"Mẹ..."

Mạc Tiệp mơ màng bị giọng nói trong trẻo du dương và hơn khàn của thiếu niên gọi tỉnh.

"Mẹ, mẹ không sao chứ?" Bùi Ngọc lấy tay sờ trán cô.

"... Hả?" Mạc Tiệp mở mắt ra.

Lọt vào tầm mắt cô đầu tiên là gương mặt tuấn tú ưa nhìn của Bùi Ngọc, răng trắng mắt sáng như sao, vẻ mặt có mấy phần lo lắng.

"Mẹ, giữa trưa rồi, tôi gọi thế nào mẹ cũng không trả lời cho nên vào phòng xem thử mới phát hiện ra mẹ còn chưa tỉnh. Có phải mẹ bị bệnh rồi hay không?" Bùi Ngọc mở cánh tay mảnh khảnh của cô ra, kẹp nhiệt kế vào dưới nách cô, anh để ý thấy lông nách của cô còn chưa cạo sạch hoàn toàn, vẫn có một chút lông tơ, không biết sao anh cảm thấy có phần gợi cảm.

Mạc Tiệp mơ màng tỉnh dậy, lúc này mới chợt nhận ra tối hôm qua tự an ủi xong vì quá mệt mỏi nên ngủ luôn, bởi vậy trên người không có một mảnh vải cũng không đắp chăn, cứ trần truồng nằm như vậy, trong tiểu huyệt còn có dâm thủy chảy ra khi cô tự an ủi và tinh dịch tối qua anh lưu lại.

Cô... cô lại bị con riêng nhìn thấy tiểu huyệt ướt nhẹp vừa đỏ vừa sưng sau một đêm tự an ủi! Máu dồn lên mặt Mạc Tiệp, mặt cô đỏ bừng. Bỗng nhiên đứng dậy khiến nhiệt kế rơi ra mất, vừa khéo rơi giữa hai chân.

"Ấy, mẹ, mẹ đừng di chuyển." Bùi Ngọc tìm nhiệt kế ở giữa hai chân cô, cố ý dùng mặt cọ qua mép tiểu huyệt, làm như không có chuyện gì xảy ra mà lấy tay lau dâm thủy dính trên mặt, lại nhét nhiệt kế vào dưới nách cô.

Thân thể Mạc Tiệp cứng ngắc, cử động không được mà bất động cũng không xong.



"Mẹ, tôi đã giặt khô quần lót rồi." Bùi Ngọc lấy chiếc quần lót hôm qua ra mặc cho cô, nhân cơ hội như có như không sờ hai chân cô, bắp chân trắng nõn, bắp đùi thon dài, cặp chân nhẵn nhụi và cái mông mượt mà.

Mạc Tiệp chỉ cảm thấy một hồi ngứa ngáy từ trên truyền xuống dưới rồi chạy loạn tới giữa hai chân, giữa lúc đầu óc trống rỗng, núm vú chợt truyền tới một cơn tê dại, vậy mà Bùi Ngọc lại ngậm lấy núm vú của cô, hết ăn bên phải lại ăn sang bên trái.

"Tiểu Ngọc..." Mạc Tiệp nhịn không được rên rỉ ra tiếng, quần lót vừa mới mặc xong lại ướt.

"Hả?" Bùi Ngọc nhả núm vú bị anh hút cứng lên ra, lấy nhiệt kế ra, giữa hàng lông mày thanh tú sạch sẽ nhăn lại, "Nhiệt độ hơi sai rồi."

"Hình như mẹ nằm điều hòa quá lâu rồi, quả thật có hơi khó chịu." Mạc Tiệp xoa huyệt thái dương nói.

"Ôi, mẹ, vì vừa rồi tôi vội vàng ra ngoài mua nhiệt kế nên mua sai rồi, cái này không phải đo dưới nách mà là đo ở cúc huyệt, trên đó viết chuyên dụng cho cúc huyệt." Bùi Ngọc ra vẻ rất ảo não.

"Hả?" Mạc Tiệp sửng sốt, "Vậy khác ở chỗ nào sao?"

"Tôi không rõ lắm, về lý thuyết nhiệt kế này hẳn là đo được cả dưới nách và cúc huyệt mới đúng. Được rồi, hay là tôi đi mua cái khác nhé?" Bùi Ngọc nhìn ra ngoài cửa sổ, mây đen dày đặc, mưa đang rơi, "Thời tiết hôm nay không tốt, mẹ tạm dùng cái này đo nhiệt độ cúc huyệt nhé."

"Chuyện này..." Mạc Tiệp lúng túng do dự, nhưng nghĩ tới bị anh cắm vào cả cúc huyệt, trong lòng vừa thầm hưng phấn vừa hơi thẹn thùng.

"Mẹ, bị ốm thì phải ngoan ngoãn khám."

Bùi Ngọc nói xong liền lật người cô lại, kéo quần lót xuống, ôm lấy cái mông trắng nõn giống như đào trơn, dùng dâm thủy chảy ra từ tiểu huyệt phía trước bôi trơn phần đầu nhiệt kế rồi tách cúc huyệt đóng chặt của cô ra, từ từ nhẹ nhàng cắm nhiệt kế vào. Anh cố ý mua nhiệt kế màu hồng nhạt, kẹp ở giữa cặp mông no đủ mềm mại vô cùng đẹp mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện