Con bà nó, hai đời giáo chủ

Ma giáo diễn trò giống y như thật, bọn Lưu Đình Lan ngu ngốc không mắc bẫy mới là lạ. Về phần Tống Ứng Xương, Chu Hi Đán, Trần Dữ Giao… bây giờ suy nghĩ lại một chút, rõ ràng chính là Tần Lâm đặc biệt mời đi quạt gió thổi lửa! Huống chi tính tình Thành Quốc Công Chu Ứng Trinh do dự thiếu quyết đoán, dưới ánh hào quang của gia gia y Chu Hi Trung thật sự chính là một tên phế vật không hơn không kém. Bình thời trong triều phàm là kẻ nào chưởng thực quyền, nghe tới tên y đều tỏ vẻ khinh thường, ai có thể nghĩ đến ngàn năm rùa lật ngửa, Chu Ứng Trinh bất ngờ đứng ra đối nghịch với Trương Kình, Lưu Thủ Hữu, còn đánh một côn đúng vào thất thốn.

Trương Kình thở phào một hơi dài, khóe miệng giật giật nặn ra một nụ cười khổ, lần lượt nhìn qua tất cả những người có mặt tại trường: Lưu

Thủ Hữu, Trương Tôn Nghiêu, Hình Thượng Trí, Chử Thái Lai, Trương Xuân

Duệ.

Vốn là còn có Lạc Tư Cung nữa.

Vốn Lạc Tư Cung đã có địch ý với Tần Lâm từ trước, sau Trương Kình lôi kéo y bèn thuận thế liên thủ hợp tác. Bởi vì Tần Lâm đã mở ra tiền lệ cẩm y võ thần cai quản Đông Xưởng, sau khi Trương Kình lật đổ Tần Lâm chắc chắn Vạn Lịch sẽ không để cho y kiêm nhiệm Đốc Chủ Đông Xưởng, để tránh cho xuất hiện Phùng Bảo thứ hai kiêm cả trong ngoài. Lạc Tư Cung được Vạn Lịch tín nhiệm như vậy, rất có khả năng sẽ trở thành một vị cẩm y võ thần chưởng Đông Xưởng kế sau Tần Lâm.

Nhưng bây giờ tình huống đã thay đổi, Lạc Tư Cung xảo quyệt tới mức nào, sau khi đánh hơi được phe Trương Kình bất ổn y lập tức thối lui. Giống như trước khi thuyền chìm, chim vội vàng tung cánh bay đi, hay trước nhi nhà lầu sụp đổ, chuột nhanh chóng thoát thân.

Tình hình như thế càng làm cho Trương Kình thêm tức giận, sắc mặt y tái xanh, oán hận nói:

- Lạc Tư Cung cũng cho rằng nhà ta không có sức đánh trả ư, há đâu có lý như vậy?! Nhà ta là người đã bồng bế vạn tuế gia từ nhỏ tới lớn, nhà ta còn chưởng đại ấn Ty Lễ Giám, y dựa vào cái gì dám coi thường nhà ta?!

Cũng thật là gian xảo, chỉ sợ tương lai thông minh quá sẽ bị thông minh hại!

Bọn Lưu Thủ Hữu, Trương Tôn Nghiêu không dám lên tiếng, trong lòng cũng không oán hận Lạc Tư Cung nhiều lắm, ngược lại mơ hồ có chút hâm mộ y.

Ít nhất y còn có thể rút người ra lui bước, chúng ta muốn lui cũng không được, hoặc là quan hệ đã sớm thân mật không thể tách rời, hoặc là người mà Trương Kình cất nhắc. Tỷ như Trương Tôn Nghiêu là cháu ruột y, thuyền lớn sắp chìm cũng phải chìm theo vào lòng biển, quyết không có khả năng thay đổi chỗ dựa khác.

Thời gian trước Tần Lâm mới được phong Bá tước, lại được Vĩnh Ninh Công chúa, có lẽ là vì mỹ nhân ân trọng nên tựa hồ hắn tiêu ma ý chí chiến đấu, hơn nữa còn xa cách với Trịnh Trinh, dường như trở nên bó tay bó chân. Ngược lại Trương Kình xuất kích toàn diện, bên trong mượn Trịnh

Trinh mê hoặc Vạn Lịch, độc chưởng Ty Lễ giám thay mặt Hoàng đế phê hồng, bài trừ dị kỷ, cất nhắc thân tín, trong lúc nhất thời yêm đảng hiển hách vô cùng, hùng mạnh chẳng khác nào Vạn quý phi và quyền yêm

Uông Trực liên thủ loạn chính năm xưa.

Nhưng trong lòng Trương Kình vô cùng thanh tĩnh, Trịnh Trinh và y bất quá lợi dụng lẫn nhau mà thôi, hơn nữa khi y cố gắng lợi dụng Trương

Kình lật đổ Tần Lâm, giữa hai bên đã nảy sinh mâu thuẫn rất lớn, thậm chí có thể nói là địch ý: Trịnh Trinh muốn Trương Kình trợ giúp nàng hoàn thành nghiệp lớn đoạt ngôi Thái tử, để Trương Kình và Tần Lâm cạnh tranh giằng co với nhau, chứ không muốn Trương Kình lật đổ Tần Lâm, lại càng không cam lòng bị Trương Kình ép bức.

Mâu thuẫn này còn lớn hơn xa chuyện Tần Lâm xa cách với Trịnh Trinh.

Huống chi ngay từ đầu Trương Kình đã không thật lòng muốn trợ giúp Trịnh Trinh. Trịnh Trinh hết sức thông minh, không để cho cát lọt vào mắt, rất có bản lãnh tranh đấu chốn cung đình. Nếu như nàng đánh bại Vương

Hoàng hậu từ đó được đứng hàng chính cung, con trai lại leo lên vị Thái tử, tương lai Tử Cấm thành há có thể để cho Trương Kình y muốn làm gì thì làm.

Ngược lại Vương Cung Phi hiền lành gần như hèn yếu, thành thật gần như ngu dốt, vừa nhìn đã biết là loại nữ tử yếu ớt rất dễ dàng đùa bỡn trong lòng bàn tay. Trương Kình ủng hộ con trai nàng Chu Thường Lạc, tương lai tiến ắt quyền khuynh triều dã, lui cũng có thể bảo vệ mấy chục năm vinh hoa phú quý.

Chướng ngại duy nhất chính là bản thân Vạn Lịch, Trương Kình đi theo bên người vị bệ hạ này hơn hai mươi năm, biết rõ y là thật lòng thích Trịnh Trinh, cũng thích cả Hoàng thứ tử Chu Thường Tuân, muốn ủng lập Chu

Thường Lạc không phải là chuyện dễ dàng gì. Làm như vậy nhất định sẽ chọc giận Vạn Lịch, thậm chí đưa tới cơn giận lôi đình của Hoàng đế.

Thật may là có đột phá khẩu mới, mặc dù âm mưu lợi dụng Vĩnh Ninh ra cung để hãm hại Tần Lâm thất bại, nhưng Chử Thái Lai lại lấy được đầu mối có giá trị: giữa Tần Lâm và Bạch Liên giáo chủ có quan hệ thân mật.

Trương Kình lập tức nghĩ đến chuyện hạ thủ từ chỗ này, có rất nhiều chuyện có thể làm được. Tần Lâm nhiều lần phá được đại án yếu án Bạch

Liên giáo, có phải chỉ là giả mù sa mưa cho người khác xem?! Hoặc có thể nói hắn là giáo đồ Bạch Liên giáo nằm vùng trong triều!

Nhưng nếu mang những chuyện này ra tố Tần Lâm, e rằng tố ba ngày ba đêm cũng chưa xong. Hơn nữa Tần Lâm từng có công ngăn voi cứu giá, nhiều năm qua đánh Nam dẹp Bắc lập được rất nhiều công lao hãn mã, đã phong đến

Bá tước, nếu nói hắn là Ma giáo nằm vùng sợ rằng rất khó thủ tín với người.

Lợi dụng lực Vương Hoàng hậu là một con đường tắt.

Vương Hoàng hậu thất sủng là vì vụ án Tôn Hoài Nhân thật giả, mà tên Tôn Hoài Nhân giả kia chính là Bạch Liên giáo phái đến nằm vùng trong cung. Tần Lâm phá được án này đã làm nàng mất đi lòng tin của Vạn Lịch, từ đó gần như bị giáng vào lãnh cung.

Chỉ cần Trương Kình có thể bắt được Bạch Liên giáo chủ, chuyện còn lại cũng không cần y phí tâm, tự nhiên Vương Hoàng hậu sẽ cố gắng hết sức mình, vừa vì lật lại vụ án năm xưa, nói Tần Lâm là Ma giáo nằm vùng, vừa đem hết toàn lực kéo sang Trịnh Trinh, diệt trừ kình địch đang dòm ngó ngôi Hoàng hậu của nàng.

Mặc dù Vạn Lịch rất sủng ái Trịnh Trinh, nhưng nếu như tin tức truyền ra bên ngoài cung, gian phi thông qua Tần Lâm có quan hệ bất chính với Ma giáo, đám thanh lưu văn thần vốn vô cùng oán hận nàng bởi vì nỗ lực phế trưởng lập ấu chắc chắn sẽ không bỏ qua cho nàng. Vốn Lý Thái hậu Từ

Ninh cung bất mãn với Trịnh Trinh, chỉ có điều còn ngại con trai mình, đến lúc đó nàng quyết không dung cho một nữ tử có hiềm nghi là giáo đồ

Ma giáo ở bên cạnh con trai mình.

Lật đổ Trịnh Trinh, ủng lập Hoàng trưởng tử Chu Thường Lạc, lấy lòng

Vương Hoàng hậu, khống chế Vương Cung Phi, Trương Kình vừa có đại nghĩa danh phận, lại ở trong cung lấy tay che trời, còn trấn an văn thần ngoại triều. Đúng vậy, thời gian trước nhà ta có hơi ép người quá đáng, nhưng nhà ta đứng vững vàng trong chuyện tranh quốc bản, các ngươi cũng nên nể mặt một chút. Hơn nữa Thái tử là chúng ta ủng lập, nghĩ đến chuyện mấy chục năm sau, ai mà không cố kỵ đôi chút?!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện