Hoa huyệt bị những ngón tay thon dài chơi đùa đến khi biến thành một một màu đỏ ửng như cánh hoa đào, trên cánh hoa mỏng manh còn đọng lại những giọt nước dâm đãng, giọt nước trong suốt như sương và hoa huyệt tinh xảo kết hợp với nhau tạo ra hình ảnh dâm mỹ khiến người nhìn phải thổn thức.
Thân là Lang Vương nên hậu cung của Vân Khải ở khắp nơi, mỹ nhân đẹp lộng lẫy chưa bao giờ hiếm nhưng hắn chưa từng nhìn thấy một cảnh đẹp hút hồn như vậy.
"Lạc Lạc..."
Vân Khải đứng thẳng người, cổ họng nuốt khan, mái tóc bạc dài ngang lưng lay động theo gió và một đôi mắt xanh lãnh đạm, nhưng nay trên khuôn mặt tuấn tú của hắn đã nhuốm màu sắc dục hiếm có.
Chỗ đó thật đẹp, vừa non nớt vừa kiều diễm, nhìn mong manh nhưng lại có sức quyến rũ chết người.
Nếu có thể chơi đùa rồi nhấm nháp một phen, chắc chắn hương vị sẽ rất ngon ngọt...
Lúc này Vân Lạc vẫn đang chìm đắm trong khoái cảm, đôi mắt mê ly và khuôn mặt đỏ bừng nên cậu không để ý rằng ánh mắt của Vân Khải đã thay đổi.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Vân Khải ẩn chứa dục vọng ngày càng mãnh liệt, hắn rút ngón tay ra rồi nắm lấy đôi chân thon dài của cậu, hai chân dang rộng làm hoa huyệt non nớt hướng lên trên và cặp mông treo lơ lửng trên không.
Vân Lạc đột nhiên tỉnh táo lại trước hành động đột ngột của Vân Khải.
"Phụ thân..." Có một sự hoảng sợ không che giấu được trong giọng nói của cậu.
Phụ thân... Người muốn làm gì? Vân Khải trả lời cậu bằng cách ngay lập tức biến thành hình thú.
Với bộ lông màu trắng bạc bóng mượt, trời sinh khí chất ưu nhã và cao quý, Bạch Lang Vương dùng hai móng vuốt giữ lấy hai chân của Vân Lạc, di chuyển đầu sói uy nghiêm xuống bên hoa huyệt tinh xảo của cậu.
Sau đó, Bạch Lang Vương vươn cái lưỡi to đỏ thẫm của mình liếm một cái thật mạnh lên hoa huyệt non nớt và mềm mại, lập tức lau sạch nước dâm dính trên hoa huyệt.
Vân Lạc kêu to "Á a."
"Ưm hừ... Phụ thân... đừng... đừng..."
Vân Lạc vặn vẹo người và cố gắng vùng vẫy.
Tuy nhiên dáng người cậu nhỏ nhắn không khác gì hình dạng lúc biến thành hình thú, tất nhiên sức lực của cậu chẳng đủ để chống lại Vân Khải đã biến thành hình thú.
Quả nhiên sự thật là như thế.
Con sói trắng có hình dáng rất lớn, ngược lại Vân Lạc lại nhỏ nhắn giống như một đứa trẻ. Với kích thước chênh lệch quá lớn như vậy, Vân Khải có thể dễ dàng đè chết cậu nếu hắn không tập trung.
"Lạc Lạc ngoan, đừng nhúc nhích, hoa huyệt của con sưng tấy lên vì động dục rồi, để ta liếm cho con thì sẽ không sưng nữa." Sau đó, Vân Khải lại vươn lưỡi ra liếm láp hoa huyệt.
Hoa huyệt của con trai quả nhiên ngon như hắn đã nghĩ, ngay cả nước dâm còn có mùi thơm như hoa, thật không uổng công hắn tốn bao công sức tẩm bổ cho cậu bao năm qua.
Vân Khải không ngừng đảo lưỡi liếm láp hoa huyệt của con trai, đưa đầu lưỡi luồn vào trong hoa huyệt của cậu rồi đâm rút.
Vân Lạc chưa bao giờ bị đối xử thế này nên bị lưỡi của thân liếm đến nỗi rùng mình, đầu óc trở nên trống rỗng.
Hoa huyệt non mềm được liếm láp sướng tê tái, không còn ngứa ngáy khó chịu.
Sướng quá... Được lưỡi của phụ thân liếm sướng chết đi được...
"Ư... Phụ thân... Người... Người..."
Vân Lạc nhẹ nhàng kêu lên.
Cậu bị liếm đến khi đạt cực khoái.
Vân lạc thở hổn hển sau khi tiết ra, trong khi đó hoa huyệt phun ra nước dâm liên tục. Vân Khải nhanh chóng lè lưỡi ăn hết nước dâm thơm phức chảy ra từ hoa huyệt.
Sau khi liếm hết nước dâm, Vân Khải lại bắt đầu liếm láp.
Cơ thể vừa lên đến đỉnh đã nhạy cảm không thể chịu nổi sự khiêu khích mãnh liệt, Vân Lạc đột nhiên rên rỉ.
"A... ưm... phụ thân... không... đừng liếm nữa..."
"Đã... được rồi..."
"Phụ thân... Người..."
Vân Lạc mềm mại rên rỉ, hoa huyệt non nớt bên dưới bị lưỡi của phụ thân liếm láp đến mức mở to, lộ ra thịt hoa huyệt đỏ tươi bên trong.
Vân Khải vẫn tiếp tục liếm hoa huyệt bằng lưỡi của mình, không để ý đến tiếng la hét của con trai.
Khi Vân Khải còn đang mải mê liếm hoa huyệt non nớt của con trai nhỏ và ngấu nghiến nước dâm của cậu, một đôi mắt xanh đã quan sát thấy hết mọi hành động của bọn họ.
Người nọ nhìn Bạch Lang Vương oai phong ôm lấy Vân Lạc nhỏ nhắn, thấy hắn dùng lưỡi liếm láp hoa huyệt non mềm giữa hai chân Vân Lạc hết lần này đến lần khác, khiến Vân Khải phải rên rỉ dâm đãng không ngừng vì khoái cái lần lượt ập đến.
Trong đôi mắt của gã dần chuyển thành màu đỏ đậm vì lòng ghen ghét.
Gã còn chưa chạm vào hoa huyệt của đệ đệ thì đã bị phụ thân hớt tay trên.
Chết tiệt!
Có vẻ như y phải ra tay sớm thôi!
Thân là Lang Vương nên hậu cung của Vân Khải ở khắp nơi, mỹ nhân đẹp lộng lẫy chưa bao giờ hiếm nhưng hắn chưa từng nhìn thấy một cảnh đẹp hút hồn như vậy.
"Lạc Lạc..."
Vân Khải đứng thẳng người, cổ họng nuốt khan, mái tóc bạc dài ngang lưng lay động theo gió và một đôi mắt xanh lãnh đạm, nhưng nay trên khuôn mặt tuấn tú của hắn đã nhuốm màu sắc dục hiếm có.
Chỗ đó thật đẹp, vừa non nớt vừa kiều diễm, nhìn mong manh nhưng lại có sức quyến rũ chết người.
Nếu có thể chơi đùa rồi nhấm nháp một phen, chắc chắn hương vị sẽ rất ngon ngọt...
Lúc này Vân Lạc vẫn đang chìm đắm trong khoái cảm, đôi mắt mê ly và khuôn mặt đỏ bừng nên cậu không để ý rằng ánh mắt của Vân Khải đã thay đổi.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Vân Khải ẩn chứa dục vọng ngày càng mãnh liệt, hắn rút ngón tay ra rồi nắm lấy đôi chân thon dài của cậu, hai chân dang rộng làm hoa huyệt non nớt hướng lên trên và cặp mông treo lơ lửng trên không.
Vân Lạc đột nhiên tỉnh táo lại trước hành động đột ngột của Vân Khải.
"Phụ thân..." Có một sự hoảng sợ không che giấu được trong giọng nói của cậu.
Phụ thân... Người muốn làm gì? Vân Khải trả lời cậu bằng cách ngay lập tức biến thành hình thú.
Với bộ lông màu trắng bạc bóng mượt, trời sinh khí chất ưu nhã và cao quý, Bạch Lang Vương dùng hai móng vuốt giữ lấy hai chân của Vân Lạc, di chuyển đầu sói uy nghiêm xuống bên hoa huyệt tinh xảo của cậu.
Sau đó, Bạch Lang Vương vươn cái lưỡi to đỏ thẫm của mình liếm một cái thật mạnh lên hoa huyệt non nớt và mềm mại, lập tức lau sạch nước dâm dính trên hoa huyệt.
Vân Lạc kêu to "Á a."
"Ưm hừ... Phụ thân... đừng... đừng..."
Vân Lạc vặn vẹo người và cố gắng vùng vẫy.
Tuy nhiên dáng người cậu nhỏ nhắn không khác gì hình dạng lúc biến thành hình thú, tất nhiên sức lực của cậu chẳng đủ để chống lại Vân Khải đã biến thành hình thú.
Quả nhiên sự thật là như thế.
Con sói trắng có hình dáng rất lớn, ngược lại Vân Lạc lại nhỏ nhắn giống như một đứa trẻ. Với kích thước chênh lệch quá lớn như vậy, Vân Khải có thể dễ dàng đè chết cậu nếu hắn không tập trung.
"Lạc Lạc ngoan, đừng nhúc nhích, hoa huyệt của con sưng tấy lên vì động dục rồi, để ta liếm cho con thì sẽ không sưng nữa." Sau đó, Vân Khải lại vươn lưỡi ra liếm láp hoa huyệt.
Hoa huyệt của con trai quả nhiên ngon như hắn đã nghĩ, ngay cả nước dâm còn có mùi thơm như hoa, thật không uổng công hắn tốn bao công sức tẩm bổ cho cậu bao năm qua.
Vân Khải không ngừng đảo lưỡi liếm láp hoa huyệt của con trai, đưa đầu lưỡi luồn vào trong hoa huyệt của cậu rồi đâm rút.
Vân Lạc chưa bao giờ bị đối xử thế này nên bị lưỡi của thân liếm đến nỗi rùng mình, đầu óc trở nên trống rỗng.
Hoa huyệt non mềm được liếm láp sướng tê tái, không còn ngứa ngáy khó chịu.
Sướng quá... Được lưỡi của phụ thân liếm sướng chết đi được...
"Ư... Phụ thân... Người... Người..."
Vân Lạc nhẹ nhàng kêu lên.
Cậu bị liếm đến khi đạt cực khoái.
Vân lạc thở hổn hển sau khi tiết ra, trong khi đó hoa huyệt phun ra nước dâm liên tục. Vân Khải nhanh chóng lè lưỡi ăn hết nước dâm thơm phức chảy ra từ hoa huyệt.
Sau khi liếm hết nước dâm, Vân Khải lại bắt đầu liếm láp.
Cơ thể vừa lên đến đỉnh đã nhạy cảm không thể chịu nổi sự khiêu khích mãnh liệt, Vân Lạc đột nhiên rên rỉ.
"A... ưm... phụ thân... không... đừng liếm nữa..."
"Đã... được rồi..."
"Phụ thân... Người..."
Vân Lạc mềm mại rên rỉ, hoa huyệt non nớt bên dưới bị lưỡi của phụ thân liếm láp đến mức mở to, lộ ra thịt hoa huyệt đỏ tươi bên trong.
Vân Khải vẫn tiếp tục liếm hoa huyệt bằng lưỡi của mình, không để ý đến tiếng la hét của con trai.
Khi Vân Khải còn đang mải mê liếm hoa huyệt non nớt của con trai nhỏ và ngấu nghiến nước dâm của cậu, một đôi mắt xanh đã quan sát thấy hết mọi hành động của bọn họ.
Người nọ nhìn Bạch Lang Vương oai phong ôm lấy Vân Lạc nhỏ nhắn, thấy hắn dùng lưỡi liếm láp hoa huyệt non mềm giữa hai chân Vân Lạc hết lần này đến lần khác, khiến Vân Khải phải rên rỉ dâm đãng không ngừng vì khoái cái lần lượt ập đến.
Trong đôi mắt của gã dần chuyển thành màu đỏ đậm vì lòng ghen ghét.
Gã còn chưa chạm vào hoa huyệt của đệ đệ thì đã bị phụ thân hớt tay trên.
Chết tiệt!
Có vẻ như y phải ra tay sớm thôi!
Danh sách chương