Bạch Mi Đan Sư không trực tiếp mở miệng, mà hỏi ngược lại một câu:
- Ngươi có nghe nói qua Thiên Linh Chân Tâm Đan sao?

- Thiên Linh Chân Tâm Đan? Có điểm ấn tượng… Chờ một chút, chẳng lẽ lại là thần đan nghịch thiên trong truyền thuyết, có thể đề cao tư chất toàn diện, thậm chí ngay cả linh quang trong cơ thể cũng có tính nhảy vọt vĩnh cửu?
Sở Vân suy tư một chút, lúc này vô cùng kinh ngạc nói.

- Không sai.
Bạch Mi Đan Sư gật đầu nói:
- Chỗ cường đại của Thiên Linh Chân Tâm Đan chính là toàn diện đề cao thân thể, hồn phách và linh quang của người sử dụng. Về phần truyền thuyết về nó có không ít, trong đó nổi tiếng nhất có hai.

- Sáu trăm năm trước, một vị quốc chủ đối mặt với nguy cơ diệt quốc, thiên quân vạn mã công hãm đô thành, các địch nhân đã bắt đầu chuẩn bị yến hội khánh công. Mà hắn chỉ mang theo tàn binh bại tướng, lưu vong nơi hoang dã. Lúc này hoàng phi yêu nhất của hắn đã vì hắn luyện chế ra Thiên Linh Chân Tâm Đan. Sau khi vị quốc chủ này phục dụng, thực lực tăng mạnh, từ đó về sau bắt đầu thu phục lại giang sơn. Hắn chính là Giang Việt Vương đại danh đỉnh đỉnh, quốc chủ Giang Hán quốc đời thứ tư, tỏa sáng thiên thu, danh lưu sử sách.

- Ba trăm năm trước, một thiếu niên tư chất thấp kém, bởi vì không được tham gia lễ thành niên ngự yêu sư, muốn phí hoài bản thân. Mẫu thân của hắn đã vì hắn luyện chế ra Thiên Linh Chân Tâm Đan. Từ đó về sau, chưa từng có từ trước tới nay, tung hoành thiên hạ, không người không sợ. Hắn chính là Quỷ Vương, khai sáng môn phái Cửu U Thành quan trọng Tinh Châu, uy danh của hắn cho dù rất lâu sau này vẫn như cũ kinh
sợ hào hùng một phương.

- Thiên Linh Chân Tâm Đan, có thể đề thăng tư chất của một người. Là thần đan nghịch thiên chân chính.
Hô hấp của Bạch Mi Đan Sư hơi chuyển gấp, ngóng nhìn Sở Vân nói:
- Sở Vân, nhiệm vụ của ngươi lần này chính là tìm kiếm phối phương của Thiên Linh Chân Tâm Đan. Hiện nay tin tức còn chưa bị lộ ra ngoài. Chỉ là phòng ngừa vạn nhất, chỗ này có một ít đan dược, có thể ứng phó tình huống đột phát, giao cho ngươi. Nhớ kỹ, nếu như tin tức để lộ, vậy quyết đoán lưu lại.

"Ta đã nói bên phía học việc nhất định không để cho học viên chịu chết. Quả nhiên là chuẩn bị cho chúng ta thủ đoạn bảo mệnh."

Trong lòng Sở Vân vui vẻ, tiếp nhận đan được vừa nhìn, trong lòng nhất thời mở rộng sung sướng, áo lực không được, hiện rõ trên mặt.

Ba viên đan dược này, chính là đan dược thượng đẳng.

Một viên Nhân Sinh Nhất Mộng Đan, lục quang lưu chuyển, sau khi phục dụng có thể tiến vào giấc ngủ trình tự sâu nhất. Nếu như đụng phải địch nhân cường đại, để đối phương ăn vào viên đan dược này, sẽ rơi vào trạng thái chết giả, cho dù là cắt thịt trên người cũng không thể tỉnh lại được. Hoặc là tình huống bản thân bị trọng thương, hấp hối, cũng có thể ăn viên đan dược này, rơi vào chết giả, tạm thời kéo dài tính mệnh.
Một viên Hắc Tâm Đoạn Tràng đan, trên thân đan màu trắng có rất nhiều điểm màu đen nổi lên, nhô ra ngoài. Vừa nhìn liền biết được là đan được kịch độc. Nếu như địch nhân phục dụng, có thể trong khoảng thời gian ngắn ngủi nát tim đứt ruột, độc tính mạnh vô cùng, dùng để ám toán, mọi việc đều thuận lợi.

Còn có một viên Tang Tâm Bệnh Cuồng Phong Ma đan, nhân yêu đều có thể sử dụng, trong khoảng thời gian ngắn thực lực tăng vọt, lục thân không nhận, toàn bộ tâm thần đều tràn ngập tâm tình cực đoan bạo ngược, bởi vậy mất lý trí, thực thi đại phá hư hủy thiên diệt địa.

Sở Vân tiếp nhận ba viên đan được trong bình, trong lòng khó tránh khỏi cảm khái.

Kiếp trước hắn là du hiệp, tiếp nhận nhiệm vụ trong đoàn du hiệp, thường thường cửu tử nhất sinh. Đâu giống như nhiệm vụ trong thư viện, hơi chút có nguy hiểm tới sinh mệnh đã chủ động đưa lên đan dược, còn căn dặn chính mình bảo mệnh quan trọng nhất, nhiệm vụ thứ yếu. Đãi ngộ giữa hai bên quả thực là giữa trời và đất.

Thảo nào những thiên chi kiều tử kiếp trước có thành tựu tương lai lớn như vậy. Có hoàn cảnh phát triển tốt đẹp này, tất nhiên không thể kém cỏi.

Cũng càng thêm chứng minh quyết sách của Sở Vân là chính xác, tiến vào Thiên Ca Thư Viện, sở hữu hoàn cảnh phát triển tốt nhất, tại thời gian tốt nhất, đối với chính mình chưa hoàn toàn phát triển chiến lực đáng quý cỡ nào! Ra khỏi học đường, Sở Vân liền liên hệ Nhan Khuyết và Kim Bích Hàm.

- Nhiệm vụ bí mật, nếu như hoàn thành mỗi người được một trăm năm mươi học phân? Ta không nghe lầm?
Từ lúc đầu tiên nghe được Sở Vân triệu tập, ánh mắt của Nhan Khuyết đã căng lên, hắn sinh sống trong thư viện suốt hai năm vừa qua, cho tới bây giờ chưa từng kiến thức qua loại nhiệm vụ như vậy.

- Nhiệm vụ truyền thừa của viện chủ đời thứ ba cũng chỉ được một trăm học phân. Một trăm năm mươi học
phân, đây có thể nói là phần thưởng chưa bao giờ có. Sở huynh, cảm tạ huynh, lần này mặc kệ như thế nào ta cũng phải thử một lần.
Trong đôi con mắt hoa nguyệt của Kim Bích Hàm phiến ba quang.

- Loại lời khách sáo như vậy sau này không cần phải nói, ít nhiều có Phỉ Thúy Mộng Cảnh của huynh, bằng không ta khó có thể đạt được thành tựu hiện nay.
Sở Vân xua tay, nghĩ Kim Bích Hàm thực sự quá khách khí.

Kim Bích Hàm lắc đầu:
- Sở huynh, huynh quá mức khiêm tốn, lấy tư chất của huynh, tâm tính và tài năng, sớm muộn cũng có một ngày có thể rung động thiên hạ. Phỉ Thúy Mộng Cảnh của ta chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi. Tin tưởng Nhan Khuyết học trưởng cũng có đồng cảm tới ta?

- Thiếu chủ xác thực là loại thiên tài không tầm thường này.
Nhan Khuyết gật đầu, vẻ mặt vô cùng chăm chú nói.

Sở Vân âm thầm cười khổ, hắn có tự mình hiểu lấy, biết chính mình đại thể là dựa vào tiện lợi có ký ức kiếp trước. Chỉ là loại ưu thế này tuyệt đối quý giá, nếu như lợi dụng tốt, giá trị không thể đo lường.

- Được rồi, nhanh chóng đi gặp người ủy thác nhiệm vụ.
Thu thập tâm tình trở lại, Sở Vân rất đảm đương ngẩng đầu lên nhận chức trách.

Thiên Ca Thư Viện từ trước tới nay luôn giữ vững nguyên tắc trung lập, thế nhưng điều này không có nghĩa là thúc thủ một phương. Tạp Vụ đường chính là một điểm rất tuyệt diệu, các tiên sinh trong thư viện có thể tuyên bố rất nhiều loại nhiệm vụ học tập, đồng thời
cũng nhằm vào một ít nhiệm vụ mang tính thời sự, tuyên bố lịch lãm.

Nói ví dụ, phụ cận Thanh Sơn đảo có một đội tàu đã bị hải tặc tập kích, hoặc là gặp phải hải quái nào đó, sắp bị đắm thuyền, đã cầu viện tới Thiên Ca Thư Viện. Sau khi ước định độ khó, thư viện sẽ tuyên bố nhiệm vụ lịch lãm như thế này.

Lại ví dụ như nói, đoạn thời gian trước đàn Hắc Mộc Nha lan tràn tại một thôn đảo, phát triển thành tai nạn, biểu hiện rõ rệt nhất là rừng rậm biến thành màu đen. Trên thôn đảo có người tới Thiên Ca Thư Viện cầu cứu, đám người Sở Vân đã tiếp nhận nhiệm vụ này. Ngoài thu hoạch một ít tài phú nhất định, còn có thể rèn luyện chính bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện