Dịch: WindDK
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, cho rằng thần kinh của Cố Phi không bình thường, bằng không cũng không đứng nói chuyện với không khí? Vậy mà Cố Phi lại còn bước tới hai bước, Viêm Chi Tẩy Lễ trong tay vẫn đặt ngang trước mặt: "Nói ông đấy! Còn chạy!"
Hàn Gia Công Tử vừa muốn mở mồm chửi lên, thì thấy ngay trước thanh đao của Cố Phi lại dần dần hiện lên một bóng người, đang trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vào Cố Phi. Đúng là cái tên đang chạy trốn, Bất Tiếu.
Trong sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người vẻ mặt mà nhìn qua Cố Phi, chỉ có Kiếm Quỷ biểu lộ tự nhiên hơn một chút, đây không phải là lần đầu tiên hắn trải nghiệm chuyện này.
"Trờ lại" Cố Phi nhàn nhạt nói.
Bất Tiếu đột nhiên nở nụ cười. Hắn đã sử dụng giám định thuật với Cố Phi, tuy rằng không biết tại sao thằng này lại phát hiện ra mình, nhưng không thể nghi ngờ đây lại là một tên Pháp Sư toàn thân trang bị rác rưởi, cấp độ cũng khá cao đấy, nhưng trong tay lại mang một thanh đao, còn gọi là cái gì mà Viêm Chi Tẩy Lễ.
Làm gì vậy? Hù nhau à? Bất Tiếu lúc này đã hoài nghi Cố Phi đang chơi trò mèo mù đụng với chuột chết, đang giả thần giả quỷ ra hù cho mình té tiểu trong quần đấy. Thừa lúc năm người khác còn cách xa chỗ này, Bất Tiếu không chút do dự bắt đầu công kích về phía Cố Phi.
Khoảng cách gần như thế, đối phó với một Pháp Sư, chỉ là việc đơn giản như trở bàn tay mà thôi. Nếu có thêm Mục Sư bên cạnh cũng khó mà cứu kịp. Nếu là ai ở trong tình huống này cũng sẽ nghĩ như thế, Bất Tiếu cũng không ngoại lệ. Bọn người Hàn Gia Công Tử cũng là như thế, lúc này đang sốt ruột mà chạy qua cứu viện.
Ai cũng không có ngờ tới Cố Phi lại tùy tiện lui về sau một bước, một chém của Bất Tiếu lại nhằm vào không khí. Cánh tay hắn cong lại, Viêm Chi Tẩy Lễ vút tới trả đòn lại Bất Tiếu.
Đòn thế sắc bén khiến cho Bất Tiếu không thể ngờ tới, trong lúc bối rối lại vội vàng vung dao găm ra ngăn cản. Đây là kinh nghiệm mà người chơi trải nghiệm trong trò chơi này tới bây giờ phát hiện ra được: cứ không phải đối phương phát ra công kích thì sẽ trừ máu.
Những người chơi lão làng hôm nay đã phát hiện ra một vấn đề, để phát huy công kích có sát thương lớn nhất, cần phải nắm vững thời cơ công kích, tư thế ra đòn, vân vân, mà muốn làm cho công kích của đối phương bị MISS, thì cũng cần người chơi phải né tránh hoặc làm động tác đón đỡ. Nếu như ưỡng ngực ra lấy cứng chọi cứng, đó là 100% sẽ bị trúng sát thương, hoàn toàn không có tình huống mà người này có chỉ số né tránh cao, người kia chỉ số chính xác thấp mà gây ra MISS cả.
Sự phát hiện nho nhỏ ấy đối với Cố Phi mà nói đương nhiên không tính là cái gì cả, hắn từ lúc vừa mới bắt đầu chơi đã ôm tư thái như thế rồi.
Hiện tại, tình huống của hắn cùng các người chơi khác có chút đối lập nhau. Người chơi khác thì không có mang trong mình ý thức né tránh, hoặc là do không nhìn rõ công kích của đối phương, cho nên khó lòng mà vận dụng để né tránh hoàn toàn công kích của người khác. Còn Cố Phi, ý thức né tránh đầy đủ, cũng nhìn rõ được công kích của đối phương, chỉ có điều nhân vật lại không đủ điểm nhanh nhẹn để né tránh, chân yếu tay mềm do thiếu điểm sức mạnh mà thôi.
Người chơi bởi vì vấn đề của bản thân, cho nên không đủ năng lực để phát huy hoàn toàn thiết lập trong trò chơi.
Cố Phi lại bị số liệu trong trò chơi hạn chế, cho nên không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của bản thân.
Thỉnh thoảng một số công kích, trong mắt của Cố Phi là thấy rõ hoàn toàn, nhưng mà thân thể lại theo không kịp tiết tấu, làm cho né tránh thất bại, loại tình huống này mà xảy ra đều làm cho hắn vô cùng phiền muộn.
Có điều gặp phải tên này, ưu thế của Cố Phi thật sự là quá rõ ràng rồi.
Con dao găm của Bất Tiếu chắn ngang qua, cho rằng hắn đã chặn được chiêu của đối phương rồi. Có điều chiêu của Cố Phi không đơn giản chỉ là chém tới, hắn lại biến đổi chiêu thức, làm cho khi sắp chạm vào dao găm của Bất Tiếu, thanh đao của hắn lại khẽ cong qua, biến đổi phương hướng, chém vào bên hông của Bất Tiếu.
Thân đao đỏ sậm lóe lên, một vầng sáng xẹt qua thân đao, phảng phất giống như là bốc cháy lên, cuối cùng hội tụ lại tại vị trí mà Bất Tiếu bị chém trúng. 30% tỷ lệ công kích hỏa pháp đã xuất hiện.
Tuy Cố Phi cũng không thêm qua điểm trí tuệ, nhưng Pháp Sư lại có tỉ lệ phát triển trí tuệ khá cao, đây là ưu thế do việc hi sinh phát triển Sức Mạnh và phát triển thể chất để đổi lấy. Theo level tăng lên, pháp thuật của Pháp Sư sẽ cao hơn nhiều so với các nghề nghiệp khác. Sát thương hệ hỏa gây ra lúc này, nếu so sánh cùng với việc Chiến Sĩ bình thường gây ra thì không cùng một cấp độ.
Bất Tiếu ăn hết một đao kia, dựa vào chỉ số phòng ngự thì cũng không phải đặc biệt khó chịu, nhưng ngay sau đó lại sinh ra sát thương hệ hỏa làm cho hắn chịu khổ không nhỏ. Đạo Tặc cũng là nghề lượng máu bèo bọt, lúc này thanh máu đã bay hơi mất một nửa. Trong lúc còn kinh hãi, đao thứ hai của Cố Phi đã bổ tới.
Bất Tiếu giơ dao găm muốn ngăn cản, nhưng không thể nào có thể chặn được biến chiêu của Cố Phi được. Viêm Chi Tẩy Lễ lại một lần nữa xẹt ngang qua, đáp lên vai của hắn.
Trong lòng Bất Tiếu kinh hoảng, hắn chỉ còn có thể nhắm mắt chờ chết. Ai ngờ lần này hỏa pháp cũng không có phát động, trong nội tâm đã thở phào nhẹ nhõm, có ngờ đâu đao thứ ba của Cố Phi lại tới lần nữa.
Liên tiếp không ngừng công kích bay vào, căn bản đây chính là phong cách của Đạo Tặc, Bất Tiếu lúc này đã không còn nói nên lời. Lúc này hắn hoài nghi có phải mình đã giám định nhằm hay không, hoặc là do đối phương có mang theo trang bị chống lại giám định thuật. Kính hoa thủy nguyệt mê hồn đại pháp? Chưa bao giờ nghe nói tới kỹ năng loại này à!
Đao thứ ba Bất Tiếu căn bản cũng không còn chống cự, chỉ giơ cánh tay lên với ý đồ kéo tấm che mặt của Cố Phi xuống. Cố Phi đương nhiên không có thể cho hắn như ý nguyện, vừa lách mình né tránh, vừa hạ đao chém lên người Bất Tiếu.
Sát thương hệ hỏa lại một lần nữa phát động, ánh lửa lóe lên lập tức nuốt chửng Bất Tiếu, đột nhiên một vầng sáng trắng lại lóe lên đầu của hắn.
Hồi phục thuật!
Sinh Mệnh của Bất Tiếu được cái phép hồi máu này cứu chữa. Hắn ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn về phía vị Mục Sư duy nhất ở đây: Hàn Gia Công Tử.
Cố Phi cũng đình chỉ công kích, nhân vật sắp bị mình hấp chết, đột nhiên lại cứu về, hiển nhiên đây là hắn có lời muốn nói. Hữu Ca Chiến Vô Thương bọn họ vốn là muốn chạy tới hỗ trợ, có điều lại thấy Cố Phi cầm đao hấp gần chết đối phương. Pháp Sư cầm đao chém Đạo Tặc, đây là lần đầu tiên mấy bô lão trong game online này chứng kiến, cho nên nhất thời chưa tiếp thu nổi. Mà dựa theo quan niệm truyền thống của bọn họ, cái này lại khiến họ nghĩ mình bị hoa mắt cũng không chừng.
Khi bọn họ còn hoảng hốt, ba đao của Cố Phi đều bổ xong, hồi phục thuật của Hàn Gia Công Tử cũng đã dùng xong, mấy người bọn họ mới hồi phục tinh thần, vội vàng chạy tới đem Bất Tiếu vây lại chính giữa.
Bất Tiếu là mục tiêu cuối cùng của bọn họ, có điều ánh mắt của họ lại tập trung trên người của Cố Phi.
Chỉ có Hàn Gia Công Tử lập trường coi như kiên định, nhìn qua Bất Tiếu ôn hoà hỏi: "Bất Tiếu?"
Bất Tiếu nhẹ gật đầu, bắt đầu nhìn quanh đánh giá mấy tên cướp đường này. Đều mang đồng phục che mặt màu đen. Mà tên nói chuyện với hắn, có vẻ không chỉ che một cái. Xét tình huống thì người nói chuyện có vẻ là thủ lĩnh nhóm khủng bố này rồi, chẳng lẽ đeo nhiều cái là tiêu chí của thủ lĩnh? Bất Tiếu bị một Pháp Sư phát hiện trạng thái tàng hình vây đánh, lại còn gặp một Mục Sư đeo nhiều tấm che mặt, trong đầu lúc này toàn là dấu chấm hỏi, đầu óc mờ mịt.
"Biết tụi này là ai không?"Hàn Gia Công Tử nói.
Bất Tiếu lắc đầu.
"Vậy thì tốt." Hàn Gia Công Tử thở dài một hơi.
"Đừng nói nhảm nữa" Kiếm Quỷ mắt trợn trắng.
Hàn Gia Công Tử nhẹ gật đầu, ngón tay chỉ Bất Tiếu nói: "Mày, công hội Trọng Sinh Tử Tinh đã nghe nói qua chưa?"
"Tụi bây?" Bất Tiếu cả kinh. Cả người ngoài cũng biết sự tích hắn và Thất Nguyệt, thân là nhân vật chính không lẽ không rõ ràng. Ai ngờ Hàn Gia Công Tử lại nói tiếp: "Tao không biết mày đối với Trọng Sinh Tử Tinh có ý kiến gì, nhưng mà tao có hai em gái ở trong công hội đó, cho nên, nếu như mày tiếp tục tìm Trọng Sinh Tử Tinh gây phiền toái... thì tụi tao sẽ tìm mày gây phiền toái, hiểu chưa?"
Bất Tiếu không nói tiếng nào.
Hàn Gia Công Tử cũng không có buộc hắn trả lời, chỉ tiếp tục thản nhiên nói: "Chuyện ngày hôm nay là cảnh cáo cho mày. Xong rồi đó, tụi bạn của mày đã tạch hết rồi, tụi này vì mày tới, cho nên cũng không có lý do thả mày đi, cho nên..." Nói xong hướng bên cạnh nháy mắt ra dấu, Kiếm Quỷ tiến lên một bước, dao găm vung vảy một hồi, trước ánh mắt kinh ngạc của Bất Tiếu, tiễn hắn về thành dưỡng sức.
" Kết thúc công việc!" Hàn Gia Công Tử nói.
Mọi người gật gật đầu, đột nhiên vọt tới, giữ chặt Cố Phi, Hữu Ca khẽ vươn tay đem tấm vải trên mặt hắn kéo xuống.
"Làm gì vậy?" Cố Phi bất ngờ, cho nên cũng không phòng bị, nếu không sao lại nói bằng hữu khó phòng bị hơn địch nhân!
"Đúng là Thiên Lý rồi!"Ngự Thiên Thần Minh kêu to.
" Nói nhảm!" Cố Phi phiền muộn.
Hàn Gia Công Tử giật ba miếng vải của mình xuống, lại nắm đầu Cố Phi ngó trái nhìn phải. Cố Phi muốn phản kháng, có điều Chiến Vô Thương lại đang giữ chặt hắn, cho nên hắn cũng không có khí lực mà giãy ra.
Hàn Gia Công Tử nghiên cứu mặt Cố Phi một hồi, hỏi Hữu Ca: "Trong trò chơi có mấy loại kỹ năng cải trang hay sửa đổi khuôn mặt không?"
"Hình như không có!" Hữu Ca đối với tình báo của mình luôn tràn đầy tự tin, mà lúc này lại khá do dự, cho nên hắn cũng bước tới nghiên cứu mặt của Cố Phi.
"Này, đủ rồi nha!" Cố Phi nói.
" Thật là Thiên Lý rồi" Hữu Ca nói.
"Tui cũng nghĩ vậy" Hàn Gia Công Tử nói.
Chiến Vô Thương buông Cố Phi ra, Cố Phi đem thanh đao nhét trở vào túi. Những người khác vẫn như xem xiếc khỉ nhìn hắn chằm chằm.
" Thiên Lý ông thêm nhiều điểm Nhanh Nhẹn phải không?" Hữu Ca hỏi. Đây là lần đầu tiên thành viên dong binh đoàn chứng kiến thân thủ của Cố Phi, ngoại trừ Kiếm Quỷ ra.
Cố Phi nhẹ gật đầu: "Ừ, toàn bộ thêm vào nhanh nhẹn"
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
"Cái này là do ông...tự suy nghĩ tới hay sao?" Hữu Ca cẩn thận từng li từng tí mà nói. Hắn bắt đầu có chút hoài nghi Cố Phi có phải là nhân viên nội bộ của công ty phát hành trò chơi hay không, nắm giữ rất nhiều tư liệu số liệu công khai của trò chơi, nếu không ai lại ở vào lúc trò chơi mới bắt đầu, mà lại làm chuyện ngược đời sử dụng Pháp Sư cộng toàn nhanh nhẹn như vậy? "Nói cái gì vậy!" Cố Phi giải bày việc hắn lựa chọn Pháp Sư là một sự nhầm lẫn tai hại. Trong đó không thể thiếu việc rất bất mãn với việc sống trong thân thể một Pháp Sư yếu đuối. Việc này dẫn tới một thanh niên không phải Pháp Sư nhưng rất thích Pháp Sư như Ngự Thiên Thần Minh bất mãn: ""Móa, Pháp Sư có cái gì không tốt, luyện nhân vật như anh vậy là chà đạp Pháp Sư!"
"Ài...i...i" Cố Phi thở dài, "Việc người lớn, con nít không hiểu nổi đâu"
Ngự Thiên Thần Minh tức đến méo mũi.
Những người khác cũng có chút kỳ quái: "Thiên Lý vậy mà lại chung tình với Võ Sĩ như vậy"
"Bởi vì, bản thân tui là một võ sĩ nghiên cứu võ thuật mà" Cố Phi nói.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, cho rằng thần kinh của Cố Phi không bình thường, bằng không cũng không đứng nói chuyện với không khí? Vậy mà Cố Phi lại còn bước tới hai bước, Viêm Chi Tẩy Lễ trong tay vẫn đặt ngang trước mặt: "Nói ông đấy! Còn chạy!"
Hàn Gia Công Tử vừa muốn mở mồm chửi lên, thì thấy ngay trước thanh đao của Cố Phi lại dần dần hiện lên một bóng người, đang trợn mắt há hốc mồm mà nhìn vào Cố Phi. Đúng là cái tên đang chạy trốn, Bất Tiếu.
Trong sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người vẻ mặt mà nhìn qua Cố Phi, chỉ có Kiếm Quỷ biểu lộ tự nhiên hơn một chút, đây không phải là lần đầu tiên hắn trải nghiệm chuyện này.
"Trờ lại" Cố Phi nhàn nhạt nói.
Bất Tiếu đột nhiên nở nụ cười. Hắn đã sử dụng giám định thuật với Cố Phi, tuy rằng không biết tại sao thằng này lại phát hiện ra mình, nhưng không thể nghi ngờ đây lại là một tên Pháp Sư toàn thân trang bị rác rưởi, cấp độ cũng khá cao đấy, nhưng trong tay lại mang một thanh đao, còn gọi là cái gì mà Viêm Chi Tẩy Lễ.
Làm gì vậy? Hù nhau à? Bất Tiếu lúc này đã hoài nghi Cố Phi đang chơi trò mèo mù đụng với chuột chết, đang giả thần giả quỷ ra hù cho mình té tiểu trong quần đấy. Thừa lúc năm người khác còn cách xa chỗ này, Bất Tiếu không chút do dự bắt đầu công kích về phía Cố Phi.
Khoảng cách gần như thế, đối phó với một Pháp Sư, chỉ là việc đơn giản như trở bàn tay mà thôi. Nếu có thêm Mục Sư bên cạnh cũng khó mà cứu kịp. Nếu là ai ở trong tình huống này cũng sẽ nghĩ như thế, Bất Tiếu cũng không ngoại lệ. Bọn người Hàn Gia Công Tử cũng là như thế, lúc này đang sốt ruột mà chạy qua cứu viện.
Ai cũng không có ngờ tới Cố Phi lại tùy tiện lui về sau một bước, một chém của Bất Tiếu lại nhằm vào không khí. Cánh tay hắn cong lại, Viêm Chi Tẩy Lễ vút tới trả đòn lại Bất Tiếu.
Đòn thế sắc bén khiến cho Bất Tiếu không thể ngờ tới, trong lúc bối rối lại vội vàng vung dao găm ra ngăn cản. Đây là kinh nghiệm mà người chơi trải nghiệm trong trò chơi này tới bây giờ phát hiện ra được: cứ không phải đối phương phát ra công kích thì sẽ trừ máu.
Những người chơi lão làng hôm nay đã phát hiện ra một vấn đề, để phát huy công kích có sát thương lớn nhất, cần phải nắm vững thời cơ công kích, tư thế ra đòn, vân vân, mà muốn làm cho công kích của đối phương bị MISS, thì cũng cần người chơi phải né tránh hoặc làm động tác đón đỡ. Nếu như ưỡng ngực ra lấy cứng chọi cứng, đó là 100% sẽ bị trúng sát thương, hoàn toàn không có tình huống mà người này có chỉ số né tránh cao, người kia chỉ số chính xác thấp mà gây ra MISS cả.
Sự phát hiện nho nhỏ ấy đối với Cố Phi mà nói đương nhiên không tính là cái gì cả, hắn từ lúc vừa mới bắt đầu chơi đã ôm tư thái như thế rồi.
Hiện tại, tình huống của hắn cùng các người chơi khác có chút đối lập nhau. Người chơi khác thì không có mang trong mình ý thức né tránh, hoặc là do không nhìn rõ công kích của đối phương, cho nên khó lòng mà vận dụng để né tránh hoàn toàn công kích của người khác. Còn Cố Phi, ý thức né tránh đầy đủ, cũng nhìn rõ được công kích của đối phương, chỉ có điều nhân vật lại không đủ điểm nhanh nhẹn để né tránh, chân yếu tay mềm do thiếu điểm sức mạnh mà thôi.
Người chơi bởi vì vấn đề của bản thân, cho nên không đủ năng lực để phát huy hoàn toàn thiết lập trong trò chơi.
Cố Phi lại bị số liệu trong trò chơi hạn chế, cho nên không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của bản thân.
Thỉnh thoảng một số công kích, trong mắt của Cố Phi là thấy rõ hoàn toàn, nhưng mà thân thể lại theo không kịp tiết tấu, làm cho né tránh thất bại, loại tình huống này mà xảy ra đều làm cho hắn vô cùng phiền muộn.
Có điều gặp phải tên này, ưu thế của Cố Phi thật sự là quá rõ ràng rồi.
Con dao găm của Bất Tiếu chắn ngang qua, cho rằng hắn đã chặn được chiêu của đối phương rồi. Có điều chiêu của Cố Phi không đơn giản chỉ là chém tới, hắn lại biến đổi chiêu thức, làm cho khi sắp chạm vào dao găm của Bất Tiếu, thanh đao của hắn lại khẽ cong qua, biến đổi phương hướng, chém vào bên hông của Bất Tiếu.
Thân đao đỏ sậm lóe lên, một vầng sáng xẹt qua thân đao, phảng phất giống như là bốc cháy lên, cuối cùng hội tụ lại tại vị trí mà Bất Tiếu bị chém trúng. 30% tỷ lệ công kích hỏa pháp đã xuất hiện.
Tuy Cố Phi cũng không thêm qua điểm trí tuệ, nhưng Pháp Sư lại có tỉ lệ phát triển trí tuệ khá cao, đây là ưu thế do việc hi sinh phát triển Sức Mạnh và phát triển thể chất để đổi lấy. Theo level tăng lên, pháp thuật của Pháp Sư sẽ cao hơn nhiều so với các nghề nghiệp khác. Sát thương hệ hỏa gây ra lúc này, nếu so sánh cùng với việc Chiến Sĩ bình thường gây ra thì không cùng một cấp độ.
Bất Tiếu ăn hết một đao kia, dựa vào chỉ số phòng ngự thì cũng không phải đặc biệt khó chịu, nhưng ngay sau đó lại sinh ra sát thương hệ hỏa làm cho hắn chịu khổ không nhỏ. Đạo Tặc cũng là nghề lượng máu bèo bọt, lúc này thanh máu đã bay hơi mất một nửa. Trong lúc còn kinh hãi, đao thứ hai của Cố Phi đã bổ tới.
Bất Tiếu giơ dao găm muốn ngăn cản, nhưng không thể nào có thể chặn được biến chiêu của Cố Phi được. Viêm Chi Tẩy Lễ lại một lần nữa xẹt ngang qua, đáp lên vai của hắn.
Trong lòng Bất Tiếu kinh hoảng, hắn chỉ còn có thể nhắm mắt chờ chết. Ai ngờ lần này hỏa pháp cũng không có phát động, trong nội tâm đã thở phào nhẹ nhõm, có ngờ đâu đao thứ ba của Cố Phi lại tới lần nữa.
Liên tiếp không ngừng công kích bay vào, căn bản đây chính là phong cách của Đạo Tặc, Bất Tiếu lúc này đã không còn nói nên lời. Lúc này hắn hoài nghi có phải mình đã giám định nhằm hay không, hoặc là do đối phương có mang theo trang bị chống lại giám định thuật. Kính hoa thủy nguyệt mê hồn đại pháp? Chưa bao giờ nghe nói tới kỹ năng loại này à!
Đao thứ ba Bất Tiếu căn bản cũng không còn chống cự, chỉ giơ cánh tay lên với ý đồ kéo tấm che mặt của Cố Phi xuống. Cố Phi đương nhiên không có thể cho hắn như ý nguyện, vừa lách mình né tránh, vừa hạ đao chém lên người Bất Tiếu.
Sát thương hệ hỏa lại một lần nữa phát động, ánh lửa lóe lên lập tức nuốt chửng Bất Tiếu, đột nhiên một vầng sáng trắng lại lóe lên đầu của hắn.
Hồi phục thuật!
Sinh Mệnh của Bất Tiếu được cái phép hồi máu này cứu chữa. Hắn ngoài ý muốn quay đầu lại nhìn về phía vị Mục Sư duy nhất ở đây: Hàn Gia Công Tử.
Cố Phi cũng đình chỉ công kích, nhân vật sắp bị mình hấp chết, đột nhiên lại cứu về, hiển nhiên đây là hắn có lời muốn nói. Hữu Ca Chiến Vô Thương bọn họ vốn là muốn chạy tới hỗ trợ, có điều lại thấy Cố Phi cầm đao hấp gần chết đối phương. Pháp Sư cầm đao chém Đạo Tặc, đây là lần đầu tiên mấy bô lão trong game online này chứng kiến, cho nên nhất thời chưa tiếp thu nổi. Mà dựa theo quan niệm truyền thống của bọn họ, cái này lại khiến họ nghĩ mình bị hoa mắt cũng không chừng.
Khi bọn họ còn hoảng hốt, ba đao của Cố Phi đều bổ xong, hồi phục thuật của Hàn Gia Công Tử cũng đã dùng xong, mấy người bọn họ mới hồi phục tinh thần, vội vàng chạy tới đem Bất Tiếu vây lại chính giữa.
Bất Tiếu là mục tiêu cuối cùng của bọn họ, có điều ánh mắt của họ lại tập trung trên người của Cố Phi.
Chỉ có Hàn Gia Công Tử lập trường coi như kiên định, nhìn qua Bất Tiếu ôn hoà hỏi: "Bất Tiếu?"
Bất Tiếu nhẹ gật đầu, bắt đầu nhìn quanh đánh giá mấy tên cướp đường này. Đều mang đồng phục che mặt màu đen. Mà tên nói chuyện với hắn, có vẻ không chỉ che một cái. Xét tình huống thì người nói chuyện có vẻ là thủ lĩnh nhóm khủng bố này rồi, chẳng lẽ đeo nhiều cái là tiêu chí của thủ lĩnh? Bất Tiếu bị một Pháp Sư phát hiện trạng thái tàng hình vây đánh, lại còn gặp một Mục Sư đeo nhiều tấm che mặt, trong đầu lúc này toàn là dấu chấm hỏi, đầu óc mờ mịt.
"Biết tụi này là ai không?"Hàn Gia Công Tử nói.
Bất Tiếu lắc đầu.
"Vậy thì tốt." Hàn Gia Công Tử thở dài một hơi.
"Đừng nói nhảm nữa" Kiếm Quỷ mắt trợn trắng.
Hàn Gia Công Tử nhẹ gật đầu, ngón tay chỉ Bất Tiếu nói: "Mày, công hội Trọng Sinh Tử Tinh đã nghe nói qua chưa?"
"Tụi bây?" Bất Tiếu cả kinh. Cả người ngoài cũng biết sự tích hắn và Thất Nguyệt, thân là nhân vật chính không lẽ không rõ ràng. Ai ngờ Hàn Gia Công Tử lại nói tiếp: "Tao không biết mày đối với Trọng Sinh Tử Tinh có ý kiến gì, nhưng mà tao có hai em gái ở trong công hội đó, cho nên, nếu như mày tiếp tục tìm Trọng Sinh Tử Tinh gây phiền toái... thì tụi tao sẽ tìm mày gây phiền toái, hiểu chưa?"
Bất Tiếu không nói tiếng nào.
Hàn Gia Công Tử cũng không có buộc hắn trả lời, chỉ tiếp tục thản nhiên nói: "Chuyện ngày hôm nay là cảnh cáo cho mày. Xong rồi đó, tụi bạn của mày đã tạch hết rồi, tụi này vì mày tới, cho nên cũng không có lý do thả mày đi, cho nên..." Nói xong hướng bên cạnh nháy mắt ra dấu, Kiếm Quỷ tiến lên một bước, dao găm vung vảy một hồi, trước ánh mắt kinh ngạc của Bất Tiếu, tiễn hắn về thành dưỡng sức.
" Kết thúc công việc!" Hàn Gia Công Tử nói.
Mọi người gật gật đầu, đột nhiên vọt tới, giữ chặt Cố Phi, Hữu Ca khẽ vươn tay đem tấm vải trên mặt hắn kéo xuống.
"Làm gì vậy?" Cố Phi bất ngờ, cho nên cũng không phòng bị, nếu không sao lại nói bằng hữu khó phòng bị hơn địch nhân!
"Đúng là Thiên Lý rồi!"Ngự Thiên Thần Minh kêu to.
" Nói nhảm!" Cố Phi phiền muộn.
Hàn Gia Công Tử giật ba miếng vải của mình xuống, lại nắm đầu Cố Phi ngó trái nhìn phải. Cố Phi muốn phản kháng, có điều Chiến Vô Thương lại đang giữ chặt hắn, cho nên hắn cũng không có khí lực mà giãy ra.
Hàn Gia Công Tử nghiên cứu mặt Cố Phi một hồi, hỏi Hữu Ca: "Trong trò chơi có mấy loại kỹ năng cải trang hay sửa đổi khuôn mặt không?"
"Hình như không có!" Hữu Ca đối với tình báo của mình luôn tràn đầy tự tin, mà lúc này lại khá do dự, cho nên hắn cũng bước tới nghiên cứu mặt của Cố Phi.
"Này, đủ rồi nha!" Cố Phi nói.
" Thật là Thiên Lý rồi" Hữu Ca nói.
"Tui cũng nghĩ vậy" Hàn Gia Công Tử nói.
Chiến Vô Thương buông Cố Phi ra, Cố Phi đem thanh đao nhét trở vào túi. Những người khác vẫn như xem xiếc khỉ nhìn hắn chằm chằm.
" Thiên Lý ông thêm nhiều điểm Nhanh Nhẹn phải không?" Hữu Ca hỏi. Đây là lần đầu tiên thành viên dong binh đoàn chứng kiến thân thủ của Cố Phi, ngoại trừ Kiếm Quỷ ra.
Cố Phi nhẹ gật đầu: "Ừ, toàn bộ thêm vào nhanh nhẹn"
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
"Cái này là do ông...tự suy nghĩ tới hay sao?" Hữu Ca cẩn thận từng li từng tí mà nói. Hắn bắt đầu có chút hoài nghi Cố Phi có phải là nhân viên nội bộ của công ty phát hành trò chơi hay không, nắm giữ rất nhiều tư liệu số liệu công khai của trò chơi, nếu không ai lại ở vào lúc trò chơi mới bắt đầu, mà lại làm chuyện ngược đời sử dụng Pháp Sư cộng toàn nhanh nhẹn như vậy? "Nói cái gì vậy!" Cố Phi giải bày việc hắn lựa chọn Pháp Sư là một sự nhầm lẫn tai hại. Trong đó không thể thiếu việc rất bất mãn với việc sống trong thân thể một Pháp Sư yếu đuối. Việc này dẫn tới một thanh niên không phải Pháp Sư nhưng rất thích Pháp Sư như Ngự Thiên Thần Minh bất mãn: ""Móa, Pháp Sư có cái gì không tốt, luyện nhân vật như anh vậy là chà đạp Pháp Sư!"
"Ài...i...i" Cố Phi thở dài, "Việc người lớn, con nít không hiểu nổi đâu"
Ngự Thiên Thần Minh tức đến méo mũi.
Những người khác cũng có chút kỳ quái: "Thiên Lý vậy mà lại chung tình với Võ Sĩ như vậy"
"Bởi vì, bản thân tui là một võ sĩ nghiên cứu võ thuật mà" Cố Phi nói.
Danh sách chương