Cố Phi phun ra một câu "Tại sao" làm cho tim Kiếm Quỷ đau nhói.

Còn có thể tại sao? Còn không phải là vì ông sao. Một Đạo Tặc cấp 25 bị một Pháp Sư cấp 10 đánh bại, ai cũng sẽ không còn tin tưởng Kiếm Quỷ sẽ giống như xưa nữa. Cấp độ cao? Chả có tác dụng. Chênh lệch 15 cấp còn bị người ta cho ăn hành, còn trông cậy vào cấp độ cao mà phát dương quang đại sao? Cả đám đều ôm tâm tư như vậy, không tới hai ngày liền rời bỏ Kiếm Quỷ, hủy luôn kết bạn.

Có điều Kiếm Quỷ cũng thua tâm phục khẩu phục, cho nên cũng không có oán trách Cố Phi. Chỉ là lúc này Cố Phi bày ra bộ dạng mờ mịt hỏi một câu "Tại sao", lại làm cho Kiếm Quỷ có chút oán giận.

"Ọc, cũng không có gì đâu! Hay là nói về đoàn lính đánh thuê đi, có hứng thú không?" Kiếm Quỷ hỏi.

"À, cũng không có làm gì, đi xem thử cũng không sao!" Cố Phi nói. Kỳ thật, tận đáy lòng hắn không muốn tham dự tới mấy tổ chức này, sẽ ảnh hưởng tới thời gian cá nhân của hắn. Nhưng nhìn biểu hiện của Kiếm Quỷ, cùng với tình huống của hắn mà Hỏa Cầu đã nói mấy ngày trước, chắc đây là chuyện quan trọng gì đó rồi. Cố Phi cũng cảm thấy áy náy vài phần.

Sớm biết như thế, lúc trước mình cũng không cần phải hiếu thắng như vậy, nhường cho hắn một chiêu nửa thức, để cho lòng hắn rõ ràng là được rồi. Dựa vào thái độ làm người của Kiếm Quỷ, lúc ấy cũng sẽ không làm khó dễ hắn và Hỏa Cầu.

Càng quan trọng hơn là, bị người chung quanh xa lánh, loại cảm giác này Cố Phi rất rõ. Mà Kiếm Quỷ so với chính mình còn thảm hại hơn, còn cộng thêm cái tướng mạo nữa. Điều này thật sự là quá mức tưởng tượng! Nhiều người trông mặt mà bắt hình dong thật sự là rất quá phận, may mắn mình ngày thường cũng không quá khó coi.

Đã có áy náy, cộng thêm đồng cảm, Cố Phi cảm thấy nên bỏ ra chút thời gian riêng tư, thành toàn một lần cho Kiếm Quỷ, cũng coi như là đền bù cho hắn một chút.

Kiếm Quỷ ngược lại cũng không có cảm giác sự đáp ứng của Cố Phi là ban cho hắn đại ân, chỉ thấy hắn đồng ý thì cũng gật đầu một cái nói: "Được. Tụi tui hẹn gặp mặt vào buổi chiều, ông đi theo tui đi!"

"Buổi chiều? Chính xác là mấy giờ?" Cố Phi hỏi.

"2 giờ!" Kiếm Quỷ nói.

"Ừ, vậy được!" Cố Phi gật đầu.

" Vậy thì buổi chiều gặp lại!" Kiếm Quỷ gật gật đầu, một lần nữa tiến vào rừng cây, trở về chỗ luyện cấp của hắn.

Mà Cố Phi lắc cổ, hoạt động bả vai, vung trường đao trong tay hướng về đám quái tiếp tục đồ sát.

1h50phút, Kiếm Quỷ gửi tin: "Ở đâu?"

"Về thành rồi!" Cố Phi một mực ở khu luyện cấp, gần tới giờ hẹn thì chạy trở về thành. Thế giới song song không có cung cấp vật phẩm như "Hồi thành phù", theo khẩu hiệu hoa mỹ là "Hiện thực hóa game online". Người chơi nhao nhao khinh bỉ, đều nhận định cố ý kéo dài thời gian online. Trò chơi thu phí không phải tính tiền hàng tháng, mà tính theo giờ, đây là chứng cứ vô cùng thuyết phục.

"Được!" Kiếm Quỷ trả lời.

"Mấy ông hẹn ở đâu, để tui trực tiếp đi qua luôn" Cố Phi nói.

"Quán rượu Tiểu Lôi" Kiếm Quỷ nói.

"Ừ! Để tui tự qua đó" Cố Phi trả lời.

Nói đến cái quán rượu Tiểu Lôi này thì cũng là một cái truyền kỳ. Bởi vì đây là cửa hàng đầu tiên cho chính người chơi tự mở trong Thế giới song song. Người chơi muốn tự mở cửa hàng thì phải đạt tới cấp 20, nhưng đây cũng không phải điểm mấu chốt, mấu chốt chính là tiền - tiền mua nhà.

Bày bán vỉa hè thì hệ thống sẽ không có quản, cũng không bị quản lý trật tự đô thị phạt tiền. Nhưng muốn có được một cửa hàng chính thức, thì phải mua nhà từ hệ thống.

Thành trấn trong trò chơi khá lớn, bất động sản để mua cũng khá nhiều, có điều giá trị xa xỉ. Ai cũng không nghĩ tới sẽ có người ngay tại cấp 20 mà có tiền mua một cửa hàng như thế, còn là một quán bar có diện tích không nhỏ.

Hắn cướp đâu ra nhiều tiền thế? Người chơi nhiều chuyện bắt đầu đau khổ suy tư, lại nghĩ ra một cách: Dùng tiền thật mua trang bị ở nhà giao dịch, rồi tại nhà đấu giá bán lấy tiền trong trò chơi. Đại gia! Tất cả mọi người cảm khái.

Mà tích lũy nhiều tài chính như thế, lại mở một quán rượu, tất cả mọi người có chút khó hiểu. Có lẽ bây giờ quán rượu thoạt nhìn buôn bán không tệ, nhưng đợi khi Open Beta chấm dứt, trò chơi được đưa vào hoạt động chính thức, bắt đầu áp dụng thu phí giờ chơi, còn có bao nhiêu người nguyện ý đem thời gian tại đây? Huống chi, người chơi tìm đến quán rượu cũng nhiều, tìm đâu ra nhiều rượu như thế? Mặc dù trong trò chơi có hệ thống nghề nghiệp sinh hoạt, có thể làm ra rượu, nhưng với đẳng cấp trước mắt, có thể làm ra bao nhiêu rượu? Chẳng lẽ lại mua rượu từ hệ thống, rồi đem về bán lại? Quán rượu Tiểu Lôi chính xác là làm như thế đấy. Mua giá gốc, bán lại cũng giá gốc, mà mỗi ngày đầu bị hệ thống thu thuế giao dịch, đây chính là đốt tiền chứ gì nữa!

Lỗ mà vẫn làm! Tất cả mọi người lại cảm khái.

Mà kẻ được mệnh danh đại gia ấy, nickname cũng khá bình thường: Tiểu Lôi.

Đây là đang nickname hot nhất Thế giới song song, có điều mọi người đều thầm mắng tên cùi bắp vãi ra. Nhưng mặc kệ ra sao, trong trò chơi có vô số thành trấn, người chơi mới tạo đều bị ném ngẫu nhiên vào các thành thị này. Mà cái tên cùi bắp này dù sao cũng là người Cloud City, cũng khiến mấy tên ở Cloud City nở mày nở mặt!

Đây dù sao cũng là một quán nổi tiếng, Cố Phi đương nhiên biết rõ, hơn nữa đã cùng Hỏa Cầu đi tới một lần. Cũng đã gặp qua người chơi siêu hot Tiểu Lôi. Hắn tự mình đứng bán ở quầy bar luôn.

Tốn nhiều tiền đầu tư như thế, mà mỗi ngày còn phải đóng thuế, nhưng lại lựa chọn đứng sau quầy bar phục vụ dân chúng. Bây giờ còn chưa lên tới cấp 30! Cái gì gọi là người sao Hỏa? Đây chứ còn đâu nữa! Một nửa người đến quán rượu Tiểu Lôi là để chiêm ngưỡng chân dung người sao Hỏa nó lạ thế nào!

Cố Phi đi tới trước cửa quán rượu, nhìn nhìn thời gian hệ thống, hai giờ đúng, hít một hơi, đẩy cửa vào.

Nhìn chung quanh mà không thấy tụi Kiếm Quỷ đâu, đang chuẩn bị gởi nhắn tin hỏi, đồng chí Tiểu Lôi đã hỏi: "Can I help you?"

"À, tui cần tìm người!" Cố Phi miêu tả sơ sơ hình dạng Kiếm Quỷ.

Tướng mạo thật sự là quá kinh thiên địa quỷ thần khiếp rồi, Cố Phi vừa mới miêu tả cái mặt, Tiểu Lôi đã hướng một ngón tay chỉ bên kia: "Phòng số 3". Người chơi tự mở quán rượu mà! Đương nhiên sẽ khác với quán rượu do hệ thống mở. Tiểu Lôi cố ý cắm mấy cái cọc ngăn cách ra thành từng phòng, vậy mới giống các quán rượu hiện đại.

"À, cảm ơn!" Cố Phi nói.

"Không cần khách khí, có việc gì thì cứ gọi!" Tiểu Lôi dáng tươi cười y chang mấy tiếp viên ở ngoài đời.

"Tiểu Lôi!" Cố Phi giương ngón tay cái, "Tui biết rồi, ông tên thật là Lôi Phong đúng không?"

"Chú cứ đùa" Tiểu Lôi cười.

Cố Phi cũng cười với hắn, rồi hướng tới phòng số 3 đi tới.

Mấy cái cọc gỗ làm tường, cũng không có cái cửa, ở bên trên treo miếng vải rách làm màn cửa. Cố Phi cầm miếng vải rách mà lắc lắc, coi như là gõ cửa.

"Vào đi!" Bên trong có người nói chuyện.

Cố Phi nhấc miếng vải rách lên, liếc nhìn người ngồi đối diện cửa.

Một chữ: Đẹp.

Hai chữ: Xinh đẹp

Ba chữ: Rất xinh đẹp

Bốn chữ: Sao lại như vậy?

Năm chữ: Lại là một đực rựa?

Một tên ngồi đối diện cửa, bên cạnh là Kiếm Quỷ. Nếu không phải ngực của hắn không nổi lên hai cục u nào, Cố Phi tuyệt không thể tin được hắn là nam nhân.

Người này, một tay đang khoác lên vai Kiếm Quỷ, thấy Cố Phi đi tới, một ngón tay nâng lên chỉ Cố Phi hỏi: "Chính là hắn sao?"

Kiếm Quỷ nhẹ gật đầu, nhìn Cố Phi nói: "Ông tới rồi!"

Cố Phi gật đầu: "Tui đến rồi".

Mỹ nhân bên kia chỉ vào một chỗ trống nói: "Mời ngồi!"

Cố Phi ngồi xuống, lúc này mới chú ý tới ba người khác. Khuôn mặt bình thường, chả có gì đặc biệt. So với Kiếm Quỷ cùng tên kia một ác quỷ một thiên thần, mấy người này mới đúng là người.

"Giới thiệu với ông." Kiếm Quỷ nói với Cố Phi, chỉ người ngồi bên cạnh Cố Phi: "Chiến Vô Thương! Chiến Sĩ".

Chiến Vô Thương là một người trung niên, dáng người khỏe mạnh, làm người ta có một cảm giác thành thục ổn trọng. "Xin chào!". Hắn vươn tay lên chào, rồi tự giới thiệu sơ về mình: "Tui thích Chiến Sĩ, cho nên chơi cái game nào cũng chọn Chiến Sĩ!".

"Hơn nữa còn là Chiến Sĩ số một trong tất cả Game online từng chơi!" Kiếm Quỷ thay hắn bổ sung.

" Xin chào xin chào!" Tay trái Cố Phi tháo mũ rơm xuống, Chiến Sĩ vội vàng vươn ra. Lại phát hiện lực tay đối phương không nhỏ. Điều này là tất nhiên, Chiến Sĩ đương nhiên phải chủ lực ở mặt Sức Mạnh rồi, Cố Phi chỉ là một Pháp Sư Nhanh Nhẹn, tay bị hắn nắm chặt, xương cốt cũng kêu lên rắc rắc. Có điều đối phương cũng không muốn làm khó dễ, chỉ nắm chặt thoáng một cái rồi buông ra, xem ra đó chỉ là thói quen, Cố Phi chỉ biết cười khổ. Bắt tay lại ăn phải thiệt thòi, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải.

"Người này là Hữu Ca, khi chơi game không chọn nghề nghiệp cố định, lần này là Kỵ Sĩ. Hữu Ca am hiểu thu thập tin tức, thường thường sẽ chú ý đến những thứ mà người khác không để ý" Kiếm Quỷ giới thiệu người thứ hai.

"Hữu ca? Anh thoạt nhìn tuổi không lớn lắm à!" Cố Phi thò tay qua.

"Không phải vậy, chỉ là tên tui đặt là Hữu Ca thôi, chiếm tiện nghi của ông rồi!" Hữu Ca gãi gãi đầu, mới đưa tay qua bắt với Cố Phi, dáng tươi cười rất là hiền lành, chắc là một người rất dễ gần.

"À, thì ra là vậy" Cố Phi cười.

"Đây là Ngự Thiên Thần Minh, am hiểu nhất chính là Pháp Sư, có điều lần này hắn lại chọn Cung Thủ!" Kiếm Quỷ giới thiệu đến vị thứ ba. Tuổi người này không lớn, trên mặt không có vẻ tươi cười nào, mặt búng ra sữa, có một loại ngạo khí cùng không phục. Hơn phân nửa là một học sinh.

"Xin chào!" Cố Phi thò tay qua, so sánh với hai lần vừa rồi, thái độ của hắn ngược lại chú ý hơn. Bởi vì hắn biết, đối với loại tiểu tử này, biện pháp tốt nhất là đừng xem nó là tiểu tử, cho nó cảm giác được tôn trọng, ngang hàng.

Không nghĩ tới Ngự Thiên Thần Minh tính trẻ con lớn như vậy, tay cũng không đưa qua, chỉ là hừ một tiếng: "Chào!"

Tiểu tử chết tiệt! Không biết lớn nhỏ! Cố Phi thầm mắng một câu.

"Cuối cùng là người này! Hàn Gia Công Tử, là người cùng tui chơi qua nhiều game rồi, nghề nghiệp là Mục Sư vĩnh viễn" Kiếm Quỷ cuối cùng giới thiệu đến người bên cạnh mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện