Chương 3517

“Cho nên cậu từ bỏ? Thiên Diệp trừng mắt.

“Lạc Linh Huyết tuy tốt nhưng sao có thể so sánh với mạng sống? Mất chúng thì tìm lại là được, nhưng người không còn thì có thể đi đến hoàng tuyền tìm không?”

#“Cấu….”

Thiên Diệp á khẩu.

Than Lâm xoay người trở lại, nói với Mạc Tâm: “Cung chủ! Tôi giao Lạc Linh Huyết cho bà! Nhưng bà phải cam đoan không được làm Nhị Tôn Trưởng bị thương, cũng không được làm tất cả đệ tử của Thượng Thanh Cung bị thương! Không cho phép truy cứu bất kỳ trách nhiệm gì của bọn họ, cũng không cho phép thi hành bất kỳ hình phạt nào với bọn họt”

“Lâm Dương, cậu đang dùng thân phận gì nói chuyện với ta đấy?”

Mạc Tâm nhíu mày hỏi.

“Đương nhiên là dựa vào thân phận là người không thuộc Thiên Cưng nói chuyện với ngài! Cung chủ, mười giọt Lạc Linh Huyết này tôi giao cho ngài không phải để bảo quản, mà là tặng ngài! Về điều kiện, là những gì tôi vừa mới nói” Than Lâm thản nhiên nói.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi. người ở hiện trường, đều thở đôn dập.

Lời này của Lâm Dương thật sự không bình thường.

Cung chủ Mạc Tâm lấy danh nghĩa bảo quản để lấy Lạc Linh Huyết của Lâm Dương.

Nếu đã là bảo quản thì Cung chủ Mạc Tâm cũng không nên để lộ ra trước mặt người khác.

Nhưng hiện giờ Lâm Dương công khai nói muốn tặng.

cho Cưng chủ Mạc Tâm, vậy thì tính chất sẽ khác.

Cung chủ Mạc Tâm có thể đường hoàng mà nhận lấy, đường hoàng mà sử dụng, không cần cố ky, cũng không phải sợ lời ong tiếng ve của người khác.

Đúng như dự đoán, hai mắt Cung chủ Mạc Tâm sáng lên, bước chân cũng dừng lại.

“Lâm Dương, lời này của cậu… là thật?” Cung chủ Mạc Tâm trầm giọng.

“Đương nhiên, trên thực tế tôi sớm đã muốn tặng Lạc Linh Huyết cho ngài, chỉ là hôm nay đã tìm được một cơ hội mà thôi” Lâm Dương gật đầu nói.

“Được! Lâm Dương,nếu như cậu thật sự có tấm lòng này, ta sẽ không làm khó bọn người Nhị Tôn Trưởng” Cung chủ Mạc Tâm nè nén cảm xúc mừng như điên trong lòng xuống, tỏ ra bình tĩnh mà nói.

“Cảm ơn cung chủ”

Lâm Dương làm lễ, sau đó đi đến Nhị Tôn Trưởng. Những người đang bao vây Nhị Tôn Trưởng toàn bộ tự động tránh ra.

“Lâm Dương, con… vì sao con lại làm vậy?” Nhị Tôn Trưởng khó tin, muốn nói lại thôi.

“Nhị Tôn Trưởng, người vì bảo vệ con mà chịu liều mình, sao Lâm Dương có thể khư khư giữ chỗ Lạc Linh Huyết này? Nếu cung chủ Mạc Tâm muốn Lạc Linh Huyết thì cứ cho bà ta là được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện