Từ sau khi Mạc Tiệp bị hắn ăn qua vú còn nghĩ đến hắn tự an ủi cả đêm, ngày hôm sau gặp lại hắn luôn cảm giác có chút quái lạ —— trước kia cô đều để ý đến hắn như một đứa nhỏ, tuy rằng hắn cũng sắp học đại học, nhưng suy cho cùng hắn chỉ có mười sáu tuổi, không phải cùng một thế hệ với cô……

Cho đến ngày hôm qua, cách gần như vậy cô mới phát hiện, nhìn ra hắn vai rộng, chân dài, thân cao 1 mét 8 trở lên còn làn da mịn giống như sứ vậy, ngũ quan tinh xảo có thể so với nam idol, mà trước lúc này cô thật sự không có nhìn kỹ dáng dấp của hắn trông như thế nào, rốt cuộc nhìn hắn đã nhớ lại cuộc hôn nhân hỏng bét của mình.

Cô hoài nghi mình có phải độc thân từ trong bụng mẹ quá lâu lại mỗi ngày áp lực lớn đến sứt đầu mẻ trán thế cho nên đối với người khác phái đói khát đến phát rồ, lại có thể hoa si đối với một đứa nhỏ mười sáu tuổi, còn nghĩ đến con riêng của mình tự an ủi —— trời ạ đều nghĩ lung tung cái gì, rốt cuộc đầu óc cô xảy ra vấn đề gì? “Con đã làm xong bữa sáng.”

Bùi Ngọc đang ở thời kỳ vỡ giọng, giọng nói có chút trầm khàn, Mạc Tiệp nghe lại cảm thấy…… Có chút gợi cảm?

“Mẹ?”

Một tiếng xưng hô như là một chậu nước lạnh giội xuống, Mạc Tiệp không nhịn được tự suy ngẫm ở trong lòng: Mười sáu tuổi là độ tuổi trong sáng biết bao, đặc biệt là đối với học sinh xuất sắc như Bùi Ngọc, khả năng hắn ngay cả tay con gái cũng chưa nắm qua, mà cô là mẹ kế của hắn, người giám hộ của hắn, lại không khống chế được mình dùng những thứ trong thế giới của người trưởng thành với ý đồ đến dâm hắn… Nghĩ đến điều này, cảm giác tội ác trong nội tâm cô giống như nướng bánh mì căng phồng lên.

“Con dậy sớm vậy……” Mạc Tiệp bưng ly nước đá uống với ý đồ bình tĩnh lại, đồng thời tìm lời nói để che dấu lung túng của mình.

“Vâng, con mỗi ngày đều dậy sớm chạy bộ buổi sáng.” Bùi Ngọc đặt khay đựng trứng chiên ở trước mặt cô, nhàn nhạt nói.

Thật là thói quen làm việc và nghỉ ngơi tốt đẹp, chẳng trách làn da so với nữ sinh còn đẹp hơn, khả năng dáng người cũng…… Nghĩ đến đây cô không nhịn được ở trong lòng âm thầm cho mình một bạt tai, để cho cô có thể thanh tỉnh một chút.

“Phải không…… Mẹ mỗi ngày đều thức dậy quá muộn, hoàn toàn không chú ý tới.” Mạc Tiệp xoa xoa mái tóc dài của cô cười nói, sau đó cắn một miếng trứng chiên —— tại sao lại ăn ngon như vậy? Cô đột nhiên cảm thấy trái tim mình lại bắt đầu đập thình thịch —— rốt cuộc tại sao ăn trứng chiên cũng sẽ cảm thấy động tâm? Chẳng lẽ cũng bởi vì hắn là người đàn ông đầu tiên từng ăn núm vú của cô sao?! Đây là cái nguyên nhân quái quỷ gì……

Bùi Ngọc cũng lưu ý tới cô mất tự nhiên, nghĩ thầm vẫn là phải phát triển theo trình tự, mới có thể nước chảy thành sông —— nền tảng chín tầng bắt đầu với đắp đất, cây được ôm ấp sinh ra cuối cùng.



“Mẹ, nếu như con chuẩn bị học PhD lý luận vật lý sau này, kỳ nghỉ hè này phải sử dụng như thế nào cho tốt?” Bùi Ngọc đứng đắn hỏi, “Trước mắt phương diện vật lí con học xong bốn cơ học chính rồi, phương diện toán học và phân tích toán học của Tạ Huệ Dân cũng đã hoàn tất … Cái khác cũng không có gì…”

(*) PhD: Bằng tiến sĩ.

Tạ Huệ Dân: Giáo sư cao cấp và giám sát viên tiến sĩ của Khoa Toán học, Đại học Tô Châu, TQ.

“Ừ?” Mạc Tiệp cắn trứng chiên hoàn hồn, nhai hai miếng nuốt vào mới nói, “Nghỉ ngơi một chút rồi thi GRE? Con quá lo lắng, không cần thiết, nên hưởng thụ kỳ nghỉ thật tốt.”

(*) GRE: The Graduate Record Examination (GRE) là bài kiểm tra tiêu chuẩn được sử dụng trong việc xét điều kiện nhập học sau đại học (Master hoặc PhD) ở các chuyên ngành khoa học tự nhiên và khoa học xã hội (trừ Y, Dược, Luật) tại Mỹ.

“Vậy…… Con sẽ học nấu ăn tốt một chút? Mẹ thích ăn cái gì?” Bùi Ngọc tiếp tục dời đi lực chú ý của cô, cố gắng hết sức duy trì đối thoại như hằng ngày.

Mạc Tiệp lúc này mới ý thức được không biết bắt đầu từ khi nào Bùi Ngọc đã bắt đầu tự mình xuống bếp…… Chẳng lẽ là cơm cô nấu quá khó ăn? Nhưng hắn hỏi như vậy, đột nhiên lại cảm thấy rất dịu dàng —— từ từ, cô rốt cuộc làm sao vậy a……

“Kỳ thật con làm món gì mẹ cũng rất thích ăn……” sau khi nói xong Mạc Tiệp lại cảm thấy bầu không khí có chút quỷ dị, tuy rằng những lời này là sự thật, nhưng giống như nói ra không giải thích được cũng có chút ái muội.

Bùi Ngọc ngước mắt như có điều suy nghĩ nhìn cô —— hắn đã tận lực thảo luận đề tài nghiêm túc, nhưng rốt cuộc tại sao cô đột nhiên lại đỏ mặt thành như vậy?

“À mẹ không có ý đó, ý mẹ là, con còn nhỏ tuổi không cần vất vả đặc biệt học nấu cơm gì đó… Mẹ không kén ăn.” Mạc Tiệp giống như lạy ông tôi ở bụi này giải thích, “Hơn nữa nếu con không chê mẹ nấu cơm khó ăn thì nói……”

“Bởi vì con ở chỗ này ăn ở miễn phí, cho nên muốn làm một ít việc trong khả năng cho phép.” Trong lòng Bùi Ngọc hiểu rõ cô đang suy nghĩ cái gì, cố ý nói như thế.

“A…… Con không cần để ý những việc này như vậy, thật ra thì cũng không tốn bao nhiêu tiền, cũng…… Không cần.” Mạc Tiệp nói năng lộn xộn giải thích, trong lòng mất mát đến cực điểm —— thì ra hắn chỉ bởi vì nguyên nhân này sao? Rốt cuộc cô suy nghĩ bậy bạ ngu ngốc cái gì a……
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện