Hắn hơi gật đầu, nhìn về một tên đô con mặc áo đen bên cạnh, tên đô con lập tức hiểu ý, đi về phía bàn của Cố Giai Lệ.
“Chào ba người đẹp!”.
Tên đô con đi đến bên cạnh bàn, trầm giọng nói: “Sếp tôi nói muốn mời ba cô qua uống rượu với anh ấy!”.
Bọn Tiếu Văn Nguyệt ngạc nhiên, bọn họ đến đây uống rượu không dưới vài chục lần rồi, trước đây cũng có vài người đến tán tỉnh, nhưng đều là những người ăn nói lịch sự, cuối cùng bọn họ không đồng ý thì đối phương cũng bất lực rời đi, nhưng kiểu vừa đến đã muốn bọn họ phải qua đó uống rượu cùng thì đúng là lần đầu tiên thấy.
Tính khí Lí Tinh Tinh là sốc nổi nhất, cô ta lập tức xua tay.
“Chú ơi, chú đừng đùa nữa, chúng tôi có quen với sếp của chú đâu, sao lại phải ra uống rượu cùng? Chú từ đâu đến thì hãy quay về chỗ đó đi, đừng làm phiền chúng tôi uống rượu nữa!”.
Cô ta căn bản không coi tên đô con áo đen ra gì, gia đình nhà cô ta giàu có, có lúc cũng có một hai vệ sĩ đi theo, những người như hắn thì cô ta gặp nhiều rồi.
Tiếu Văn Nguyệt không nói gì, rõ ràng cũng đồng tình với cách làm của Lí Tinh Tinh, trong lòng Cố Giai Lệ cũng cảm thấy hơi bực bội, cảm thấy đối phương không lịch sự chút nào.
Vốn tưởng tên đô con sẽ rời đi, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, giọng nói còn thêm phần lạnh lùng.
“Ba người đẹp à, điều này e rằng không được!”.
“Sếp tôi nói rồi, nhất định phải mời bằng được ba cô qua đó!”.
Ba người cùng nhìn theo phía tay hắn chỉ, chỉ thấy một người đàn ông mặt béo mặc áo sọc ngựa vằn đang nhìn tới, khóe miệng lộ ra một nụ cười dâm dê, khiến ba bọn họ nhìn đã thấy buồn nôn.
“Chú ạ, chú nghe mà không hiểu à? Tôi nói rồi chúng tôi không đi, ok?”.
Lí Tinh Tinh đầy vẻ khó chịu, cô ta nhắc lại lần nữa.
“Không đi?”.
Tên đô con vẫn ngoan cố: “Vậy tôi chỉ có thể ép các cô qua đó thôi!”
Thấy giọng nói của tên đô con áo đen, bọn Tiếu Văn Nguyệt lập tức nhận ra đối phương rõ ràng là muốn cưỡng ép.
Ánh mắt ba người lập tức trùng xuống, Tiếu Văn Nguyệt là viên ngọc quý của Tiếu Lâm, chưa bao giờ phải gặp những trường hợp như vậy cả.
Cô ta còn chưa nói gì, anh sếp trẻ quán bar là Lục Tiểu Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh tên đô con với vẻ mặt hơi giận dữ.
“Giai Lệ, sao thế? Anh bạn này tìm mọi người có việc gì à?”.
Vừa rồi anh ta để ý thấy tình hình phía này hơi bất thường, thế là vội vàng đi tới, chỉ sợ Cố Giai Lệ bị bắt nạt.
Người có thể mở quán bar ở nơi sầm uất như phố thương mại ở trung tâm này, mà lại vô cùng đông khách thì ai mà không có người chống lưng chứ?
Lục Tử Thiên nhìn thấy có người quấy rối người con gái mà anh ta yêu thầm, làm sao có thể ngồi im mặc kệ?
“Anh Lục, người này nói là sếp của chú ấy muốn bọn em qua đó uống rượu, bọn em không muốn đi, chú ấy định ép bọn em!”.
Lí Tinh Tinh biết Lục Tử Thiên có rất nhiều mối quan hệ, nên kể rõ chuyện ra luôn.
“Ồ, vậy à?”.
.
“Chào ba người đẹp!”.
Tên đô con đi đến bên cạnh bàn, trầm giọng nói: “Sếp tôi nói muốn mời ba cô qua uống rượu với anh ấy!”.
Bọn Tiếu Văn Nguyệt ngạc nhiên, bọn họ đến đây uống rượu không dưới vài chục lần rồi, trước đây cũng có vài người đến tán tỉnh, nhưng đều là những người ăn nói lịch sự, cuối cùng bọn họ không đồng ý thì đối phương cũng bất lực rời đi, nhưng kiểu vừa đến đã muốn bọn họ phải qua đó uống rượu cùng thì đúng là lần đầu tiên thấy.
Tính khí Lí Tinh Tinh là sốc nổi nhất, cô ta lập tức xua tay.
“Chú ơi, chú đừng đùa nữa, chúng tôi có quen với sếp của chú đâu, sao lại phải ra uống rượu cùng? Chú từ đâu đến thì hãy quay về chỗ đó đi, đừng làm phiền chúng tôi uống rượu nữa!”.
Cô ta căn bản không coi tên đô con áo đen ra gì, gia đình nhà cô ta giàu có, có lúc cũng có một hai vệ sĩ đi theo, những người như hắn thì cô ta gặp nhiều rồi.
Tiếu Văn Nguyệt không nói gì, rõ ràng cũng đồng tình với cách làm của Lí Tinh Tinh, trong lòng Cố Giai Lệ cũng cảm thấy hơi bực bội, cảm thấy đối phương không lịch sự chút nào.
Vốn tưởng tên đô con sẽ rời đi, nhưng vẫn đứng nguyên tại chỗ, giọng nói còn thêm phần lạnh lùng.
“Ba người đẹp à, điều này e rằng không được!”.
“Sếp tôi nói rồi, nhất định phải mời bằng được ba cô qua đó!”.
Ba người cùng nhìn theo phía tay hắn chỉ, chỉ thấy một người đàn ông mặt béo mặc áo sọc ngựa vằn đang nhìn tới, khóe miệng lộ ra một nụ cười dâm dê, khiến ba bọn họ nhìn đã thấy buồn nôn.
“Chú ạ, chú nghe mà không hiểu à? Tôi nói rồi chúng tôi không đi, ok?”.
Lí Tinh Tinh đầy vẻ khó chịu, cô ta nhắc lại lần nữa.
“Không đi?”.
Tên đô con vẫn ngoan cố: “Vậy tôi chỉ có thể ép các cô qua đó thôi!”
Thấy giọng nói của tên đô con áo đen, bọn Tiếu Văn Nguyệt lập tức nhận ra đối phương rõ ràng là muốn cưỡng ép.
Ánh mắt ba người lập tức trùng xuống, Tiếu Văn Nguyệt là viên ngọc quý của Tiếu Lâm, chưa bao giờ phải gặp những trường hợp như vậy cả.
Cô ta còn chưa nói gì, anh sếp trẻ quán bar là Lục Tiểu Thiên đột nhiên xuất hiện bên cạnh tên đô con với vẻ mặt hơi giận dữ.
“Giai Lệ, sao thế? Anh bạn này tìm mọi người có việc gì à?”.
Vừa rồi anh ta để ý thấy tình hình phía này hơi bất thường, thế là vội vàng đi tới, chỉ sợ Cố Giai Lệ bị bắt nạt.
Người có thể mở quán bar ở nơi sầm uất như phố thương mại ở trung tâm này, mà lại vô cùng đông khách thì ai mà không có người chống lưng chứ?
Lục Tử Thiên nhìn thấy có người quấy rối người con gái mà anh ta yêu thầm, làm sao có thể ngồi im mặc kệ?
“Anh Lục, người này nói là sếp của chú ấy muốn bọn em qua đó uống rượu, bọn em không muốn đi, chú ấy định ép bọn em!”.
Lí Tinh Tinh biết Lục Tử Thiên có rất nhiều mối quan hệ, nên kể rõ chuyện ra luôn.
“Ồ, vậy à?”.
.
Danh sách chương