Đời trước dù rằng cực hận Hà Tiểu Lan, nhưng Miên Miên cũng không thể không khen tài diễn xuất của cô nàng này. Hà Tiểu Lan, thật sự rất giỏi nắm bắt cục diện. Từ lúc bắt đầu chương trình, cô ả đã lên sẵn kế hoạch toàn bộ rồi.

Đầu tiên là mua chuộc chị quản lý tính kế cô, sau đó đợi khi cô gặp sự cố thì sẽ chìa tay giúp đỡ, vì thế kia liền trở thành nữ thần tốt bụng trong lòng khán giả. Cộng thêm việc cứ đeo bám kè kè theo bên cạnh chị Chương Nghiên. Mà chị Chương Nghiên là một diễn viên nổi tiếng, người biết và yêu thích chị rất nhiều. Cho nên sẽ xem chương trình có chị. Kế đó là vì xem chị mà nhìn thấy Hà Tiểu Lan. Rồi lại thêm những điều tốt mà Hà Tiểu Lan thể hiện, liền làm cho nhiều người càng nhiều người ghi nhận và có ấn tượng tốt với cô nàng.

Đó chính là kế hoạch của Hà Tiểu Lan. Chỉ một tháng đi quay chương trình, nhưng vì giỏi tính kế, liền trực tiếp trở thành một người được rất nhiều người chú ý.

Còn cô… cô khi đó đã làm gì? Cô khi đó rất ngốc, mỗi ngày đều chỉ lo lắng cầu nguyện rằng hôm nay trôi qua thuận lợi suông sẽ, đừng có sự cố gì xảy ra. Mỗi ngày cô cứ mang tâm trạng phập phồng khẩn trương như vậy thì làm sao mà còn tâm tư thể hiện hình tượng đáng yêu xinh đẹp nữa chứ?!

Cô khi đó, còn quá trẻ, quá khờ khạo để biết rằng cái thế giới này đầy rẫy âm mưu tính kế.

Mà hiện tại, đã không giống rồi. Cô đã ngược thời gian từ năm hai mươi mấy tuổi trở về, nếu cô lại còn mắc phải sai lầm, kia… cô liền đáng đời cô đi, thê thảm là đáng đời cô rồi.

Biết rõ Hà Tiểu Lan giả vờ thần tượng chị Chương Nghiên, Miên Miên cũng không vội vạch mặt. Thời gian còn dài, cô muốn để Hà Tiểu Lan mặc sức mà thể hiện, sau đó, sẽ để ả biết thế nào gọi là tự bê đá đập chân mình.

Là nghệ sĩ, nếu như không khống chế được cảm xúc của mình thì tốt nhất nên giải nghệ sớm đi.

Việc bản thân mình cực hận Hà Tiểu Lan, Miên Miên vẫn che giấu rất tốt, một chút hận ý cũng không để lộ ra bên ngoài. Lúc này, cô chính là đứng lên, cười cười nhìn về phía Hà Tiểu Lan, chờ Hà Tiểu Lan buôn chị Chương Nghiên ra, cô liền chủ động đi tới chào hỏi làm quen trước.

“Chào chị, em là Miên Miên, rất vui được gặp chị!”

Thái độ lễ phép, biểu cảm hòa nhã thân thiện.

Mà Hà Tiểu Lan khi nhìn thấy Miên Miên thì trong mắt lóe lên kinh ngạc. Kế đó là một bộ dạng nghi hoặc lên xuống đánh giá Miên Miên. Ả ta là nghĩ, bộ dạng của Miên Miên hiện tại phải là thật thê thảm mới đúng, ít nhất cũng nên là tóc tai bù xù, gương mặt phờ phạc ủ rũ như một con chim mắc mưa, chứ không phải bộ dáng sáng bừng đầy sức sống như vầy. Hà Tiểu Lan cắn môi cau mày đánh giá, dường như không hiểu vì sao bộ dạng của Miên Miên lại không giống như ả tưởng.

Mà Miên Miên tiến lên chào hỏi Hà Tiểu Lan cũng là có nguyên nhân đấy. Bởi hiện tại nếu cô lộ ra dáng vẻ này, sẽ khiến Hà Tiểu Lan kinh ngạc và nghi hoặc, sau đó sẽ không phản ứng kịp với lời chào của cô. Mà cô, sẽ dựa vào phản ứng chậm chạp đó để làm mọi người nhìn thấy một vài thứ cô muốn cho họ thấy.

Trong lúc Hà Tiểu Lan còn đang nghi hoặc đánh giá mình, Miên Miên liền hạ xuống ánh mắt, ra vẻ xấu hổ cười ngượng nói:

“A!… xin lỗi, em tự tiện quá!” Nói xong liền trưng ra một bộ dạng ái ngại nhìn nhìn Hà Tiểu Lan, sau đó co rụt người lại lùi ra phía sau vài bước, giữa khoảng cách giữa hai người. Biểu tình như đang tự ti tự trách vì mình tùy tiện đi chào hỏi người nổi tiếng.

Một cái chào hỏi thân thiện không được đáp lại, còn bị ánh mắt mang theo nghi ngờ nhìn chằm chằm. Kia toàn bộ hình ảnh này lọt vào ống kính, lọt vào mắt những người có mặt ở đây, liền trở thành Hà Tiểu Lan đang khinh người.

Miên Miên là một ca sĩ vừa mới vào nghề, cho nên cũng xem như là người mới chưa có tiếng tăm. Đối với một số nghệ sĩ lâu năm khác, người công nhận cô, thì sẽ cho cô là nghệ sĩ, là đồng nghiệp của họ. Nhưng cũng sẽ có một số người mắt cao hơn đầu, đối với những đồng nghiệp mới vào nghề này sẽ không để mắt, cho rằng chỉ là một hạt cát bên đường. Người nào cao ngạo thậm chí còn không thèm dòm không thèm trả lời khi được chào hỏi. Đại loại giống như Hà Tiểu Lan hiện tại. Trong mắt những người có mặt ở đây, biểu tình của Hà Tiểu Lan đối với Miên Miên lúc này chính là đang xem thường Miên Miên, xem thường người mới vào nghề chưa có danh tiếng.

Miên Miên hơi cúi mặt như đang che giấu biểu cảm xấu hổ vì sự đường đột của mình, nhưng thực chất không ai biết, cô là đang cười rất hả hê. Trong lòng còn giơ cao ngón tay. Thì thầm nói trong bụng. Hiệp một, tấn công trước, thắng!

Nói thì lâu diễn ra thì nhanh, Hà Tiểu Lan cũng chỉ thất thần trong hai ba phút, đợi phát hiện biểu cảm của mọi người đối với mình có chút không đúng, cô nàng liền thầm hô một tiếng “xui”. Rất nhanh đã tỏ ra thái độ. Ả ta trưng ra một nụ cười thân thiện hướng Miên Miên cười một cái, làm bộ ngượng ngùng nói:

“A, xin lỗi, vừa rồi chị nhìn em thấy em rất giống một người quen của chị, nên bị thất thần, là chị thất lễ rồi, chị xin lỗi nhé. Em là Miên Miên phải không? MV vừa ra của em hay lắm, chị có mua một cái về xem đấy. Chị quản lý của chị cũng thích nghe em hát lắm!”

Nghe lời này, Miên Miên buồn bực nghĩ. Quả nhiên không hổ là người từng đem mình đạp xuống bùn, chỉ một câu nói, liền đem khúc mắc của mọi người về mình giải trừ sạch.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện