múa chân?"
Câu nói của hắn lập tức khiến toàn bộ im lặng.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn Đường Thiên, gần như tất cả đều có biểu hiện không thể tin nổi vào mắt mình nữa.
Chẳng ai có thể ngờ rằng , dưới tình huống như vậy, tên gia hỏa này không chỉ nhảy ra mà còn chủ động khiêu khích nữa chứ , chẳng lẽ đầu óc tên gia hỏa này hỏng rồi lên chán sống sao?
"Đúng là ta đang chán sống đây ...!"
Sau khi Đường Thiên phun ra câu nói này, khóe miệng hắn liền nở nụ cười đầy vẻ nhạo báng và dữ tợn.
Khi lời nói còn chưa dứt , bỗng thân hình hắn biến mất .
Gần như chỉ trong nháy mắt , hắn đã bất ngờ xuất hiện bên cạnh Minh Tử Thuần.
Việc Đường Thiên đột nhiên phát động tấn công đã vượt quá sự tưởng tượng của mọi người . Trong tâm niệm của bọn họ , việc Đường Thiên đứng ra cũng đã đủ ngốc lắm rồi , sao còn dám chủ động hướng về phía bọn họ động thủ cơ chứ?
Đó chính là điều không ai có thể ngờ được , vì tất cả mọi người đều bị rơi vào trạng thái khiếp sợ trước sự khiêu khích của Đường Thiên .
Đường Thiên đã động thủ.
Hai người hầu bên cạnh Minh Tử Thuần là người đầu tiên phản ứng , lập tức hai người như tỉnh lại từ giấc mơ , sắc mặt đại biến vừa hét lớn vừa xuất thủ định ngăn cản Đường Thiên.
Thế nhưng Đường Thiên đã sớm lường trước tình huống này , chỉ thấy thân hình hắn khẽ lay động giống như cây lau trước gió , lập tức thân hình hóa thành hai đạo tàn ảnh , trơn tuột giống như một con lươn, xuyên qua khoảng trống giữa hai người hầu .
Minh Tử Thuần cũng không ngờ rằng, Đường Thiên sẽ động thủ, lên căn bản không hề chuẩn bị trước. Tuy hắn có thân phận cực kỳ cao quý , nhưng thực lực lại chẳng ra gì , khi thấy Đường Thiên mang theo vẻ mặt đầy sát khí vọt tới , khiến hắn hoảng hốt luống cuống tay chân , nhưng hắn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào thì đã bị Đường Thiên tóm chặt cổ!
Hai tên người hầu thấy vậy thì vô cùng kinh hãi, lập tức xuất ra hai đạo quyền mang oanh về phía sau lưng Đường Thiên .
Đường Thiên đã tu luyện qua Ưng Trảo công nên năm ngón tay cong như cái móc của hắn cực kỳ chặt chẽ.
Minh Tử Thuần chỉ cảm thấy yết hầu mình truyền đến cảm giác đau xót, khiến hắn phải kêu thảm một tiếng.
Tiếng thét làm hai tên người hầu giật mình , lúc này mới nhận ra công tử vẫn đang ở trên tay đối phương nên vội vàng thu hồi chân lực. Sau đó hai người rên lên một tiếng , xem ra cũng bị ảnh hưởng lên bị nội thương nhẹ .
Đường Thiên một tay tóm chặt yết hầu Minh Tử Thuần, thân hình di động vài lần ,lao về phía xa xa giống như một tia chớp.
Đến lúc này đám người đang hoảng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch mới chợt tỉnh ra , rốt cuộc vừa nãy đã xảy ra chuyện gì!
Tên gia hỏa này thật hung hãn!
Bọn họ đều những công tử đã được nuông chiều từ bé , đã bao giờ gặp phải trận chiến tàn khốc như vậy đâu, vì thế vừa nãy cũng bị hoảng sợ không ít . Nhưng đến khi mọi người phục hồi lại tinh thần , thì lập tức ai nấy đều giận tím mặt.
"Quá kiêu ngạo rồi!"
"Tiên sư nó, thế này thì sao có thể nhẫn nhịn được cơ chứ ! Muốn chạy trốn sao? Không có cửa đâu!"
"Đuổi theo! Giết chết hắn!"
"Tất cả đuổi theo đánh chết hắn cho ta!"
...
Nếu như hôm nay nhiều người như vậy mà còn bị Đường Thiên đánh bại, thì đối với bọn họ chắc chắn là nỗi sỉ nhục vô cùng to lớn ! Bọn họ cảm thấy, bọn họ chiếm ưu thế về quân số , thực lực cũng đứng ở thế thượng phong , sự việc vừa rồi cũng chỉ do Đường Thiên đột nhiên đánh lén, cho nên bọn họ không kịp chuẩn bị mà thôi.
Trên mặt Vũ Trạch Thanh hiện ra vẻ vui mừng, suýt chút nữa thì hắn đã hưng phấn hét lên thành lời.
Hành động này của Đường Thiên đúng là tìm đường chết mà!
Nếu như Đường Thiên ăn nói khép nép, thì những người này chỉ cần xả ngụm tức khí trong bụng rồi sau đó khả năng tha cho hắn là rất lớn. Thế nhưng hiện tại, Đường Thiên lại đắc tội với tất cả mọi người , hơn nữa còn bắt cóc Minh Tử Thuần , khiến tính chất của sự việc biến đổi trở lên cực kỳ nghiêm trọng.
Hắn nhìn thấy một vài công tử đi với Minh Tử Thuần đã phái người chạy về phía Minh gia báo cáo tình huống.
Đường Thiên, ngươi chết chắc rồi!
Một đám người gào thét đuổi theo hướng mà Đường Thiên vừa chạy đi.
Lúc này trong ánh mắt của Tiền thúc loé lên một tia tàn khốc, hắn hít sâu một hơi, rồi trầm giọng nói: "Gọi tất cả những đệ tử đang ở diễn võ trường tới đây!"
Bất kể có thế nào đi chăng nữa , thì nhất quyết hắn không thể để A Thiên thiếu gia xảy ra bất cứ chuyện gì, kể cả sau đó Thượng Quan gia có đắc tội với tất cả các gia tộc kia , hắn cũng không hề luyến tiếc. Hắn đã theo Thượng Quan Thiên Huệ trải qua mấy năm gian nan nhất, hắn luôn chỉ có một thân một mình nên hắn đã coi tiểu thư như nữ nhi của hắn, trong mắt hắn , tiểu thư là người quan trọng nhất , không ai có thể so bì được .
Tầm quan trọng của Đường Thiên đối với tiểu thư , không ai có thể hiểu rõ bằng hắn . Khi tiểu thư vẫn còn lang thang bên ngoài , Đường Thiên chính là tia nắng trong đêm tối của tiểu thư.
Tâm của Tiền thúc trầm tĩnh trở lại, tất cả do dự và sợ hãi đều biến mất tăm.
Hắn có thể nghe thấy được, Thượng Quan gia đã triệt để sôi trào, tiếng binh khi va chạm , tiếng bước chân, tiếng gào thét hô hoán vang lên không dứt, có vô số người đang tu tập lại với nhau rồi liên tục tiến về phía hắn .
"Tiền thúc!"
Thượng Quan Uy và Thượng Quan Trụ thở hổn hển , phía sau kéo theo một đám đệ tử của Thượng Quan , đằng đằng sát khí vọt tới.
Khuôn mặt vốn hòa ái của Thượng Quan Tiền đã trở nên nghiêm túc và khắc nghiệt , cũng chỉ sâu trong con ngươi của hắn là có một tia nhu hòa nhỏ bé .
Tiểu thư, lão Tiền vĩnh viễn bảo vệ người!
Danh sách chương