Thấy mặt Tử Vũ xám xịt một màu, đôi mắt vô hồn đầy tuyệt vọng.

Y Nha không chút lưu tình nhảy lên, tát thẳng vào mặt hắn.

Khiến Tử Vũ ngã vật ra đất.

Nhưng hắn không động thái, cứ thế bần thần, vô định nhìn lên nóc phòng.

“Chủ nhân ngươi lại suy nghĩ tiêu cực gì nữa rồi.

Nhân gia từng là Tiên Vương, Tiên Vương a.

Đã nhân gia nói nó là yêu nghiệt, thì nó chắc chắc là quái thái lắm a.”

Nhận ra Tử Vũ lọt vào tâm ma, Y Nha bắt đầu động viên lấy hắn.

“Quái ở chổ nào cơ?” Chí Tôn Nhãn cũng theo sau lấp lánh đi lên, kéo dậy tâm tình của Tử Vũ.

“Phàm Huyết, Phàm Thể của chủ nhân ngươi, tất nhiên là không giống với những người bình thường khác. Mà nó chính là Tổ Huyết, Tổ Thể a.” YNha nhảy lên người Tử Vũ, nhìn xuống mặt hắn nói.

Tổ Huyết??? Tổ Thể???? Nghe đước đến đây, Tử Vũ ngồi phất dậy, ôm lấy Y Nha xém bị hù té.

Thứ gì liên quan đến chữ “Tổ” trên thế giới này, không phải là thứ trọng yếu vô cùng, thì cũng là vật có lịch sử lâu đời, đầy vinh quang và truyền kỳ đâu.

“Nhân gia đã từng tra xét lấy thân thể của chủ nhân ngươi, lúc còn trong bụng mẹ.

Chủ nhân ngươi khi đó, ít nhất là có tới 16 loại huyết mạch thiên phú, thể chất.

Nhưng khi sinh ra, tất cả chúng đều bị chín đạo phong ấn kia đè ép, vô tình mà tinh luyện, dung hợp lấy lẫn nhau.

Đến cuối cùng sinh ra ba thứ này.” Y Nha rốt cuộc cũng nói rõ lý do ký kết khế ước với Tử Vũ.

Huyết mạch, thể chất, thiên phú loại này, vô cùng phức tạp, liên quan đến đủ loại lĩnh vực.

Một người bình thường, cao lắm cũng chỉ sở hữu được hai ba loại trong số đó.

Có tu luyện công pháp hấp thu, thôn phệ lấy huyết mạch, sáng tạo ra thể chất, thì cũng không quá sáu.

Vì khi nhiều quá, sẽ chỉ có hai trường hợp xảy ra.

Hoặc là ngươi đó không hấp thu nổi, trực tiếp nổ tung.

Hoặc chính chúng sẽ không tự cân bằng được, tiến tới một bước thôn phệ lẫn nhau. Thành công huyết mạch, thể chất ngươi tăng lên, thất bại thì nhẹ phế bỏ, nặng thì cũng chết không toàn thây.

Vậy mà khi đó, trong thân thể hắn, lại tiên thiên có tận 16 loại huyết mạch thể chất???

“Nhân gia cũng là một trận bất ngờ, khó hiểu lấy, không biết vì nguyên nhân gì mà lại thành ra như vầy.” Y Nha lúc đó, thật sự cũng không nhận ra được chín đạo phong ấn kia.

“Tra xét thật kỹ lấy ba loại huyết mạch, thể chất còn lại này, nhân gia mới phát hiện, đây là “Tổ”.” Y Nha vẻ mặt nghiêm túc nhìn Tử Vũ.

“Tổ????”.

“Không sai, là “Tổ”.” Y Nha nhấn mạnh lại lần nữa.

“Nhân tộc khi sinh ra, đã bị bắt đi phục dịch, làm nô lệ cho các tộc khác.

Trải qua nhiều cuộc hôn phối, các biến đổi trong lịch sử, kỷ nguyên.

Có thể nói, nhân tộc bây giờ, đã không còn là thuần chính nhân tộc lúc đó nữa.

Các thể chất, huyết mạch, thiên phú, ngoài Top 10 là do thiên địa thân sinh, trời đất sáng tạo ra lấy.

Còn lại, thì chỉ là do những kiện đó, lại tạo mà ra.”

“Nhân loại ban đầu không có huyết mạch, thể chất gì.

Những đó vẫn là thân thể, là máu huyết trong người họ.

Nên nhân gia mới nói huyết mạch, thể chất của chủ nhân ngươi là bất phàm.

Vì Phàm Thể, Phàm Huyết đó, chính là thân thể, và huyết mạch thuần khiết nhất của tổ tiên nhân tộc.

Nói ngươi là lão tổ của nhân tộc, là vẫn còn xem thường ngươi.” Y Nha cuối cùng cũng cho Tử Vũ một chén trấn hồn canh.

“Vậy còn Hỗn Độn Hồng Mông kia thì sao?” Tử Vũ từ từ bình tâm, lấy lại phong thái thong dong ngày nào.

“Tương truyền Hồng Mông khai Hỗn Độn, từ đó mới sinh ra vũ trụ, thế giới, mới có Thiên Đạo, sinh linh trên cỏi đời. Tồn tại tất nhiên cao quý khó tả.

Thông Thiên là nghịch thiên, cũng là thuận thiên, vừa không nhiễm nhân quả chi đạo, vừa không nhìn vận luật thế gian, có thể tùy ý mà làm mọi thứ.

Chí Cao như Chí Tôn Nhãn vậy, không cần phải nói, cũng biết nó mạnh mẽ đến nhường nào rồi.”

Y Nha nói một tràng, khiến Tử Vũ cái hiểu cái không.

“Nói tóm lại thì, đây có thể nói là thể chất, tồn tại ngang hàng và thậm chí là vượt qua được cả Chí Cấm Thể.”

Nhìn Tử Vũ có điều muốn nói, Y Nha vô tình cắt đứt.

“Nhưng nó sở dĩ bị người đời khinh bỉ, hạ nhục. u cũng chỉ vì thế giới này, đã không còn có Hỗn Độn, Hồng Mông chi lực để thúc đẩy nó tu luyện được nữa.

Thể chất này rất cao ngạo, mà lại rất nhân từ.

Các linh quyết, vũ kỹ, linh khí của thế giới này, vốn so ra cũng chỉ là con cháu của nó. Nên nó mới không thèm sử dụng.

Như nếu nó muốn, có hút khô hết tất cả linh khi của đại lục này, cũng không đủ cho người sở hữu của nó tu luyện một ngày a.

Bởi Hỗn Độn Hồng Mông linh khí, muốn chuyển hóa ra một tia, cần số lượng linh khí bình thường là gấp ngàn lần thường nhân.

Cả thế gian này, chỉ như Bách Chiến Thiên Lâu, hay các thế lực như Tinh Hoàng gia mới nuôi nổi nó.”

Tử Vũ giờ phút này đây, mới phát hiện ra được, bản thân hắn ngu muội và thiển cận tới trình độ nào.

Có của không biết giữ, có vật báu mà không biết quý, thật sự là điên khung.

“Phàm Thể, Phàm Huyết thì đã như thế nào.

Trong lịch sử nhân tộc, cũng có không ít tồn tại từ nó mà trở thành một phương bá tuyệt thiên hạ đâu.

Bởi chúng cũng như các vị nhân tộc lão tổ vậy.

Qua không ngừng phát triển và rèn luyện, chúng có thể không ngừng mà tiến hóa, sáng tạo và hấp thu, đồng hóa với những loại huyết mạch, thể chất, thiên phú khác, tăng cường cho bản thân.

Điển hình nhất là tồn tại kia, nhờ Phàm Thể, mà nàng ta đã không ngừng thôn phệ lấy các loại huyết mạch, thể chất của các thiên tài, yêu nghiệt thời đó.

Qua đó thành công tiến hóa lấy huyết mạch của bản thân.

Từ đó mà sáng tạo ra một môn công pháp mạnh mẽ nhất nhì thiên địa, luyện được một thân thần thể bá tuyệt cả tuyên cổ trường hà, vinh danh hàng ngũ 99 vị Tiên Đế mạnh nhất mọi thời đại a.”

“Hỗn Độn Phạm Đế – Hồng Kiếp Nữ Đế.” Tử Vũ nhớ ra cái tên này, thì thào nói.

Một giọt nước mắt, trong lúc Y Nha không để ý, lăn nhẹ đi xuống.

Không biết là đang cảm thương, hay luyến tiếc cho điều gì.

“Hô~~~~~~” Tử Vũ bình tâm lại, thở dài một hơi, đồng thời không quên lau đi dấu vết.

“Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây Y Nha???”

“Thì làm chuyện mình cần làm thôi a~~~~~~” Y Nha ngáp dài, có vẻ như xuất hiện quá lâu, khiến tự thân linh lực của nàng thâm hụt.

Bởi Tử Vũ chưa chính thức trở trành ngự linh sư, nên nàng còn không thể trăm phần trăm, mượn dùng linh lực của hắn để ra ngoài đâu.

“Không phải chủ nhân dự định chế tạo ra loại linh dược đó sao.

Loại đan dược đó càng luyện được cao cấp, sẽ càng có cơ may sản sinh ra một tia hỗn độn chi lực.

Có một tia này, lại phối hớp với năng lực của nhân gia, cùng Tiên Vương lực.

Chủ nhân không lo không thể tiếp tục tu luyện được nữa a~~~~~”

“Nhưng dù nó là vô cấp đan dược.

Như muốn luyện lên cao đến trình độ yêu cầu của chúng ta cần, không khác gì là đang luyện chế thất phẩm, cửu phẩm cấp đan dược a.” Tử Vũ dựa vào ký ức của đệ cửu đời nói.

“Cái này phải xem chủ nhân ngươi rồi, nhân gian không giúp được gì nhiều hơn.

Mà có Chí Tôn Nhãn, cùng luyện dược ký ức, nhân gia tin chắc người sẽ là được a~~~~~~~”

Y Nha nói rồi, lại biến mất, trờ về với linh sủng không gian.

Để lại một mình Tử Vũ tự suy nghĩ lấy.

Qua một hồi lâu, Tử Vũ tuần tự phân loại, thu dọn lấy đồ đạt của mình trở lại bên trong trữ vật túi.

Hắn tiên lên, thuần thục nhóm lửa, đốt lò, chủng bị cho một quá trình tu luyện mới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện