Nhìn Tiểu Sách đang làm nũng với mình, Trần Nghệ Phong chỉ cảm thấy bụng dưới căng thẳng, dục vọng cư nhiên cứ như thế mà đứng thẳng lên. Vội vã kéo tay của Tiểu Sách đi đến xe thể thao của mình.

"Phong ~ chúng ta sẽ đi đâu?" Tiểu Sách theo anh ngồi vào trong xe.

"Sao vậy? Còn sợ anh bán em sao?" Trêu ghẹo nhìn Tiểu Sách vẻ mặt xấu hổ đến đỏ bừng.

"Phong ~~ đáng ghét ~~ " Bị Trần Nghệ Phong đùa gương mặt ửng hồng không ngớt Tiểu Sách nhào vào người anh nhẹ đấm.

"Ân ~ Tiểu Sách ~ đây chính là em tự tìm đó nha ~~ " Một tay cầm tay lái, một tay nhẹ nhàng khống chế được thân thể của Tiểu Sách đang dựa vào người mình, cố nén dục vọng dưới thân nói.

"A?? A!" Còn đang nghe không hiểu ý tứ trong lời Trần Nghệ Phong thoáng cái Tiểu Sách bị anh cầm lấy tay cậu đặt lên dục vọng của mình, lòng bàn tay truyền tới nhiệt độ nhất thời hù dọa Tiểu Sách.

Hốt hoảng muốn rút tay ra, nhưng lại bị nắm đến thật chặc. "Phong ~~ buông ~ buông tay nào ~~ " Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Tiểu Sách gần như đã đỏ đến muốn tích máu lộ ra bộ dáng đáng thương.

"Buông tay? Em thực sự muốn buông tay sao? Tiểu Sách của anh khi nào đã trở nên dễ xấu hổ như thế rồi?" Trần Nghệ Phong nắm tay của Tiểu Sách tay chuyển động dọc theo nam căn.

"Ân ~~ Phong ~~ bởi vì ~~ khi đó ~~ căn bản không biết anh ~~ có thích em hay không ~ cho nên ~ Sảng Sảng đã dạy em làm như vậy ~~ " Không tự chủ được mà thuận theo tay của Trần Nghệ Phong vuốt ve nhiệt thiết.

"A ~~ ân ~~ a ~~ Tiểu Sách ~~ đúng ~ cứ như vậy ~~ " Dục vọng được an ủi rất tốt khiến cho đầu của Trần Nghệ Phong hơi hướng ra sau, thoải mái rên rỉ thành tiếng. Một tay cầm chặt tay lái, tay kia cũng lặng lẽ leo lên quần lót đã hơi nhô lên của Tiểu Sách.

Nam căn của nam nhân không ngừng trướng lớn theo động tác chơi đùa của Tiểu Sách, mắt thấy dục vọng của người yêu ở trong tay có chút dựng thẳng, hưng phấn không thôi. Đột nhiên hạ thân nhạy cảm của mình cũng rơi vào một nơi thật chặt.

"A! ! Phong ~~ buông ra ~~ a ~~ ha ~~ buông ~~ tay ~ ra ~~ " Lực đạo trên tay của Trần Nghệ Phong không mềm nhẹ giống như lực đạo mà cậu sử dụng.

Anh dùng lực vuốt ve dục vọng, đó là một loại lực cường thế lại mãnh liệt. Tiểu Sách không chịu nổi hừ nhẹ ra, hy vọng có thể hòa hoãn cảm giác đau đớn cùng khoái cảm đột nhiên đến cùng một lúc.

"Buông tay sao? Tiểu Sách thực sự muốn vậy?" Trần Nghệ Phong một mặt cố nén dục vọng trước người một mặt lại muốn khiêu khích Tiểu Sách, anh chỉ có thể tận lực thả chậm tốc độ xe lại còn có khống chế dục vọng muốn phát tiết của bản thân.

"A ~~ không ~ không ~ muốn buông ~ tay ~~ muốn ~~ tay của Phong ~~ đến ~~ ha ~~ sờ ~ ha ~ "

Toàn bộ phân thân dựng đứng bị chà xát khiến cho Lâm Tiểu Sách căn bản không thể trả lời bình thường. Cậu chỉ có thể buông ra cự thú của Trần Nghệ Phong đang được mình âu yếm trong tay, cậu dùng sức cầm lấy đệm ghế, nhẫn nại cảm giác mãnh liệt muốn bắn tinh.

"Phong ~~ từ bỏ ~~ nhiều lắm ~ buông ~ buông ra ~~ em thấy ~~ thật muôn ~~ bắn ra ~ a ~ thật muốn ~ Phong ~~ " Trần Nghệ Phong từ kính chiếu hậu nhìn thấy Tiểu Sách sắp tiến tới cao trào, đôi gò má ửng đỏ khiến anh muốn nhào tới cắn một cái, quá nhiều khoái cảm khiến cho cặp mắt vốn đang chứa đầy nước càng thêm ươn ướt đến độ chịu không được, hơn nữa còn bởi vì gần tới cao trào, rên rỉ không ngừng dồn dập, đôi môi nhỏ nhắn không kịp khép kín cứ như vậy nhè nhẹ chảy xuống nước bọt.

"Tiểu Sách ~~ bắn đi ~ anh muốn nhìn bộ dáng bắn ra của em ~~ bắn cho anh nhìn ~~ được chứ?" Lời nói dụ dỗ vang lên bên tai Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong thuận thế kéo quần lót của Tiểu Sách xuống, phân thân xinh đẹp nhảy ra ngoài, bộ dáng hồng hồng tràn đầy sức sống khiến Trần Nghệ Phong khi nhìn thấy nó mãnh liệt nuốt xuống vài ngụm nước bọt.

"A ~~ Phong ~~ thật xấu ~ hổ ~ đừng ~~ mà ~~ a ~~ buông ~~ em ~~ ra ~ buông ~~ " Nghe thấy lời cầu xin tha thứ của Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong càng dùng năm ngón tay khuấy động phân thân, một chút lại nắm chặt phần rễ của phân thân. "A! Thật ~ thoải mái ~ thật ~ muốn ~ nhanh ~~ buông ~~ " Lâm Tiểu Sách cảm thấy sắp tới cao trào, mắt mang đầy lệ nhìn bàn tay đang không ngừng chuyển động, muốn có được sự chấp thuận của bàn tay kia, không muốn nơi đó lại bị đùa bỡn nữa.

"Tiểu Sách ~ bắn đi ~ để anh nhìn em ~ " Chính là lời nói của Trần Nghệ Phong vô hình gia tăng thêm khoái cảm của Tiểu Sách, cậu dùng sức nâng thắt lưng hướng phân thân của mình về phía bàn tay của nam nhân, nhanh chóng ma sát nó. "A ~~ thật là thoải mái ~ muốn ~~ muốn bắn ~~ " Bắn một dòng dịch thể ra, lực đạo quá mạnh nên văng cả lên cửa kính của xe.

Sau khi trải qua cao trào Tiểu Sách nhìn cửa xe bị mình biến thành loại hình dạng này, sắc mặt càng thêm đỏ hơn, ngượng ngùng nhìn về phía Trần Nghệ Phong vẫn đang hô hấp dồn dập.

"Ân ~ Phong ~ xin lỗi ~ nha ~~ bất quá ~ đều do anh ~~~ " Tiểu Sách hướng người yêu làm nũng.

"Tiểu Sách ~~ " Hơi nghiêng người nhìn dáng vẻ khả ái của Lâm Tiểu Sách ở bên cạnh mình, Trần Nghệ Phong đưa ngón tay ra khẽ quẹt lấy tinh dịch dính trên cửa sổ xe từ từ đưa vào miệng của mình. "A! Phong ~~ đừng mà ~ hảo bẩn ~ " Lâm Tiểu Sách vội vàng muốn ngăn cản anh.

"Thật ngọt ~ quả nhiên là Tiểu Sách ~ thật không sai ~~ " Cố ý mút ra, dùng lời lẽ trêu đùa Tiểu Sách.

"Phong ~~ thật đáng ghét a ~~ " Tiểu Sách thẹn thùng cúi đầu dự định giả trang thành đà điểu, ngón tay mới vừa rồi bị Trần Nghệ Phong ngậm trong miệng đột nhiên duỗi tới.

Tiểu Sách nhìn bộ dáng mong đợi của người yêu, nhẹ nhàng ngậm vào cái miệng nhỏ nhắn của cậu, dùng đầu lưỡi chuyển động.

Dùng sức nắm chặt tay lái, Trần Nghệ Phong nỗ lực khống chế dục vọng đang bị Lâm Tiểu Sách vô ý khiêu khích. "Tiểu Sách ~~ anh nhất định sẽ không buông tha cho em như vậy đâu ~~ 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện