- nhưng đi học sẽ tốn rất nhiều tiền. Tiền em nợ anh còn chưa trả nữa.
- Đồ ngốc này, đã trở thành người con gái anh yêu rồi còn nhắc đến mấy chuyện ấy làm gì.
- nhưng tiền em vay anh là trước khi chúng ta yêu nhau mà. Em phải trả anh chứ.
- thế này nhé. Em cứ coi như đây là anh đang đầu tư cho em đi. Mà đầu tư thì chắc chắn sẽ sinh lời. Có nghĩa là sau này khi em trở thành đầu bếp rồi, em sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Như vậy em trả cho anh sau. Được không? - được ạ.
Cô bé ngốc nghếch của anh, em cứ như thế này thì làm sao khiến cho anh cảm thấy yên tâm được. Một cô gái quá đơn thuần, thậm chí đến cả lợi dụng tình yêu của anh cũng không biết. Mà cũng phải, nếu như cô biết những điều ấy thì có lẽ anh đã không yêu thương nhiều đến như vậy.
- anh đã cho người đi tìm rồi, nơi nào tốt nhất sẽ đưa em tới học. Chuyện của chúng ta, em không cần phải lo nghĩ gì cả. Ở nhà nói chuyện với bà nội nếu như bà nội muốn nói, còn không thì em ra vườn chăm sóc cây cối một chút cũng được. Anh phải tới công ty rồi.
Ở bên cạnh Nhi Huy không ngại nói nhiều, cũng không cảm thấy phiền khi phải giải thích với cô tất cả mọi thứ. Chỉ là cảm thấy bản thân phải che chở, phải bảo vệ thật tốt cho người con gái mà mình yêu.
- buổi trưa anh có về không?
- hôm nay có nhiều chuyện cần anh giải quyết, nên đến chiều anh mới về được. Nếu như em muốn đi thăm bố thì có thể nói với anh để anh đưa bảo tài xế đưa em đi.
- Vậy thì ngày mai anh đưa em đi thăm bố nhé. Bố bảo em cứ yên tâm làm việc, không cần phải ngày nào cũng tới. Nên em sẽ nghe lời bố.
- vậy Anh đi làm nha. Ở nhà ngoan đấy.
Huy đi rồi, mọi thứ trong căn nhà này đối với Nhi đều trở nên trống chải. Ở nơi này chỉ có mỗi một người yêu thương cô, những người khác, cô thực sự chẳng dám nghĩ.
Nhi lặng lẽ đi xuống dưới phòng khách, bà nội vẫn đang ngồi ở trên ghế, nhìn bà có vẻ trầm tư suy nghĩ lắm.
Bà vừa nhìn thấy Nhi thì gọi cô.
- qua đây một lát, tôi có chuyện muốn nói với cô đây.
Nhi đi tới ngồi đối diện với bà.
- bà chỉ bảo con xin nghe ạ.
- chuyện bố cô bị bệnh sao cô không nói cho tôi nghe?
- bố con cũng đỡ rồi ạ, mấy hôm nữa là được xuất viện rồi.
- cô ký giấy bán thân cũng chỉ vì muốn có tiền để lo cho bố à?
- vâng, con thực sự xin lỗi.
- mẹ cô đâu rồi?
Nhi cũng không dám giấu nên trả lời.
- mẹ con đã bỏ đi rồi ạ.
Bà nội thở dài, thực sự muốn ghét Nhi lắm, nhưng thực sự khi thấy được sự hiếu thảo của cô lại không có cách nào ghét nổi.
- bản thân cô cũng biết là mình không xứng đáng với thằng Huy có đúng không?
Nhi cúi đầu xuống, giọng nói thấp hẳn.
- con biết ạ.
- tính cách của nó như thế nào Tôi là người hiểu rõ nhất. Nó đã quyết định điều gì rồi thì chắc chắn sẽ không thay đổi, kể cả yêu một đứa con gái như cô. Vậy nên cô nghe cho rõ đây. Cô muốn làm gì thì làm, cũng phải làm sao để cho xứng đáng với nó.
Bà nội nói như thế này có phải đã ngầm chấp nhận cô rồi hay không? Bà nội không còn ghét cô nữa có đúng không? Nhi vui lắm, vui đến phát khóc. Mấy giọt nước mắt lăn xuống má, cô thực sự không có nghe nhầm. Chỉ cần cô cố gắng thật tốt, chỉ cần có thể trở thành đầu bếp, là có thể được ở bên cạnh anh rồi.
- Con cảm ơn bà, cảm ơn bà đã cho con cơ hội.
- không cần phải cảm ơn tôi. Mà cô hãy tự dựa vào năng lực của chính bản thân mình làm nên kỳ tích đi. Tôi mệt rồi, Tôi lên phòng nghỉ đây.
Bà nội đi lên nhà rồi Nhi chạy ra vườn hoa, cô thực sự không muốn để cho người khác nhìn thấy cái vẻ mặt vui đến quá khích của bản thân mình. Vậy là Huy đỡ phải lo lắng cho cô rồi, nhất định cô sẽ cố gắng.
Những hạt giống cô gieo xuống đất bây giờ đã có lá, những chiếc mầm non xinh xinh, nhìn ẩn chứa biết bao nhiêu hi vọng. Rồi chẳng mấy chốc từ những chiếc lá xinh xinh này sẽ có những bông hoa, sẽ điểm tô màu sắc cho ngôi nhà này.
Cô thật may mắn, Vì giữa hàng nghìn hàng vạn người trên thế giới lại có thể gặp được Huy. Người dang tay ra che chở cho cô trước bao nhiêu giông bão. Bây giờ, sau này, cô nhất định sẽ trân trọng anh, nhất định sẽ không khiến cho anh thất vọng.
Huy tới công ty, việc đầu tiên mà anh được nghe báo cáo chính là việc của lão Tam. Trợ lý vừa thấy anh đã lập tức đi vào trong phòng, mang theo rất nhiều tài liệu.
- lần này lão ta chắc chắn không thoát được tội. Em đã chuẩn bị sẵn tất cả bằng chứng ở đây rồi. Cộng thêm tội lão ta cố ý muốn gây thương tích cho người khác, kiểu gì cũng đi anh ạ.
- cậu xem sắp xếp như thế nào cho ổn. Đừng có tạo ra khe hở để cho lão ta thoát tội. Chúng ta chuẩn bị bao nhiêu năm nay mới có thể tóm được cái đuôi của lão. Để cho lão chạy là nỗi nhục lớn lắm.
- em biết rồi ạ. Anh còn điều gì dặn dò không?
- để ý tay chân của lão một chút, tránh trường hợp bọn chúng chó cùn cắn giậu.
- vâng, em sẽ cho người đi để ý bọn chúng.
- còn nữa, tất cả các khoản cho vay tín chấp xấu thì nên giải quyết sớm đi. Sau này tuyệt đối không được nhận những vụ như thế nữa. Có thể một thời gian nữa tôi sẽ chuyển hẳn qua bất động sản. Chúng ta sẽ không vay mượn gì nữa.
Mấy lời nói này của Huy khiến cho trợ lý giật mình.
- anh nói như vậy là sao ạ? Chúng ta không phải đang làm rất tốt hay sao? Sao tự nhiên anh lại muốn thôi?
- Tôi cảm thấy cái nghề này nhiều kẻ thù quá, không còn muốn nữa.
- như vậy đâu được, khó khăn lắm mới có thể có chỗ đứng ở trong cái mảng này.
Trợ lý chính là đang lo lắng cho Huy, vì đối với Huy thì anh ta là người vô cùng thân thiết, nắm rõ tình hình công ty rất tốt, lại luôn Trung Thành. Nên khi nghe Huy nói đến chuyện này anh ta không thể nào không lo lắng.
- Em không biết vì lý do gì mà anh lại đưa ra quyết định như vậy. Nhưng nếu như anh quyết định rồi, thì em sẽ sắp xếp.
- cũng không phải dừng lại luôn. Chỉ là muốn cậu giải quyết những vụ xấu thôi. Sau này chúng ta sẽ có chọn lọc kỹ hơn bây giờ. Tránh trường hợp có những điều không hay xảy ra.
Huy đang dần thay đổi công việc của mình, thay đổi cả tính cách của bản thân mình chỉ vì Nhi. Nhiều khi anh cũng thở dài, tự nhiên yêu làm gì, để rồi cái gì cũng phải thay đổi. Nhưng sau đó lại mỉm cười, cô gái bé nhỏ ấy, có ở bên cạnh thật tốt.
Huy làm tất cả mọi việc, cũng chỉ mong giải quyết nhanh nhanh một chút để trở về nhà với Nhi. Đến buổi chiều anh có điện thoại, là điện thoại của một nhà hàng rất lớn, nhờ quen biết mà anh liên lạc được với họ.
- alo.
- tôi là quản lý của nhà hàng bếp xưa, tôi muốn nói với anh về chuyện anh muốn đưa một người vào đây học.
- cần những yêu cầu gì thì anh cứ nói thẳng.
- nghe anh nói thì chúng tôi đã biết được sơ sơ về khả năng của người mà anh muốn giới thiệu. Cũng không cần phải chỉ bảo quá nhiều, nên ngày mai anh có thể đưa cô ấy tới.
- được, cảm ơn anh.
Huy biết những bước đơn giản Nhi không cần phải học nữa, nên không muốn đưa cô tới một trường hay một lớp nào để cô học. Muốn đưa cô trực tiếp tới một nhà hàng nổi tiếng, để cho cô vừa học vừa có thể thực hành, còn có thể học hỏi kinh nghiệm từ những đầu bếp nổi tiếng. Vì chỉ khi ở cùng với những người giỏi giang hơn mình mới có cơ hội phát triển.
5 chiều Huy kết thúc công việc, anh thực sự rất muốn trở về nhà để xem ngày hôm nay cô gái của anh đã làm những gì. Tài xế lái xe dừng ở cổng, Huy tự mình đi bộ vào. Anh rất muốn ngắm nhìn những chiếc mầm nhỏ bé mà do chính người con gái anh yêu và anh trồng lên. Màu xanh của nó nhìn rất đáng yêu, mà chính bản thân anh trước đây chưa từng cảm nhận được.
Cô đã tưới cho chúng xong hết rồi. Đi vào trong nhà thấy Nhi đang ở dưới bếp cùng với cô giúp việc, còn đang giúp cô ấy nhặt rau. Vừa thấy Huy nụ cười trên môi Nhi nở rộ.
- Anh về rồi..
- Em lên phòng một lát, anh có chuyện muốn nói.
Nhi như con mèo nhỏ đi theo Huy, lên đến phòng Huy cởi áo khoác cất vào tủ. Sau đó đến ngồi bên cạnh Nhi.
- từ ngày mai em sẽ tới nhà hàng bếp xưa để học việc. Do người ta liên lạc gấp quá anh cũng không biết là em đã chuẩn bị sẵn sàng chưa. Có làm khó em không?
- thực sự là ngày mai có thể được đi sao ạ?
- Em thực sự vui đến như vậy?
Nhi gật đầu, còn có điều gì hạnh phúc hơn là được tự tay mình nấu những món ăn ngon cho người khác. Có gì hạnh phúc hơn là khi ước mơ của mình sắp được chạm tay tới, còn một điều nữa rất muốn nói cho Huy biết, nhưng cô để trong lòng, chờ một ngày thích hợp nhất định sẽ nói với anh.
" mọi thứ trên đời này đều không còn quan trọng, bởi vì bây giờ điều quan trọng nhất Với Em Chính Là Anh. Nhưng em phải thực hiện ước mơ của mình, chỉ có như vậy em mới cảm thấy mình xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp mà anh đã mang lại. Em muốn nói với anh rằng: Em Yêu Anh, thực sự rất yêu anh"
- Đồ ngốc này, đã trở thành người con gái anh yêu rồi còn nhắc đến mấy chuyện ấy làm gì.
- nhưng tiền em vay anh là trước khi chúng ta yêu nhau mà. Em phải trả anh chứ.
- thế này nhé. Em cứ coi như đây là anh đang đầu tư cho em đi. Mà đầu tư thì chắc chắn sẽ sinh lời. Có nghĩa là sau này khi em trở thành đầu bếp rồi, em sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Như vậy em trả cho anh sau. Được không? - được ạ.
Cô bé ngốc nghếch của anh, em cứ như thế này thì làm sao khiến cho anh cảm thấy yên tâm được. Một cô gái quá đơn thuần, thậm chí đến cả lợi dụng tình yêu của anh cũng không biết. Mà cũng phải, nếu như cô biết những điều ấy thì có lẽ anh đã không yêu thương nhiều đến như vậy.
- anh đã cho người đi tìm rồi, nơi nào tốt nhất sẽ đưa em tới học. Chuyện của chúng ta, em không cần phải lo nghĩ gì cả. Ở nhà nói chuyện với bà nội nếu như bà nội muốn nói, còn không thì em ra vườn chăm sóc cây cối một chút cũng được. Anh phải tới công ty rồi.
Ở bên cạnh Nhi Huy không ngại nói nhiều, cũng không cảm thấy phiền khi phải giải thích với cô tất cả mọi thứ. Chỉ là cảm thấy bản thân phải che chở, phải bảo vệ thật tốt cho người con gái mà mình yêu.
- buổi trưa anh có về không?
- hôm nay có nhiều chuyện cần anh giải quyết, nên đến chiều anh mới về được. Nếu như em muốn đi thăm bố thì có thể nói với anh để anh đưa bảo tài xế đưa em đi.
- Vậy thì ngày mai anh đưa em đi thăm bố nhé. Bố bảo em cứ yên tâm làm việc, không cần phải ngày nào cũng tới. Nên em sẽ nghe lời bố.
- vậy Anh đi làm nha. Ở nhà ngoan đấy.
Huy đi rồi, mọi thứ trong căn nhà này đối với Nhi đều trở nên trống chải. Ở nơi này chỉ có mỗi một người yêu thương cô, những người khác, cô thực sự chẳng dám nghĩ.
Nhi lặng lẽ đi xuống dưới phòng khách, bà nội vẫn đang ngồi ở trên ghế, nhìn bà có vẻ trầm tư suy nghĩ lắm.
Bà vừa nhìn thấy Nhi thì gọi cô.
- qua đây một lát, tôi có chuyện muốn nói với cô đây.
Nhi đi tới ngồi đối diện với bà.
- bà chỉ bảo con xin nghe ạ.
- chuyện bố cô bị bệnh sao cô không nói cho tôi nghe?
- bố con cũng đỡ rồi ạ, mấy hôm nữa là được xuất viện rồi.
- cô ký giấy bán thân cũng chỉ vì muốn có tiền để lo cho bố à?
- vâng, con thực sự xin lỗi.
- mẹ cô đâu rồi?
Nhi cũng không dám giấu nên trả lời.
- mẹ con đã bỏ đi rồi ạ.
Bà nội thở dài, thực sự muốn ghét Nhi lắm, nhưng thực sự khi thấy được sự hiếu thảo của cô lại không có cách nào ghét nổi.
- bản thân cô cũng biết là mình không xứng đáng với thằng Huy có đúng không?
Nhi cúi đầu xuống, giọng nói thấp hẳn.
- con biết ạ.
- tính cách của nó như thế nào Tôi là người hiểu rõ nhất. Nó đã quyết định điều gì rồi thì chắc chắn sẽ không thay đổi, kể cả yêu một đứa con gái như cô. Vậy nên cô nghe cho rõ đây. Cô muốn làm gì thì làm, cũng phải làm sao để cho xứng đáng với nó.
Bà nội nói như thế này có phải đã ngầm chấp nhận cô rồi hay không? Bà nội không còn ghét cô nữa có đúng không? Nhi vui lắm, vui đến phát khóc. Mấy giọt nước mắt lăn xuống má, cô thực sự không có nghe nhầm. Chỉ cần cô cố gắng thật tốt, chỉ cần có thể trở thành đầu bếp, là có thể được ở bên cạnh anh rồi.
- Con cảm ơn bà, cảm ơn bà đã cho con cơ hội.
- không cần phải cảm ơn tôi. Mà cô hãy tự dựa vào năng lực của chính bản thân mình làm nên kỳ tích đi. Tôi mệt rồi, Tôi lên phòng nghỉ đây.
Bà nội đi lên nhà rồi Nhi chạy ra vườn hoa, cô thực sự không muốn để cho người khác nhìn thấy cái vẻ mặt vui đến quá khích của bản thân mình. Vậy là Huy đỡ phải lo lắng cho cô rồi, nhất định cô sẽ cố gắng.
Những hạt giống cô gieo xuống đất bây giờ đã có lá, những chiếc mầm non xinh xinh, nhìn ẩn chứa biết bao nhiêu hi vọng. Rồi chẳng mấy chốc từ những chiếc lá xinh xinh này sẽ có những bông hoa, sẽ điểm tô màu sắc cho ngôi nhà này.
Cô thật may mắn, Vì giữa hàng nghìn hàng vạn người trên thế giới lại có thể gặp được Huy. Người dang tay ra che chở cho cô trước bao nhiêu giông bão. Bây giờ, sau này, cô nhất định sẽ trân trọng anh, nhất định sẽ không khiến cho anh thất vọng.
Huy tới công ty, việc đầu tiên mà anh được nghe báo cáo chính là việc của lão Tam. Trợ lý vừa thấy anh đã lập tức đi vào trong phòng, mang theo rất nhiều tài liệu.
- lần này lão ta chắc chắn không thoát được tội. Em đã chuẩn bị sẵn tất cả bằng chứng ở đây rồi. Cộng thêm tội lão ta cố ý muốn gây thương tích cho người khác, kiểu gì cũng đi anh ạ.
- cậu xem sắp xếp như thế nào cho ổn. Đừng có tạo ra khe hở để cho lão ta thoát tội. Chúng ta chuẩn bị bao nhiêu năm nay mới có thể tóm được cái đuôi của lão. Để cho lão chạy là nỗi nhục lớn lắm.
- em biết rồi ạ. Anh còn điều gì dặn dò không?
- để ý tay chân của lão một chút, tránh trường hợp bọn chúng chó cùn cắn giậu.
- vâng, em sẽ cho người đi để ý bọn chúng.
- còn nữa, tất cả các khoản cho vay tín chấp xấu thì nên giải quyết sớm đi. Sau này tuyệt đối không được nhận những vụ như thế nữa. Có thể một thời gian nữa tôi sẽ chuyển hẳn qua bất động sản. Chúng ta sẽ không vay mượn gì nữa.
Mấy lời nói này của Huy khiến cho trợ lý giật mình.
- anh nói như vậy là sao ạ? Chúng ta không phải đang làm rất tốt hay sao? Sao tự nhiên anh lại muốn thôi?
- Tôi cảm thấy cái nghề này nhiều kẻ thù quá, không còn muốn nữa.
- như vậy đâu được, khó khăn lắm mới có thể có chỗ đứng ở trong cái mảng này.
Trợ lý chính là đang lo lắng cho Huy, vì đối với Huy thì anh ta là người vô cùng thân thiết, nắm rõ tình hình công ty rất tốt, lại luôn Trung Thành. Nên khi nghe Huy nói đến chuyện này anh ta không thể nào không lo lắng.
- Em không biết vì lý do gì mà anh lại đưa ra quyết định như vậy. Nhưng nếu như anh quyết định rồi, thì em sẽ sắp xếp.
- cũng không phải dừng lại luôn. Chỉ là muốn cậu giải quyết những vụ xấu thôi. Sau này chúng ta sẽ có chọn lọc kỹ hơn bây giờ. Tránh trường hợp có những điều không hay xảy ra.
Huy đang dần thay đổi công việc của mình, thay đổi cả tính cách của bản thân mình chỉ vì Nhi. Nhiều khi anh cũng thở dài, tự nhiên yêu làm gì, để rồi cái gì cũng phải thay đổi. Nhưng sau đó lại mỉm cười, cô gái bé nhỏ ấy, có ở bên cạnh thật tốt.
Huy làm tất cả mọi việc, cũng chỉ mong giải quyết nhanh nhanh một chút để trở về nhà với Nhi. Đến buổi chiều anh có điện thoại, là điện thoại của một nhà hàng rất lớn, nhờ quen biết mà anh liên lạc được với họ.
- alo.
- tôi là quản lý của nhà hàng bếp xưa, tôi muốn nói với anh về chuyện anh muốn đưa một người vào đây học.
- cần những yêu cầu gì thì anh cứ nói thẳng.
- nghe anh nói thì chúng tôi đã biết được sơ sơ về khả năng của người mà anh muốn giới thiệu. Cũng không cần phải chỉ bảo quá nhiều, nên ngày mai anh có thể đưa cô ấy tới.
- được, cảm ơn anh.
Huy biết những bước đơn giản Nhi không cần phải học nữa, nên không muốn đưa cô tới một trường hay một lớp nào để cô học. Muốn đưa cô trực tiếp tới một nhà hàng nổi tiếng, để cho cô vừa học vừa có thể thực hành, còn có thể học hỏi kinh nghiệm từ những đầu bếp nổi tiếng. Vì chỉ khi ở cùng với những người giỏi giang hơn mình mới có cơ hội phát triển.
5 chiều Huy kết thúc công việc, anh thực sự rất muốn trở về nhà để xem ngày hôm nay cô gái của anh đã làm những gì. Tài xế lái xe dừng ở cổng, Huy tự mình đi bộ vào. Anh rất muốn ngắm nhìn những chiếc mầm nhỏ bé mà do chính người con gái anh yêu và anh trồng lên. Màu xanh của nó nhìn rất đáng yêu, mà chính bản thân anh trước đây chưa từng cảm nhận được.
Cô đã tưới cho chúng xong hết rồi. Đi vào trong nhà thấy Nhi đang ở dưới bếp cùng với cô giúp việc, còn đang giúp cô ấy nhặt rau. Vừa thấy Huy nụ cười trên môi Nhi nở rộ.
- Anh về rồi..
- Em lên phòng một lát, anh có chuyện muốn nói.
Nhi như con mèo nhỏ đi theo Huy, lên đến phòng Huy cởi áo khoác cất vào tủ. Sau đó đến ngồi bên cạnh Nhi.
- từ ngày mai em sẽ tới nhà hàng bếp xưa để học việc. Do người ta liên lạc gấp quá anh cũng không biết là em đã chuẩn bị sẵn sàng chưa. Có làm khó em không?
- thực sự là ngày mai có thể được đi sao ạ?
- Em thực sự vui đến như vậy?
Nhi gật đầu, còn có điều gì hạnh phúc hơn là được tự tay mình nấu những món ăn ngon cho người khác. Có gì hạnh phúc hơn là khi ước mơ của mình sắp được chạm tay tới, còn một điều nữa rất muốn nói cho Huy biết, nhưng cô để trong lòng, chờ một ngày thích hợp nhất định sẽ nói với anh.
" mọi thứ trên đời này đều không còn quan trọng, bởi vì bây giờ điều quan trọng nhất Với Em Chính Là Anh. Nhưng em phải thực hiện ước mơ của mình, chỉ có như vậy em mới cảm thấy mình xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp mà anh đã mang lại. Em muốn nói với anh rằng: Em Yêu Anh, thực sự rất yêu anh"
Danh sách chương