105.

“Hàng giả!”

Giản Nhiên bị lời nói trắng trợn của Thẩm Yểu làm cho đỏ bừng mặt mũi, anh ấp úng nửa ngày, không nói ra nổi một câu, chỉ muốn chạy khỏi căn phòng áp lực này.

Đám Yến Tri Hành đều đã xem phần báo cáo này trước Thẩm Yểu, ai nấy đều sa sầm nghiêm nghị, khóe miệng cùng ấn đường u ám hơi lạnh.

Lằng nhằng đến tận bây giờ, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới việc chung sống hoà bình, cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc buông tay.

Bọn họ vẫn một mực chỉ muốn độc chiếm Thẩm Yểu, song hiện thực đang bức bách bọn họ phải chung người yêu.

“Giản Nhiên.”

Yến Tri Hành mở miệng gọi Giản Nhiên đang giúp Thẩm Yểu tháo kim truyền xuống, y nhìn Thẩm Yểu thấp giọng hỏi: “Liệu em ấy còn có thể bị Alpha khác ký hiệu vĩnh viễn nữa hay không?”

“Có.”

Giản Nhiên thận trọng bước ra ngoài, còn không quên đóng cửa lại, để họ có đủ không gian bình tĩnh:

“Điều này cũng không cản trở việc cậu ấy bị Alpha khác ký hiệu, hơn nữa hậu quả tạo thành cũng sẽ giống vậy.”

Câu trả lời của anh làm cho căn phòng vốn im lặng càng thêm yên tĩnh,

Bọn họ căm ghét lẫn nhau, nhưng lại chỉ có thể bị ép buộc đạt thành loại hài hòa này, bị sự ràng buộc dị dạng trói chung lại với nhau, duy trì sự hòa bình mặt ngoài.

Đã từng bị lừa gạt, đã từng nếm trải sự mất mát.

Trong tương lai vài chục năm nữa, giám sát Thẩm Yểu, khiến cậu không thể đi tìm Alpha khác.

Đây là gông xiềng trói buộc Thẩm Yểu, cũng là xích cổ trói chặt bọn họ.

*

Pheromone của Từ Ý Bạch vào lúc này giờ phút này có lực hấp dẫn cực lớn đối với Thẩm Yểu, dược hiệu trong thân thể đã hết, huyết dịch lại sôi trào.

Thẩm Yểu nghẹn ngào ngồi lên người Từ Ý Bạch, môi cùng răng nanh cậu vừa hôn vừa gặm loạn bên cổ anh, lưu lại một dấu hôn ướt át. Cậu hỗn loạn nói:

“Nóng quá...... Khó chịu quá......”

Thẩm Yểu giống như lúc nãy, bị dục vọng khó nhịn giày vò, hoàn toàn xem những Alpha khác ở đây thành không khí, chỉ quyến rũ Từ Ý Bạch.

Từ Ý Bạch chưa kịp ngăn cản động tác của Thẩm Yểu, cậu đã lột quần xuống, đôi chân dài nhỏ thẳng tắp lộ ra, khẽ khàng cọ bên chân anh.

Omega khi đến kỳ không hề có chút ngượng ngùng, Alpha của cậu không hỗ trợ, Thẩm Yểu liền chủ động vươn tay, đặt vào giữa hai chân Từ Ý Bạch, lần thứ hai lại bị Từ Ý Bạch đã đổ mồ hôi toàn thân ngăn cản.

“Đợi đã......”

“Vì sao phải đợi chứ?” Thẩm Yểu ngẩng mặt, đôi mắt rũ xuống thoạt nhìn có chút tủi thân, “Anh không thích em sao......?”

Cậu rất hiểu cách nắm bắt Alpha, câu hỏi này khiến Từ Ý Bạch suýt nữa mất khống chế. Yết hầu của anh bị Thẩm Yểu cắn một cái, mạch máu sục sôi càng thêm dữ dội.

Từ Ý Bạch đã rất lâu không được nghe Thẩm Yểu làm nũng như vậy với mình, đặc biệt lại còn ở trước mặt Quan Thù cùng Yến Tri Hành.

Thẩm Yểu không để ý hai người bọn họ, chỉ quan tâm anh có thích cậu không.

Anh cúi đầu hôn Thẩm Yểu, dỗ dành nói: “Sao anh có thể không thích em chứ?”

“Rầm!”

Cửa bị người dùng mười phần sức mạnh đóng sầm lại, sự ân ái giữa bọn họ kích thích Quan Thù, hắn rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, đá cửa bước ra ngoài. Giả như hiện tại không có sự tồn tại của Yến Tri Hành phía sau, bọn họ cực kỳ giống một cặp tình nhân âu yếm.

Anh ôm Thẩm Yểu thật chặt, nâng mắt nhìn vọng về phía xa, muốn đuổi cả y đi:

“Anh còn ở nơi này làm gì vậy? Chẳng lẽ muốn xem chúng tôi quan hệ sao? Có đam mê đó hả?”

“Ra ngoài đi.”

Yến Tri Hành lại vẫn đứng yên chẳng hề động đậy, y nhìn chằm chằm bóng hình Thẩm Yểu cùng Từ Ý Bạch quấn quýt, đưa tay cởi áo khoác vẫn luôn choàng trên người, rốt cuộc hoàn toàn để lộ tuyến thể của mình.

Trên tuyến thể vốn dĩ nên trơn nhẵn của y, hiện tại đã có vô số vết kim vô danh.

Yến Tri Hành chậm rãi xắn tay áo của mình lên, sau đó đi từng bước tiến tới bên giường. Đồng thời, phóng thích pheromone của mình.

Không biết đã trải qua bao nhiêu lần thí nghiệm.

Xuất hiện trong không khí không còn là mùi đàn hương, mà là hương hoa chuông xanh, song bởi ảnh hưởng từ pheromone của bản thân y, ngửi kĩ lại không quá giống nhau. Xen lẫn bên trong là mùi đàn hương khó lòng ngửi rõ, lại càng giống như hương hoa chuông xanh sinh trưởng trong chốn chùa chiền.

Con ngươi của Từ Ý Bạch trừng lớn, phản ứng đầu tiên của anh chính là siết chặt lấy eo Thẩm Yểu, không cho cậu rời khỏi mình.

Hai luồng pheromone tương đồng khiến cho Thẩm Yểu trong nháy mắt khó phân biệt thật giả, thân thể cậu khẽ cứng đờ, khuôn mặt vùi nơi cổ Từ Ý Bạch chầm chậm nâng lên.

Thẩm Yểu không còn dựa vào người Từ Ý Bạch, mà ngơ ngác nhìn Yến Tri Hành tiến đến gần. Thời điểm bị y chạm lên mặt, cậu nghiêng đến theo bản năng, phối hợp áp sát vào.

Ý thức Thẩm Yểu mơ hồ không phân nổi ai là ai, càng dễ dàng bị bản năng của Omega điều khiển. Thời điểm nụ hôn của Yến Tri Hành hạ xuống, cậu cũng không phản kháng, mà ngoan ngoãn nhắm hai mắt phối hợp.

Từ Ý Bạch tận mắt nhìn hai làn môi dán sát vào nhau, anh thấy rõ từng chi tiết mỗi lần quấn quýt, cũng nghe được tiếng nước bọt vang lên lúc trao nhau.

Ngửi được mùi hương pheromone vốn dĩ thuộc về mình trong không khí kia, đầu óc Từ Ý Bạch nổ “Đùng”. Anh mất lý trí, phẫn nộ tóm cổ áo Yến Tri Hành, một quyền nện xuống mặt y, nghiến răng nghiến lợi mắng:

“Anh cho rằng thay đổi hương pheromone thì Thẩm Yểu sẽ liếc nhìn anh nhiều hơn một cái à? Anh có thể biến thành Alpha của em ấy sao? Kết quả chẳng phải cũng là thứ giả mạo?! Chẳng phải là thứ đồ thay thế sao?!”

Yến Tri Hành lạnh tanh vươn tay, lau đi vết máu nơi khóe miệng. Y thuận thế ôm lấy Thẩm Yểu đang dán lên người mình, đuôi lông mày lãnh đạm nhướn lên một chút:

“Quan trọng lắm à?”

“Cậu xem, hiện tại chẳng phải hữu dụng đó sao?”

Y cho tới bây giờ chỉ theo đuổi kết quả, không quan tâm thủ đoạn.

“Hơn nữa, sao tôi lại không được tính là Alpha của em ấy chứ?”

*

Quan Thù một thân một mình đứng bên ngoài.

Y đã ký hiệu Thẩm Yểu một lần, chuyện phát sinh kế tiếp trong phòng sẽ không liên quan đến hắn. Hắn biết bản thân không thể ngăn cản, nhưng cũng không thể chấp nhận cùng nhẫn nại tận mắt chứng kiến Thẩm Yểu làm tình với Alpha khác.

Quan Thù đứng hút thuốc trên hành lang, hắn cố tình mở cửa sổ, gió biển thổi vào qua song cửa, mới có thể bình tĩnh không ít.

Sau lưng là cánh cửa mỏng manh, ngăn cách hắn với Thẩm Yểu.

Ánh mắt Quan Thù dừng trên mặt biển xanh thẳm, trước mắt lại hiện lên hình ảnh Thẩm Yểu lên giường cùng người khác. Hắn đã ngủ với Thẩm Yểu rất nhiều lần, hiểu biết từng dáng vẻ trên giường của cậu.

Nếu là tư thế chính diện, trước tiên tay cậu sẽ run rẩy bám lên vai Alpha, cuối cùng chịu không nổi mà rơi xuống giường,

Tư thế này cũng có thể thấy rõ khuôn mặt yêu kiều của cậu nhất, thần sắc lãnh đạm bị bao phủ bởi sắc thái khác, yếu ớt lại mong manh, có thể nhìn thấy hàng lệ tuôn rơi, còn có thể hôn, lau đi giọt lệ tựa trân châu nơi khóe mắt, tuy rằng Quan Thù luôn cố ý không để cho cậu lau.

Nếu để Thẩm Yểu quỳ, tư thế này luôn dễ dàng khiến cậu muốn chạy trốn nhất, luôn là mài đầu gối bò về phía trước, sau đó bị phát giác tóm mắt cá chân kéo về, lợi bất cập hại.

Thể trạng Omega quá mức nhỏ gầy, không chịu nổi dục vọng của Alpha. Mỗi lần, Thẩm Yểu đều chỉ biết châm ngòi trêu chọc hắn, sau đó không chịu trách nhiệm.

Tưởng tượng ướt át đặt ở hiện tại, chỉ có thể nhen nhóm sự ghen tuông trong lòng Quan Thù.

Điếu thuốc giữa ngón tay đã cháy quá nửa, Quan Thù không thể nhịn nổi nữa, hắn dập tắt thuốc trong lòng bàn tay, cắt ngang ảo tưởng trong đầu, rõ ràng dứt khoát một cước đá văng cửa.

“Rầm!”

Hình ảnh trong phòng vô cùng hỗn loạn.

Yến Tri Hành khom eo, ngón tay dùng sức giữ cằm Thẩm Yểu, miết thịt trên mặt cậu, hôn Thẩm Yểu đến mặt mũi đỏ ửng, nước bọt không chứa nổi chảy xuống từ khóe miệng.

Thẩm Yểu bị y hôn lại đang bị Từ Ý Bạch giữ chặt eo, không còn chút sức lực, ngồi trên đùi anh, dán sát không còn một kẽ hở, dựa toàn bộ thân thể vào người anh, thân thể trần trụi vẫn không ngừng run lẩy bẩy.

Từ Ý Bạch cúi đầu hôn bả vai Thẩm Yểu, tay vươn về phía trước, phủ lên chiếc khuyên bạc trên ngực Thẩm Yểu.

Tầm mắt Quan Thù quét qua dưới thân bọn họ, hắn cũng tiến về phía trước, tới gần chiếc giường không quá rộng kia:

“Từ Ý Bạch.”

“Mày cũng thích hôn nốt ruồi trên vai cậu ấy sao?”

“Thứ đó chỉ thuộc về tao thôi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện