-"Như thế nào trả lời" Sở Giả Thần nghiêng mắt hỏi.

"A.... Nếu là ta ta sẽ viết:

Trên trời muôn vạn vì sao

Dưới đất đâu chỉ có người và ta

Yêu ta thì kệ nhà ngươi

Ta không yêu lại làm gì được ta"

"Haha hahaha hahaha" Nhìn vẻ mặt tự đắc của Thiên Băng Di mà Sở Giả Thần cười lớn thành tiếng. Cái gì mà "yêu ta thì kệ nhà ngươi, ta không yêu lại làm gì được ta ". Tên này mà là nữ nhân thì không biết có ai dám cưới không....

"Ngươi cười cái gì? Xin lỗi người nha, nếu ta là nữ nhân thì sẽ cả một tập đoàn người xin được diện kiến, có cả một hoàng cung nam nhân muốn lấy ta..." Thiên Băng Di hậm hực khiến cả khuôn mặt đỏ ửng. Nàng nói là thật nha, kiếp trước nàng tuy có hơi "thừa cân" nhưng cũng có bao nhiêu tên theo đuổi. Không nói kiếp này lại tuyệt trần như vậy, nói cả một hoàng cung cũng không quá...

"Ngươi mà cũng muốn được gả? Một tên thái giám bị yêm?" Sở Giả Thần khó hiểu vừa cười vừa nói. Hôm nay vậy là hắn đã quên đi mệt mỏi trong người rồi.

Nhìn gương mặt đang dần trở nên hồng hào tươi sáng của hắn mà Thiên Băng Di cười thầm trong lòng. Hắn cảm thấy vui vẻ là tốt rồi. Nghĩ là vậy nhưng vẻ mặt vẫn hậm hực tức giận nói: "Thái giám thì đã làm sao? Chúng tôi là những thái giám thân tuy tàn nhưng chí vẫn kiên, một con người mang hai vẻ đẹp, oai hùng cường trán của nam nhân, mĩ lệ thùy mị của nữ tử. Nghề nghiệp của chúng tôi là thiên hạ đệ nhất, là những chiến đấu cơ cường đại thần thánh. "

Một tràn thao thao bất tuyệt, Thiên Băng Di tức giận đến đạp chân múa tay, còn Sở Giả Thần chỉ biết ngây ngốc nhìn nàng.

Cố nín cười thành tiếng, Sở Giả Thần đưa nắm tay lên miệng khẽ ho khang hai tiếng, nghiêng mắt nhìn nàng từ đầu tới cuối nói :"Ngươi chỗ nào khôi ngô cường trán? "

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện