Án mạng giết người liên hoàn ầm ĩ ở thôn Đại An cuối cùng cũng được phá, nhưng vụ quay lén ở thôn vẫn tiếp tục bị bàn tán sôi nổi trong một thời gian dài. Trong giai đoạn này, chính quyền thành phố Nam Thành đã triển khai một số biện pháp, cuối cùng sau khi tất cả những người có liên quan trong vụ án bị bắt lại thì trên mạng cũng dần nguôi ngoai.
Tuy nhiên phiên tòa xét xử vụ án vẫn thu hút sự quan tâm của đông đảo cư dân mạng, ai cũng muốn có câu trả lời thỏa đáng nên chuyện rò rỉ thông tin riêng tư của người khác ra ngoài được thảo luận rất nhiều.
Sau khi Bùi Toa Toa sa lưới không lâu thì Tô Ngôn cũng kết thúc kỳ thực tập, quay về trường chuẩn bị tốt nghiệp… Còn đội chuyên án của Cục thành phố vẫn bận rộn như lúc đầu.
Hạng Dương và Thái Thành Tể đang cầm ly trà đứng cạnh máy đun nước tán gẫu, nhưng sau khi thấy người đàn ông đang bước tới liền lập tức ngậm miệng như chuột thấy mèo. Thái Thành Tể có chút lúng túng giơ tay: “Từ phó, anh bận…”
Từ Nghị cáu kỉnh liếc bọn họ một cái: “Chứ còn gì nữa! Ai như mấy anh, rảnh rỗi uống trà tán gẫu!”
Thái Thành Tể và Hạng Dương rụt cổ, thầm nghĩ đã xảy ra chuyện gì mà mặt đội phó lại như mất bò.
Từ Nghị không để ý đến hai người nữa mà đi tới cạnh bàn làm việc của Giang Ly, lấy tay gõ lên góc bàn đánh thức người đang ngủ trưa kia.
“Từ phó.”
“Lại thêm một vụ án nữ sinh mất tích nữa, là vụ thứ 3 trong tháng này rồi.” Chân mày Từ Nghị nhíu chặt đến nỗi có thể kẹp chết ruồi.
“Chuyện xảy ra lúc nào?” Giang Ly hỏi.
“Cảnh sát nhận được báo án hơn 20 phút trước, người mất tích là sinh viên năm ba Học viện Ngoại ngữ Nam Thành, đã hai ngày rồi không trở về ký túc xa cũng không đi học, bạn bè thân thiết đều không thấy liên lạc, người thân cũng không có tin tức nào.” Từ Nghị tức giận trừng mắt nhìn hai người Thái Thành Tể bên cạnh: “Chuẩn bị đi tìm hiểu tình hình một chút!”
” Học viện Ngoại ngữ? Là ở trong làng đại học đúng không? Đại học Cảnh sát hình như cũng ở đó.” Hạng Dương nhỏ giọng thầm thì.
“Đúng rồi, còn một việc.” Từ Nghị dừng bước quay người lại, chỉ Giang Ly: “Không phải anh than là đội thiếu người sao? Vừa rồi có một đợt sinh viên trúng tuyển vào trường, tôi phải năn nỉ lắm Cục trưởng mới cho đội chuyên án một sinh viên mới tốt nghiệp đấy. Theo thủ tục thì người mới này phải đào tạo ở Cục thành phố trong vòng nửa năm. Vụ án nữ sinh mất tích này có vẻ căng đấy, đến chỗ huấn luyện của các anh đón người đi!”
“Ôi ôi, Từ phó, là nam hay nữ vậy?” Thái Thành Tể vội hỏi.
“Tên gì vậy?” Hạng Dương theo sát. Từ Nghị vừa trừng mắt: “Mau cút đến Học viên Ngoại ngữ đi! Lập tức, ngay lập tức!”
Tuy nhiên phiên tòa xét xử vụ án vẫn thu hút sự quan tâm của đông đảo cư dân mạng, ai cũng muốn có câu trả lời thỏa đáng nên chuyện rò rỉ thông tin riêng tư của người khác ra ngoài được thảo luận rất nhiều.
Sau khi Bùi Toa Toa sa lưới không lâu thì Tô Ngôn cũng kết thúc kỳ thực tập, quay về trường chuẩn bị tốt nghiệp… Còn đội chuyên án của Cục thành phố vẫn bận rộn như lúc đầu.
Hạng Dương và Thái Thành Tể đang cầm ly trà đứng cạnh máy đun nước tán gẫu, nhưng sau khi thấy người đàn ông đang bước tới liền lập tức ngậm miệng như chuột thấy mèo. Thái Thành Tể có chút lúng túng giơ tay: “Từ phó, anh bận…”
Từ Nghị cáu kỉnh liếc bọn họ một cái: “Chứ còn gì nữa! Ai như mấy anh, rảnh rỗi uống trà tán gẫu!”
Thái Thành Tể và Hạng Dương rụt cổ, thầm nghĩ đã xảy ra chuyện gì mà mặt đội phó lại như mất bò.
Từ Nghị không để ý đến hai người nữa mà đi tới cạnh bàn làm việc của Giang Ly, lấy tay gõ lên góc bàn đánh thức người đang ngủ trưa kia.
“Từ phó.”
“Lại thêm một vụ án nữ sinh mất tích nữa, là vụ thứ 3 trong tháng này rồi.” Chân mày Từ Nghị nhíu chặt đến nỗi có thể kẹp chết ruồi.
“Chuyện xảy ra lúc nào?” Giang Ly hỏi.
“Cảnh sát nhận được báo án hơn 20 phút trước, người mất tích là sinh viên năm ba Học viện Ngoại ngữ Nam Thành, đã hai ngày rồi không trở về ký túc xa cũng không đi học, bạn bè thân thiết đều không thấy liên lạc, người thân cũng không có tin tức nào.” Từ Nghị tức giận trừng mắt nhìn hai người Thái Thành Tể bên cạnh: “Chuẩn bị đi tìm hiểu tình hình một chút!”
” Học viện Ngoại ngữ? Là ở trong làng đại học đúng không? Đại học Cảnh sát hình như cũng ở đó.” Hạng Dương nhỏ giọng thầm thì.
“Đúng rồi, còn một việc.” Từ Nghị dừng bước quay người lại, chỉ Giang Ly: “Không phải anh than là đội thiếu người sao? Vừa rồi có một đợt sinh viên trúng tuyển vào trường, tôi phải năn nỉ lắm Cục trưởng mới cho đội chuyên án một sinh viên mới tốt nghiệp đấy. Theo thủ tục thì người mới này phải đào tạo ở Cục thành phố trong vòng nửa năm. Vụ án nữ sinh mất tích này có vẻ căng đấy, đến chỗ huấn luyện của các anh đón người đi!”
“Ôi ôi, Từ phó, là nam hay nữ vậy?” Thái Thành Tể vội hỏi.
“Tên gì vậy?” Hạng Dương theo sát. Từ Nghị vừa trừng mắt: “Mau cút đến Học viên Ngoại ngữ đi! Lập tức, ngay lập tức!”
Danh sách chương