“Tiểu Sách ~~ Tiểu Sách ~ mặc dù nó lớn lên trông rất khá ~~ thế nhưng em cứ nhìn chằm chằm vào nó như vậy, nó cũng sẽ ngượng ngùng nha ~~ ” Phát giác ánh mắt của Tiểu Sách vẫn nhìn chằm chằm vào phân thân thô to của mình, Trần Nghệ Phong kiêu ngạo đỉnh đỉnh nửa người dưới, lại đưa côn thịt đến gần Tiểu Sách thêm vài phần.

Nhìn mãnh thú to lớn trước mặt, Lâm Tiểu Sách chỉ có thể không ngừng nuốt nước bọt, xoa dịu tâm trạng của mình đối với chuyện sắp sửa phải đối mặt.

Trần Nghệ Phong nhìn chằm chằm vào hầu kết đang chuyển động lên xuống của Tiểu Sách, cuối cùng không nhẫn nại được nữa, nghiên người về phía trước, chậm rãi đưa dục vọng đến bên môi Tiểu Sách. "Tiểu Sách ~~ há mồm ~~ ngậm nó ~~ đén ~ ngậm nó vào đi ~ "

Ngơ ngác nhìn phân thân cương cứng ngay bên khóe môi của mình, Tiểu Sách giống như mê muội mà vươn đầu lưỡi phấn hồng nhẹ chạm vào đỉnh màu hồng tím.

"A ~~ a ~~ " Trần Nghệ Phong nhẹ hút khí, vừa nãy đầu lưỡi Tiểu Sách âu yếm đến bộ vị mẫn cảm nhất, làm hại cự thú của nam nhân lại trướng lớn thêm vài phần. "Tiểu ~ Sách, ngậm nó ~~ ngậm nó ~~ " Thanh âm thô suyễn để lộ ra sự cấp thiết của chủ nhân nó.

Một giây kế tiếp, phân thân trướng lớn tiến vào một thiên đường ấm áp. Lâm Tiểu Sách chậm rãi phun ra nuốt vào phân thân, tuy rằng không thể hoàn toàn nuốt hết, thế nhưng Tiểu Sách tỉ mỉ bôi đều dịch thể trên đỉnh của phân thân. Khiến nó thoạt nhìn trơn trợt không gì sánh được.

"Được rồi ~~ a ~ được rồi ~ Tiểu Sách ~ anh muốn em ~ nhanh ~ " Bất chợt kéo ra phân thân còn đang trong miệng Tiểu Sách, nhẹ nhàng đặt Tiểu Sách nằm ngang trên giường, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vẻ mặt ửng hồng của cậu "Tiểu Sách, mắt mở ra, nhìn anh ~ đúng ~~ "

Tiểu Sách nghe lời mở hai mắt ra, Trần Nghệ Phong cúi người hôn xuống, thừa dịp thời điểm hai người quấn quýt lấy nhau, Trần Nghệ Phong một đường thẳng tiến, phân thân thuận lợi tiến vào tiểu huyệt ướt át.

"A ~~ " Tiểu Sách bởi vì đột nhiên bị tập kích nhịn không được mà kêu lên. Đầu lưỡi vốn dĩ vẫn còn đang ở bên mép, thoáng chốc liền tiến vào trong. "Ân ~ ân ~ ngô ~~ " Trong miệng bị đầu lưỡi linh hoạt lấp đầy, hạ thân cũng đang nhẹ nhàng luật động, Tiểu Sách chỉ có thể dựa vào việc phát ra vài âm tiết đơn giản để diễn tả cảm thụ vào thời khắc này.

"Tiểu Sách ~~ động theo anh ~ ân ~ a ~~ đúng ~~ động động thắt lưng ~ " Lâm Tiểu Sách bị hôn đến gần thiếu dưỡng khí cuối cùng cũng đã được buông ra, Trần Nghệ Phong tăng nhanh tốc độ nơi thắt lưng.

"A ~ nhẹ chút ~ a ~~ Phong ~~ nhẹ ~~ a ~ " Phân thân thô to đánh vào vách tường mỏng manh, sức lực quá lớn, làm đến mức thân thể Tiểu Sách phải ngã về phía sau, rồi lại thỉnh thoảng bị hai bàn tay ôm thật không thể nhúc nhích.

"Nhẹ chút sao? Tiểu Sách ~~ là ngại anh là quá nhẹ sao ~~ ha hả ~~ được ~ " Trần Nghệ Phong cúi người xuống, nặng nề đem toàn bộ phân thân có kích thước kinh người của mình vùi vào trong tiểu huyệt.

"A ~~ a ~~ Phong ~~ ra ngoài ~~ nhanh ~~ sẽ hỏng mất ~ ~~ quá lớn ~~ ra ngoài ~~ " Bị vật lớn như vậy thoáng cái đâm sâu vào. Lâm Tiểu Sách chỉ cảm thấy ruột gan gần như bị phá hủy, liều mạng muốn tránh thoát.

"Ngoan ~~ hít sâu ~ đến ~~ cứ như vậy ~~ " Một bên nhẹ chạm vào môi của Tiểu Sách một bên dùng đầu lưỡi liếm lấy nước mắt đang tuôn chảy trên khuôn mặt nhỏ nhắn.

"Phong ~~ thật xấu xa ~~ ngô ~~ thật ~~ xấu ~~ "

"Đúng đúng đúng ~ anh xấu ~ anh xấu nhất ~~ " Trần Nghệ Phong dỗ dành Tiểu Sách tiếp theo lại từ từ nhẹ nhàng co rúm phân thân trong tiểu huyệt.

Nam căn không ngừng chuyển động trong hậu huyệt, Tiểu Sách cũng mới vừa từ trong đau đớn tìm được cảm giác thoải mái, lắc mông nghênh hợp chuyển động của nam nhân. "Ân ~~ chính là chỗ đó ~~ a ~~ a ~~ thoải ~ mái ~ đúng ~~ a ~~ a ~~ " Bị sáp đến một điểm nào đó Tiểu Sách hưng phấn kêu ra.

Mà giờ khắc này Trần Nghệ Phong đang cố nén khoái cảm của mình cũng phát hiện ra điểm đó, nhắm ngay nó mà chạy nước rút. Tiểu Sách càng thêm buộc chặt hậu huyệt, sau hơn mười lần đánh sâu vào cậu rên rỉ thật cao liền ngã xuống giường, khuôn mặt nhỏ nhắn ẩm ướt hiện đầy dư vị cao trào.

Trần Nghệ Phong rong ruổi vật thô to ở trong hậu huyệt, vào lúc Tiểu Sách không ngừng co rút lại liền bắn ra ngoài, toàn bộ tinh dịch đậm đặc đều bắn vào mật huyệt, nóng đến mức khiến toàn thân Tiểu Sách không ngừng co quắp.

Cúi đầu nhìn Tiểu Sách đã muốn mê man, Trần Nghệ Phong tiếp tục hôn lên gương mặn nhẵn nhụi của Tiểu Sách, xoay người ôm lấy cậu, sau đó liền mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện