Edit: Nhật Nhật

Tiện có thím nào ở đây cho tôi hỏi, wattpad chỉ cho đăng tối đa 200 chương thôi hở, bộ "Trồng rau nuôi gà" kia của tôi những gần 300 chương á. Nếu wattpad hâm giới hạn số chương thì tôi còn biết đường gộp chúng nó lại.

...

Đúng là ma quỷ, giở hết trò này đến trò khác.

Gã mặt thẹo chính là người ra tay thiết kế thuật đổi vận, nếu phép thuật trên tờ rơi quảng cáo này thực sự là do gã sắp đặt, vậy thì tà thuật bên trong cũng không đến mức phải hỏi 287 lần mới thành công bắt được người thế thân.

Đây là phong cách từ boss phản diện sau màn biến thành bia đỡ đạn não tàn cho nam chính vả mặt mà.

Hùng Miêu có thâm niên làm việc lâu năm tại Sở đặc vụ, vừa nghe thế đã nhận ra Truyền Đan cùng quỷ áo ba lỗ không nói thật, đang muốn thi triển thủ đoạn của mình, tránh cho Quỳnh Nhân tiếp tục nghi ngờ năng lực thẩm vấn của Sở đặc vụ bọn họ, thì lại thấy Quỳnh Nhân cầm một tờ rơi quảng cáo lên, không nói hai lời, xoạt một tiếng xé rách.

Cáithân giấy của tờ rơi điên cuồng co quắp, rú lên vì đau đớn.

"Cậu là đồ không được bình thường! Sao cậu có thể xé tờ rơi này ra được?" Áo ba lỗ khiếp vía liên tục lùi về phía sau, gã muốn tìm một nơi có thể dựa vào, nhưng nhìn quanh, ở đây không phải người đến bắt gã thì cũng yếu hơn gã, chỉ đành có còn hơn không, túm lấy mặt ngựa.

Quỳnh Nhân nghĩ thầm, chuyện ông đây không bình thường bây giờ nhà mi mới biết sao? Nhà mi đã bao giờ thấy có người bình thường nào mà tay không đánh được quỷ chưa? Đừng nói nhà mi chưa từng thấy, đến Diêm La Vương cũng chưa từng thấy kìa.

Con quỷ này đầu óc có vẻ không được thông minh cho lắm.

"Đừng tra tấn tui nữa, tui khai!" Tờ rơi khóc lóc nói.

Quỳnh Nhân thấy rất không hài lòng: "Thế này sao có thể gọi là tra tấn được, tao đây là nhân danh công lý trừng phạt mày."

Truyền Đan phát hiện Quỳnh Nhân thực sự không phải người dễ gạt, hơn nữa cậu cũng không phải người thích vòng vo, mà là kiểu manh động, trực tiếp động thủ luôn, cho nên đành ngoan ngoãn nói thật.

Mấy lời trước đó nó nói với Quỳnh Nhân không phải đều là giả, tờ rơi và quyển ghi chú nhỏ đúng là do gã mặt theo chế tạo ra, chuyện không thể rời khỏi tàu điện ngầm cũng là do gã mặt thẹo sắp đặt, nhưng nội dung bên trên đều là do nó tự nghĩ ra.

Mục đích chính là để giúp những quỷ hồn đáng thương khác có một mái nhà, giúp bọn họ có thể quay về dương thế.

Quỳnh Nhân nghe mà cạn lời: "Mày đừng có tự dát vàng lên mặt như thế, tao biết mày là ai đấy."

Cậu giơ màn hình điện thoại trang thông tin tìm kiếm của mình cho tờ rơi xem.

Truyền Đan, người gốc ở Dương Thành, mười năm trước đến Long Thành. Vì ăn ham mê cờ bạc, không chuyện xấu nào không làm, vợ ra tòa xin ly hôn với gã ta sau đó dắt theo đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ.

Gã vì muốn trả thù vợ, nhân lúc đêm tối xông vào trong nhà vợ cũ, muốn giết chết tất cả mọi người, kể cả con trai ruột của mình.

May mà ngày hôm đó, trong nhà có một người nằm ngoài kế hoạch của gã đang có mặt.

Cha vợ cũ của gã là bộ đội xuất ngũ, hôm đó có một chiến hữu trước kia cùng trong quân ngũ với mình đến thăm, buổi tối ngủ lại ở phòng khách. Lúc Truyền Đan vừa xông vào cửa, chú bộ đội này lập tức cảnh giác, đứng dậy bắt trộm, còn tiện tay cầm theo cái ghế trong phòng khách làm vũ khí.

Truyền Đan nhìn thấy chú bộ đội, cứ tưởng người này là tình mới của vợ cũ, gã chơi gái thì được, nhưng vợ cũ cho dù đã ly hôn rồi mà có người đàn ông khác, thì gã nhất quyết không cho phép.

Gã lập tức nổi lên ý muốn giết người, tính giết luôn cả chú bộ đội này, nhưng người ta là quân nhân, đã trải trăm trận, cái loại ham chơi biếng làm, rượu chè gái gú quanh năm như gã làm sao có thể so bằng.

Truyền Đan vung mã tấu xông tới, chú bộ đội bèn giơ ghế lên chặn, con dao cắm phập vào trong thớ gỗ, Truyền Đan muốn rút dao ra nhưng gã dùng sức quá mạnh, con dao bật ngược lại, sống dao đập lên trán, gã lập tức ngã ngửa về phía sau, gáy đập lên bàn trà bằng đá hoa cương, tự đập chết chính mình.

Có thể nói là một màn tự làm tự chịu kinh điển.

Nhà vợ cũ của gã có nuôi mèo, còn cài camera thú cưng cho chúng nó, cho nên đúng lúc ghi lại được toàn bộ quá trình gã tự ngã chết như thế nào.

Chú bộ đội thấy việc nghĩa hăng hái ra tay giúp đỡ hoàn toàn là tự vệ chính đáng, được tăng thưởng huy chương. Vợ cũ của gã cũng rất nhanh quên đi sự đau khổ mà mình từng phải chịu, tìm được hạnh phúc mới cho bản thân.

Loại cười xấu xa đến mức tận cùng như Truyền Đan, làm gì có chuyện tốt bụng nghĩ cho quỷ khác, muốn giúp họ quay về dương gian chứ.

Quỳnh Nhân: "Tuy mấy phép thuật này của mày chả ra cái gì, nhưng đúng thực là có thể trói quỷ hồn khác lại trên tàu, ý đồ của mày cũng không phải là để bản thân trở nên mạnh mẽ, cũng không phải thực sự muốn giúp bọn họ bắt thế thân, mày chỉ là dùng mánh lới này để chặt đứt con đường luân hồi của quỷ khác thôi. Tao nói đúng không?"

Truyền Đan hoàn toàn không ngờ, Quỳnh Nhân lại có thể nói toạc âm mưu của mình ra như vậy, nó còn muốn ngụy biện thêm hai câu, nhưng thấy tay Quỳnh Nhân đã siết lại thành nắm đấm, nó lập tức đổi giọng: "Ngài nói đúng quá, ngài thực sự là người thông minh nhất mà tui từng gặp."

Thân gấu của Hùng Miêu tức thì rơi vào trạng thái choáng váng, tuy Sở đặc vụ thường treo câu "Anh không có quyền giữ im lặng, nếu anh im lặng chúng tôi sẽ cho anh uống thuốc nói thật" ở ngoài miệng, nhưng kiểu thẩm vấn phong cách bạo lực như Quỳnh Nhân, bọn họ thực sự chưa từng thấy.

Cũng không thể bắt chước lại được.

Hùng Miêu đưa Quỳnh Nhân đến trường quay, nó cảm thấy trên đường đi, đời gấu của mình đã nở hoa, nó học được thêm rất nhiều điều hay.

Nó muốn nhanh chóng quay về cùng các đồng nghiệp thảo luận về phương pháp làm việc mới. Người ta chỉ là một công dân bình thường, không nhận tiền cũng giúp ra tay bắt quỷ, bọn họ có lý do gì mà không nỗ lực chứ? Ba con quỷ đều bị Hùng Miêu áp tải về, chờ lấy được khẩu cung rồi lại báo để âm soa dẫn đi, đưa tới Địa Phủ chịu phán xét.

Sau khi Cố Mộng Tang xuống xe thì vô cùng hoang mang, anh ta là ai, đây là đâu? Tại sao Hùng Miêu không đưa anh ta đến studio chụp ảnh luôn? Cùng là người dân, tại sao lại phân biệt đối xử với nhau thế?

Quỳnh Nhân thấy bóng dáng Ngôn Mặc gần đó, bạn hàng xóm quả thực rất hay lo lắng, mấy con quỷ này con sau càng yếu hơn con trước, hoàn toàn không thể làm gì cậu mà.

"Sao anh lại tới đây?"

Ngôn Mặc: "Ta lo cậu sợ hãi."

Cố Mộng Tang đầu tiên là bị khuôn mặt của Ngôn Mặc làm cho giật mình, vấp một cái, sau đó lại cảm thấy cạn lời, ai sợ hãi cơ, Quỳnh Nhân á? Hai người này có thể nói cái gì đúng thực tế một chút không, rõ ràng là Quỳnh Nhân khiến mấy con quỷ kia sợ mất mật mà?

Quỳnh Nhân giơ ngón trỏ và ngón cái ra, làm động tác ước lượng: "Cũng có sợ một chút như thế này, nhưng mà không sao. Có lẽ là do đổi tivi, hiệu quả huấn luyện tốt hơn trước."

Ngôn Mặc nghe vậy, ở trong lòng thầm than.

Đáng yêu quá.

Quỳnh Nhân tuy không còn sợ nhiều như trước đây nữa, nhưng cậu cực kỳ không thích cái cảm giác lông tóc dựng đứng này: "Tôi có thể chạm vào anh một cái không?"

Ngôn Mặc gật đầu, Quỳnh Nhân bèn đụng một cái lên mu bàn tay đối phương, sau đó ngẩng đầu cười nói: "Bây giờ không còn sợ một chút nào nữa.

Ngôn Mặc không nhịn được lại thầm than.

Đáng yêu quá.

Có thể lập tức cướp người xuống Địa Phủ rồi không thả lên nữa không?

Hắn bắt tay ra sau lưng, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một cánh sen nhỏ nhỏ, to chừng một đốt ngón tay, cánh hoa đỏ sẫm, chạm vào cảm thấy rất ấm áp, giống như được điêu khắc bằng ruby vậy.

Ngôn Mặc đặt cánh sen vào trong tay Quỳnh Nhân: "Chỉ cần mang theo nó, sau này cậu sẽ không thấy sợ nữa."

*

"Quỳnh Nhân xuất hiện tại phim trường "Đào Hoa Phiến", nhìn từ góc độ này, nhân vật Minh Thần đã chắc chắn lọt vào túi Quỳnh Nhân, liệu có phải lại có thêm một thần tượng mới lấn sân sang lĩnh vực diễn xuất không?

Sáng hôm sau Quỳnh Nhân dậy sớm, lập tức thấy được bài đăng này.

Trong lòng cậu nửa vui nửa buồn.

Vui vì có báo đưa tin về hoạt động của cậu, này nghĩa là Quỳnh Nhân thực sự đã hơi hơi hot lên rồi, còn buồn là vì lo sẽ có nhiều đoàn phim vươn cành ô liu với cậu.

Cậu thực sự không hề biết tí gì về diễn xuất cả, cho dù muốn lấy nó làm đường tắt*, dùng tài nguyên truyền hình để đẩy mạnh phát triển sự nghiệp idol, chỉ sợ cũng phản tác dụng mà thôi.

*Gốc là "Đường cong cứu quốc", đây là một thuật ngữ của Trung Quốc được sinh ra trong thời kỳ Kháng chiến chống Nhật, có nghĩa là không thể giải quyết bằng phương pháp trực tiếp, mà phải dùng cách gián tiếp, đi đường vòng. Tôi để thoát ý ở đây luôn nhé.

Đều tại hôm đó đi ghi hình, Trương Hạo cứ một mực khen cậu hết lời, khiến nhiều người hiểu lầm trình độ diễn xuất thực sự của Quỳnh Nhân.

Cảnh diễn hôm đó là khi Khiếu Minh Thần biết được, kỳ tạp chí "Âm nhạc ngày nay" mà mình chụp ảnh trang bìa bán được mấy trăm nghìn bản, nhưng vẫn không tỏ ra đắc ý, cũng không quá mức khiêm tốn, chỉ thản nhiên cười, nói: "Cũng gần giống như tôi nghĩ."

Trương Hạo cảm thấy trạng thái cảm xúc của câu thoại này rất khó nắm bắt, nhưng Quỳnh Nhân lại ký giải rất chính xác, thể hiện đúng chỗ.

Trương Hạo hết sức vui mừng, liên mồm khen ngợi. Từ góc độ của một đạo diễn thường xuyên quay đi quay lại một cảnh cả trăm lần, xong cuối cùng lại chọn dùng lần quay đầu tiên mà nói, mức độ hài lòng của đối phương đối với Quỳnh Nhân thực sự khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Nhưng để Quỳnh Nhân nói, thì cùng lắm cậu cũng chỉ hồi tưởng lại tâm trạng lúc mình biết "Bách khoa toàn thư về hình cụ" bán được 12 triệu bản, sau đó diễn đúng theo cảm xúc thực của mình thôi.

Nhưng mà gần đây đúng là không phải không có chuyện tốt xảy ra. Đầu tiên, việc đăng tải video trên web Đằng Phi rất khả quan, số lượt xem vẫn đang không ngừng tăng lên.

Phim tài liệu mà cậu chọn chủ yếu đều là phóng sự về thú cưng, ẩm thực cùng với phim tài liệu tuyên truyền về văn hóa địa phương, là kiểu đặc biệt thư thái, có thể vừa xem vừa ăn cơm.

Nghe nói ngay cả Tần Quảng Vương cũng không thể chống cự lại sức hấp dẫn của các video về thú cưng, còn lên kế hoạch mua một ít gấu bông về.

Bài đăng quảng cáo đầu tiên Website nhận được, thế mà lại không phải tới từ Tống Đế Vương hay Diêm La Vương, trái lại nó đến từ Sở Giang Vương.

Sở Giang Vương cũng muốn cạnh tranh danh hiệu Diêm Quân ưu tú nhất, bèn nhân lúc ca khúc cùng video tuyên truyền của Tống Đế Vương còn chưa phát sóng, giành trước một bước, quay video tuyên truyền của bản thân, cũng nhanh chóng ký hợp đồng quảng cáo với Đằng Phi.

Quảng cáo có thể ấn bỏ qua, nhưng chỉ cần xem đủ 18 giây thì website có thể kiếm được 1 xu Diêm La tệ.

Tuy trước mắt khoản thu vào của website vẫn còn kém xa khoản bỏ ra, nhưng thấy cư dân Địa Phủ sung sướng ngắm chó, ngắm mèo, nghía nghía thỏ, cùng bình luận chảy nước miếng dưới video món ngon, Quỳnh Nhân cảm thấy từng đồng Diêm La tệ kiếm được đều rất đáng giá.

Trong topic của Quỳnh Nhân trên diễn đàn thần quái Long Thành, lúc này dân mạng cũng đang bàn luận sôi nổi.

[ Gần đây có phải con trai tôi lại làm chuyện xấu gì không? Tối qua tôi lại mơ thấy ông nội, lần này ông kêu tôi đốt cho mình hai con mèo, còn nói muốn ăn mì thịt bò nữa.]

[ Cớ làm sao mà hễ cứ có ai báo mộng là mấy người lại đổ tại Quỳnh Nhân thế? Thôi được rồi, tui cũng thấy là do cậu ấy làm, cô tui nói muốn một con Alaska. Mọi người có biết ở đâu bán đồ mã có chó Alaska bằng giấy không?]

[ Tôi lên mạng tìm thử hết một lượt rồi, không tìm được chỗ nào bán Samoyed giấy luôn, chỉ đành mua đồ về tự mình làm thôi. Cún giấy.jpg]

[ Nick của thím trên nhìn quen thế, thím có phải chị gái hai lần bắt gặp cảnh Quỳnh Nhân bắt quỷ trên tàu điện ngầm không?]

[ Chính tôi.]

[ Ha ha ha ha, cười ngất luôn, mấy hôm trước ở trên tàu điện ngầm, Quỳnh Nhân bắt được hai con quỷ, cậu ấy còn tưởng là mình đã che chắn kỹ lắm rồi, sẽ không ai nhận ra. Thực ra hôm đó mấy chị em trong nhóm* bọn tôi hẹn nhau đi offline, kết quả bọn tôi ở trên tàu điện ngầm được vây xem toàn bộ quá trình bắt quỷ của cậu ấy luôn.]

*Chỗ này gốc là 分版, QT để là phân bản. Ban đầu tôi cũng không hiểu, nhưng đọc xuống phía dưới thì nó là kiểu như thế này, trong một diễn đàn có rất nhiều nhóm nhỏ về các chủ đề khác nhau, trong nhóm sẽ có bài đăng, topic liên quan đến chủ đề gốc để mọi người cùng nhau thảo luận. Nhóm phía trên là nhóm riêng về Quỳnh Nhân, các chị em trong nhóm đó đi offline với nhau á.

[ Thật hả? Hâm mộ chết mất, hận không thể xuyên không đến đó, Mị cũng muốn xem con trai bắt quỷ.]

[ Lúc đó tôi cũng có mặt nè, trong nhóm bọn tôi có một chị gái có mắt âm dương, chị ấy nói quỷ bị Quỳnh Nhân đấm một cú khóc luôn. Làm tôi cười ẻ, con trai tôi thật là hung tàn mà.]

[ Cậu ấy còn nghĩ chỉ cần đội mũ bịt khẩu trang che mặt là bọn yêm sẽ không nhận ra được chứ, cười muốn xỉu, cho dù cậu ấy có quấn mình thành xác ướp, yêm cũng nhận ra dáng người, ok? Bọn yêm chỉ muốn im lặng nhìn cậu ấy biểu diễn thôi.]

[ Đúng thế, chị gái còn đánh chữ, tường thuật trực tiếp lại toàn bộ quá trình trong nhóm chứ, con trai tui cho dù vung tay đấm vào không khí nhìn cũng thiệt là đáng yêu, hức hức hức. Móng vuốt nhỏ nắm thật chặt, chỉ muốn nhào đến vò vò thôi.]

[ Thím phía trên, tỉnh lại đi thím êi, con trai thím có danh hiệu là Quỳnh Đề hạt* đấy nhé, thím đừng tự ý tưởng tượng thành vuốt mèo xinh xinh đang cào được không?]

*Đề Hạt là một chức quan võ lục phẩm trong bộ máy nhà nước phong kiến.

[ Vuốt mèo! Tai mèo! Con trai mèo! Áu, tôi chết rồi!]

[ Mấy lầu trên quẹo lại đi, tôi muốn hỏi, ở đâu có hướng dẫn làm mèo giấy vậy? Gấp lắm rồi.]

Diễn đàn thần quái Long Thành vốn là một trong những diễn đàn lớn nhất về yêu ma quỷ quái, mấy tháng trước còn vì chuyện Quỳnh Nhân lên hot search mà tranh cãi kịch liệt, trong quá trình đó có không ít người chuyển sang thích Quỳnh Nhân, cho nên admin bèn lập một nhóm chủ đề riêng cho Quỳnh Nhân.

Có thể coi là ngôi sao đầu tiên được nhận đãi ngộ này.

Trước khi đi ngủ, Cố Mộng Tang có thói quen lượn diễn đàn xem topic mới rồi mới ngủ được, anh ta thấy mọi người sôi nổi thảo luận trong nhóm mà trong lòng không khỏi chua xót.

Hóa ra trên chuyến tàu điện ngầm yên tĩnh hôm đó, lại có nhiều người đang âm thầm vây xem bọn họ như vậy, nhiều người đến thế, mà lại không có lấy một người nhận ra anh ta.

Đáng ghét! Cố Mộng Tang tức đến nỗi không tài nào ngủ được, lặng lẽ mở "Người đuổi theo ánh sáng ra", nghe nhạc rồi ngủ vậy.

"Ta đa ta đa, ta ta đa, ta đa đa ta đa."

A a a a, tại sao đã bị người ta đánh bại rồi mà còn muốn nghe bài hát của người đó để ngủ chứ!!

Anh ta như vậy không phải là thua hoàn toàn, thua triệt để rồi à?

Cố Mộng Tang khóc ướt cả thái dương, vừa ngủ vừa khóc.

Ngày hôm sau, Cố Mộng Tang nhận được thông báo công việc mới từ người đại diện, âm thầm hốt hoảng.

"Tại sao lại nhận show tạp kỹ "Ma Quái 101" này cho tôi?"

Người đại diện: "Show của Lý Quỳ từ trước đến giờ rating đều rất ok, độ thảo luận lại cao, không phải cậu muốn trở thành thần tượng siêu hot à? Tôi cảm thấy cậu vẫn còn thiếu một chút sức nóng, show lần này hình thức rất mới lạ, độc đáo. Hơn nữa cậu cũng nói với tôi muốn cùng Quỳnh Nhân chính diện phân cao thấp còn gì, tôi cảm thấy lần này là một cơ hội rất tốt."

Cố Mộng Tang: "..."

Anh ta thực sự rất nhớ chính mình của trước kia, một Cố Mộng Tang vừa ngây thơ lại vừa không biết gì.

Người đại diện: "Kỳ đầu tiên, địa vị của cậu trong số những người tham gia là cao nhất, sau đó mới đến Miêu Triết Ngôn và Quỳnh Nhân, fan của cậu dư sức đè bẹp hai người họ, yên tâm đi, đến lúc đó người hot nhất sẽ là cậu."

Cố Mộng Tang không yên lòng chút nào.

Mấy ngày sau, chương trình thi đấu ca nhạc thần bí kinh dị được đầu tư lớn, tên trước đó là "Thực tập sinh ma quái", tên bây giờ là "Ma Quái 101", chính thức được bắt đầu.

Kỳ đầu tiên, "Nhà âm cốt".

Quỳnh Nhân cùng chín thí sinh khác vẫn chưa gặp mặt nhau, từng người đã bị bịt mắt dẫn đến trước một tòa nhà bỏ hoang.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện