Công Tử tinh anh đoàn bên này đã tiêu diệt năm người của đối phương, lấy ưu thế 5-0 vươn lên dẫn đầu, nhưng mà dong binh đoàn Vân Tương vẫn như những con ruồi không đầu chạy loạn trên bản đồ.

Năm người lừng lẫy hi sinh vừa nãy hầu như không ai quen, thân làm đội trưởng Vân Tương thành thạo hỏi vài câu trong kênh chat, kết quả năm người hy sinh kia tâm tình hiện giờ thật không tốt, hết sức dứt khoát không thèm để ý đến.

Công Tử tinh anh đoàn chính là cứ thế này mà dễ dàng nắm quyền chủ động, rõ ràng là sáu người đánh hơn mười người, nhưng ung dung giống như là quét sạch chiến trường vậy. Sáu người thoải mái chạy tới lui chung quanh trong bản đồ quá chừng, hễ gặp đối thủ liền tiện tay tiêu diệt.

Bên trong dong binh đoàn Vân Tương kéo bè kết phái, tổ đội lớn nhất cũng chỉ có mười một người, ứng phó tổ sáu người là ổn quá rồi còn gì, nhưng đối thủ của bọn họ bây giờ thế nhưng là một đám cao thủ game online hàng đầu đấy, huống hồ ở trong đó còn một Cố Phi thuộc dạng kẻ mạnh vượt khỏi phạm trù năng lực của người chơi bình thường trong game, có năng lực giống như siêu nhân vậy.

Đối đầu với nhân số như vậy, Công Tử tinh anh đoàn không sợ chút nào, loại chức nghiệp phụ trợ như Hàn Gia Công Tử, gần như không có bất kỳ cơ hội để phát huy.

Bởi vì mấy người này dường như không chịu bất kỳ thương tổn nào tiêu diệt từng gã đối thủ một, Hồi Phục Thuật của Hàn Gia Công Tử chưa dùng được mấy lần, nhưng rượu thì một chai hai chai ba chai mà uống sạch rồi. Mọi người đầu tiên không có hoài nghi tửu lượng của hắn đến cỡ nào, mà nảy sinh nghi vấn với thể tích bao tử của hắn rốt cuộc là bao nhiêu, kết luận sơ bộ rằng đây cũng là một điểm sơ suất xảy ra trong hệ thống trò chơi này.

So sánh ra thì, Chiến Vô Thương là kẻ buồn bực nhất trong số sáu người.

Hắn, Cố Phi, Kiếm Quỷ và Ngự Thiên Thần Minh là những người đóng vai gây sát thương chính với kẻ địch, nhưng hắn không có năng lực công kích tầm xa, cận chiến thì hắn lại không nhanh hơn Cố Phi và Kiếm Quỷ. Đợi đến khi hắn tiếp cận, bên kia sớm đã bị Cố Phi và Kiếm Quỷ xử lý gần đất xa trời hết rồi.

Sau một thời gian ngắn, nhân số tham chiến của dong binh đoàn Vân Tương giảm mạnh đến 30, trong đó 50 người đã bị Công Tử tinh anh đoàn lấy phương thức đánh bại từng kẻ để tiêu diệt, mà ở trong đó Chiến Vô Thương chỉ vớt được hai điểm, người chiếm nhiều nhất tự nhiên không thể nghi ngờ lại là Cố Phi.

Cố Phi cường thế, Kiếm Quỷ kiên quyết, Ngự Thiên Thần Minh tận dụng đủ điều, Hữu Ca cố gắng hết sức tăng thêm và bảo trì trạng thái, Hàn Gia Công Tử lười biếng xách chai rượu đi cuối đội ngũ, cùng với Chiến Vô Thương buồn bực rít gào, tạo thành hình ảnh chủ yếu khi Công Tử tinh anh đoàn hợp lực xuất chiến trong trận đấu này.

Bởi vì nhân số giảm thiểu, Công Tử tinh anh đoàn đi dạo chơi trên bản đồ đã qua một đoạn thời gian mà còn không gặp được đối thủ tự đâm đầu vào. Bọn họ cũng không vội, ưu thế dẫn đầu tuyệt đối với con số 50 vs 0, hiện tại nếu như sử dụng chiến thuật diều gió lớn, đối mặt với đối phương chỉ còn 30 người tất thắng là không cần nghi ngờ. Bất quá nếu đối thủ đã chia phái năm bè bảy mảng như thế, mọi người đương nhiên cũng sẽ dốc hết sức lực đi kiếm điểm rồi.

“Ôi chao, đã lâu không thấy được người rồi!” Ngự Thiên Thần Minh có kỹ năng ‘Đôi Mắt Ưng’ đảm nhiệm quân điều tra của Công Tử tinh anh đoàn, vừa đi vừa quay đầu qua lại nhiều lần.

Ỷ mình có kỹ năng này và ưu thế tầm bắn từ xa, cậu ta hết sức không có trách nhiệm, khi phát hiện tình hình quân địch trước tiên cũng sẽ không nói cho đồng đội, mà là trộm phóng hai mũi tên trước xem có thể vớt được điểm hay không. Cố Phi và Kiếm Quỷ cũng đã có kinh nghiệm, nghe bài ca Ngự Thiên Thần Minh miệng nói là không có, nhưng chỉ cần hắn giơ tay cài tên, vậy thì chính là có kẻ địch thật.

Vì có sẵn tầm nhìn lẫn khả năng công kích từ xa, nên tên Ngự Thiên Thần Minh này thường vô trách nhiệm. Khi phát hiện kẻ địch, hắn sẽ không nói cho đồng đội, mà sẽ tự mình bắn tên để tranh thủ cơ hội kiếm điểm.

“A!” Hàn Gia Công Tử đột nhiện thốt lên một tiếng kinh ngạc.

“Không có rượu!” Tay phải móc túi nửa ngày mà không lấy ra gì, Hàn Gia Công Tử nói cực kì tiếc nuối.

“…”

“Đến lúc phải quyết chiến cuối cùng rồi!” Hàn Gia Công Tử nói.

“Hả?” Năm người không hiểu.

Hàn Gia Công Tử xoay người nhìn lại: “Vỏ chai rượu tôi uống sạch ném cả một đường, nếu như bọn họ thật có lòng tìm tới chúng ta, sớm đụng phải mới đúng. Giống như những gã trước ấy, hiện tại 30 người này chậm chạp không xuất hiện, xem ra chuẩn bị bạo phát ra sức mạnh ngưng tụ lại vào giai đoạn cuối cùng rồi.”

“Ý của cậu là nói ba mươi người này sẽ không đánh theo ý mình nữa à?” Hữu Ca hỏi.

Hàn Gia Công Tử gật đầu: “Trước đó chúng ta giải quyết 50 người rồi. Bọn họ chắc cũng nên phát hiện chúng ta cũng khó đối phó. Giờ 30 người họp lại một chỗ, có lẽ trước giờ chưa hợp tác với nhau, cần một quãng thời gian điều chỉnh sắp xếp.”

“Vậy tại sao cậu biết lập tức phải quyết chiến hả?”

“Tại vì tôi đã uống rượu xong, nếu không đánh xong nhanh chút để ra ngoài mua rượu uống, chẳng phải sẽ buồn chán lắm ư?” Hàn Gia Công Tử trả lời.

“Xì!” Mấy người khinh bỉ.

“30 người tụ lại một chỗ, chúng ta đối phó thế nào?” Hữu Ca hỏi.

“Bao vây chúng!” Cố Phi vung kiếm Ám Dạ Lưu Quang trong tay, dõng dạc hô. Lưỡi kiếm dài ánh lên màu sơn đen bóng, đêm nay đã lây nhiễm ánh sáng trắng từ đa số kẻ địch hy sinh.

“Đây vẫn có thể coi là một biện pháp dũng cảm lại khí phách..” Hữu Ca đánh giá qua loa. Ánh mắt đã chuyển sang những người khác, chủ yếu vẫn là nhìn về phía Hàn Gia Công Tử.

“Bao vây chúng… Chà, ý tưởng này không tệ lắm!” Hàn Gia Công Tử cư nhiên lại tỏ vẻ tán thành với nó, con mắt của Hữu Ca sắp rớt ra ngoài luôn: “Thì ra cậu cũng có thời điểm uống say.”

Nói xong lại nhìn về phía những người khác, Kiếm Quỷ, Ngự Thiên Thần Minh, Chiến Vô Thương đều đang xắn tay áo lên, vẻ mặt muốn làm một trận lớn. Nhất là Chiến Vô Thương: “Mẹ, lần này tôi nhất định có thể vớt được điểm!”

“Hey, có thể làm hả? 30 người mà!” Hữu Ca nói.

“Về phương diện thực chiến, kinh nghiệm của Hữu Ca anh thật có quá nhiều thiếu sót. Còn không bằng người mới chơi game như Thiên Lý này.” Ngự Thiên Thần Minh ở một bên vừa lau chùi cung vừa lên tiếng. Cái vẻ mặt kia, cái tư thế kia, nếu như mọi ngươi xem qua một vài bộ phim điện ảnh về sát thủ, thì mời tưởng tượng cảnh trước khi sát thủ hành hung, lấy ra linh kiện của sủng bắn tỉa từ trong hộp mà tỉ mỉ ráp lại với nhau ấy. Dáng vẻ của Ngự Thiên Thần Minh lúc này chính là như thế.

Trên mặt Cố Phi treo một nụ cười bình tĩnh, chỉ chỉ bản thân rồi bảo: “Chém người, chuyên nghiệp đó.”

“Không sao đâu Hữu Ca, cậu cẩn thận hơi quá rồi.” Cuối cùng vẫn là Kiếm Quỷ an ủi có tác dụng nhất. Từ trong mắt người thành thật có thể tin được nhất, Hữu Ca cuối cùng lấy được lòng tin.

“Ồ! Bên kia, có phải đang tới không?” Hàn Gia Công Tử chỉ về một hướng nào đó, phương hướng ấy còn chưa thấy bóng người, nhưng có thể thấy có bụi bặm bốc lên mơ hồ.

Ngự Thiên Thần Minh chớp chớp ‘Đôi Mắt Ưng’ mà cậu ta vẫn kiêu ngạo, làm bộ làm tịch nhìn hồi lâu: “Hình như đúng là có người tới.”

“Lên đi!” Mọi người đều cầm vũ khí để nghênh đón.

“Thiên Lý, cậu đi hướng 9 giờ; Kiếm Quỷ đi hướng 12 giờ. tiện thể dẫn Ngự Thiên theo một đoạn, đem cậu ta tới hướng 3 giờ; Vô Thương, Hữu Ca, ba người chúng ta là hướng chính diện 6 giờ!” Hàn Gia Công Tử bày mưu nghĩ kế.

Ba người bên Cố Phi chạy thật nhanh đến hướng mà Hàn Gia Công Tử chỉ thị.

“Hữu Ca, lát nữa cho tôi Chúc Phúc Sinh Mệnh!” Khi hình bóng của kẻ địch xuất hiện trong tầm mắt, Chiến Vô Thương cũng bày ra bộ mặt nghiêm túc, trầm giọng nói với Hữu Ca.

“Ừm!” Hữu Ca gật đầu. Nếu như so sánh về góc độ hỗ trợ thôi, làm cao thủ kỵ sĩ yêu cầu tố chất cao hơn nhiều so với mục sư.

Mỗi nhân vật trong Thế Giới Song Song chỉ có thể tiếp thu một lần Chúc Phúc đơn thể, tuy rằng loại Chúc Phúc nào cũng sẽ tăng mạnh một chỉ số, nhưng loại Chúc Phúc nào là cần thiết nhất lúc này, loại nào có thể nâng cao chiến lực nhất, điều này ngay cả nhiều đương sự tham chiến cũng không rõ.

Mà kỵ sĩ là người ngoài cuộc, phải phán đoán điều này nên hiển nhiên càng khó khăn, nhắc đến thì đúng thật cần người đều hiểu biết vể các loại chức nghiệp và trang bị như Hữu Ca.

Nhưng muốn trở thành cao thủ hàng đầu, chỉ vẻn vẹn làm xong công đoạn hiểu rõ hiển nhiên còn thiếu rất nhiều, cần đều tinh thông mới được. Điều kiện hà khắc như vậy, dẫn tới việc trong chức nghiệp này không có ai dám xưng muốn đứng đầu cả. Ngành dịch vụ, xác thực không phải dễ làm chút nào.

Bất quá Công Tử tinh anh đoàn là một đoàn thể nhỏ, mỗi người đều là tinh anh.

Như các cao thủ như Chiến Vô Thương và Ngự Thiên Thần Minh, không đến mức không đáp được vào thời khắc nào đó có loại Chúc Phúc gì có trợ giúp với mình cực kì, mỗi người chỉ cần báo với Hữu Ca muốn trạng thái gì, còn lại Hữu Ca vẫn xử lý ổn.

Lúc này Hữu Ca chỉ chuyên trách một mình Chiến Vô Thương. Đây có lẽ sẽ đạt được cảnh giới tối cao của kỵ sĩ trên lý thuyết: Tuỳ thời thay đổi trạng thái.

Nói một cách đơn giản, khi chiến sĩ chém ra một đao, trên người là Chúc Phúc Sức Mạnh; Khi có người sắp bắn hoặc công kích hắn, thì đổi qua Chúc Phúc Sức Chịu Đựng; Nếu công kích ấy là pháp thuật, cần thêm nhất sẽ là Chúc Phúc Tinh Thần… Đây là trạng thái lý tưởng tồn tại ở trên giấy hiện nay, đạt tới nó tạm thời có khả năng quá nhỏ bé, Hữu Ca cũng chính là đi theo bên cạnh Chiến Vô Thương, căn cứ vào nhu cầu của Chiến Vô Thương mà tùy thời thay đổi chút mà thôi.

Đối phương gồm 30 người đã càng ngày càng gần, chứng kiến ba người trước mặt cư nhiên cũng tiến lên đón hết sức có khí thế giống như bọn họ, cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

“Ngự thiên, ra tay đi, còn chờ cái gì nữa!” Hàn Gia Công Tử nói trong kenh chat dong binh.

Ngự Thiên Thần Minh lập tức xuất thủ, tầm nhìn phương hướng 3 giờ ở trên đồi núi nhỏ hơi tệ, Ngự Thiên Thần Minh nửa ngồi nửa quỳ, dây cung trong tay kéo liên tục, kỹ năng và đòn công kích bình thường thay nhau chiếu tới, mũi tên chỉ hướng đám 30 người kia mà lao đến.

“Bên kia, bên kia!” Ngự Thiên Thần Minh bắn tỉa là chuyên bắt nạt những trái hồng mềm, tiêu diệt một pháp sư tại chỗ, sát thương cao như vậy, đối phương thấy chỉ là một người nhưng vẫn cũng rất e ngại, có mấy người đã vội vàng xông tới phương hướng ấy rồi.

“Đừng nóng, đừng nóng! Cung tiễn thủ đánh trả!” Người sốt ruột hô to chính là đội trưởng Vân Tương của dong binh đoàn Vân Tương. Vài tên xông ra hơi do dự, dừng bước, nhóm cung tiễn thủ ra trận bắt đầu đối bắn tỉa với Ngự Thiên Thần Minh.

Ngự Thiên Thần Minh công kích cao tới đâu cũng chỉ là một người, chức nghiệp cung tiễn thủ trong game online cũng có một chút quy tắc, tỷ như đòn công kích bình thường, thì bắn ra một mũi tên phải hoàn thành công kích, cung tiễn thủ mới có thể thả mũi tên thứ hai, bạn nghĩ cứ cầm mũi tên lên là bắn, bắn xong một rồi tiếp thêm một mũi tên, đó là công hiệu mà kỹ năng “Nhị Liên Tiễn” mới có.

Cho nên nhân số bên đối phương chiếm ưu, Ngự Thiên Thần Minh lập tức bị áp chế.

“Kiếm Quỷ.” Hàn Gia Công Tử ở trong kênh chat ra hiệu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện