Trong thời gian này phát sinh rất nhiều sự tình, nhưng trên thực tế từ Cố Phi rời khỏi thành Vân Đoan đến nay, tiếng đồng hồ.
Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi câu “Giết chi”, phản ứng nhanh nhất không ngờ lại là Cố Phi: “Giết cái gì?”
“Hắn nhất định rất nhàn...” Năm người đô khiết.
“Mang Mang Mãng Mãng, quen biết cô gái này sao?” Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi Cố Phi.
“Các cậu cũng biết cô ta?” Cố Phi vô cùng kinh ngạc.
“Anh quen biết?”
“Không quen. Chỉ là chém qua.” Cố Phi nói.
“Quá độc ác!” Mọi người dồn dập cảm khái, “Một cô nương nhìn thuận mắt, cậu cũng hạ thủ được.”
“Nghiệp đoàn Tiền Trần lớn nhất tại Thành Nguyệt Dạ, hội trưởng gọi Ngân Nguyệt, đây là vợ của hắn.” Cố Phi đơn giản giới thiệu một chút bối cảnh.
“Biết không ít đi, rất có phong thái năm đó của tôi.” Hữu Ca tán thưởng.
“Chỗ nào, chỗ nào, cũng đều là chém qua mà thôi.” Cố Phi khiêm tốn.
Mọi người: “...”
Hàn Gia Công Tử thanh thanh cổ họng, dáng tươi cười đầy mặt hỏi Mang Mang Mãng Mãng: “Chúng ta là đến tìm hắn, thoạt nhìn, cô là chuẩn bị giết hắn?”
Dong binh đoàn mấy người nhìn dáng vẻ tươi cười của Hàn Gia Công Tử trong lòng đều là phát lạnh. Cái tên này bình thường rất ít cười, có người nói hắn cười đến sáng lạn chỉ có hai loại tình huống, một là muốn tính toán người khác, còn một là uống nhiều.
Qua hơn ba tiếng đồng hồ từ thành Vân Đoan đến địa phương này, giả sử uống nhiều, hiện tại cũng đã tỉnh rượu. Kết luận chỉ có thể là trường hợp đầu tiên. Mang Mang Mãng Mãng sắp gặp xui, mấy người nghĩ. Chỉ là không biết Hàn Gia Công Tử lần này muốn chơi cái gì.
“Đúng vậy!” Mang Mang Mãng Mãng trả lời vấn đề của Hàn Gia Công Tử.
“Nhưng là... chỉ có một người là cô? Còn là mục sư...” Hàn Gia Công Tử nói, “Người nọ rất ngoan độc. Cầm thú không bằng.”
Quá giả! Mọi người ở một bên bàng thính nghĩ, biết rõ người ta là phu nhân hội trưởng nghiệp đoàn Tiền Trần, không ngờ còn ở nơi này giả mù sa mưa quan tâm.
“Ha ha!” Mang Mang Mãng Mãng cười cười, “Không phải là một người, người nghiệp đoàn chúng tôi đều ở phụ cận.”
“Thật không?” Hàn Gia Công Tử tiếp tục dáng vẻ tươi cười dối trá, “Vừa rồi thật là nguy hiểm nha!”
Quá vô sỉ rồi! Mọi người nghĩ, lúc này toan tính làm loạn, lập tức bắt đầu đem trọng tâm câu chuyện chắp nối với chuyện anh hùng cứu mỹ nhân vừa rồi! Quả nhiên, Mang Mang Mãng Mãng đối với Hàn Gia Công Tử kịp thời ra tay cứu giúp bày tỏ cảm tạ. “Anh cũng là mục sư nha!” Nàng nói. Hai người nói qua nói lại, ở bên cạnh giao lưu kiến thức tâm đắc về mục sư đi, đem cái khác bốn người phơi khô tại một bên.
“Có cảm tưởng gì?” Hữu Ca hỏi mọi người.
“Tôi hy vọng cái đạo tặc vừa rồi Tiềm Hành tái hiện thân, sau đó đâm chết đôi cẩu nam nữ này. Chúng ta ai cũng đều không phải bận rộn, để cho hai người bọn họ giúp nhau Hồi Phục Thuật.” Ngự Thiên Thần Minh nói.
“...” Năm phút đi qua.
“Thế nào còn không hiện thân, gấp chết được!” Ngự Thiên Thần Minh nói.
“Nếu không để tôi đi đi!” Kiếm Quỷ làm thế muốn Tiềm Hành.
“Thôi đi, thôi đi!” Chiến Vô Thương thành thục kéo lại những người trẻ tuổi nhiệt huyết sôi sục kia.
Hàn Gia Công Tử cùng Mang Mang Mãng Mãng sau khi trò chuyện những thứ liên quan mục sư mới nói đến chuyện lúc này.
“Ách, các anh cùng người nọ, có cái gì thù?”
“Chúng ta là dong binh đoàn. Có người giá cao mua chúng ta đến truy sát hắn.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Xưng hô thế nào?”
“Hàn Gia Công Tử!” Hàn Gia Công Tử tự giới thiệu, tiếp theo lại chỉ chỉ bên kia bốn cái: “Đây là mấy tiểu đệ của tôi.”
Kiếm Quỷ muốn lên. Bị Chiến Vô Thương dựa vào ưu thế lực lượng sống chết kéo; Ngự Thiên Thần Minh giương cung nghĩ phóng mũi tên Thư Kích, cũng bị Hữu Ca nhìn rõ mọi việc.
“Không sai đi, đều rất có tinh thần.”
“Tàm tạm, coi như được thông qua!” Hàn Gia Công Tử nói.
Lại một tràng diện giãy giụa lần hai.
“Kỳ thực, ở chỗ này chờ cũng không phải là chủ ý tốt.” Lời Hàn Gia Công Tử cuối cùng cũng bắt đầu liên quan đến chính sự.
“Vậy sao?”
“Luyện công khu cấp 50. Tôi nghĩ nhóm của cô đã thử nghiệm qua, không có cách nào đi vào chăng?” Hàn Gia Công Tử nói.
Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.
“Cái tên này trốn ở chỗ đây, mục đích hiển nhiên là tẩy đi giá trị PK. Trước mắt hắn còn cần 18 tiếng đồng hồ, cô chuẩn bị ở chỗ này chờ 18 tiếng sao?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Ta cảm thấy hắn sẽ mệt. Cô biết đấy, luyện công khu cấp 50, giả sử thực lực của hắn mạnh hơn nữa, ở bên trong chống đỡ nhất định cũng rất khổ cực đi?”
“Thiên Lý, anh hiện tại mệt sao?” Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi.
“Mệt? Sao lại mệt? Tôi hiện tại đang ăn thịt quay nha, cực ngon!” Cố Phi nói.
Mấy người vì Mang Mang Mãng Mãng cảm giác bi ai. “Tôi thật muốn thấy được nàng ở đây mười tám tiếng đồng hồ, kết quả thấy được Thiên Lý ăn no thịt liếm ngón tay từ sơn cốc trong đi tới.” Ngự Thiên Thần Minh nhỏ giọng nói.
Bên này Hàn Gia Công Tử còn đang bận thay Mang Mang Mãng Mãng bày mưu tính kế: “Nếu hắn mệt, hắn ra khỏi sơn cốc, hắn có thể đi địa phương gì?”
“Về thành logout.”
“Không sai!” Hàn Gia Công Tử nói, “Thế nhưng hiện tại hắn đi ra sơn cốc, sau đó lập tức thấy được cô tại chỗ này, hắn sẽ làm như thế nào?”
“Đại khái lên đến chém tôi.”
Hàn Gia Công Tử gật đầu: “Chém cô xong, hắn còn có thể nhanh chóng quay lại sơn cốc. Bởi vì hắn biết rõ, không thể nào chỉ có một người ở chỗ này phục kích hắn, nhất định có nhiều người hơn ở bên ngoài chờ hắn.”
“Ách... Vậy cần phải làm như thế nào?”
“Triệt thoái phía sau, rời khỏi sơn cốc này mấy trăm mét, đem người bố trí trên giữa đường từ sơn cốc trở về thành chủ. Tận lực tìm người hắn không có gặp qua, đừng đeo huy chương nghiệp đoàn.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Giữa đường từ nơi này đến thành chủ, tựa hồ không có luyện công khu, không dễ bố trí người đâu!” Mãng Mãng nói.
“Vậy quan hệ gì?” Hàn Gia Công Tử mỉm cười nói, “Chỉ cần hắn thấy được bên ngoài sơn cốc không có mai phục, yên tâm lớn mật đi tới, lập tức gọi người ngăn chặn cửa cốc. Chỉ cần hắn không trở về được sơn cốc này, năm phút một lần tọa độ đổi mới, còn có nhiều tiếng đồng hồ như vậy, hắn có thể chạy đến kia đi?”
“Đúng ha! Còn có tọa độ đổi mới, tôi thế nào đem điều này quên.” Mãng Mãng vỗ đầu, ngại ngùng hướng về phía Hàn Gia Công Tử giải thích: “Tọa độ của hắn rất lâu không nhúc nhích qua, khiến cho tôi cũng bỏ qua điểm này.”
Hàn Gia Công Tử cười cười: “Hiện tại nhớ đến cũng không muộn.”
“Vậy cứ như thế mà làm!”
“Mục tiêu của chúng ta đều là một người mà thôi.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Được rồi, nhiệm vụ các anh muốn giết hắn đến bao nhiêu cấp?”
“Rất linh hoạt, giết chết một cấp cấp tiền.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Vậy anh kiếm lớn!” Mãng Mãng cười, “Luân bạch hắn.”
“Cái này thật tốt quá.” Hàn Gia Công Tử nói.
Không cần lâu chỉ trong chốc lát, Lam Dịch và thành viên nghiệp đoàn Tiền Trần lại từ bốn phương tám hướng chạy tới cửa U Dạ cốc.
“Làm sao vậy Mãng Mãng?” Lam Dịch xông đến liền hỏi.
“Như vậy chờ đợi không phải là cái biện pháp tốt.” Đưa pương án nói cho mọi người bố trí một chút, “Trong mấy người ai không có cùng tên kia đánh chính diện? Một hồi nghe được tín hiệu liền nhanh chóng chạy tới trên đường tiến hành chặn lại. Những người khác. Lúc hắn rời khỏi cửa sơn cốc qua đây chiếm lĩnh nơi này.”
“Đợi chút!” Hàn Gia Công Tử đột nhiên mở lời đánh gãy.
“Thế nào?” Mang Mang Mãng Mãng nhìn về hắn.
“Các người, có phải toàn bộ lãnh nhiệm vụ truy nã không?” Hàn Gia Công Tử lấy tay so đấu.
“Đương nhiên!” Mang Mang Mãng Mãng nói.
Hàn Gia Công Tử cười khổ: “Lãnh nhiệm vụ truy nã, vậy lúc giết hắn liền đem hắn đưa đến trong nhà lao. Thế nào để cho hắn rớt cấp?”
“Ai nha!” Mang Mang Mãng Mãng lại vỗ đầu mình, “Điểm ấy tôi cũng quên, thật phiền, lúc đó quá gấp gáp.”
“Cái này, khả năng còn có bộ phận người lúc đó trên thân còn có nhiệm vụ truy nã khác, cho nên không có lãnh lấy.” Lam Dịch nói.
“Ai không có lãnh nhiệm vụ truy nã?”
Không ngờ không ai đáp lời. Nghiệp đoàn Tiền Trần thực sự quá đoàn kết. Những người này lúc đầu không có lãnh nhiệm vụ, nhưng đều nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ trong tay mình. Sau đó quay lại lãnh lấy 27149. Từ khi đó đến bây giờ đã qua đi hơn ba tiếng đồng hồ, không có ai còn nhiệm vụ riêng. Tất cả đều thuần một sắc lãnh 27149. Mọi người vì nghiệp đoàn thật là hết lòng hết dạ.
Mà nhiệm vụ truy nã không cách nào thủ tiêu, chỉ có mục tiêu giá trị PK tẩy tận hoặc là đã ngồi tù mới có thể tự động tiêu trừ, đây là quy định của hệ thống.
“Có người vừa mới login hay không?!”
“Tùy tiện vài người, sợ rằng không ứng phó được tên này.” Hàn Gia Công Tử nói. “Người khác có nhiệm vụ hỗ trợ, thực sự không quá nắm chắc, rất dễ đem hắn đánh vào trong nhà lao.”
“Điều này sao làm?” Mang Mang Mãng Mãng nói.
Hàn Gia Công Tử thở dài thật ra: “Nghĩ có thể lười biếng. Nhưng hiện tại xem ra, chúng tôi vẫn phải ra tay!” Hàn Gia Công Tử khuôn mặt phiền muộn nhìn qua.
“Các anh?”
“Chúng tôi chỉ có tôi lãnh nhiệm vụ, rất khéo tôi là mục sư, tôi sẽ không ra tay công kích.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Nhìn xem người ta, cái này gọi là chuyên nghiệp, chúng ta cần thiết học tập nhiều.” Mãng Mãng hướng các thành viên nói.
“Như vậy, nhiệm vụ chặn cửa sơn cốc liền giao cho các người, truy sát do chúng tôi đến làm, như thế nào?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Thật tốt quá.” Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.
“Các người thấy hắn cũng đừng công kích, không chừng lúc đó là đã bị chúng tôi đánh cho tàn phế, cẩn thận một chút là đánh chết.” Hàn Gia Công Tử nói.
Mang Mang Mãng Mãng lập tức giao xuống.
“Được rồi, bên lao kia cũng có thể tìm người chắn một chút, không thể cho cơ hội hắn tự thú.” Hàn Gia Công Tử nói, “Nếu đợi hắn ngồi nhà lao ra, không có tên không có họ mà tìm? Hiện tại có thể nắm tọa độ của hắn, thực sự quá thuận tiện.”
Mang Mang Mãng Mãng liên tục gật đầu, lập tức phân phối một chút nhân thủ: “Tọa độ mục tiêu bắt đầu di động, các ngươi lập tức đi ngăn chặn cửa lao. Không cần cùng hắn chiến đấu, chiến sĩ cứng rắn chống, mục sư hồi phục thuật là được.”
Mọi người đều gật đầu.
“Còn quên gì sao?” Hàn Gia Công Tử tự suy tính.
Lam Dịch nhấc tay: “Tôi có.”
“Nói.”
“Tôi có thể hỏi một chút anh là ai sao?” Lam Dịch nói.
“A, quên giới thiệu.” Mở miệng chính là Mang Mang Mãng Mãng, “Vị này chính là chuyên từ thành Vân Đoan tới, truy sát tên kia, gọi là Hàn Gia Công Tử cùng các tiểu đệ của hắn.”
Các tiểu đệ!!! Bốn người khác lần thứ ba giao phong.
Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi câu “Giết chi”, phản ứng nhanh nhất không ngờ lại là Cố Phi: “Giết cái gì?”
“Hắn nhất định rất nhàn...” Năm người đô khiết.
“Mang Mang Mãng Mãng, quen biết cô gái này sao?” Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi Cố Phi.
“Các cậu cũng biết cô ta?” Cố Phi vô cùng kinh ngạc.
“Anh quen biết?”
“Không quen. Chỉ là chém qua.” Cố Phi nói.
“Quá độc ác!” Mọi người dồn dập cảm khái, “Một cô nương nhìn thuận mắt, cậu cũng hạ thủ được.”
“Nghiệp đoàn Tiền Trần lớn nhất tại Thành Nguyệt Dạ, hội trưởng gọi Ngân Nguyệt, đây là vợ của hắn.” Cố Phi đơn giản giới thiệu một chút bối cảnh.
“Biết không ít đi, rất có phong thái năm đó của tôi.” Hữu Ca tán thưởng.
“Chỗ nào, chỗ nào, cũng đều là chém qua mà thôi.” Cố Phi khiêm tốn.
Mọi người: “...”
Hàn Gia Công Tử thanh thanh cổ họng, dáng tươi cười đầy mặt hỏi Mang Mang Mãng Mãng: “Chúng ta là đến tìm hắn, thoạt nhìn, cô là chuẩn bị giết hắn?”
Dong binh đoàn mấy người nhìn dáng vẻ tươi cười của Hàn Gia Công Tử trong lòng đều là phát lạnh. Cái tên này bình thường rất ít cười, có người nói hắn cười đến sáng lạn chỉ có hai loại tình huống, một là muốn tính toán người khác, còn một là uống nhiều.
Qua hơn ba tiếng đồng hồ từ thành Vân Đoan đến địa phương này, giả sử uống nhiều, hiện tại cũng đã tỉnh rượu. Kết luận chỉ có thể là trường hợp đầu tiên. Mang Mang Mãng Mãng sắp gặp xui, mấy người nghĩ. Chỉ là không biết Hàn Gia Công Tử lần này muốn chơi cái gì.
“Đúng vậy!” Mang Mang Mãng Mãng trả lời vấn đề của Hàn Gia Công Tử.
“Nhưng là... chỉ có một người là cô? Còn là mục sư...” Hàn Gia Công Tử nói, “Người nọ rất ngoan độc. Cầm thú không bằng.”
Quá giả! Mọi người ở một bên bàng thính nghĩ, biết rõ người ta là phu nhân hội trưởng nghiệp đoàn Tiền Trần, không ngờ còn ở nơi này giả mù sa mưa quan tâm.
“Ha ha!” Mang Mang Mãng Mãng cười cười, “Không phải là một người, người nghiệp đoàn chúng tôi đều ở phụ cận.”
“Thật không?” Hàn Gia Công Tử tiếp tục dáng vẻ tươi cười dối trá, “Vừa rồi thật là nguy hiểm nha!”
Quá vô sỉ rồi! Mọi người nghĩ, lúc này toan tính làm loạn, lập tức bắt đầu đem trọng tâm câu chuyện chắp nối với chuyện anh hùng cứu mỹ nhân vừa rồi! Quả nhiên, Mang Mang Mãng Mãng đối với Hàn Gia Công Tử kịp thời ra tay cứu giúp bày tỏ cảm tạ. “Anh cũng là mục sư nha!” Nàng nói. Hai người nói qua nói lại, ở bên cạnh giao lưu kiến thức tâm đắc về mục sư đi, đem cái khác bốn người phơi khô tại một bên.
“Có cảm tưởng gì?” Hữu Ca hỏi mọi người.
“Tôi hy vọng cái đạo tặc vừa rồi Tiềm Hành tái hiện thân, sau đó đâm chết đôi cẩu nam nữ này. Chúng ta ai cũng đều không phải bận rộn, để cho hai người bọn họ giúp nhau Hồi Phục Thuật.” Ngự Thiên Thần Minh nói.
“...” Năm phút đi qua.
“Thế nào còn không hiện thân, gấp chết được!” Ngự Thiên Thần Minh nói.
“Nếu không để tôi đi đi!” Kiếm Quỷ làm thế muốn Tiềm Hành.
“Thôi đi, thôi đi!” Chiến Vô Thương thành thục kéo lại những người trẻ tuổi nhiệt huyết sôi sục kia.
Hàn Gia Công Tử cùng Mang Mang Mãng Mãng sau khi trò chuyện những thứ liên quan mục sư mới nói đến chuyện lúc này.
“Ách, các anh cùng người nọ, có cái gì thù?”
“Chúng ta là dong binh đoàn. Có người giá cao mua chúng ta đến truy sát hắn.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Xưng hô thế nào?”
“Hàn Gia Công Tử!” Hàn Gia Công Tử tự giới thiệu, tiếp theo lại chỉ chỉ bên kia bốn cái: “Đây là mấy tiểu đệ của tôi.”
Kiếm Quỷ muốn lên. Bị Chiến Vô Thương dựa vào ưu thế lực lượng sống chết kéo; Ngự Thiên Thần Minh giương cung nghĩ phóng mũi tên Thư Kích, cũng bị Hữu Ca nhìn rõ mọi việc.
“Không sai đi, đều rất có tinh thần.”
“Tàm tạm, coi như được thông qua!” Hàn Gia Công Tử nói.
Lại một tràng diện giãy giụa lần hai.
“Kỳ thực, ở chỗ này chờ cũng không phải là chủ ý tốt.” Lời Hàn Gia Công Tử cuối cùng cũng bắt đầu liên quan đến chính sự.
“Vậy sao?”
“Luyện công khu cấp 50. Tôi nghĩ nhóm của cô đã thử nghiệm qua, không có cách nào đi vào chăng?” Hàn Gia Công Tử nói.
Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.
“Cái tên này trốn ở chỗ đây, mục đích hiển nhiên là tẩy đi giá trị PK. Trước mắt hắn còn cần 18 tiếng đồng hồ, cô chuẩn bị ở chỗ này chờ 18 tiếng sao?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Ta cảm thấy hắn sẽ mệt. Cô biết đấy, luyện công khu cấp 50, giả sử thực lực của hắn mạnh hơn nữa, ở bên trong chống đỡ nhất định cũng rất khổ cực đi?”
“Thiên Lý, anh hiện tại mệt sao?” Ngự Thiên Thần Minh tại kênh dong binh đoàn hỏi.
“Mệt? Sao lại mệt? Tôi hiện tại đang ăn thịt quay nha, cực ngon!” Cố Phi nói.
Mấy người vì Mang Mang Mãng Mãng cảm giác bi ai. “Tôi thật muốn thấy được nàng ở đây mười tám tiếng đồng hồ, kết quả thấy được Thiên Lý ăn no thịt liếm ngón tay từ sơn cốc trong đi tới.” Ngự Thiên Thần Minh nhỏ giọng nói.
Bên này Hàn Gia Công Tử còn đang bận thay Mang Mang Mãng Mãng bày mưu tính kế: “Nếu hắn mệt, hắn ra khỏi sơn cốc, hắn có thể đi địa phương gì?”
“Về thành logout.”
“Không sai!” Hàn Gia Công Tử nói, “Thế nhưng hiện tại hắn đi ra sơn cốc, sau đó lập tức thấy được cô tại chỗ này, hắn sẽ làm như thế nào?”
“Đại khái lên đến chém tôi.”
Hàn Gia Công Tử gật đầu: “Chém cô xong, hắn còn có thể nhanh chóng quay lại sơn cốc. Bởi vì hắn biết rõ, không thể nào chỉ có một người ở chỗ này phục kích hắn, nhất định có nhiều người hơn ở bên ngoài chờ hắn.”
“Ách... Vậy cần phải làm như thế nào?”
“Triệt thoái phía sau, rời khỏi sơn cốc này mấy trăm mét, đem người bố trí trên giữa đường từ sơn cốc trở về thành chủ. Tận lực tìm người hắn không có gặp qua, đừng đeo huy chương nghiệp đoàn.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Giữa đường từ nơi này đến thành chủ, tựa hồ không có luyện công khu, không dễ bố trí người đâu!” Mãng Mãng nói.
“Vậy quan hệ gì?” Hàn Gia Công Tử mỉm cười nói, “Chỉ cần hắn thấy được bên ngoài sơn cốc không có mai phục, yên tâm lớn mật đi tới, lập tức gọi người ngăn chặn cửa cốc. Chỉ cần hắn không trở về được sơn cốc này, năm phút một lần tọa độ đổi mới, còn có nhiều tiếng đồng hồ như vậy, hắn có thể chạy đến kia đi?”
“Đúng ha! Còn có tọa độ đổi mới, tôi thế nào đem điều này quên.” Mãng Mãng vỗ đầu, ngại ngùng hướng về phía Hàn Gia Công Tử giải thích: “Tọa độ của hắn rất lâu không nhúc nhích qua, khiến cho tôi cũng bỏ qua điểm này.”
Hàn Gia Công Tử cười cười: “Hiện tại nhớ đến cũng không muộn.”
“Vậy cứ như thế mà làm!”
“Mục tiêu của chúng ta đều là một người mà thôi.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Được rồi, nhiệm vụ các anh muốn giết hắn đến bao nhiêu cấp?”
“Rất linh hoạt, giết chết một cấp cấp tiền.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Vậy anh kiếm lớn!” Mãng Mãng cười, “Luân bạch hắn.”
“Cái này thật tốt quá.” Hàn Gia Công Tử nói.
Không cần lâu chỉ trong chốc lát, Lam Dịch và thành viên nghiệp đoàn Tiền Trần lại từ bốn phương tám hướng chạy tới cửa U Dạ cốc.
“Làm sao vậy Mãng Mãng?” Lam Dịch xông đến liền hỏi.
“Như vậy chờ đợi không phải là cái biện pháp tốt.” Đưa pương án nói cho mọi người bố trí một chút, “Trong mấy người ai không có cùng tên kia đánh chính diện? Một hồi nghe được tín hiệu liền nhanh chóng chạy tới trên đường tiến hành chặn lại. Những người khác. Lúc hắn rời khỏi cửa sơn cốc qua đây chiếm lĩnh nơi này.”
“Đợi chút!” Hàn Gia Công Tử đột nhiên mở lời đánh gãy.
“Thế nào?” Mang Mang Mãng Mãng nhìn về hắn.
“Các người, có phải toàn bộ lãnh nhiệm vụ truy nã không?” Hàn Gia Công Tử lấy tay so đấu.
“Đương nhiên!” Mang Mang Mãng Mãng nói.
Hàn Gia Công Tử cười khổ: “Lãnh nhiệm vụ truy nã, vậy lúc giết hắn liền đem hắn đưa đến trong nhà lao. Thế nào để cho hắn rớt cấp?”
“Ai nha!” Mang Mang Mãng Mãng lại vỗ đầu mình, “Điểm ấy tôi cũng quên, thật phiền, lúc đó quá gấp gáp.”
“Cái này, khả năng còn có bộ phận người lúc đó trên thân còn có nhiệm vụ truy nã khác, cho nên không có lãnh lấy.” Lam Dịch nói.
“Ai không có lãnh nhiệm vụ truy nã?”
Không ngờ không ai đáp lời. Nghiệp đoàn Tiền Trần thực sự quá đoàn kết. Những người này lúc đầu không có lãnh nhiệm vụ, nhưng đều nhanh chóng đi hoàn thành nhiệm vụ trong tay mình. Sau đó quay lại lãnh lấy 27149. Từ khi đó đến bây giờ đã qua đi hơn ba tiếng đồng hồ, không có ai còn nhiệm vụ riêng. Tất cả đều thuần một sắc lãnh 27149. Mọi người vì nghiệp đoàn thật là hết lòng hết dạ.
Mà nhiệm vụ truy nã không cách nào thủ tiêu, chỉ có mục tiêu giá trị PK tẩy tận hoặc là đã ngồi tù mới có thể tự động tiêu trừ, đây là quy định của hệ thống.
“Có người vừa mới login hay không?!”
“Tùy tiện vài người, sợ rằng không ứng phó được tên này.” Hàn Gia Công Tử nói. “Người khác có nhiệm vụ hỗ trợ, thực sự không quá nắm chắc, rất dễ đem hắn đánh vào trong nhà lao.”
“Điều này sao làm?” Mang Mang Mãng Mãng nói.
Hàn Gia Công Tử thở dài thật ra: “Nghĩ có thể lười biếng. Nhưng hiện tại xem ra, chúng tôi vẫn phải ra tay!” Hàn Gia Công Tử khuôn mặt phiền muộn nhìn qua.
“Các anh?”
“Chúng tôi chỉ có tôi lãnh nhiệm vụ, rất khéo tôi là mục sư, tôi sẽ không ra tay công kích.” Hàn Gia Công Tử nói.
“Nhìn xem người ta, cái này gọi là chuyên nghiệp, chúng ta cần thiết học tập nhiều.” Mãng Mãng hướng các thành viên nói.
“Như vậy, nhiệm vụ chặn cửa sơn cốc liền giao cho các người, truy sát do chúng tôi đến làm, như thế nào?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Thật tốt quá.” Mang Mang Mãng Mãng gật đầu.
“Các người thấy hắn cũng đừng công kích, không chừng lúc đó là đã bị chúng tôi đánh cho tàn phế, cẩn thận một chút là đánh chết.” Hàn Gia Công Tử nói.
Mang Mang Mãng Mãng lập tức giao xuống.
“Được rồi, bên lao kia cũng có thể tìm người chắn một chút, không thể cho cơ hội hắn tự thú.” Hàn Gia Công Tử nói, “Nếu đợi hắn ngồi nhà lao ra, không có tên không có họ mà tìm? Hiện tại có thể nắm tọa độ của hắn, thực sự quá thuận tiện.”
Mang Mang Mãng Mãng liên tục gật đầu, lập tức phân phối một chút nhân thủ: “Tọa độ mục tiêu bắt đầu di động, các ngươi lập tức đi ngăn chặn cửa lao. Không cần cùng hắn chiến đấu, chiến sĩ cứng rắn chống, mục sư hồi phục thuật là được.”
Mọi người đều gật đầu.
“Còn quên gì sao?” Hàn Gia Công Tử tự suy tính.
Lam Dịch nhấc tay: “Tôi có.”
“Nói.”
“Tôi có thể hỏi một chút anh là ai sao?” Lam Dịch nói.
“A, quên giới thiệu.” Mở miệng chính là Mang Mang Mãng Mãng, “Vị này chính là chuyên từ thành Vân Đoan tới, truy sát tên kia, gọi là Hàn Gia Công Tử cùng các tiểu đệ của hắn.”
Các tiểu đệ!!! Bốn người khác lần thứ ba giao phong.
Danh sách chương