Chương 3506

Giờ phút này, bất kể là cung chủ hay là Nhị Tôn Trưởng, Tam Tôn Trưởng, sắc mặt của bọn họ đều cực kỳ nghiêm túc. Mỗi một người đều chuyên chú nhìn Lâm Dương! Chính xác hơn, họ đều nhìn cách anh sử dụng châm, nhìn chằm chằm ngón tay và đường kim của anh, cực kì tập trung, mí mắt cũng không dám nháy một cái.

Làm sao vậy?

Quá chăm chú rồi đấy?

Ông chủ Trác phát hiện tình hình không ổn, lập tức thấp giọng gọi: “Toàn Khôn, phải cẩn thận đấy! Lâm Dương kia… Có lẽ không đơn giản đâu!”

“Ba à, ba sợ gì chứ? Ba thấy cậu ta có thể đọ lại được Kỳ Huyết trong người con và cấp đại thành của Y Võ Tâm Kinh sao? Ba yên tâm đi, giết người này, con dùng một tay cũng đủ rồi!” Trác Toàn Khôn tự tin nói.

Lông mày ông chủ nhà họ Trác giật giật, không lên tiếng nữa.

Thời gian một phút nói không nhanh nhưng cũng không chậm, mà Lâm Dương đã thi triển xong vài bộ châm pháp. Khí công, sức mạnh, tốc độ…

đều đã tăng cấp.

Đối với những người xung quanh, khí thế của Lâm Dương lúc này rất đáng sợ, nhưng trong mắt Trác Toàn Khôn thì lại chẳng có gì lạ.

Lâm Dương cất kim châm của mình đi, nhìn về phía Trác Toàn Khôn và nói: “Tôi xong rồi!”

“Vậy được rồi, cậu chú ý đi, tôi bắt đầu đây!”

TTrác Toàn Khôn mỉm cười nói.

“Được, anh cứ tùy ý ra tay đi. Lâm Dương lạnh nhạt nói. “Hừ, đúng là chán sống rồi mài”

rác Toàn Khôn lạnh lùng cười, đột nhiên điểm mũi chân một cái.

“vụt”

Một trận gió lớn lướt qua, sau đó một thân hình lao thẳng như tên bản về phía Lâm Dương!

“Nhanh quá!” Các đệ tử giật mình thốt lên.

Họ không hề nhìn thấy bóng của Trác Toàn Khôn đâu cả! Chỉ có một số những người có thực lực mạnh mẽ mới có thể nhìn rõ động tác của Trác Toàn Khôn!

Anh ta đã tiếp cận Lâm Dương, tay co lại như vuốt động vật nhằm về phía ngực của Lâm Dương!

Vừa ra tay lại là một sát chiêu! Nếu trúng chiêu này, không chết cũng bị thương nặng!

“Thật lợi hại!”

“Đây là thực lực khi có thêm Kỳ Huyết và cấp độ đại thành của Y Võ Tâm Kinh sao?”

“Trường Sinh Thiên Cung mà có thiên tài này thì chắc chắn thực lực trong tương lai sẽ tăng nhanh đáng kể, đến lúc đó, sợ rằng cậu ta sẽ trở thành mối tai họa của Cô Sơn ta” Phó minh chủ Nghiêm Phong thì thào.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước tốc độ của Trác Toàn Khôn.

Ngay khi móng vuốt sắc bén của anh ta sắp đụng vào ngực của Lâm Dương, trong nháy mắt…

“Vụt!”

Một năm đấm cứng như sắt dùng tốc độ càng nhanh và mạnh hơn đấm thẳng vào trên móng vuốt sắc bén!

Là năm đấm của Lâm Dương!

“Cái gì thế?”

Hô hấp của Trác Toàn Khôn xiết chặt lại, còn chưa kịp phản ứng thì năm ngón tay đã bị quyền sắc đập gấy, nắm đấm ấy. đấm thẳng vào lòng bàn tay của anh ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện