Bị đạp một chân liền chém chết người ta, lý do ngượng ép lại bá đạo như vậy khó có thể làm người khác tin phục. Người sáng suốt đều nhìn ra đây là Cố Phi cố ý soi mói, bày lý do để lấy cớ tiêu diệt đối phương.
Hơn nữa lần này Cố Phi xuất thủ còn mãnh liệt hơn lần trước, nguyên nhân chủ yếu là do lần công kích nay phát động xác suất các hiệu quả bổ sung nhiều, hơn nữa mục tiêu lần này yếu hơn một ít so với người trước, ăn một Song Viêm Thiểm liền trực tiếp hoá thành tro rồi.
“Thật đáng sợ mà!!” Những lão đại xung quanh hai mặt nhìn nhau.
Đồng thời bọn họ không rõ dụng ý của Cố Phi bới móc tìm cớ giết người vừa nãy, chẳng lẽ hắn muốn giết hết cả bọn họ sao? Mọi người nảy sinh lòng nghi ngờ, ai đều giữ khoảng cách với Cố Phi, tay đã thò vào túi tiền cầm chắc vũ khí, chuẩn bị ứng chiến bất kì lúc nào.
Kết quả Cố Phi chém người xong đã thu kiếm, hắn phất tay với Hàn Gia Công Tử, rồi chào hỏi một tiếng với mấy cô gái Trọng Sinh Tử Tinh ngồi bên kia, còn gật đầu với Phiêu Lưu đứng góc khác, cuối cùng mỉm cười với mọi người trước mặt mình, quả thực quá lễ phép mọi mặt luôn.
“Ơ, anh chờ đã!” Tế Yêu Vũ nhìn ra Cố Phi đang muốn đi, chuẩn bị đi ngăn cửa đây, Cố Phi lại biến thành luồng ánh sáng trắng, vù một tiếng liền biến mất tăm.
“Hả! Bay đi rồi?” Các lão đại đều nhìn lên nóc phòng theo bản năng, trong lòng họ mờ mịt không giải thích được, cũng có một số người tiếc nuối, gương mặt ngỡ ngàng.
Hàn Gia Công Tử chớp thời cơ chuẩn xác cho mọi người một nấc thang leo xuống, giang tay ra mà nói: “Các vị, thằng nhóc kia tên là Thiên Lý Nhất Túy, nếu mọi người muốn kết bạn, thì mọi người tự cố gắng nhiều lên!”
Đám lão đại lúc này, có được kết cục như vầy đã thấy vừa lòng, Tế Yêu Vũ còn đứng ở phía sau nhìn chằm chằm, bọn họ làm gì dám mở miệng hỏi thêm thông tin gì, cả đám cười cười tự giác rời đi.
Mấy hội trưởng lớn bắt chuyện với Phiêu Lưu từ hồi nãy đến giờ, cũng thẳng thắn đưa ra đề nghị tìm nơi yên tĩnh khác ngồi nói chuyện tiếp. Chuyến đi của bọn họ hôm nay cũng không tệ, họ vừa làm quen được với pháp sư số một là Phiêu Lưu, lại được chứng kiến được sự cường hãn của Cố Phi, còn cái tên Thiên Lý Nhất Túy, họ cũng nghe kĩ cất vào đầu.
Các lão đại đều tới quán rượu vì lễ ra mắt, giờ hết chuyện, ồn ào rời đi, chỉ còn dư lại vài khách rượu tò mò lưu lại xem đến tột cùng. Mấy cô gái bên Trọng Sinh Tử Tinh, hiện tại không hề có ý tốt nhìn Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca.
Hai người đang chờ đoàn người rời đi, từ trong góc phòng ra ngoài, tìm đại một bàn lớn ngồi xuống, thở dài ra một hơi.
đều thỏa mãn rời khỏi quán rượu. Để lại một vài tên hiếu kỳ muốn hít drama đến hơi cuối cùng. Ngoài bọn này ra, trong quán rượu chỉ còn mấy cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh. Lúc này họ đang nhìn Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca bằng ánh mắt hình viên đạn.
“Nè!” Tế Yêu Vũ bất mãn đi tới: “Tại sao lại nói cho bọn họ biết tên anh ta chi hả?”
“Ha hả. Cô sợ bọn họ đào Thiên Lý đi nha!” Hàn Gia Công Tử nhìn cô mà cười.
“Đương nhiên rồi! Thiên Lý là người của công hội chúng tôi.” Tế Yêu Vũ nói lời lẽ đanh thép.
“Yên tâm đi. Chỉ biết tên mà thôi, làm sao đào được?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Sao lại không thể? Đây là game online đây anh hai, tên cũng giống như số điện thoại, hắn còn không bị quấy rầy đến chết ư?” Tế Yêu Vũ nói.
“Toàn bộ Thế giới Song Song đều biết cái tên Tế Yêu Vũ, xin hỏi cô có từng bị quấy rầy chưa?” Hàn Gia Công Tử hỏi.
“À!” Tế Yêu Vũ phản ứng kịp, lẩm bẩm: “Thiên Lý sẽ không mở chốt kết bạn chứ?”
Lời nói thầm này làm cho khuôn mặt tươi cười đã dự tính hết trong lòng mình của Hàn Gia Công Tử cứng lại. Cố Phi dù mạnh, nhưng hắn không phải loại người mạnh mà tên tuổi lớn treo tên cao trên bảng xếp hạng khiến người khác chú ý, có thể nói là hắn không có danh tiếng gì. Như vậy cũng không cần thiết đóng chốt kết bạn làm gì. Mà nhóm cao thủ giống như đám Hàn Gia Công Tử, đóng chốt kết bạn đã là một lối suy nghĩ theo thói quen, hắn theo thói quen liền gom cả Cố Phi vào nhập bọn rồi.
Vừa nghĩ tới đấy, hắn vội vàng gửi Cố Phi một tin nhắn: “Chốt kết bạn của cậu là mở hay đóng?”
“Đang đóng mà!” Cố Phi trả lời, “Sao ai cũng hỏi chuyện này…” Có vẻ Tế Yêu Vũ bên kia cũng hỏi hắn rồi.
Hàn Gia Công Tử thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười. Tuồng vui hôm nay coi như đã kết thúc. Tuy rằng không có PK chiến đấu, nhưng tình hình cũng cực kỳ nguy hiểm, thấp thỏm lên xuống. “Dạo gần đây đầu óc mình làm việc mệt muốn chết rồi.” Hàn Gia Công Tử nói thầm trong bụng, rồi hướng về phía Tiểu Lôi kêu hai bình rượu.
Không biết mấy tên kia lao động chân tay thế nào! Hàn Gia Công Tử nghĩ. Nhắn tin cho Kiếm Quỷ và Ngự Thiên Thần Minh, kế hoạch truy sát Ngân Nguyệt, đương nhiên là hắn đã sớm truyền đạt cho hết đám người này.
“Đang tìm cơ hội xuống tay.” Nhận được tin của Hàn Gia Công Tử, Kiếm Quỷ lập tức trả lời, rồi lặng lẽ xách Sương Chi Hồi Ức ra.
Âm thầm bám theo Ngân Nguyệt từ điểm hồi sinh một đường, Kiếm Quỷ vẫn chờ đợi tìm cơ hội tương đối thích hợp để xuống tay. Hắn không có lực công kích biến thái như Cố Phi và Tế Yêu Vũ, thậm chí nếu so với mấy tên đạo tặc có trang bị hoa lệ ngoài kia, đều có chút không bằng.
Thuộc tính bổ sung của Sương Chi Hồi Ức tuyệt đối xếp hàng thượng đẳng, nhưng dù sao cũng là trang cấp thấp, nếu so sánh với các loại chuỷ thủ cấp 40 hiện nay thì lực công kích thấp hơn chút rồi. Cũng may sau khi trò chơi chính thức đưa vào hoạt động Kiếm Quỷ phát tài một khoản tiền nhỏ, rồi chọn mua không ít trang sức bổ sung sức mạnh.
Cường hóa công kích có thể đề cao lực công kích của trang bị, dù sao muốn bỏ Sương Chi Hồi Ức có thuộc tính bổ sung xuất sắc như vậy, hắn còn không nỡ. Tính nguyên một thân trang bị, lực công kích của Kiếm Quỷ cuối cùng không đến mức quá lạc hậu, nhưng muốn nói đỉnh cao thì đừng mở miệng thì hơn.
Hắn muốn đối phó với Ngân Nguyệt, hắn tuyệt đối không thể làm được như Cố Phi chỉ dùng hai kiếm trong thời gian ngắn ngủi. Cho nên hắn không có động thủ ngay thời điểm Ngân Nguyệt vừa ra khỏi điểm hồi sinh. Hắn lo lắng không thể mau chóng giải quyết Ngân Nguyệt, làm Ngân Nguyệt lại trốn chui về khu an toàn.
Dù sao đi nữa, Ngân Nguyệt cũng là nhân vật lớn lên nhờ vô số cuộc chiến. Giây phút khi sống lại ở điểm hồi sinh, cũng đã đề phòng bên ngoài hẳn là có mai phục. Vì vậy khi đi ra khỏi điểm hồi sinh, hắn liền luôn giữ tư thế lúc nào cũng có thể chạy vù về điểm hồi sinh cả.
Cho nên Kiếm Quỷ lựa chọn theo đuôi. Hắn đi theo Ngân Nguyệt một đường, lý do thứ nhất là chờ Ngân Nguyệt buông lỏng cảnh giác, thứ hai là muốn đợi rời điểm hồi sinh xa một chút rồi ra tay, làm Ngân Nguyệt không có cơ hội trốn về khu an toàn.
Kiếm Quỷ phán đoán rất tỉnh táo, hắn hoàn toàn không hề coi khinh Ngân Nguyệt, dù cho hiện nay tên này đã chết hai lần rớt hai cấp. Đồng thời hắn cũng rất tự tin, chí ít không có hao tâm tốn sức nếu như hắn không phải đối thủ của Ngân Nguyệt thì nên làm cái gì bây giờ.
Mà Ngân Nguyệt thật không hổ là hạng người từng bị cả thành Nguyệt Dạ đuổi giết, ý thức cảnh giác theo dõi vô cùng mạnh liệt, rời khỏi khu an toàn vẫn cẩn thận từng li từng tí như trước. Đi không bao xa, đột nhiên quay người quát to: “Ra đi! Tao đã phát hiện mày rồi.”
Kiếm Quỷ kinh ngạc giật nảy người, không nghĩ tới ngoại trừ Cố Phi ra thì Ngân Nguyệt sẽ có bản lĩnh này.
Bất đắc dĩ chuẩn bị nhập cuộc chiến đấu, lựa chọn ưu tiên đầu của đạo tặc tự nhiên vẫn là đi đường vòng ra phía sau lưng đối thủ rồi phát động công kích, ai biết chỉ là di chuyển vị trí nhỏ này thôi, giúp Kiếm Quỷ phát hiện ra quỷ kế của Ngân Nguyệt.
Kiếm Quỷ đã cử động, nhưng ánh mắt của Ngân Nguyệt vẫn trừng trừng nhìn vào chỗ cũ, hắn hoàn toàn không biến động theo Kiếm Quỷ di chuyển.
Nếu như đổi thành một tên đạo tặc khác, có lẽ sẽ không phản ứng nhanh như vậy. Nhưng Kiếm Quỷ lại khác, bị nhìn ra Tiềm Hành chính là một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm mà Cố Phi mang đến cho hắn. Đối với điều này hắn vô cùng nhạy cảm, Ngân Nguyệt không có cử động bình thường, làm Kiếm Quỷ phát hiện ra ngay tên này đang cố ý để thử thăm dò.
Kiếm Quỷ ngừng cử động, yên lặng theo dõi kỳ biến, hắn thấy Ngân Nguyệt diễn trò hung hăng nhìn căm tức hướng không khí vài giây, rồi lại xoay người tiếp tục chạy đi. Kiếm Quỷ cũng lặng lẽ bám theo.
Sau đó, Ngân Nguyệt thử lần này còn chơi nghiện, sau hai lần gào to, rồi hắn bắt đầu nở nụ cười nhạt tự tin. Kiếm Quỷ đứng phía sau ngáp dài nhìn hắn biểu diễn, trong lòng đang tính toán khoảng cách xem cách điểm hồi sinh có còn xa lắm không. Mỗi khi tính toán xong đều thở dài sâu. Cự ly này vẫn khá gần, điều này đồng nghĩa với việc Kiếm Quỷ còn phải xem Ngân Nguyệt làm dáng, hắn đã sắp ói ra.
Cũng còn may khi Ngân Nguyệt chơi trò này tổng cộng ba lần rồi hình như cho rằng sau lưng mình an toàn, hắn bắt đầu chỉ chú ý xung quanh có thể bất thình lình có kẻ nhô ra công kích mình hay không thôi. Vì thế chuyên tìm đường lạ để đi, làm Kiếm Quỷ không thể không lại bội phục hắn một phen.
Tên này tính ra là từ chủ thành khác qua đây mà, không nghĩ đến quen thuộc đường xá thành Vân Đoan như thế. Đi thẳng lên con phố không người như thế, bất luận từ hướng nào có người đi ra thì Ngân Nguyệt đều có thể thu vào đáy mắt nhanh nhất, hắn đang cảm thấy không có gì đáng lo nữa. Đột ngột bên hông hắn lại truyền đến cảm giác đau đớn, máu của hắn đã tụt một khúc.
Kiếm Quỷ rốt cuộc xuất thủ.
Ngân Nguyệt kinh hãi đổi sắc mặt, hắn không ngờ mình đã cẩn thận như vậy mà vẫn bị đạo tặc theo dõi. Hắn vẫn luôn nắm Vương Giả Kiếm ở trên tay, bây giờ chịu công kích, thuận thế xoay người chém ra. Nhưng đối thủ của hắn lại ra chiêu nhanh hơn, kiếm của hắn còn chưa chém tới, bên hông của hắn đã bị đâm thêm đao thứ hai.
Ngân Nguyệt rít gào phát tiết bực bội trong lòng, hắn dồn hết toàn lực vào một kiếm, quyết tâm bổ đôi tên sau lưng mình mới đã nghiền. Ai ngờ một kiếm này của hắn lại chém vào khoảng không, hơn nữa khi Ngân Nguyệt thuận theo đường chém xoay người lại, không hề phát hiện ra một bóng người đằng sau.
“Là kẻ nào!” Ngân Nguyệt kinh hô. Gần như hắn không thể tin được sự thật trước mắt. Đạo tặc phát động công kích thì trạng thái Tiềm Hành sẽ tự động triệt tiêu cơ mà. Nhưng bây giờ quay người vẫn không thấy ai, lẽ nào đây là kỹ năng Tan Biến trong truyền thuyết sao? Sao lại bây giờ lại có nhiều người chơi vượt mức quy định như vậy, thuấn di, Tan Biến… Kỹ năng không nên có toàn bộ đều đã có.
Đang khi Ngân Nguyệt còn ngạc nhiên, bên hông hắn lại bị đâm một đao.
Lần này Ngân Nguyệt càng kinh hãi, hắn phát hiện không phải đối phương Tan Biến, mà tên này đã sử dụng tốc độ cực nhanh để chạy về phía sau mình lần nữa. Thân thủ như vậy, chắc chắn phải là cao thủ hàng đầu đi? Ngân Nguyệt tức tốc xoay người, cuối cùng hắn cũng nhìn thoáng qua bóng người của đối phương.
Không sai, đối phương đã lấy tốc độ cực nhanh, lại một lần chuyển qua sau lưng hắn.
Ngân Nguyệt hô to gọi nhỏ, biểu hiện sợ hãi của hắn làm cho Kiếm Quỷ được một phen bất ngờ. Hắn vẫn luôn đối đãi với Ngân Nguyệt như một cao thủ, nhưng sau khi giao chiến mới biết trình độ PK của tên này xác thực không được tốt lắm. Chỉ hơi trầm ngâm một chút là biết được nguyên nhân, dù sao Ngân Nguyệt cũng là một kỵ sĩ, chức nghiệp này quyết định hắn không có quá nhiều cơ hội trực tiếp chiến đấu.
Có thể những gì hắn trải qua trong game khiến hắn có lượng kiến thức và kinh nghiệm phong phú, nhưng ở phương diện thực chiến, trò chơi mô phỏng toàn diện khiến một người có nhiều kiến thức cũng phải tập thích ứng, một lần nữa tích luỹ. Cố Phi mạnh như vậy cũng là ở chỗ phương diện này hắn đã khổ luyện hai mươi năm.
Còn như Kiếm Quỷ, lòng nghiên cứu game online không thua gì nhiệt tình của Cố Phi với võ công. Nên phương thức chiến đấu hiện tại của hắn, đã là hoàn toàn nắm rõ đặc điểm và kỹ năng của chức nghiệp đạo tặc, không hổ danh là người chơi số một giới game online.
Ngân Nguyệt đã không có đầu óc suy tính bày kế, ở phương diện thực chiến thế này thực sự không thể so với Kiếm Quỷ. Ba hạ năm gạt hai [1], ngay cả mặt Kiếm Quỷ mà Ngân Nguyệt cũng không thấy liền bị giải quyết, khóc thét mà về lại điểm hồi sinh.
[1] Nguyên văn 三下五除二 – tam hạ ngũ trừ nhị: trong phép tính cộng trên bàn tính mà phải thuộc lòng, sau chỉ sự thành thạo, tháo vát trong công việc.
Kiếm Quỷ, ngáp một hơi, thu hồi chuỷ thủ lặng lẽ rời đi. Trong mắt hắn, lần nãy cũng không coi thành chiến tích đáng giá khen ngợi gì cả, đối thủ quá yếu.
Hơn nữa lần này Cố Phi xuất thủ còn mãnh liệt hơn lần trước, nguyên nhân chủ yếu là do lần công kích nay phát động xác suất các hiệu quả bổ sung nhiều, hơn nữa mục tiêu lần này yếu hơn một ít so với người trước, ăn một Song Viêm Thiểm liền trực tiếp hoá thành tro rồi.
“Thật đáng sợ mà!!” Những lão đại xung quanh hai mặt nhìn nhau.
Đồng thời bọn họ không rõ dụng ý của Cố Phi bới móc tìm cớ giết người vừa nãy, chẳng lẽ hắn muốn giết hết cả bọn họ sao? Mọi người nảy sinh lòng nghi ngờ, ai đều giữ khoảng cách với Cố Phi, tay đã thò vào túi tiền cầm chắc vũ khí, chuẩn bị ứng chiến bất kì lúc nào.
Kết quả Cố Phi chém người xong đã thu kiếm, hắn phất tay với Hàn Gia Công Tử, rồi chào hỏi một tiếng với mấy cô gái Trọng Sinh Tử Tinh ngồi bên kia, còn gật đầu với Phiêu Lưu đứng góc khác, cuối cùng mỉm cười với mọi người trước mặt mình, quả thực quá lễ phép mọi mặt luôn.
“Ơ, anh chờ đã!” Tế Yêu Vũ nhìn ra Cố Phi đang muốn đi, chuẩn bị đi ngăn cửa đây, Cố Phi lại biến thành luồng ánh sáng trắng, vù một tiếng liền biến mất tăm.
“Hả! Bay đi rồi?” Các lão đại đều nhìn lên nóc phòng theo bản năng, trong lòng họ mờ mịt không giải thích được, cũng có một số người tiếc nuối, gương mặt ngỡ ngàng.
Hàn Gia Công Tử chớp thời cơ chuẩn xác cho mọi người một nấc thang leo xuống, giang tay ra mà nói: “Các vị, thằng nhóc kia tên là Thiên Lý Nhất Túy, nếu mọi người muốn kết bạn, thì mọi người tự cố gắng nhiều lên!”
Đám lão đại lúc này, có được kết cục như vầy đã thấy vừa lòng, Tế Yêu Vũ còn đứng ở phía sau nhìn chằm chằm, bọn họ làm gì dám mở miệng hỏi thêm thông tin gì, cả đám cười cười tự giác rời đi.
Mấy hội trưởng lớn bắt chuyện với Phiêu Lưu từ hồi nãy đến giờ, cũng thẳng thắn đưa ra đề nghị tìm nơi yên tĩnh khác ngồi nói chuyện tiếp. Chuyến đi của bọn họ hôm nay cũng không tệ, họ vừa làm quen được với pháp sư số một là Phiêu Lưu, lại được chứng kiến được sự cường hãn của Cố Phi, còn cái tên Thiên Lý Nhất Túy, họ cũng nghe kĩ cất vào đầu.
Các lão đại đều tới quán rượu vì lễ ra mắt, giờ hết chuyện, ồn ào rời đi, chỉ còn dư lại vài khách rượu tò mò lưu lại xem đến tột cùng. Mấy cô gái bên Trọng Sinh Tử Tinh, hiện tại không hề có ý tốt nhìn Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca.
Hai người đang chờ đoàn người rời đi, từ trong góc phòng ra ngoài, tìm đại một bàn lớn ngồi xuống, thở dài ra một hơi.
đều thỏa mãn rời khỏi quán rượu. Để lại một vài tên hiếu kỳ muốn hít drama đến hơi cuối cùng. Ngoài bọn này ra, trong quán rượu chỉ còn mấy cô gái của Trọng Sinh Tử Tinh. Lúc này họ đang nhìn Hàn Gia Công Tử và Hữu Ca bằng ánh mắt hình viên đạn.
“Nè!” Tế Yêu Vũ bất mãn đi tới: “Tại sao lại nói cho bọn họ biết tên anh ta chi hả?”
“Ha hả. Cô sợ bọn họ đào Thiên Lý đi nha!” Hàn Gia Công Tử nhìn cô mà cười.
“Đương nhiên rồi! Thiên Lý là người của công hội chúng tôi.” Tế Yêu Vũ nói lời lẽ đanh thép.
“Yên tâm đi. Chỉ biết tên mà thôi, làm sao đào được?” Hàn Gia Công Tử nói.
“Sao lại không thể? Đây là game online đây anh hai, tên cũng giống như số điện thoại, hắn còn không bị quấy rầy đến chết ư?” Tế Yêu Vũ nói.
“Toàn bộ Thế giới Song Song đều biết cái tên Tế Yêu Vũ, xin hỏi cô có từng bị quấy rầy chưa?” Hàn Gia Công Tử hỏi.
“À!” Tế Yêu Vũ phản ứng kịp, lẩm bẩm: “Thiên Lý sẽ không mở chốt kết bạn chứ?”
Lời nói thầm này làm cho khuôn mặt tươi cười đã dự tính hết trong lòng mình của Hàn Gia Công Tử cứng lại. Cố Phi dù mạnh, nhưng hắn không phải loại người mạnh mà tên tuổi lớn treo tên cao trên bảng xếp hạng khiến người khác chú ý, có thể nói là hắn không có danh tiếng gì. Như vậy cũng không cần thiết đóng chốt kết bạn làm gì. Mà nhóm cao thủ giống như đám Hàn Gia Công Tử, đóng chốt kết bạn đã là một lối suy nghĩ theo thói quen, hắn theo thói quen liền gom cả Cố Phi vào nhập bọn rồi.
Vừa nghĩ tới đấy, hắn vội vàng gửi Cố Phi một tin nhắn: “Chốt kết bạn của cậu là mở hay đóng?”
“Đang đóng mà!” Cố Phi trả lời, “Sao ai cũng hỏi chuyện này…” Có vẻ Tế Yêu Vũ bên kia cũng hỏi hắn rồi.
Hàn Gia Công Tử thở phào nhẹ nhõm, dở khóc dở cười. Tuồng vui hôm nay coi như đã kết thúc. Tuy rằng không có PK chiến đấu, nhưng tình hình cũng cực kỳ nguy hiểm, thấp thỏm lên xuống. “Dạo gần đây đầu óc mình làm việc mệt muốn chết rồi.” Hàn Gia Công Tử nói thầm trong bụng, rồi hướng về phía Tiểu Lôi kêu hai bình rượu.
Không biết mấy tên kia lao động chân tay thế nào! Hàn Gia Công Tử nghĩ. Nhắn tin cho Kiếm Quỷ và Ngự Thiên Thần Minh, kế hoạch truy sát Ngân Nguyệt, đương nhiên là hắn đã sớm truyền đạt cho hết đám người này.
“Đang tìm cơ hội xuống tay.” Nhận được tin của Hàn Gia Công Tử, Kiếm Quỷ lập tức trả lời, rồi lặng lẽ xách Sương Chi Hồi Ức ra.
Âm thầm bám theo Ngân Nguyệt từ điểm hồi sinh một đường, Kiếm Quỷ vẫn chờ đợi tìm cơ hội tương đối thích hợp để xuống tay. Hắn không có lực công kích biến thái như Cố Phi và Tế Yêu Vũ, thậm chí nếu so với mấy tên đạo tặc có trang bị hoa lệ ngoài kia, đều có chút không bằng.
Thuộc tính bổ sung của Sương Chi Hồi Ức tuyệt đối xếp hàng thượng đẳng, nhưng dù sao cũng là trang cấp thấp, nếu so sánh với các loại chuỷ thủ cấp 40 hiện nay thì lực công kích thấp hơn chút rồi. Cũng may sau khi trò chơi chính thức đưa vào hoạt động Kiếm Quỷ phát tài một khoản tiền nhỏ, rồi chọn mua không ít trang sức bổ sung sức mạnh.
Cường hóa công kích có thể đề cao lực công kích của trang bị, dù sao muốn bỏ Sương Chi Hồi Ức có thuộc tính bổ sung xuất sắc như vậy, hắn còn không nỡ. Tính nguyên một thân trang bị, lực công kích của Kiếm Quỷ cuối cùng không đến mức quá lạc hậu, nhưng muốn nói đỉnh cao thì đừng mở miệng thì hơn.
Hắn muốn đối phó với Ngân Nguyệt, hắn tuyệt đối không thể làm được như Cố Phi chỉ dùng hai kiếm trong thời gian ngắn ngủi. Cho nên hắn không có động thủ ngay thời điểm Ngân Nguyệt vừa ra khỏi điểm hồi sinh. Hắn lo lắng không thể mau chóng giải quyết Ngân Nguyệt, làm Ngân Nguyệt lại trốn chui về khu an toàn.
Dù sao đi nữa, Ngân Nguyệt cũng là nhân vật lớn lên nhờ vô số cuộc chiến. Giây phút khi sống lại ở điểm hồi sinh, cũng đã đề phòng bên ngoài hẳn là có mai phục. Vì vậy khi đi ra khỏi điểm hồi sinh, hắn liền luôn giữ tư thế lúc nào cũng có thể chạy vù về điểm hồi sinh cả.
Cho nên Kiếm Quỷ lựa chọn theo đuôi. Hắn đi theo Ngân Nguyệt một đường, lý do thứ nhất là chờ Ngân Nguyệt buông lỏng cảnh giác, thứ hai là muốn đợi rời điểm hồi sinh xa một chút rồi ra tay, làm Ngân Nguyệt không có cơ hội trốn về khu an toàn.
Kiếm Quỷ phán đoán rất tỉnh táo, hắn hoàn toàn không hề coi khinh Ngân Nguyệt, dù cho hiện nay tên này đã chết hai lần rớt hai cấp. Đồng thời hắn cũng rất tự tin, chí ít không có hao tâm tốn sức nếu như hắn không phải đối thủ của Ngân Nguyệt thì nên làm cái gì bây giờ.
Mà Ngân Nguyệt thật không hổ là hạng người từng bị cả thành Nguyệt Dạ đuổi giết, ý thức cảnh giác theo dõi vô cùng mạnh liệt, rời khỏi khu an toàn vẫn cẩn thận từng li từng tí như trước. Đi không bao xa, đột nhiên quay người quát to: “Ra đi! Tao đã phát hiện mày rồi.”
Kiếm Quỷ kinh ngạc giật nảy người, không nghĩ tới ngoại trừ Cố Phi ra thì Ngân Nguyệt sẽ có bản lĩnh này.
Bất đắc dĩ chuẩn bị nhập cuộc chiến đấu, lựa chọn ưu tiên đầu của đạo tặc tự nhiên vẫn là đi đường vòng ra phía sau lưng đối thủ rồi phát động công kích, ai biết chỉ là di chuyển vị trí nhỏ này thôi, giúp Kiếm Quỷ phát hiện ra quỷ kế của Ngân Nguyệt.
Kiếm Quỷ đã cử động, nhưng ánh mắt của Ngân Nguyệt vẫn trừng trừng nhìn vào chỗ cũ, hắn hoàn toàn không biến động theo Kiếm Quỷ di chuyển.
Nếu như đổi thành một tên đạo tặc khác, có lẽ sẽ không phản ứng nhanh như vậy. Nhưng Kiếm Quỷ lại khác, bị nhìn ra Tiềm Hành chính là một đoạn ký ức khắc cốt ghi tâm mà Cố Phi mang đến cho hắn. Đối với điều này hắn vô cùng nhạy cảm, Ngân Nguyệt không có cử động bình thường, làm Kiếm Quỷ phát hiện ra ngay tên này đang cố ý để thử thăm dò.
Kiếm Quỷ ngừng cử động, yên lặng theo dõi kỳ biến, hắn thấy Ngân Nguyệt diễn trò hung hăng nhìn căm tức hướng không khí vài giây, rồi lại xoay người tiếp tục chạy đi. Kiếm Quỷ cũng lặng lẽ bám theo.
Sau đó, Ngân Nguyệt thử lần này còn chơi nghiện, sau hai lần gào to, rồi hắn bắt đầu nở nụ cười nhạt tự tin. Kiếm Quỷ đứng phía sau ngáp dài nhìn hắn biểu diễn, trong lòng đang tính toán khoảng cách xem cách điểm hồi sinh có còn xa lắm không. Mỗi khi tính toán xong đều thở dài sâu. Cự ly này vẫn khá gần, điều này đồng nghĩa với việc Kiếm Quỷ còn phải xem Ngân Nguyệt làm dáng, hắn đã sắp ói ra.
Cũng còn may khi Ngân Nguyệt chơi trò này tổng cộng ba lần rồi hình như cho rằng sau lưng mình an toàn, hắn bắt đầu chỉ chú ý xung quanh có thể bất thình lình có kẻ nhô ra công kích mình hay không thôi. Vì thế chuyên tìm đường lạ để đi, làm Kiếm Quỷ không thể không lại bội phục hắn một phen.
Tên này tính ra là từ chủ thành khác qua đây mà, không nghĩ đến quen thuộc đường xá thành Vân Đoan như thế. Đi thẳng lên con phố không người như thế, bất luận từ hướng nào có người đi ra thì Ngân Nguyệt đều có thể thu vào đáy mắt nhanh nhất, hắn đang cảm thấy không có gì đáng lo nữa. Đột ngột bên hông hắn lại truyền đến cảm giác đau đớn, máu của hắn đã tụt một khúc.
Kiếm Quỷ rốt cuộc xuất thủ.
Ngân Nguyệt kinh hãi đổi sắc mặt, hắn không ngờ mình đã cẩn thận như vậy mà vẫn bị đạo tặc theo dõi. Hắn vẫn luôn nắm Vương Giả Kiếm ở trên tay, bây giờ chịu công kích, thuận thế xoay người chém ra. Nhưng đối thủ của hắn lại ra chiêu nhanh hơn, kiếm của hắn còn chưa chém tới, bên hông của hắn đã bị đâm thêm đao thứ hai.
Ngân Nguyệt rít gào phát tiết bực bội trong lòng, hắn dồn hết toàn lực vào một kiếm, quyết tâm bổ đôi tên sau lưng mình mới đã nghiền. Ai ngờ một kiếm này của hắn lại chém vào khoảng không, hơn nữa khi Ngân Nguyệt thuận theo đường chém xoay người lại, không hề phát hiện ra một bóng người đằng sau.
“Là kẻ nào!” Ngân Nguyệt kinh hô. Gần như hắn không thể tin được sự thật trước mắt. Đạo tặc phát động công kích thì trạng thái Tiềm Hành sẽ tự động triệt tiêu cơ mà. Nhưng bây giờ quay người vẫn không thấy ai, lẽ nào đây là kỹ năng Tan Biến trong truyền thuyết sao? Sao lại bây giờ lại có nhiều người chơi vượt mức quy định như vậy, thuấn di, Tan Biến… Kỹ năng không nên có toàn bộ đều đã có.
Đang khi Ngân Nguyệt còn ngạc nhiên, bên hông hắn lại bị đâm một đao.
Lần này Ngân Nguyệt càng kinh hãi, hắn phát hiện không phải đối phương Tan Biến, mà tên này đã sử dụng tốc độ cực nhanh để chạy về phía sau mình lần nữa. Thân thủ như vậy, chắc chắn phải là cao thủ hàng đầu đi? Ngân Nguyệt tức tốc xoay người, cuối cùng hắn cũng nhìn thoáng qua bóng người của đối phương.
Không sai, đối phương đã lấy tốc độ cực nhanh, lại một lần chuyển qua sau lưng hắn.
Ngân Nguyệt hô to gọi nhỏ, biểu hiện sợ hãi của hắn làm cho Kiếm Quỷ được một phen bất ngờ. Hắn vẫn luôn đối đãi với Ngân Nguyệt như một cao thủ, nhưng sau khi giao chiến mới biết trình độ PK của tên này xác thực không được tốt lắm. Chỉ hơi trầm ngâm một chút là biết được nguyên nhân, dù sao Ngân Nguyệt cũng là một kỵ sĩ, chức nghiệp này quyết định hắn không có quá nhiều cơ hội trực tiếp chiến đấu.
Có thể những gì hắn trải qua trong game khiến hắn có lượng kiến thức và kinh nghiệm phong phú, nhưng ở phương diện thực chiến, trò chơi mô phỏng toàn diện khiến một người có nhiều kiến thức cũng phải tập thích ứng, một lần nữa tích luỹ. Cố Phi mạnh như vậy cũng là ở chỗ phương diện này hắn đã khổ luyện hai mươi năm.
Còn như Kiếm Quỷ, lòng nghiên cứu game online không thua gì nhiệt tình của Cố Phi với võ công. Nên phương thức chiến đấu hiện tại của hắn, đã là hoàn toàn nắm rõ đặc điểm và kỹ năng của chức nghiệp đạo tặc, không hổ danh là người chơi số một giới game online.
Ngân Nguyệt đã không có đầu óc suy tính bày kế, ở phương diện thực chiến thế này thực sự không thể so với Kiếm Quỷ. Ba hạ năm gạt hai [1], ngay cả mặt Kiếm Quỷ mà Ngân Nguyệt cũng không thấy liền bị giải quyết, khóc thét mà về lại điểm hồi sinh.
[1] Nguyên văn 三下五除二 – tam hạ ngũ trừ nhị: trong phép tính cộng trên bàn tính mà phải thuộc lòng, sau chỉ sự thành thạo, tháo vát trong công việc.
Kiếm Quỷ, ngáp một hơi, thu hồi chuỷ thủ lặng lẽ rời đi. Trong mắt hắn, lần nãy cũng không coi thành chiến tích đáng giá khen ngợi gì cả, đối thủ quá yếu.
Danh sách chương