Nước mắt lại rơi, cô cúi đầu sờ bụng mình, giờ mới nhớ ra mình đang mang thai, nhưng lại uống không ít rượu, nhẹ nhàng nói câu xin lỗi chính mình, cô ngồi cạnh bàn, mở ngăn kéo của Thời Phong Thụy ra.
Ngăn kéo của Thời Phong Thụy được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, không một chút bụi, nhìn vào vô cùng thoải mái, cô cẩn thận lật trong ngăn kéo, sau khi đảm bảo không làm xáo trộn mọi thứ xong, cô mới mở từng thứ ra xem, nhưng chỉ phát hiện một số hợp đồng đơn giản, những thứ có vẻ như không gây ra bất cứ sự tò mò gì cho người khác.
Cố Thu hít một hơi sâu, nhẹ nhàng đóng ngăn kéo lại, đứng dậy đến bên giá sách, lật sách trên đó xem.
Giá sách cao gần bằng hai người, bao trùm xung quanh phòng sách, nhìn cao vô cùng.
Cố Thu lật đi lật lại, nhưng cũng không phát hiện ra điểm gì hay đồ gì quan trọng.
Trong lòng có chút lạc lỏng, cô leo xuống cầu thang ở gía sách bên cạnh, đến trước bàn làm việc.
Nhìn xung quanh một lượt, cô phát hiện trong phòng sách này ngoài sách ra, không có bất cứ gì đặc biệt.
Định quay người bước đi, nhưng đột nhiên, cô quay đầu nhìn trên bàn làm việc.
Cô đã bỏ quên cái máy tính trên bàn làm việc.
Máy tính trên bàn làm việc có vẻ đã lâu không dùng, bám đầu bụi, cô không dám lâu đi, đến trước máy tính ngồi xuống, mở máy lên.
Trong máy toàn là file vi tính, nhưng văn kiện được xếp theo thứ tự cô cùng ngay ngắn trên đó, điều này khiến Cố Thu thấy rất lạ.
Cô cẩn thận sử dụng chuột, sợ đụng vào bất cứ thứ gì, mở các văn kiện máy tính.
Đột nhiên, sắc mặt cô vô cùng khó coi.
Tiện tay mở một văn kiện, bức hình đầu tiên là hình khỏa thân của Thẩm Giai Vân.
Cô che miệng lại, lại mở tất cả các văn kiện ra.
Trong đây toàn là những bức ảnh khỏa thân của Thẩm Giai Vân và một số phụ nữ khác, không chỉ là ảnh, còn có clip, nhìn vô cùng ghê tởm.
Sắc mặt Cố Thu càng khó coi hơn, cô thấy mình may mắn khi chưa từng làm bất cứ điều gì với hắn.
Trong một clip, hai tay Thẩm Giai Vân bị cột lại, một người đàn ong bỏ bột gì màu trắng lên mũi cô.
Trước đó cô vùng vẫy dữ dội, sau đó bị ép ngưỡng đầu lên, đưa bột đó vào trong mũi.
Biểu hiện của Thẩm Giai Vân vô cùng đau khổ, sau đó lại trở nên mê mang, sau cùng, cô ta hét lên điên dại, nhưng trong ánh mắt lại đầy sự mê mang.
Cố Thu mở hai mắt to lên, không dám tin vào mắt mình.
Sau đó thân thể đang khỏa thân của Thẩm Giai Vân bị một người đàn ông kéo về phí sau giường, sau đó là bao người đàn ông nữa, cùng nhau tiến vào.
Sau đó, đều là những thứ mà không thể khó coi hơn, khiến Cố Thu không thể xem tiếp được nữa.
Cô nhắm mắt lại, cảm thấy thân thể mình đang run, Thời Phong Thụy rốt cuộc là người như thế nào, sao hắn lại làm những việc như vậy! Trong clip âm thanh của Thẩm Giai Vân còn vang lên, sự đau khổ và bất lực của cô khiến toàn thân Cố Thu không ngừng run lên.
Cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, quay đầu bắt đầu tìm kiếm đồ vật, cuối cùng, cũng tìm thấy một USB đã lâu không sử dụng, cô cắm USB vào máy tính, định coppy mọi thứ trong đó ra.
Nhưng đột nhiên, cô nghe thấy dưới lầu có tiếng mở cửa.
Sắc mặt Cố Thu trắng bệch, cô vội rút USB ra, giấu vào trong túi, nhẹ nhàng đi ra đóng cửa lại, đi về hướng phòng ngủ của mình.
Ngăn kéo của Thời Phong Thụy được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, không một chút bụi, nhìn vào vô cùng thoải mái, cô cẩn thận lật trong ngăn kéo, sau khi đảm bảo không làm xáo trộn mọi thứ xong, cô mới mở từng thứ ra xem, nhưng chỉ phát hiện một số hợp đồng đơn giản, những thứ có vẻ như không gây ra bất cứ sự tò mò gì cho người khác.
Cố Thu hít một hơi sâu, nhẹ nhàng đóng ngăn kéo lại, đứng dậy đến bên giá sách, lật sách trên đó xem.
Giá sách cao gần bằng hai người, bao trùm xung quanh phòng sách, nhìn cao vô cùng.
Cố Thu lật đi lật lại, nhưng cũng không phát hiện ra điểm gì hay đồ gì quan trọng.
Trong lòng có chút lạc lỏng, cô leo xuống cầu thang ở gía sách bên cạnh, đến trước bàn làm việc.
Nhìn xung quanh một lượt, cô phát hiện trong phòng sách này ngoài sách ra, không có bất cứ gì đặc biệt.
Định quay người bước đi, nhưng đột nhiên, cô quay đầu nhìn trên bàn làm việc.
Cô đã bỏ quên cái máy tính trên bàn làm việc.
Máy tính trên bàn làm việc có vẻ đã lâu không dùng, bám đầu bụi, cô không dám lâu đi, đến trước máy tính ngồi xuống, mở máy lên.
Trong máy toàn là file vi tính, nhưng văn kiện được xếp theo thứ tự cô cùng ngay ngắn trên đó, điều này khiến Cố Thu thấy rất lạ.
Cô cẩn thận sử dụng chuột, sợ đụng vào bất cứ thứ gì, mở các văn kiện máy tính.
Đột nhiên, sắc mặt cô vô cùng khó coi.
Tiện tay mở một văn kiện, bức hình đầu tiên là hình khỏa thân của Thẩm Giai Vân.
Cô che miệng lại, lại mở tất cả các văn kiện ra.
Trong đây toàn là những bức ảnh khỏa thân của Thẩm Giai Vân và một số phụ nữ khác, không chỉ là ảnh, còn có clip, nhìn vô cùng ghê tởm.
Sắc mặt Cố Thu càng khó coi hơn, cô thấy mình may mắn khi chưa từng làm bất cứ điều gì với hắn.
Trong một clip, hai tay Thẩm Giai Vân bị cột lại, một người đàn ong bỏ bột gì màu trắng lên mũi cô.
Trước đó cô vùng vẫy dữ dội, sau đó bị ép ngưỡng đầu lên, đưa bột đó vào trong mũi.
Biểu hiện của Thẩm Giai Vân vô cùng đau khổ, sau đó lại trở nên mê mang, sau cùng, cô ta hét lên điên dại, nhưng trong ánh mắt lại đầy sự mê mang.
Cố Thu mở hai mắt to lên, không dám tin vào mắt mình.
Sau đó thân thể đang khỏa thân của Thẩm Giai Vân bị một người đàn ông kéo về phí sau giường, sau đó là bao người đàn ông nữa, cùng nhau tiến vào.
Sau đó, đều là những thứ mà không thể khó coi hơn, khiến Cố Thu không thể xem tiếp được nữa.
Cô nhắm mắt lại, cảm thấy thân thể mình đang run, Thời Phong Thụy rốt cuộc là người như thế nào, sao hắn lại làm những việc như vậy! Trong clip âm thanh của Thẩm Giai Vân còn vang lên, sự đau khổ và bất lực của cô khiến toàn thân Cố Thu không ngừng run lên.
Cô hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, quay đầu bắt đầu tìm kiếm đồ vật, cuối cùng, cũng tìm thấy một USB đã lâu không sử dụng, cô cắm USB vào máy tính, định coppy mọi thứ trong đó ra.
Nhưng đột nhiên, cô nghe thấy dưới lầu có tiếng mở cửa.
Sắc mặt Cố Thu trắng bệch, cô vội rút USB ra, giấu vào trong túi, nhẹ nhàng đi ra đóng cửa lại, đi về hướng phòng ngủ của mình.
Danh sách chương