Xế chiều hôm đó, Hoàng đế ghé qua tửu lâu của Tạ gia, giáo chủ và Tạ thiếu gia cùng nhau đến, muốn xem dáng vẻ của Hoàng đế rốt cuộc dài ngắn thế nào.
Hoàng đế quả nhiên lại gọi một bát canh trứng hành, Tạ gia đặc biệt dùng bát vàng ngự ban để đựng nó.
Hoàng đế đã ngoài năm mươi tuổi bưng chiếc bát lên đánh giá một lát, cười vô cùng hiền lành: “Ta cũng quên mất mình từng ban thưởng một thứ như này, ha ha ha.”
Tạ thiếu gia: “…”
Giáo chủ: “…”
Hoàng đế giá lâm hai lần, khiến cho thanh danh tửu lâu của Tạ gia càng lan truyền, hơn nữa đối thủ cạnh tranh lớn nhất – tửu lâu Hồng gia – đã lặng lẽ rút lui, trong thời gian ngắn tửu lâu Tạ gia đã trở thành tửu lâu sốt dẻo nhất Sở Dương, thậm chí còn hấp dẫn được không ít những khách du lịch tới từ nơi khác.
Y quán Chênh Vênh của Tạ gia chính thức thâu tóm y quán Chính Vinh, đội hình được mở rộng gấp bội, Hà đại phu của y quán Chính Vinh trước kia trở thành ông chủ thứ hai của y quán Chênh Vênh ngày nay.
Cùng lúc đó, Tạ thiếu gia kết hôn lần thứ hai cũng khua chiêng gõ trống bắt đầu chuẩn bị.
Từ khi giáo chủ giúp Tạ gia tìm bát vàng về, Tạ lão gia liền coi giáo chủ như đứa con trai thứ hai của mình, mọi chuyện đều lấy giáo chủ làm đầu, ngay cả Tạ thiếu gia cũng phải ghen tị.
Ngày diễn ra hôn lễ, bà con chú bác từ trong ra ngoài thành Sở Dương đều đến Tạ gia vây xem, hai vị nam tử anh tuấn mặc áo đỏ đang quỳ ở bên trong nhất bái thiên địa, hình ảnh kia, có thể nói là chuyện tình thần tiên có một không hai.
Một số tiệm tranh đã thương lượng xin vẽ cảnh này lại, sau đó làm thành giấy dán cửa sổ và mặt dây chuyền để bán cho những thiếu nữ trẻ tuổi trong thành Sở Dương, rất nhiều người giành nhau mua, nhất thời tạo nên trào lưu rầm rộ.
Tối đấy, Tạ thiếu gia và giáo chủ được đưa vào động phòng, hai người có uống chút rượu trên yến tiệc nên lúc này nhìn nhau cái là mặt mũi đỏ bừng, đáy lòng khô nóng.
Giáo chủ ngồi bên mép giường nới dây lưng, cởi áo cho Tạ thiếu gia, Tạ thiếu gia lấy một hộp thuốc mỡ hương lê trong ngăn kéo ra.
Giáo chủ đẩy Tạ thiếu gia ngã xuống giường, Tạ thiếu gia lật lại đè giáo chủ dưới thân.
Giáo chủ sà vào lòng xoa nắn từ trên xuống dưới người Tạ thiếu gia, Tạ thiếu gia dò xét vào lưng áo giáo chủ.
Bấy giờ, sắc mặt giáo chủ bất ngờ thay đổi: “Không phải ta ở phía trên sao?”
Tạ thiếu gia cười nói: “Được, vậy ngươi ở phía trên.”
Câu hỏi cuối cùng cho mọi người: Ai ở phía trên? A. Giáo chủ
B. Tạ thiếu gia
C. Tác giả
Phiên ngoại
Hoàng đế quả nhiên lại gọi một bát canh trứng hành, Tạ gia đặc biệt dùng bát vàng ngự ban để đựng nó.
Hoàng đế đã ngoài năm mươi tuổi bưng chiếc bát lên đánh giá một lát, cười vô cùng hiền lành: “Ta cũng quên mất mình từng ban thưởng một thứ như này, ha ha ha.”
Tạ thiếu gia: “…”
Giáo chủ: “…”
Hoàng đế giá lâm hai lần, khiến cho thanh danh tửu lâu của Tạ gia càng lan truyền, hơn nữa đối thủ cạnh tranh lớn nhất – tửu lâu Hồng gia – đã lặng lẽ rút lui, trong thời gian ngắn tửu lâu Tạ gia đã trở thành tửu lâu sốt dẻo nhất Sở Dương, thậm chí còn hấp dẫn được không ít những khách du lịch tới từ nơi khác.
Y quán Chênh Vênh của Tạ gia chính thức thâu tóm y quán Chính Vinh, đội hình được mở rộng gấp bội, Hà đại phu của y quán Chính Vinh trước kia trở thành ông chủ thứ hai của y quán Chênh Vênh ngày nay.
Cùng lúc đó, Tạ thiếu gia kết hôn lần thứ hai cũng khua chiêng gõ trống bắt đầu chuẩn bị.
Từ khi giáo chủ giúp Tạ gia tìm bát vàng về, Tạ lão gia liền coi giáo chủ như đứa con trai thứ hai của mình, mọi chuyện đều lấy giáo chủ làm đầu, ngay cả Tạ thiếu gia cũng phải ghen tị.
Ngày diễn ra hôn lễ, bà con chú bác từ trong ra ngoài thành Sở Dương đều đến Tạ gia vây xem, hai vị nam tử anh tuấn mặc áo đỏ đang quỳ ở bên trong nhất bái thiên địa, hình ảnh kia, có thể nói là chuyện tình thần tiên có một không hai.
Một số tiệm tranh đã thương lượng xin vẽ cảnh này lại, sau đó làm thành giấy dán cửa sổ và mặt dây chuyền để bán cho những thiếu nữ trẻ tuổi trong thành Sở Dương, rất nhiều người giành nhau mua, nhất thời tạo nên trào lưu rầm rộ.
Tối đấy, Tạ thiếu gia và giáo chủ được đưa vào động phòng, hai người có uống chút rượu trên yến tiệc nên lúc này nhìn nhau cái là mặt mũi đỏ bừng, đáy lòng khô nóng.
Giáo chủ ngồi bên mép giường nới dây lưng, cởi áo cho Tạ thiếu gia, Tạ thiếu gia lấy một hộp thuốc mỡ hương lê trong ngăn kéo ra.
Giáo chủ đẩy Tạ thiếu gia ngã xuống giường, Tạ thiếu gia lật lại đè giáo chủ dưới thân.
Giáo chủ sà vào lòng xoa nắn từ trên xuống dưới người Tạ thiếu gia, Tạ thiếu gia dò xét vào lưng áo giáo chủ.
Bấy giờ, sắc mặt giáo chủ bất ngờ thay đổi: “Không phải ta ở phía trên sao?”
Tạ thiếu gia cười nói: “Được, vậy ngươi ở phía trên.”
Câu hỏi cuối cùng cho mọi người: Ai ở phía trên? A. Giáo chủ
B. Tạ thiếu gia
C. Tác giả
Phiên ngoại
Danh sách chương