Nói thực, khi vừa mới tiến vào Lục Mộc Thành, phát hiện thành chủ chỉ có tu vi Quân cấp, nội tâm những người này không khỏi có chút khinh thị.
Cục diện này, sợ là chỉ có cường giả Vương cấp mới có khả năng thoát thân.
Khó có thể tưởng tượng được, dưới bạo động tòa thành này lại bộc phát lực lương đáng sợ đến như vậy!
- Chậm đã, chúng ta chỉ là những người vừa mới đến, những lời vừa nãy chỉ là vô tâm, không phải cố ý mạo phạm.
Tôn Viêm kêu to.
Bắc Quang Quang cũng vội vàng hướng Bàn Thạch xin giúp đỡ.
- Bàn Thạch đại nhân, không thể tiếp tục như vậy, chúng ta biết sai rồi. Hiện tại chỉ có ngài mới có thể cứu vạn được cục diện này thôi.
Bàn Thạch cũng lâm vào khiếp sợ.
Hắn chưa bao giờ ngờ tới, sẽ phát sinh tình huống này.
Nhưng trong khiếp sợ, còn ẩn chứa một loại kinh hỷ cùng thưởng thức. Hắn thưởng thức những người dân này, hơn nữa sâu từ trong trái tim sinh ra một sự đồng cảm.
- Sư tôn nên có được tín ngưỡng cùng ủng hộ như vậy!
Nội tâm Bàn Thạch hò hét, giờ phút này, hắn chợt có một loại cảm giác tìm về nhà.
…
Bởi vì lỡ mồm, yến hội tẩy trần lại biến thành tai ương lao ngục.
Ngoại trừ Bàn Thạch, những người khác đều bị dân chúng đang phẫn nộ giam vào nhà tù của Lục Mộc Thành. Cho dù trong những người này có hơn mười vị cường giả Vương cấp. Nhưng sau khi bọn hắn hiểu được quyền uy của Linh Đế, đều sáng suốt lựa chọn không phản kích, mà tùy ý để dân chúng Lục Mộc Thành giam giữ lại.
Toàn bộ quá trình phát sinh, Sở Vân đều nhất thanh nhị sở.
Nhốt những người này lại, đối với bọn họ mà nói cũng là một chuyện tốt. Bất luận luận lời nói hoa mỹ nào đều không có sức thuyết phục bằng sự thực. Làm vậy, bọn họ mới có thể thấm thía ai mới là chủ nhân chân chính của Linh Châu. Cũng có lợi cho quá trình hình thành tín ngưỡng sau này. Những người mà Bàn Thạch dẫn vào Linh Châu đều tương đối đặc thù. Bọn họ vô cùng yêu tự do, hơn nữa thực lực trác tuyệt. Sau khi một cá nhân
có được lực lượng cường đại, thường thường sẽ rất khó cải biến, bồi dưỡng ra tín ngưỡng thành kính. Bởi vì kinh nghiệm thành công trong quá khứ khiến cho những người này hiểu rằng, không tín ngưỡng mình, bọn họ vẫn có thể thành công, vẫn có thể tiêu diêu tự tại. Như vậy, cần gì phải buông tha bản thân, đi tín ngưỡng những tồn tại khác? Tuy rằng bọn họ đã phát thệ, nhưng trong đó đa phần là do bị cưỡng ép, bởi vậy trình độ tín ngưỡng rất thấp, đại đa số mọi người chỉ có thể được coi là phiếm tín đồ. Đương nhiên phương pháp tốc hành cũng có, đó chính là Nhân Đạo Vô Lượng. Chỉ cần phóng ra Nhân Đạo Vô Lượng, mặc kệ là ai, chỉ cần tu vi thấp hơn Sở Vân, đều sẽ lập tức hình thành liên hệ linh quang, trở thành tín đồ của Sở Vân.
Nhưng Nhân Đạo Vô Lượng tuyệt đối không thể dùng với những người này. Bởi vì năm xưa, Sở Vân cùng tam hoàng tứ đế đã ký kết ước định. Nội dung bên trong ước định là Sở Vân buông tha tài nguyên tín đồ, đổi thấy vô số thiên tài địa bảo. Chỉ cần lưới pháp tắc Tinh Châu còn tồn tại, Sở Vân tuyệt đối không thể vi phạm ước định này. Sở Vân không thể áp dụng bất cứ biện pháp chủ động nào. Bởi vậy trong quá trình tuyển nhận tín đồ, Sở Vân không thể dùng Nhân Đạo Vô Lượng với người Tinh Châu.
Nhưng nếu là chủ động tín ngưỡng, Sở Vân vẫn hoàn toàn có thể tiếp nhận. Nhất là trong phút chốc mời chào được nhiều ngự yêu sư cao giai như vậy, hoàn toàn có thể bù đắp được việc thiếu hụt cường giả trong Linh Châu. Mấy năm qua dưới áp bách của thần ma hạo kiếp, nhân số cửu châu sụt giảm vô cùng nghiêm trọng, tín ngưỡng triều dâng, tạo ra rất nhiều ngự yêu sư cao giai. Thời kỳ hòa bình, trên Đằng bảng chỉ có bảy vị cường giả Vương cấp. Nhưng hiện tại, số lượng cường giả Vương cấp trong mỗi châu đã đạt tới con số vài trăm.
So sánh mà nói, Linh Châu cũng thông qua nội chiến, tiến hành thanh tẩy, nhưng cường giả ngự yêu sư tạo ra, không chỉ phương diện số lượng, ngay cả chất lượng cũng kém xa Tinh Châu. Số lượng cường giả Vương cấp Tinh Châu tạo ra càng lớn, ngày sau người có thể tấn chức Đại Đế càng nhiều. Thời gian qua đi, Tinh Châu sẽ sinh ra một lớp cường giả Đế cấp mới.
Mà Linh Châu nội chiến nhiều năm như vậy, cũng chỉ có thể tạo thành rất nhiều cường giả Quân cấp, những người này đại đa số đều trở thành thành chủ của các thành trì lớn nhỏ trong Linh Châu, thí dụ như vị thành chủ Lục Mộc Thành này.
Chênh lệch giữa hai bên, chỉ nhìn thoáng qua đã có thể hiểu rõ. Đây là do nội tình Tinh Châu hùng hồn, cho dù là bị Tiên Thiên Thần Ma phá hủy, nhưng vẫn còn dư thừa tài nguyên đào tạo ra nhiều ngự yêu sư cao giai đến như vậy. Ngay cả Sở Vân bởi vì chuyện này mà cũng thu được lợi ích to lớn. Hắn vốn chỉ có tu vi Hoàng cấp sơ đoạn, nhưng gần đây cũng đã tấn thăng thành Hoàng cấp trung đoạn. Người trong cửu châu đều đạt
được lợi ích, không chỉ những ngự yêu sư tầng dưới chót tu vi tăng vọt, ngay cả cường giả Đế Hoàng thực lực cũng được đề thăng.
- Không biết Cổ Thánh dùng biện pháp gì lại có thể sai khiến Tiên Thiên Thần Ma. Hắn tạo nên thần ma hạo kiếp, công kích cửu châu, mục tiêu vẫn chỉ là vì cửu thánh. Ngự yêu sư cao giai, là cội nguồn lực lượng của thế giới tiên nang. Chỉ cần thế giới tiên nang tổn thất, lực lượng cửu thánh sẽ bị suy yếu trên phạm vi lớn.
Từ tin tình báo của Binh Thánh, cùng với hiện thực, nương theo trí tuệ Hoàng cấp. Sở Vân hoàn toàn có thể suy tính ra đại cục.
Trong Hải Nhãn Thâm Uyên, trận chiến Thánh nhân đã lâm vào giằng co. Dù sao ngự yêu sư Thánh cấp thực sự quá cường đại, cho dù Cổ Thánh dùng tới trăm phương ngàn kế, chuẩn bị rất lâu, cũng không thể trong một thời gian ngắn tiêu diệt những Thánh nhân còn lại. Bất quá hiển nhiên, hắn cũng ý thức được tình huống này, bởi vậy vận dụng Tiên Thiên Thần Ma, tiến công Cửu châu.
- Tuy rằng ta không biết động cơ của Cổ Thánh là gì, nhưng tu hành ngự yêu sư, dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi, cuối cùng vẫn quy về hai chữ tài nguyên. Cổ Thánh diệt trừ cửu thánh, khả năng lớn nhất chính là muốn chiếm hữu cửu châu,
muốn quy tụ toàn bộ tài nguyên của cửu châu về một mối. Cho nên, thoạt nhìn thần ma hạo kiếp khó có thể ngăn cản, kỳ thực cũng không đáng sợ. Bởi vì Tiên Thiên Thần Ma sẽ tuyệt đối không chính thức hủy diệt cửu châu. Đáng sợ nhất vẫn chính là Cổ Thánh.
Tuyệt đại đa số mọi người chỉ tập trung ánh mắt lên thần ma hạo kiếp. Kỳ thực lần hạo kiếp này, chẳng qua chỉ là kết quả tranh đấu giữa Thánh nhân mà thôi. Nếu Cổ Thánh chiến thắng, cửu châu sẽ đổi chủ, những người còn sống trong hạo kiếp đều sẽ quy về dưới trướng của hắn. Nếu cửu thánh chiến thắng, cách cục Cửu châu sẽ không thay đổi, bất quá bách phế đãi hưng, muốn khôi phục đến thời kỳ cường thịnh phồn hoa, cần không ít thời gian.
Bất kể là tình huống nào, kỳ thực đối với Sở Vân mà nói, đều mang ý nghĩa hắn sẽ một lần nữa mất đi tự do.
- Không đạt tới Thánh cấp, cuối cùng vẫn chỉ là con sâu cái kiến. Cho dù là cường giả Đế Hoàng, cuối cùng vẫn chỉ là một quân cờ mà thôi.
Nhưng muốn thành Thánh, nói dễ vậy sao? Hiện tại hắn cũng chỉ có tu vi Hoàng cấp trung đoạn, khoảng cách tới Thánh cấp còn tới 4 giai đoạn Hoàng cấp cao đoạn, Hoàng cấp đỉnh phong, Á Thánh, Ngụy Thánh.
- Bất kể thế nào, vẫn phải nhanh chóng đề thăng tu vi. Phải nắm chặt được cơ hội nghìn năm khó gặp này! Ủa, là ai?
Trong mắt Sở Vân bùng lên tinh mang, ánh mắt của hắn xuyên thấu vô tận hư không, lập tức phát hiện ra khách không mời.
Du Hoàng đi đầu, toàn bộ tam hoàng tứ đế đều đã đến!
- Linh Đế, ngươi thực giỏi tính toán.
- Không ngờ ngươi dám hãm hại chúng ta, có phải từ vài năm trước ngươi đã biết được lần bạo phát này của thần ma hạo kiếp?
- Sở Vân, ngươi thực quá vô sỉ, cũng quá to gan lớn mật rồi, dám hí lộng tất cả chúng ta. Ai cho ngươi lá gan này, hả?
Tam hoàng tứ đế đồng thời cường thế bức đến, từng tiếng gầm vang vọng khắp toàn bộ Linh Châu. Đồng thời bảy đạo linh áp Đế Hoàng cấp cũng liên hợp lại, quét ngang toàn bộ Linh Châu. Trong lúc nhất thời, vạn vật tề âm, mọi người đều cảm nhận được một cảm
giác khủng bố khi đến ngày tận thế.
- Hiệp ước lúc trước cũng là chư vị tự nguyện ký kết, ta cũng không bắt buộc các ngươi.
Sở Vân khôi hài nói.
Loại khôi hài này khiến cho tam hoàng tứ đế thẹn quá hóa giận.
- Sở Vân! Ngươi khinh người quá đáng! Ngươi cho rằng chúng ta thực sự dễ khi phụ như vậy sao?
- Sở Vân, rõ ràng ngươi nắm trong tay tin tình báo trọng đại như thế này, lại giấu đi không báo lại. Mưu mô của ngươi thực tàn nhẫn, quả thực là tội đáng chết vạn lần!
Sở Vân cười ha hả.
- Thời gian mà chư vị nhàn nhã ở đây mắng chửi ta còn không bằng dùng vào việc di chuyển tín đồ, mới có thể giảm bớt tổn thất, không phải sao?
Sắc mặt tam hoàng tứ đế biến thành tái nhợt.
Du Hoàng thở dài một tiếng, trong mắt hàn mang lấp lánh.
- Sở Vân, xem ra ngươi thực sự chấp mê bất ngộ. Ngươi cho rằng ngươi bước vào Hoàng cấp, chúng ta sẽ không dám đối phó với ngươi?
Thư Hoàng lên tiếng.
- Đúng vậy, lúc này chúng ta đến đây chính là muốn đòi một cái công đạo. Đồng thời để cho ngươi nhận rõ, thế cục chính thức hiện tại!
Rầm rầm…
Lời còn chưa dứt, chúng Đế Hoàng đồng loạt triển khai tiên nang tuyệt phẩm. Trong tiếng nổ vang, bảy thế giới tiên nang hoàn toàn kết nối cùng Linh Châu. Bảy đại thế giới có đủ loại đặc sắc. Có từng trận long ngâm, có mưa phùn phất phới bay, có binh mã hùng tráng....
Khiến cho Sở Vân chú ý vẫn là thế giới tiên nang của tam hoàng. Du Châu của Du Hoàng vô cùng uyên bác, Thư Châu của Thư Hoàng một mảnh cẩm tú phồn vinh,
Nhân Châu của Nhân Hoàng thành trì san sát, nhân loại so với yêu vật còn nhiều hơn.
Ba châu này so với Linh Châu của Sở Vân còn phát triểu hơn, phồn hoa tự cẩm. Hơn nữa lãnh thổ rộng lớn, ngoại trừ Nhân châu chỉ lớn hơn Linh Châu một chút, Thư Châu lớn hơn Linh Châu năm, sáu lần, Du Châu lại càng thêm rộng lớn, quy mô gấp hai, ba lần Thư Châu.
Quy mô ngự yêu sư trong đó lại càng thêm khổng lồ, so với Linh Châu còn lớn hơn rất nhiều. Nhất là số lượng ngự yêu sư cao giai, Linh Châu căn bản không thể so sánh nổi.
- Sở Vân, chúng ta không muốn khai chiến cùng ngươi, nhưng lần này ngươi thực sự quá đáng!
- Ngươi biết không, ngươi đã phạm phải tội nghiệt khôn cùng. Ngươi ngẫm lại xem, chỉ cần bảy châu triển khai toàn diện công kích, thế giới tiên nang của ngươi có thể ngăn cản nổi sao?
- Bất quá, niệm tình chúng ta từng đứng chung một trận doanh, chúng ta sẽ cho ngươi một cơ hội.
Tam hoàng tứ đế ngươi một câu ta một câu, thanh âm tựa như lôi đình, khiến cho toàn bộ sinh linh Linh Châu lâm vào lo sợ, bất an, lâm vào khủng hoảng.
- Xong rồi, nghìn vạn lần không nên lựa chọn đầu nhập Linh Đế. Hiện tại thì hay rồi, Linh Đế chọc giận nhiều người như vậy, nhất định sẽ bị tiêu diệt.
Trong nhà lao Lục Mộc Thành, không ít người bắt đầu than vãn.
- Chúng ta xông ra, không thể ngồi chờ chết ở đây.
- Đúng vậy, thần ma hạo kiếp chúng ta còn vượt qua được. Nếu như phải chết ở nơi này quả thực là quá ấm ức rồi. Các huynh đệ chúng ta cùng nhau xông ra!
Dưới linh áp của tam hoàng tứ đế, tu vi ngự yêu sư càng mạnh, hành động càng thêm tự do.
Bởi vậy cho dù tiên nang trong tay đã bị tịch thu, nhưng vẫn có không ít người xông ra khỏi nhà lao. Một khắc sau, bọn hắn chợt nghe được tiếng cười lạnh của Sở Vân, truyền khắp Linh Châu.
- Ha ha, thú vị, thú vị - hợp sức uy hiếp ta? Ta để cho các ngươi nhìn xem, đến tột cùng là ai mới không hiểu tình thế!
Nói xong, Sở Vân tế ra Âm Dương Đại Hậu Cung.
Mấy năm qua, hắn đã thu phục toàn bộ chín mươi chín đầu Vĩnh Trụ Bí Tương Quái mà Binh Thánh lưu lại. Hơn nữa trong không gian bên trong thân thể bọn chúng, rút ra lượng tài nguyên khổng lồ, dùng để kiến tạo Âm Dương Đại Hậu Cung.
Hôm nay Âm Dương Đại Hậu Cung chỉ còn thiếu một tòa cung cuối cùng.
- Đây là cái gì?
Chứng kiến Âm Dương Đại Hậu Cung đột nhiên xuất hiện, nội tâm tam hoàng tứ đế tràn ra cảm giác bất an.
Âm Dương Đại Hậu Cung lơ lửng trên bầu trời lần đầu tiên thể hiện ra tư thái vô song trước mặt chúng nhân. Nó cẩm tú huy hoàng, là một quần thể kiến trúc khổng lồ gắn kết với nhau một cách chặt chẽ. Sáu tòa cung, mười hai điện, hai mươi bốn các, ba mươi sáu đình đài hiên tạ. Tường đỏ ngói xanh, trang nhã mỹ lệ, gạch vàng trụ ngọc, rộng lớn huy hoàng. Nó tản ra ánh sáng chín màu, xung quanh thụy thải chưng đằng, dưới nền đá, hai khí trắng, xanh tạo thành một đám mây cực lớn.
Cung điện huy hoàng tọa lạc trên đám mây này, trong đó có vô số bóng người mơ hồ.
Các nàng phong tư trác tuyệt, xinh đẹp phiêu dật, một thân cung trang, đoan trang tú lệ.
Có người trên đầu mọc ra một đôi tai mèo, có người phía sau lưng là hồ vĩ, đủ loại vẻ đẹp hoang dã. Có ba đào mãnh liệt, có đôi chân nhỏ dài, quả thực là phong tình vạn chủng, xuân lan thu cúc đủ loại đặc sắc.
Trong lúc nhất thời, chúng Đế Hoàng nhìn đến ngây người. Sắc mặt hai người Du Hoàng cùng Thư Hoàng biến thành vô cùng ngưng trọng. Bọn hắn nhìn chằm chằm vào Âm Dương Đại Hậu Cung trên đám mây xanh, nội tâm tràn đầy kinh nghi.
- Đám mây này có chút cổ quái. Không ngờ lại ẩn chứa khí tức đại đạo.
- Quần thể cung điện này lại càng thêm quái dị, có đủ loại khí tức, có binh khí của yêu binh, thú khí của yêu thú, mộc khí của yêu thực, nhân khí của ngự yêu sư, đây là thứ gì?
Danh sách chương