Nhìn thấy một đám hổ báo cáo chồn nhảy ra cắn vồn, hắn thấy mấy thằng này lạ lạ chả biết là từ khi nào hắn lại gây với mấy con gà công nghiệp này, hắn rất vô tội nói " ta với các ngươi có thù oán sao? ta với tiểu Trúc đi cùng nhau suốt đã gặp các ngươi bao giờ đâu, làm sao có thể đả thương các ngươi được chứ?"
Thanh Trúc bên cạnh cũng gật đầu phụ họa theo, nàng còn nói thêm " hai người chúng ta luôn cùng nhau chưa từng gặp qua các ngươi à "
Kiêu Thiên Phong nhận thấy có điều gì không đúng ở đây, lại làm ra vẻ người lịch sự tên này chắp tay nói " Xin hỏi các hạ là người nào?"
Xuân Đức thấy vậy lập tức quàng vai Thanh Trúc tự mãn nói " Hè, giờ các ngươi mới chịu hỏi, cho các ngươi biết cũng không sao, nói cho các ngươi là đại ca của nàng, tuy không cùng phụ thân nhưng cùng một ông nội, các ngươi muốn kết với nàng làm đạo lữ đầu tiên là qua cửa của ta đã "
Thanh Trúc bên cạnh thì trợn trắng mắt khinh bỉ, cái tên này lại làm đại ca của nàng khi nào à, còn cái gì ai muốn làm đạo lữ của nàng cần qua kiểm duyệt của người này cơ chứ, thật đúng là không biết liêm sỉ, người đâu mà kì quặc.
Mọi người thấy hai người tình cảm thắm thiết vậy thì tin gần như là hai ngươi thật là có quan hệ rất quen thuộc gì đó, Kiều Thiên Phong lại cười vui vẻ làm quen nói " Không ngờ là đại ca của Lăng tiên tử thất lễ, không biết phong danh của huynh đài là?"
" Ta cũng họ Lăng tên Hư Trúc, các ngươi có thể goi là Lăng đại ca như tiểu Trúc này, hoặc gọi thẳng tên cũng được" Xuân Đức chém gió nói.
Lập tức có mấy thằng mê gái gọi đại ca ngọt như đường, còn cái gì là quà gặp mặt, nhưng Xuân Đức không thu món nào, tội gì á, tí nữa mọi thứ đều là của hắn, nhận làm gì cho mất mặt cơ chứ, sau khi chém gió đôi lời thì từ là kẻ thù hận thấu xương bây giờ đã là huynh đệ tốt rồi.
" Thôi chúng ta ra ngoài thôi, trong này cũng không còn cái gì nữa cả, mau chóng ra ngoài gặp tiền bối để bẩm báo kết quả thôi, xem như qua cửa khảo nghiệm " một tên cầm cái quái màu tím, ái ái lên tiếng.
Cũng không còn thù oán gì nên mọi người đều rất vui vẻ khoe khoang những thứ mình chiếm được, tuy đại thế lực số người ít nhất nhưng chỗ bọn họ chiếm được là nhiều nhất, còn các người khác thì chắc chỉ có chút cặn mà thôi. Nghe tên ái ái kia nói mọi người quay đầu nhìn mấy người dẫn đầu xin ý kiến.
Mấy tên dẫn đầu đoàn cũng gật gật đầu, thế là lại từng người một thông qua. Cái hành lang nhỏ hẹp kia ra ngoài, vừa ra ngoài thì một cảnh tượng làm mọi người tí nữa là liệt dương luôn. Hằng hà vô số người bị từng sợi xích xuyên qua thân thể, tuy không chết nhưng máu của bọn họ đang bị rút đi từng ít một, máu chảy theo sợi xích quay về một tấm bia to lớn nhìn kinh dị tới cực điểm.
" Cẩn thận, lùi lại mau " Trong khi đám người này còn ngẩn ngơ thì hàng loạt sợi xích đã phóng tới tốc độ cực kì nhanh, nhanh tới mức không ai kiểm chống trả, Xuân Đức cũng bị xuyên lên, nhưng cái này là hắn giả vờ cho vui thôi. Trong lúc mọi người đang bàng hoàng thì Xuân Đức lén lút tung ra một con vong linh nữ tu. Việc làm của hắn chỉ có Thanh Trúc luôn chú ý hắn nhất cử nhất động là biết được, nàng nhìn hắn với ánh mắt đầy sự tức giận.
Mình là một thiếu nữ xinh đẹp như vậy được bao nhiêu người theo đuỗi,kính ngưỡng mà tên này nỡ dùng một sợi xích xuyên nàng như thịt nướng vậy, thật vô lương tâm hết sức. Xuân Đức nhìn thấy con nhóc vẻ mặt đầy bất thiện thì hắn nỡ một nụ cười xin lỗi, thế mà con nhóc này lại quay mặt đi làm bộ tức giận. Chả thèm quan tâm tới con nhóc hắn chuyên tâm làm chuyện của mình.
Hạ lệnh cho con vong linh nữ tu, con vong linh lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, dùng một giọng ngọt ngào nói kèm theo nụ cười như ma quỷ " Chào mọi người, rất vui được làm quen, lần đầu được gặp mặt chẳng có gì hơn là xin tí huyết làm quà, hì hì, còn bây giờ thì giao tất cả bảo vật đây, không chừa một món, nếu giấm giấu diếm thì... hì..hì...sẽ không vui đâu " con vong linh vừa nói thì Xuân Đức cũng điều khiển cho mấy sợi xích hấp huyết nhanh lên kinh hồn, có mấy người tu vi thấp trực tiếp thành da bọc thây.
Để thêm phần hoàn hảo, Xuân Đức móc ra 2 bộ thánh khí cấp cao nói lớn:
" Đây là thánh khí của ta và muội muội, làm ơn tha cho bọn ta đi "
Mọi người thấy Xuân Đức mới vậy đã đầu hàng thì có người khinh bỉ, có người thì coi trong Xuân Đức hơn một phần, ở thế yếu chỉ có thể luồn cuối mà thôi, biết thời thế mới là anh hùng, không còn mạng thì tài vật để làm áo mới cho kẻ khác sao!!! không nhìn thấy mấy bộ thây khô kia sao.
Có người dẫn đầu, rất nhanh mọi người đều giao nộp tất cả, dù sao mạng nhỏ quan trọng hơn nhiều, tuy rất không đành lòng nhưng biết làm sao được cơ chứ.
( T/G Có bạn nào hảo tâm đóng góp cho mình mấy cái " Tên" tên của các you cũng được, chứ mình suy nghĩ đặt tên nhân vật mà mệt. giờ mới thấy muốn có một cái tên đẹp và có ý nghĩa thật khó)
Thanh Trúc bên cạnh cũng gật đầu phụ họa theo, nàng còn nói thêm " hai người chúng ta luôn cùng nhau chưa từng gặp qua các ngươi à "
Kiêu Thiên Phong nhận thấy có điều gì không đúng ở đây, lại làm ra vẻ người lịch sự tên này chắp tay nói " Xin hỏi các hạ là người nào?"
Xuân Đức thấy vậy lập tức quàng vai Thanh Trúc tự mãn nói " Hè, giờ các ngươi mới chịu hỏi, cho các ngươi biết cũng không sao, nói cho các ngươi là đại ca của nàng, tuy không cùng phụ thân nhưng cùng một ông nội, các ngươi muốn kết với nàng làm đạo lữ đầu tiên là qua cửa của ta đã "
Thanh Trúc bên cạnh thì trợn trắng mắt khinh bỉ, cái tên này lại làm đại ca của nàng khi nào à, còn cái gì ai muốn làm đạo lữ của nàng cần qua kiểm duyệt của người này cơ chứ, thật đúng là không biết liêm sỉ, người đâu mà kì quặc.
Mọi người thấy hai người tình cảm thắm thiết vậy thì tin gần như là hai ngươi thật là có quan hệ rất quen thuộc gì đó, Kiều Thiên Phong lại cười vui vẻ làm quen nói " Không ngờ là đại ca của Lăng tiên tử thất lễ, không biết phong danh của huynh đài là?"
" Ta cũng họ Lăng tên Hư Trúc, các ngươi có thể goi là Lăng đại ca như tiểu Trúc này, hoặc gọi thẳng tên cũng được" Xuân Đức chém gió nói.
Lập tức có mấy thằng mê gái gọi đại ca ngọt như đường, còn cái gì là quà gặp mặt, nhưng Xuân Đức không thu món nào, tội gì á, tí nữa mọi thứ đều là của hắn, nhận làm gì cho mất mặt cơ chứ, sau khi chém gió đôi lời thì từ là kẻ thù hận thấu xương bây giờ đã là huynh đệ tốt rồi.
" Thôi chúng ta ra ngoài thôi, trong này cũng không còn cái gì nữa cả, mau chóng ra ngoài gặp tiền bối để bẩm báo kết quả thôi, xem như qua cửa khảo nghiệm " một tên cầm cái quái màu tím, ái ái lên tiếng.
Cũng không còn thù oán gì nên mọi người đều rất vui vẻ khoe khoang những thứ mình chiếm được, tuy đại thế lực số người ít nhất nhưng chỗ bọn họ chiếm được là nhiều nhất, còn các người khác thì chắc chỉ có chút cặn mà thôi. Nghe tên ái ái kia nói mọi người quay đầu nhìn mấy người dẫn đầu xin ý kiến.
Mấy tên dẫn đầu đoàn cũng gật gật đầu, thế là lại từng người một thông qua. Cái hành lang nhỏ hẹp kia ra ngoài, vừa ra ngoài thì một cảnh tượng làm mọi người tí nữa là liệt dương luôn. Hằng hà vô số người bị từng sợi xích xuyên qua thân thể, tuy không chết nhưng máu của bọn họ đang bị rút đi từng ít một, máu chảy theo sợi xích quay về một tấm bia to lớn nhìn kinh dị tới cực điểm.
" Cẩn thận, lùi lại mau " Trong khi đám người này còn ngẩn ngơ thì hàng loạt sợi xích đã phóng tới tốc độ cực kì nhanh, nhanh tới mức không ai kiểm chống trả, Xuân Đức cũng bị xuyên lên, nhưng cái này là hắn giả vờ cho vui thôi. Trong lúc mọi người đang bàng hoàng thì Xuân Đức lén lút tung ra một con vong linh nữ tu. Việc làm của hắn chỉ có Thanh Trúc luôn chú ý hắn nhất cử nhất động là biết được, nàng nhìn hắn với ánh mắt đầy sự tức giận.
Mình là một thiếu nữ xinh đẹp như vậy được bao nhiêu người theo đuỗi,kính ngưỡng mà tên này nỡ dùng một sợi xích xuyên nàng như thịt nướng vậy, thật vô lương tâm hết sức. Xuân Đức nhìn thấy con nhóc vẻ mặt đầy bất thiện thì hắn nỡ một nụ cười xin lỗi, thế mà con nhóc này lại quay mặt đi làm bộ tức giận. Chả thèm quan tâm tới con nhóc hắn chuyên tâm làm chuyện của mình.
Hạ lệnh cho con vong linh nữ tu, con vong linh lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, dùng một giọng ngọt ngào nói kèm theo nụ cười như ma quỷ " Chào mọi người, rất vui được làm quen, lần đầu được gặp mặt chẳng có gì hơn là xin tí huyết làm quà, hì hì, còn bây giờ thì giao tất cả bảo vật đây, không chừa một món, nếu giấm giấu diếm thì... hì..hì...sẽ không vui đâu " con vong linh vừa nói thì Xuân Đức cũng điều khiển cho mấy sợi xích hấp huyết nhanh lên kinh hồn, có mấy người tu vi thấp trực tiếp thành da bọc thây.
Để thêm phần hoàn hảo, Xuân Đức móc ra 2 bộ thánh khí cấp cao nói lớn:
" Đây là thánh khí của ta và muội muội, làm ơn tha cho bọn ta đi "
Mọi người thấy Xuân Đức mới vậy đã đầu hàng thì có người khinh bỉ, có người thì coi trong Xuân Đức hơn một phần, ở thế yếu chỉ có thể luồn cuối mà thôi, biết thời thế mới là anh hùng, không còn mạng thì tài vật để làm áo mới cho kẻ khác sao!!! không nhìn thấy mấy bộ thây khô kia sao.
Có người dẫn đầu, rất nhanh mọi người đều giao nộp tất cả, dù sao mạng nhỏ quan trọng hơn nhiều, tuy rất không đành lòng nhưng biết làm sao được cơ chứ.
( T/G Có bạn nào hảo tâm đóng góp cho mình mấy cái " Tên" tên của các you cũng được, chứ mình suy nghĩ đặt tên nhân vật mà mệt. giờ mới thấy muốn có một cái tên đẹp và có ý nghĩa thật khó)
Danh sách chương