Nhìn bóng lưng hắn khuất dần, ta cười lạnh.
Chưa bàn đến chuyện một nghìn lượng có gom nổi hay không, cho dù có gom đủ, e rằng cuộc sống sau này của Tạ Húc cũng chẳng thể tốt đẹp gì.
Dĩ nhiên, nếu hắn lựa chọn không chuộc Tiêu Như, ta vẫn còn cách khác để chỉnh hắn.
Dù sao, đừng nói đến một nghìn lượng, với tình cảnh hiện tại của hắn, ngay cả một trăm lượng cũng khó mà có nổi.
Ta đã chuẩn bị sẵn hai phương án.
Nhưng ta không ngờ rằng, chỉ bảy ngày sau, Tạ Húc đã mang ngân phiếu đến.
Ngân phiếu không thể làm giả, ta kiểm tra xong liền dứt khoát giao người và bán thân khế cho hắn.
Thực ra, ta chẳng thiếu chút bạc này, chỉ là muốn để hắn chịu một trận tổn thương đến mức không thể gượng dậy mà thôi.
Lúc Tiêu Như được mang đi, nàng ta mừng đến rơi nước mắt.
Những ngày qua, nàng ta gần như sắp c.h.ế.t đói vì không thể hoàn thành công việc, nào còn tâm trí để bận tâm chuyện bên ngoài.
Chỉ thấy nàng ta nhào vào lòng Tạ Húc, ánh mắt căm hận nhìn ta, nhưng cuối cùng chỉ có thể cắn răng, đổi giọng hỏi:
“Thanh Nhi đâu rồi! Nha đầu đó hành hạ ta suốt mấy ngày qua, cũng đủ thỏa mãn rồi chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nói đoạn, nước mắt nàng ta tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt dây.
“Tạ lang, tiện tỳ đó bắt nạt thiếp lâu như vậy, chàng nhất định phải báo thù cho thiếp!”
8
Tạ Húc nhìn ta một cái, chậm rãi nói:
“Tiểu nha đầu kia bao nhiêu tiền? Ta mua cả nàng.”
Ta khinh thường đảo mắt:
“Hai ngàn.”
Tạ Húc gật đầu:
“Được, hai ngàn tiền, ta trả ngay bây giờ.”
Ta vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt:
“Là hai ngàn lượng.”
Nghe vậy, sắc mặt Tạ Húc khẽ trầm xuống. Hắn hiểu rằng ta căn bản không có ý định giao người, liền kéo Tiêu Như đi thẳng.
Chưa bàn đến chuyện một nghìn lượng có gom nổi hay không, cho dù có gom đủ, e rằng cuộc sống sau này của Tạ Húc cũng chẳng thể tốt đẹp gì.
Dĩ nhiên, nếu hắn lựa chọn không chuộc Tiêu Như, ta vẫn còn cách khác để chỉnh hắn.
Dù sao, đừng nói đến một nghìn lượng, với tình cảnh hiện tại của hắn, ngay cả một trăm lượng cũng khó mà có nổi.
Ta đã chuẩn bị sẵn hai phương án.
Nhưng ta không ngờ rằng, chỉ bảy ngày sau, Tạ Húc đã mang ngân phiếu đến.
Ngân phiếu không thể làm giả, ta kiểm tra xong liền dứt khoát giao người và bán thân khế cho hắn.
Thực ra, ta chẳng thiếu chút bạc này, chỉ là muốn để hắn chịu một trận tổn thương đến mức không thể gượng dậy mà thôi.
Lúc Tiêu Như được mang đi, nàng ta mừng đến rơi nước mắt.
Những ngày qua, nàng ta gần như sắp c.h.ế.t đói vì không thể hoàn thành công việc, nào còn tâm trí để bận tâm chuyện bên ngoài.
Chỉ thấy nàng ta nhào vào lòng Tạ Húc, ánh mắt căm hận nhìn ta, nhưng cuối cùng chỉ có thể cắn răng, đổi giọng hỏi:
“Thanh Nhi đâu rồi! Nha đầu đó hành hạ ta suốt mấy ngày qua, cũng đủ thỏa mãn rồi chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nói đoạn, nước mắt nàng ta tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt dây.
“Tạ lang, tiện tỳ đó bắt nạt thiếp lâu như vậy, chàng nhất định phải báo thù cho thiếp!”
8
Tạ Húc nhìn ta một cái, chậm rãi nói:
“Tiểu nha đầu kia bao nhiêu tiền? Ta mua cả nàng.”
Ta khinh thường đảo mắt:
“Hai ngàn.”
Tạ Húc gật đầu:
“Được, hai ngàn tiền, ta trả ngay bây giờ.”
Ta vẫn giữ nụ cười nhàn nhạt:
“Là hai ngàn lượng.”
Nghe vậy, sắc mặt Tạ Húc khẽ trầm xuống. Hắn hiểu rằng ta căn bản không có ý định giao người, liền kéo Tiêu Như đi thẳng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương