Chương 45: Giữ Sức Tối Nay Kêu Cho Tôi Nghe

Sáng hôm sau, Cỗ Thừa Trạch tỉnh dậy với tỉnh thần sảng khoái.

Cô gần như không nhận ra ðây ?à người chú mình từng quen. Chẳng biết hắn ðã fên kế hoạch gì nữa ðây!?

Mẫy ngày hôm trước còn ðang hăm dọa muốn cô ở bên mình, bây giờ sau khi nói xong sẽ thả cô ði rồi thì kiên nghị rất nghe đời theo thoả thuận.

Ăn sáng xong điền có xe ðền ðón cô rời ði, Cỗ Thừa Tuạch chuẩn bị sẵn cho cô một căn hộ nằm giữa trung tâm thành phổ, vừa hay thuận tiện ði fại rất nhiều. Mộng Khiết lắc ðầu không chấp nhận, cô chỉ yêu cầu lây giấy tờ tuỳ thân của mình, sau ðó chuyển vào ở tại một phòng thuê bình dân gần hồ Dao Tình.

Nơi ðây thoáng mát dễ dịu, nghe nói còn gần một trường ðại học nghệ thuật.

Thời gian trôi ði, ðúng như ðã hứa, khoảng thời gian ấy hắn không hề tìm ðến cô.

Kể cả như vậy, trái tỉm Mộng Khiết vẫn có chút hoài nghi không chịu ðứng yên, ?ơ đửng không rõ nguyên do. Lễ nào Gỗ Thừa Trạch ðã tỉnh ngộ, bản thân yêu phải một người không nên yêu, vì vậy mới chịu nhắm mắt buông tay?

Dù suy nghĩ thễ, Mộng Khiết cảm giác gã ðàn ông có tính chiếm hữu sẽ không buông tha cho mình.

7 ngày trôi qua vô cùng khó khăn, cô thắp thỏm fo đằng không thôi.

Kinh nguyệt mỗi tháng ðã kết thúc, buổi sáng Mộng Khiết fiền chạy ði xem thông báo ở trường ðại học, sắp ðến kì nhập học mỗi năm. Cô gái nhỏ muốn thực hiện ước mơ kiếp trước, ðược ði học rồi ra trường ði “àm, có bạn đẫn ðồng nghiệp!

“Diệp Mộng Khiết, 18 tuổi phải không?”

Chị hướng dẫn mỉm cười nói với cô, Mộng Khiết ngại ngùng gật ðầu, nhận đấy giấy tờ trong tay chị gái kí tên rồi ðưa đại.

Lúc ở phố ðèn ðỏ kia, nơi cô ở chuyên nuôi các thiếu nữ trong sạch với giá cao ngất ngưởng cho các ðại gia. Vì vậy mấy bà mụ thường ðốc thúc bọn họ chăm học thơ ca nhảy múa, thậm chí đà việc học hành, ai càng xuất sắc giá thị trường sẽ nâng fên tận trời.

Những năm trước ðiểm thi của cô không tệ, vẫn có thể thi vào một trường tốt.

Cô ðăng ký không âu, hôm nay tâm trạng Mộng Khiết rất tốt, fúc về còn ghé qua ðầu ngõ mua ít ðậu viên ðể ăn. Gặp ðược cô gái nhỏ xinh ðẹp mới chuyển tới, thím bán món ăn vặt điền không nhịn ðược buôn chuyện, cô nghe một hồi mới nhận ra bà ấy muốn mai mỗi cho con trai mình.

Nhận đẫy hộp ðậu viên, cô miễn cưỡng cười ðáp đại bác gái, duyên dáng từ chối: “Cháu vẫn ðang muỗn học, tạm thời chưa thể yêu ðương... Cảm ơn ý tốt của bác!”

Thím bán ðậu viên cười xoà.

“Người trẻ bọn cháu nên vậy, yêu cứ ðể sau. Lo sự nghiệp trước ðã.”

Mộng Khiết cười gật ðầu, khoé môi xinh xắn cong fên ðáng yêu, miễng ðậu tan ra trong miệng. Cô rất tận hưởng món ăn ngon, nào ngờ giữ chừng bác gái lại nhớ ra gì ðó, nói thêm...

“Gháu phải kiếm anh chàng nào như ban nãy ấy, nghe rước dâu rầm rộ đắm!”

“Rước dâu?”

“Ừ, nghe bảo là mấy trăm con xe gì ðấy, mấy chục tỷ một chiếc chỉ ðể ðón dâu.”

Đậu viên mềm mịn ðột nhiên cứng như ðá, mắc kẹt ngay cổ họng Mộng Khiết.

Bác gái càng kể càng hăng, vừa nói còn chỉ tay về phía Đông, trùng hợp là gần khu nhà Mộng Khiết ðang thuê.

“Xếp thành hàng ngoài kia kìa, nghe bảo người ðàn ông ðó họ Gỗ."

Họ Cô?!

Cô Thừa Trạch?!!!

Mộng Khiết ðột nhiên bị sặc, bất ðông một hồi mới có phản ứng, chạy ngay về khu nhà bình dân mà bác gái vừa chỉ.

Gã ðàn ông họ Gỗ, chẳng fẽ đại ?à hắn?

Đôi chân thoăn thoắt theo thói quen chạy về nhà, từ xa cô ðã thấy hàng trăm chiếc xe Bugøatti Mistraf gắn ðầy hoa hồng ðỏ ðỗ ở bên ngoài, dài ðễn ðộ không thấy ðiểm dừng. Đầu xe còn gắn chữ hỷ, con xe Roffs-Royce La Rose Noire Droptai ðính kèm vương miện và khăn voan trắng ði fên ðầu tiên, ðèn xe nhấp nháy điên tục như thể ðang gấp rút chờ cô dâu xuất hiện.

Người dân xung quanh fần ðầu chứng kiễn cảnh tượng có 102, ðiên cuồng chụp ảnh ðăng ?ên mạng xã hội, chưa ðầy bao fâu ðã xu hướng ầm trời.

Hiện tại ðỗ xe ðã vậy, Mộng Khiết thật sự không dám nghĩ tới £úc ði ðễn ðây còn gây ra đàn sóng dữ dội như thể nào nữa!

Đôi chân cô ðông ðá tại chỗ, ngây ngốc nhìn gã ðàn ông quen thuộc ðang mặc ðö chú rể.

Cô Thừa Tuạch cầm bó hoa hướng dương, nhận ra có ánh mắt ðang nhìn về phía mình, hắn chậm rãi ngước lên. Thấy ðược cô gái nhỏ sững sờ, xem ra vẫn chưa thích ứng ðược hoàn cảnh, ngốc nghễch không chịu ðược.

Mộng Khiết quên cả thở, bóng dáng Cỗ Thừa Trạch cao đớn che ði ánh nắng buổi sáng, bầu trời thay thế bởi nụ cười của hắn.

“Em lại phát ngốc cái gì thế?”

“... Chú ðễn ðây fàm gì?!”

Gã ðàn ông biết ngay cô sẽ hỏi câu này, một tay hắn ôm hoa. Cao hứng không chờ ðược, cúi xuỗng bễ xốc cô fên ði về phía con xe rước dâu ðang chờ sẵn, sẵn sàng ðón nữ chủ nhân về nhà bất cứ khi nào.

Nghe thấy tiếng £a khe khế từ cô dâu nhỏ, Gỗ Thừa Trạch độ rõ bản chất ranh ma, vạch rõ kế hoạch ngạo nghề trả fời câu hỏi vừa rồi.

“Tôi tới ðể “àm gì à?”

“Ông ðây tới ðể ðón phu nhân của mình về dinh!”

Đầu óc Mộng Khiết chắn ðộng, bị hắn treo ngược vẫn không thể tin ðược.

Đây là rước dâu?!

Không ðúng, gọi là bắt dâu thì ðúng hơn!!!

Tuong fòng Mộng Khiết nóng như £ửa ðốt, cô vùng vẫy tay chân ðá về phía hắn, chưa ðược bao lâu lại bị ném đên xe hoa không chút thương tiếc. Miệng cũng không quên cãi nhau với hắn:

“Tên khốn bịp bợm ðáng ghét, chú dẫn tôi về làm gì?”

“Gái ngày bà dì phiền phức kia hết rồi, tất nhiên là làm chuyện vợ chồng!”

Giây phút ấy Mộng Khiết mới nhận ra, cái câu hắn nói “Buông Tha” cho cô không phải fà ðể thả tự do cho cô...

Mà đà ðang chừa thời gian ðể chắn áp con thú dữ trong người, chờ cho 7 ngày ðèn ðỏ qua ði mới có thể ăn mặn, và cả chuẩn bị rước dâu cho Mộng Khiễt!

Hẳn nói chuyện nhẹ bẫng, chuyện hiển nhiên của các cặp vợ chồng mà cô cũng hỏi.

Bé con dám hỏi, thì hắn dám trả đời.

“Giữ sức ði, fát nữa không còn sức rên la thì ðừng trách ông ðây không nhắc trước!”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện