Lan Như Tuyết xua tay. Không để Diệp Âm Trúc tiếp tục nói.

- Việc giữa ta cùng Diệp Ly là chuyện của người lớn chúng ta, ngươi không nên hỏi. Âm Trúc, ta tới là muốn nói cho ngươi. Tạm thời Đông Long bát tông sẽ không có hành động, Hết thảy đều chờ Cúc Tông và Mai Tông lưỡng tông cao thủ cùng tông chủ đến đây hội hợp, sau đó sẽ quyết định một lần nữa. Hài tử, ngươi không nên cố chấp. Chẳng lẽ ngươi muốn nhìn Cầm Thành sanh linh đồ thán sao? Diệp Âm Trúc trong mắt quang mang chợt lóe. Hỏi lại:

- Cầm Thành này vốn là địa phương của ta. Tại sao Đông Long bát tông tộc nhân của ta lại mang đến cho nơi này sanh linh đồ thán đây?

Lan Như Tuyết sửng sốt một chút, nàng bị Diệp Âm Trúc hỏi đến á khẩu vô ngôn, nàng tự nhiên sẽ không giống Cúc tông lão nhị Vị Thính Phong như vậy giảo biện. Thở dài một tiếng. Nói:

- Mười lăm ngày, tối đa mười lăm ngày Mai tông cùng Cúc tông sẽ tới, ngươi phải có môt kế hoạch hoàn hảo nhất.Nếu thực sự bắt đầu động thủ, nãi nãi cũng chỉ có thể bảo trụ người một nhà chúng ta mà thôi.

"Mười lăm ngày sao? Xem ra, ta cũng phải là chút gì đó chuẩn bị".

- Nãi nãi, ngài không cần lo lắng. Nếu Đông Long bát tông nhất định hạ thủ đối với Cầm Thành,trong khi chúng ta đàm phán, ngày đó ta sẽ ước thúc thuộc hạ tận lực không cùng bát tông xung đột.

Diệp Âm Trúc cũng âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Có mười lăm ngày thời gian chuẩn bị,hắn cũng có thể có càng nhiều kế hoạch. Trong lòng Diệp Âm Trúc lúc này đã có tính toán, muốn để cho song phương bảo trì hòa bình trước tiên về mặt thực lực Cầm Thành nhất định phải chiếm thượng phong mới được. Lực lượng của Cầm Thành thì chính mình có thể khống chế được, chỉ cần thực lực chiếm cứ thượng phong, tộc nhân trong Đông Long bát tông sau hết cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên sẽ không mạnh mẽ khai chiến rồi.

Thực lực, thực lực, hai chữ này không ngừng xoay quanh trong đầu Diệp Âm Trúc.

Đông long bát tông quả thật rất cường đại, tử cấp cao thủ gần 30 người, "Tự kỷ thị nhân。Bất thị thần" (chính mình là ngưòi chứ không phải thần), đối mặt với nhiều tử cấp cao thủ như vậy, tuyệt không hề dễ dàng đối phó. Tứ đại ngoại tộc trong Cầm Thành,ngoại trừ Địa Tinh bộ lạc còn tam đại ngoại tộc đều có lực chiến đấu rất mạnh. 100 Bỉ Mông cự thú tự nhiên không cần phải nói. Có lực lượng của bọn họ thêm vào tuyệt đối có thể cùng 20 tử cấp cao thủ so sánh, dù sao trong đó còn có ba vị hoàng kim Bỉ Mông cùng có chiến đấu lực của 2 đầu Băng Cực Ma Viên cửu cấp ma thú này. Hơn nữa Tử, An Nhã, Ải Nhân tộc trưởng Lỗ Đặc Tư cùng chính mình, phương diện so sánh về số lượng cường giả thì Cầm Thành tịnh không thua kém, mà phương diện chiến sĩ, Cầm Thành thua kém hơn nhiều. Tinh Linh tộc, Ải Nhân tộc hơn nữa Nhân loại chiến sĩ trong Cầm Thành tổng số hoàn toàn không được một vạn, chiến đấu lực mặc dù cũng tốt, nhưng cùng lực lượng đã tích súc mấy ngàn năm trong Đông Long bát tông đem ra so sánh thì chính là thua kém toàn diện. Tứ tông vũ kỹ trong Đông Long bát tông kỹ xảo thậm chí có thể khiến cho một gã vũ kỹ cao thủ có thể đối kháng cùng với một cao thủ mạnh hơn mình hai giai, 5000 tên lục cấp Đông Long bát tông cao thủ tuyệt không phải lực lượng có thể đối kháng.

Binh sĩ thực lực không đủ, dùng cái gì để bù vào? Đầu tiên. Diệp Âm Trúc nghĩ đến chính là thần khí, bằng vào thần khí Khô Mộc Long Ngâm cầm của chính mình. Có thể gây tác dụng chấn nhiếp nhất định, nga, được rồi, chính mình còn có một siêu cấp cường giả trợ giúp chính là Ải Nhân tộc thủ hộ giả- Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh, Minh bản thân chính là thập cấp ma thú! Hơn nữa trong tay còn có lôi thần chùy.

Đủ rồi, lực lượng cơ bản cũng đủ, như vậy xét cho cùng Cầm Thành thực lực hiện hữu thậm chí có thể cùng Đông Long bát tông ngang nhau, bây giờ việc mình cần làm chính là tận lực để cho Cầm Thành trở nên cường đại hơn.

Sau khi cần thận tính toán. Diệp Âm Trúc chánh thức thở phào nhẹ nhỏm. Lực lượng hiện tại cũng đủ để giằng co uy hiếp đối với Đông Long bát tông, khả năng chiến tranh xảy ra bên trong Cầm Thành là không có khả năng phát sinh, chỉ là, chính bản thân mình trong mắt của những người đứng đầu Đông Long bát tông sợ rằng sẽ bị coi thành phản đồ. An Nhã tỷ tỷ nói đúng, trừ phi có một ngày Đông Long bát tông có thể như Cầm Thành các tộc bây giờ có thể chấp nhận nghe lời khuyên của mình mới có thể chánh thức đem mâu thuẫn này hóa giải. Mười năm, Pháp Lam phong bế mười năm, hy vọng trong mười năm chính mình có thể đem chuyện này hoàn toàn giải quyết, nếu sau mười năm, Cầm Thành lực lượng còn không thể đối kháng cùng Pháp Lam, vậy thì chính mình cũng chỉ còn biện pháp đái lĩnh Cầm Thành tất cả triệt ly khỏi nơi này.

15 ngày. Còn có 15 ngày thời gian, trong 15 ngày thời gian này, chính mình phải làm một chút gì đó mới được.

Nghĩ vậy, Diệp Âm Trúc trở lại phủ đệ của mình. Trước tiên phải đem phụ mẫu cùng hai vị gia gia an bài ổn thoả đã, sau đó lập tức bắt đầu hành động.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa. Đảo mắt đã hơn mười ngày.

Màn đêm buông xuống. Tại trên đỉnh núi cao ngập trong mây, Diệp Âm Trúc khoanh chân ngồi ở đây. Chăm chú nghe Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn giảng dạy sự ảo diệu của vong linh ma pháp.

Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn nói:

- Hãy đi đi. Ngươi có thể có một thập cấp ma thú làm đồng bọn, đây là điều ngay Pháp Lam thất tháp chủ đều không có, ngay cả ta cũng rất tò mò. Tử Tinh Bỉ Mông trong truyền thuyết chánh thức thực lực đến tột cùng cường đại đến mức nào đây.

Vừa nói, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn hóa thành một làn hắc yên dung nhập vào trong Long Hồn giới của Diệp Âm Trúc.

Hít một hơi sâu. Điều chỉnh đều đặn đấu khí cùng ma pháp lực trong cơ thể. Thân hình Diệp Âm Trúc nhẹ nhàng đứng lên,thông qua Tử dùng linh hồn chỉ dẫn hướng đến ngọn núi của Ải Nhân tộc.

Mười ngày gần đây, mặc dù những người trong Đông Long bát tông đến khiến cho Ải Nhân tộc cùng Địa Tinh bộ lạc có chút tâm tình bất an. Nhưng trải qua sự trấn an của Diệp Âm Trúc Ải Nhân tộc đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại. Việc khác không nói, chỉ là Diệp Âm Trúc cho bọn hắn mấy cự long thi thể đã khiến những chú tạo cuồng nhân này hoàn toàn nghe lời. Nhất là bích ngọc ma long vô cùng trân quý, càng khiến cho Ải nhân tộc bốn vị trưởng lão cực kỳ vui sướng; đủ để so sánh với lần trước khi bọn họ nhìn thấy khắc kim.

Cũng như Ải nhân tộc Địa Tinh bộ lạc lúc này cũng đã bình tĩnh trở lại, dù sao bọn họ thiết kế cái gì cũng chỉ có Ải Nhân tộc mới có thể chế tạo đến thập toàn thập mỹ được. Mà Ải Nhân tộc hoan hỉ nhất cũng mỹ tửu được chế tạo khéo léo của Địa Tinh bộ lạc.

Tốc độ của tử cấp cường giả triển khai trong sơn lâm có thể sánh với phong trì điện xế, lôi lệ phong hành. Mấy ngày này Diệp Âm Trúc cẩn thận tự hỏi tại sao tốc độ của Hắc Phượng Hoàng dưới tình huống đồng cấp bậc so với chính mình lại nhanh hơn rất nhiều. Với phán đoán của chính mình cùng với sau khi được nghe chỉ dẫn của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn, Diệp Âm Trúc phát hiện Hắc Phượng Hoàng tốc độ sở dĩ nhanh như vậy cũng không phải bởi vì đấu khí của nàng mạnh hơn so với mình. Trọng yếu là Hắc Phượng Hoàng tại ứng dụng đấu khí thì tựa hồ là có một loại quy luật đặc thù, đem quy luật kết hợp cùng đại tự nhiên lợi dụng phong nguyên tố trong không khí cùng một ít nhân tố khác thúc đẩy tốc độ tại trong nháy mắt tăng lên. Còn có chính là nàng đối với phương pháp ứng dụng đấu khí rõ ràng có tính đặc thù. Vậy gần như tốc độ trong khoảng cách ngắn nháy mắt tăng mạnh tựa hồ như thuấn di đây chính là tính bạo phát trong đấu khí.

Sau khi phát hiện được điều này. Diệp Âm Trúc cũng cố gắng thử nghiệm, cố gắng nghiên cứu ra một phương pháp tương tự để dùng cho chính mình. Mười ngày thời gian không thể nghi ngờ là quá ngắn, ít nhất bây giờ hắn còn không có tìm được cái đầu mối gì.

Dưới ánh quang huy của Tinh Nguyệt chiếu rọi, Diệp Âm Trúc với tốc độ nhanh nhất đã đi tới trên sơn phong nơi Ải Nhân tộc cư trú.Với tốc độ của hắn thì Ải nhân bình thường căn bản ngay cả nhìn đều nhìn không thấy. Chờ hắn tới trước huyệt động ải nhân tộc cư trú bên trong thì Tử đã ở chỗ này chờ hắn rồi.

- "…….". Vong linh ma pháp. Là thông qua linh hồn để khống chế thân thể của đối phương nhưng tuyệt không phải nô dịch. Tối cao đẳng trong vong linh ma pháp, kỳ thật hiệu quả chỉ có một đó chính là có tác dụng giống như cây phượng hoàng vĩ linh trong không gian giới chỉ của ngươi. Đó là sự phục hoạt, ta đã từng nói với ngươi Vong linh ma pháp sở dĩ được nghiên cứu đến kỳ thật là bởi vì những ma pháp sư đã mất đi thân nhân hy vọng thông qua loại đặc thù ma pháp này cùng thân nhân địa linh hồn một lần nữa liên lạc, thậm chí vì thành quả nỗ lực phục hoạt thân nhân mà cố gắng. Cho nên, chánh thức vong linh ma pháp tuyệt không phải một tồn tại tà ác. Tốt lắm, ngươi có thể dựa theo ta dạy ngươi mà tiến hành tu luyện. Tinh thần khống chế lực trong ngươi còn xa mới đủ, chỉ có tinh thần khống chế đạt tới trình độ nhất định mới có thể cùng vong linh câu thông.

Diệp Âm Trúc gật gật đầu, hỏi:

- Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lão sư, nếu ta nói phải sử dụng vong linh ma pháp. Có thể không cần thiết tu luyện ám ma hệ ma pháp?

Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn do dự một chút, nói:

- Vốn là nên tu luyện. Dù sao cùng linh hồn câu thông thì phải trong bóng đêm tiến hành, nhưng tình huống của ngươi thực sự quá đặc thù. Ta không hy vọng ngươi đi vào con đường cũ. Ngược lại còn ước thúc ngươi phát triển, ảnh hưởng cầm ma pháp trong ngươi. Ta mấy ngày này đang cố gắng suy nghĩ xem có biện pháp gì có thể không ảnh hưởng đến sự phát triển cầm ma pháp của ngươi dưới tình huống sử dụng vong linh ma pháp, để cho cả hai cùng nhau dung hợp. Hiện tại ta đã có chút đầu mối nhưng còn chưa hoàn chỉnh, ngươi nhanh chóng tu luyện tinh thần khống chế đi, tinh thần khống chế lực càng mạnh đối với ngươi tương lai sử dụng vong linh ma pháp cũng là càng có lợi. Đối với cầm ma pháp của ngươi cũng có được tác dụng trợ giúp thật lớn.

Từ mười ngày nay. Ban ngày Diệp Âm Trúc đều bận rộn đi lại giữa Cầm Thành cùng Bố Luân Nạp sơn mạch, Đông Long bát tông tại Cầm Thành đã hoàn toàn an bài xong. Dưới sự phân phó của Diệp Âm Trúc, Cầm Thành đã nổi lên gánh nặng sanh hoạt tất nhu phẩm. Chuyện đem Đông Long bát tông một vạn người này an bài tại tân Cầm Thành đã xong nhưng vận chuyển cho bọn hắn thức ăn nước uống đều là dân bổn xứ của Cầm Thành. Cầm Thành tứ đại dị tộc dưới mệnh lệnh của Diệp Âm Trúc đều tập trung tại sơn mạch phụ cận của Cầm Thành âm thầm hành động.

Khi màn đêm buông xuống. Diệp Âm Trúc lại bắt đầu cùng Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn học tập ma pháp, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn không hổ là tiền nhiệm ám tháp tháp chủ người đã tiếp cận với thần cấp lực lượng, hắn đối ma pháp có rất nhiều giải thích đều là Diệp Âm Trúc văn sở vị văn (chưa nghe bao giờ -ND). Năng lực tiếp thu của Diệp Âm Trúc cũng khiến cho Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn cực kỳ hài lòng.

Mười ngày thời gian, Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn ngay cả quán thâu tri thức cho Diệp Âm Trúc đều không đủ. Hắn chỉ có thể để cho Diệp Âm Trúc tại ma pháp kinh nghiệm gia tăng một ít mà thôi.

Dưới sự giảng giải của Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn Diệp Âm Trúc đã tiến vào một cái lĩnh vực ma pháp hoàn toàn mới mẻ, không hề hạn chế cầm ma pháp của chính mình mà là các hệ ma pháp trong cả đại lục đều có một cái hiểu biết rang. Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn chính là am hiểu ma pháp khống chế, siêu cường khống chế này không thể tưởng tượng nổi. Đây chính là phương hướng hiện tại Diệp Âm Trúc chủ yếu học tập.

- Âm Trúc, ngươi ở địa phương nào? Mau tới!

Đang trong khi Diệp Âm Trúc cố gắng tu luyện linh hồn khống chế. Trong linh hồn đột nhiên truyền đến lời của Tử.

- Phỉ Nhĩ Kiệt Khắc Tốn lão sư. Tử gọi ta. Ta phải đi xem, hắn hình như có việc gấp tìm ta.

Diệp Âm Trúc hướng về phía lão sư phía trước nói.

- Âm Trúc, mau đi cùng ta.

Giọng nói của Tử có chút khẩn trương.Trong mắt Tử lóe ra sự hưng phấn không thể che dấu.

Diệp Âm Trúc trong lòng mừng rỡ:

- Tử, đã hoàn thành sao?

Tử dụng lực gật đầu. Hướng Diệp Âm Trúc ngoắc tay ra hiệu lập tức hướng phía trong huyệt động bước đi.

Diệp Âm Trúc theo sát phía sau người Tử nhịp tim bất giác đập nhanh hơn. Rốt cục đã thành công. Chỉ trong chốc lát hai người trực tiếp đi tới chỗ sâu nhất trong huyệt động.

Chừng một trăm Ải nhân cường tráng nhất thủ hộ bên ngoài. Ngay cả Sơn Lĩnh Cự Nhân Minh cũng hóa làm nhân hình cũng đứng một bên cùng đợi Diệp Âm Trúc đến.

- Minh đại ca, đã lâu không gặp.

Đối mặt với vị thập cấp cường giả chân chánh thứ thần cấp cao thủ này, Diệp Âm Trúc không dám chậm trễ, nhanh chóng cùng Tử đồng thời đi tới.

Minh mỉm cười, thái độ của hắn quả thật rất ôn hoà.

- Đã lâu không gặp Cầm Đế đại nhân, rất cảm tạ ngươi đã cấp cho Ải nhân tộc một địa phương sinh tồn tốt thế này, nếu ta có thể hỗ trợ mọi người cái gì thì cứ nói không nên khách khí.

Mấy ngày nay vị Sơn Lĩnh Cự Nhân ở chỗ này cuộc quả thực rất vui vẻ. Mỹ tửu của Địa Tinh bộ lạc, thực vật đầy đủ cùng với không khí trong lành, đây quả thực là một nơi mà hắn yêu thích. Trọng yếu nhất do hắn là thủ hộ giả của Ải nhân tộc mà ở chỗ này tộc nhân không hề có một chút nguy cơ gì đáng lo ngại, tất cả tâm trí đều đã dồn vào trong niềm say mê chú tạo kinh người của Ải nhân tộc.

Tài liệu trân quý đặc thù cỡ này, ngay cả Minh nhìn cũng không khỏi rung động, càng không cần nói đến những Ải nhân kia nữa rồi. Bây giờ tất cả Ải nhân tộc chú tạo đại sư, mỗi người đều không kìm được sự cuồng nhiệt, bọn họ thậm chí ngay cả việc Đông Long bát tông tới Cầm Thành đều không biết, cũng sẽ không quan tâm đến, đối với bọn họ mà nói, trong mắt chỉ có chú tạo.

Minh và Tử, hai đại cường giả cùng với Diệp Âm Trúc hướng chỗ sâu nhất trong huyệt động đi đến. Nương theo bước tiến của bọn họ, một cổ hoả khí lẫm liệt rát mặt bổ tới.

- Âm Trúc. Mau tới.

An Nhã từ bên trong ngó ra, nhìn thấy ba người Diệp Âm Trúc, bọn họ nhanh chóng đến tiếp đón.

Ba người nhanh chóng gia tăng cước bộ. Ở chỗ sâu nhất trong huyệt động này kỳ thật chính là một tòa dong lô(lò luyện kim-ND), do Ải nhân tộc dưới trợ giúp của Bỉ Mông nhất tộc thật vất vả mới kiến tạo địa huyệt dong lô tốt, địa hoả ở nơi ở cũ của Ải nhân tộc đã được dụng phương pháp đặc thù trong Ải nhân tộc dẫn tới nơi này, lại thông qua đề luyện không ngừng khiến cho địa hỏa này có hiệu quả rất tốt.

Lúc này, tại trung tâm dong lô cự đại,tổng cộng hơn mười Ải nhân đang rất bận rộn, bọn họ trên người đều mặc một bộ khải giáp đặc thù ám lam sắc. Đó là những đặc hữu trang bị của Ải nhân tộc chú tạo đại sư cũng là bí mật bất truyền bên trong Ải nhân tộc, đối với thương tổn do hoả thuộc tính gây ra có 80% năng lực miễn dịch của thủy thần thủ hộ. Chỉ có dưới lớp khải giáp bảo vệ này, bọn họ mới có thể trong nhiệt độ cao hoàn thành chú tạo tối trọng yếu.

Lúc này, Ải nhân tộc tứ đại trưởng lão cũng đều ở trong hơn mười người này. Mọi người đầu đầy mồ hôi, tất cả đều đang tập chung cao độ điêu khắc vật gì đó. Bởi vì nhiệt độ quá cao, bọn họ thường xuyên phải đổi người điêu khắc. Bên cạnh, những Ải nhân khác đang rất nhanh lắp ráp mọi thứ, đem một đám linh kiện toả ra xích kim sắc quang mang kết hợp cùng một chỗ. Ở bên cạnh dong lô, kể cả Diệp Âm Trúc, Tử và Minh Cầm Thành các tộc thủ lĩnh đều đã có mặt tại nơi này. An Nhã, Địa Tinh bộ lạc đại trưởng lão Cổ Lỗ, Ải nhân tộc tộc trường Lỗ Đặc Tư đều chăm chú nhìn những thân ảnh bận rộn trên trung tâm đài dong lô này.

Kích động nhất hẳn phải là Cổ Lỗ trưởng lão của địa tinh bộ lạc. Làm Địa Tinh hắn không có năng lực chiến đấu, bây giờ cũng là do Ải nhân tộc cung cấp thủy thần thủ hộ khải giáp,dù vậy hiện giờ trên đầu cũng đầy mồ hôi, An Nhã bên cạnh không ngừng thi triển ma pháp thủy hệ giảm nhiệt giúp hắn, hắn mới có thể tiếp tục kiên trì đứng tại nơi này, nhưng bất kể như thế, vị Địa Tinh bộ lạc đại trưởng lão này trong mắt lại lộ vẻ quang mang hưng phấn. Nghiên cứu của Địa Tinh bộ lạc nhiều năm nay có thể nói là vô số, nhưng chánh thức được gọi là những thành tựu khoa học bậc nhất được đưa vào chế tạo ứng dụng lại chỉ có vài món như vậy mà thôi. Trước mắt công tác chú tạo cuối cùng này chính là một trong vài món đó.

Diệp Âm Trúc cùng Tử liếc nhau cả hai đều thấy được sự cuồng nhiệt trong mắt đối phương. Bọn họ có thể rõ ràng cảm giác được tại trong dong lô đang tập hợp với nhau thành một vật to lớn hùng vĩ, cho dù đã được bao bọc trong hỏa nhiệt dong lô vẫn tản ra khí tức không giống ma lực bình thường. Quang mang ẩn bên trong không ngừng lóe ra, bọn họ thậm chí có thể thấy trước, đây sẽ là một kiện khuynh thế tác phẩm.

Đồng thời, Diệp Âm Trúc phát hiện tại chỗ sâu nhất trong địa huyệt dong lô cũng đang cắm một thanh tử sắc cự kiếm. Đây chính là Tử Tinh cự kiếm lúc trước Tử tại đại chiến Chiến Tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư bị đoạn liệt.

- Tử, kiếm của ngươi?

Tử mân mê cằm của chính mình nói:

- Ải nhân tộc các vị trưởng lão đã hứa sẽ giúp ta đúc lại Tử Tinh cự kiếm, dựa theo vóc dáng bản thể của ta, chuôi Tử Tinh cự kiếm này thể tích chính là hơi nhỏ một chút nhưng lưỡi kiếm lại lớn khiến cho kiếm có nguy cơ bị gãy vỡ cao hơn, cho nên Ải nhân tộc các vị trưởng lão quyết định dùng một chút phương pháp đặc thù phối hợp cùng một ít tài liệu có tính mềm dẻo tốt giúp ta một lần nữa chú tạo, chỉ là Tử Tinh cự kiếm vốn thật sự quá mức cứng rắn, phải trước tiên ở trong huyệt dong lô này nhuyễn hóa mới được. Sau khi tác phẩm trước mắt này hoàn thành, các trưởng lão sẽ giúp ta chú tạo lại.

- Tử tinh kiếm có thể khôi phục, điều này thật sự là tốt quá. Tử. chúc mừng ngươi, các trưởng lão nếu cần có cái tài liệu gì cứ thoải mái sử dụng.

Tử mỉm cười, nói:

- Chẳng lẽ ta còn đối với ngươi khách khí sao? Những loại như là kim cương tinh, khắc kim, ma ngân, tất cả đều không thể thiếu. Được rồi, ta còn chuẩn bị dùng một chút thần thánh cự long cốt, coi như là để cho linh hồn các tổ tiên từng sử dụng chuôi trọng kiếm này nghỉ ngơi.

Đối với Diệp Âm Trúc mà nói, đồ vật mặc dù trân quý nhưng đều là vật ngoài thân. Ở trong lòng hắn, địa vị của Tử còn cao hơn rất nhiều.

Đúng lúc này, địa hỏa trên dong lô bình thai một chùm hào quang đột nhiên phát ra chói mắt, nương theo quang mang mãnh liệt lóe lên, một vài điểm tử sắc tinh quang cổn đãng phiêu phù, mỗi một điểm tử quang đều được bao bọc xung quanh trong một vòng sáng tròn ngân sắc, mà cả vật thể cũng đồng thời tổ hợp xong.

Đó là một khẩu pháo thật lớn, thân pháo nhìn qua cực kỳ chắc chắn, thân pháo thật lớn phóng thích nhiệt độ nóng rực, ám kim sắc quang văn ở trên thân pháo lưu chuyển. Toàn thể cự pháo thể tích khoảng chừng mười thước vuông, trung tâm là một cái bán viên thể, gắn vào phía dưới của cơ tọa trên, bán viên thể trung tâm còn lại là một cây pháo quản thô, pháo quản cũng không hề dài chỉ có chừng ba thước, nhưng đường kính lại vượt qua một thước, nòng pháo màu đen. Mà lúc này, Ải nhân tộc bốn vị trưởng lão vừa vặn hoàn thành xong chế tạo bộ vị hạch tâm cuối cùng, hoàn mỹ đem một cái linh kiện cuối cùng tổ hợp tại trên thân pháo che dấu đi vị trí hạch tâm.

Đúng vậy, đây là ma đạo pháo, lúc trước Ải nhân tộc tứ đại trưởng lão khi nghe Diệp Âm Trúc quyết định sử dụng tài chất tốt nhất chú tạo đã hướng hắn cam đoan trong bốn tháng hoàn thành ma đạo pháo đầu tiên của Cầm Thành.

Nhiều điểm tử quang như vậy chính là từ hạch tâm của pháo rọi lại. Mà chung quanh hết thảy đều phóng thích quang mang mãnh liệt. Một tia ti quang lưu chuyển, các đường viền ám kim sắc càng lúc càng rõ ràng hơn.

- Lùi!

Ải nhân tộc đệ nhất trưởng lão Lỗ Tây Nặc hét lớn một tiếng. Lỗ Tây Nặc cùng tất cả ải nhân chú tạo sư nhanh chóng lùi lại phía sau, bay nhanh lùi tới bên bờ dong lô.

Lỗ Tây Nặc tựa hồ không có thấy Diệp Âm Trúc xuất hiện, lúc này hắn cùng ba vị Ải nhân tộc trưởng lão khác ánh mắt hoàn toàn đọng lại tại trên ma đạo pháo cự đại nọ.

- Mọi người nghe lệnh ta! Trong khi ta thét lên ba lần đem đấu khí của bọn ngươi từ từ hướng tới phía trong địa huyệt dong lô rót vào, dẫn phát ra địa hỏa tối cường để cho ma đạo pháo tất cả tài chất chính thức dung hợp làm một thể. Đây là một bước chú tạo cuối cùng, không thể có chút khinh thường. Mời các vị toàn lực giúp đỡ. Chuẩn bị đi!

Nghe Lỗ Tây Nặc nói xong, ở đây vẻ mặt mỗi người đều trở nên nghiêm túc lên. Diệp Âm Trúc thân hình chợt lóe, đứng trước người Địa Tinh bộ lạc trưởng lão Cổ Lỗ dùng thân thể chính mình bảo trụ hắn.

Cổ Lỗ kinh ngạc phát hiện, cho dù trước đó có An Nhã bảo vệ cũng cảm thấy nóng rực nhưng từ khi Diệp Âm Trúc đến thì cảm giác đó như đã biến mất, hắn tự nhiên hiểu được đây là hảo ý của Diệp Âm Trúc, trong lòng không nhịn được sinh ra vài phần cảm kích. Cổ Lỗ đồng thời cũng âm thầm kỳ quái Diệp Âm Trúc tại sao có thể làm được, ngay cả tử cấp bát giai cường giả An Nhã đều không thể làm được việc này.

Cổ Lỗ đương nhiên không biết trên người Diệp Âm Trúc có thần nguyên ma pháp bào, ma pháp bào này chính là một kiện đặc thù tồn tại, nguyên tố gì trải qua thần nguyên ma pháp bào chuyển hóa cũng đều biến thành vô nguyên tố. Nơi này hỏa nguyên tố mặc dù mênh mông. Nhưng tại trước mặt thần nguyên ma pháp bào lại không hề tạo thành uy hiếp, điều này cũng là nguyên nhân tại sao Diệp Âm Trúc mặc dù cảm thấy nóng rực nhưng lại không dùng đấu khí bảo vệ chính mình.

" Ba ……" tại Lỗ Tây Nặc có chút khàn cả giọng hô to. Ở đây tất cả cường giả trong nháy mắt phóng xuất đấu khí của chính mình. Một tầng tầng đấu khí mênh mông nhu hòa hướng mặt đất rót vào. Nhất thời, đấu khí xuất hiện ở chỗ này cũng toàn bộ là tử sắc. Diệp Âm Trúc phát hiện, Ải nhân tộc bốn vị trưởng lão tất cả cũng đều là tử cấp sơ giai cường giả, mặc dù trên đấu khí không thể cùng Lỗ Đặc Tư tộc trường so sánh nhưng cũng hoàn toàn biểu hiện ra sự cường đại của Ải nhân tộc.

Khiến cho Diệp Âm Trúc chú ý nhất. Là đấu khí phóng ra của Sơn Lĩnh cự nhân Minh, đó đã không thể dùng đến đấu khí hình dung rồi, bên trong chính là nhũ bạch sắc quang mang bình hòa phiêu nhiên. Tràn ngập tử sắc màu tím xuất hiện một lớp nhũ bạch quang mang nhìn qua như thể hạc lập độc hành. < ý="" nói="" sự="" khác="" biệt=""> Chính là khi nhũ bạch sắc quang vựng của hắn rót vào, khiến cho phía dưới địa hỏa sinh ra phản ứng lớn nhất.

Thanh lam sắc hỏa diễm trở nên càng ngày càng cường liệt, Minh đột nhiên hét lớn một tiếng, toàn thân trong nháy mắt phún xuất quang điểm bạch sắc mênh mông. Dưới năng lượng tác dụng khổng lồ của cảnh giới bạch cấp thanh lam sắc hỏa diễm nhất thời chuyển thành bạch sắc. Bạch sắc hỏa diễm.

Ngoại trừ Diệp Âm Trúc cùng Tử ra, xung quanh mọi người nhất loạt lui về phía sau một bước. Nhiệt độ mãnh liệt đã khiến bọn họ không còn có thể chịu đựng thêm được nữa, Tử trên người cũng đã xuất hiện một tầng tử sắc tinh thể

Khí tức năng lượng khổng lồ không ngừng tăng nhanh. Nhiệt độ xung quanh càng lúc càng tăng cao, Minh không hổ là ma thú thập cấp trưởng thành, đến lúc này hắn mới thể hiện ra thực lực của mình bất luận người nào không thể so bì được. Ba động năng lượng khổng lồ khiến cho hắn một mình hoàn thành việc đề thăng hoả diễm.

Bạch cấp. Đây chính là bạch cấp lực lượng. Đông đảo tử cấp hợp lại cũng không thể so sánh với thứ thần cấp! Nhìn Minh, lại hồi tưởng đến Chiến Tranh cự thú Cách Lạp Tây Tư lúc trước, Diệp Âm Trúc ánh mắt đã trở nên nóng rực. Tử một ngày nào đó cũng sẽ biến thành bạch cấp, thậm chí ngay cả hai tiểu gia hỏa Thiểm Lôi đang ngủ trong cánh tay chính mình cũng có thể tiến hóa đến bạch cấp, vậy, chính mình như thế nào có thể thua kém đây? Muốn đuổi kịp bọn họ. Chính mình càng phải cố gắng gấp mười,gấp trăm lần.

Bạch sắc hỏa diễm dần dần từ nhiệt độ nóng chảy dần dần giảm xuống. Nương theo bạch sắc quang mang từ từ suy yếu. Minh sắc mặt cũng đã tái nhợt, từng giọt mồ hôi lớn nhỏ từ trên trán của hắn rơi xuống mặt đất.

Chính lúc này thì đột nhiên một cỗ khí tức ma pháp cường đại từ trung tâm bạch sắc hỏa diễm tràn ra. Chỉ là trong phút chốc bạch sắc hỏa diễm đã bị nó hoàn toàn xua tan, tử sắc tinh quang đã không thấy, bản thể huyễn lệ ám kim sắc cũng thay đổi nhan sắc. Chính lúc này hiện ra tại trước mặt mọi người. Chỉ là một cự hình đại pháo ngăm đen, thân pháo đen như mực thậm chí như thể nó thôn phệ tất cả ánh sáng chiếu vào không hề có chút quang mang loé lên, khí tức năng lượng mênh mông lúc này cũng đã hoàn toàn ảm đạm. Tất cả khí tức hoàn toàn ẩn vào bên trong. Đại pháo lúc này tựa hồ chỉ là một cục sắt thật lớn mà thôi.

Theo lẽ thường khi thần khí xuất thế thì phải có quang mang huyễn lệ cùng bàng đại khí tức mới đúng, ánh mắt của tất cả mọi người lúc này tràn đầy nghi vấn, Diệp Âm Trúc hỏi:

- Lỗ Tây Nặc trưởng lão đã thành công chưa?

Lỗ Tây Nặc ngơ ngác đứng tại chỗ, mà cũng không chỉ có Lỗ Tây Nặc cả ba vị trưởng lão khác đứng cạnh bên người hắn cũng đều ngây ngốc tại chỗ.

- Trưởng lão, chúng ta thành công rồi sao?

Tử cũng hỏi tới một câu. Dưới sự cố gắng hợp sức của nhiều người như vậy mà nói còn chưa thành công vậy sợ rằng ma đạo pháo sau này cũng vô pháp chú tạo thành công rồi. Lỗ Tây Nặc đột nhiên cười khổ một tiếng.

- Ta cũng không biết cái này có tính là thành công không. Hoặc là nói chúng ta đã thành công vượt bậc ngoài dự kiến rồi.

Cảm thụ được ánh mắt nghi hoặc của mọi người. Lỗ Tây Nặc bắt đầu giải thích:

- Dựa theo quy tắc chú tạo của Ải nhân tộc chúng ta. Tất cả vật phẩm đều có quang trạch(quang mang ánh sáng phát ra từ binh khí thì phải_thanhvuong) của chính mình, quang trạch càng tinh khiết huyễn lệ, thì vật chú tạo ra uy lực cũng càng lớn, tỷ như Diệt Thần nỏ chúng ta tặng cho Cầm Đế Diệp lĩnh chủ vậy, Diệt Thần nỏ thân mình lóe ra quang mang ám kim sắc đại biểu nó là thần khí cấp bậc. Ám kim sắc tinh khiết nhất tại trên thân cung của Diệt Thần nỏ hoàn toàn thể hiện điểm cực mạnh của nó chính là lực công kích. Trong lịch sử chú tạo của Ải nhân tộc ta chỉ có một kiện vật phẩm chú tạo ra thành hình cũng không có phát ra quang mang gì, tình cảnh lúc nảy cũng tương tự như vậy.

- Đó là cái gì vậy?

An Nhã tò mò hỏi.

- Cái này ta biết.

Địa Tinh bộ lạc Cổ Lỗ trưởng lão từ sau lưng Diệp Âm Trúc bước ra, lúc này nhiệt độ bên trong địa hoả dong lô đã giảm đi rất nhiều. Cổ Lỗ trên người lại có thủy thần thủ hộ khải giáp bảo hộ đã không còn quá e ngại với nhiệt độ lúc này, nhìn ánh mắt mọi người đang đổ dồn vào mình. Cổ Lỗ trầm giọng nói:

- Lúc trước Ải nhân tộc chú tạo kiện vũ khí nọ, địa tinh bộ lạc chúng ta cũng góp một phần công sức cho nên ta biết. Lỗ Tây Nặc trưởng lão! Nếu ta nói không lầm thì vật phẩm không có quang trạch theo lời ngài nói hẳn là Ải nhân tộc chí bảo Lôi thần chuy."

- Lôi Thần chùy?

Minh sửng sốt một chút, trên tay quang mang chợt lóe, một đầu tiêm chuỳ đã xuất hiện trong trong lòng bàn tay. Mãnh liệt thiểm điện lam tử sắc nhất thời đem địa hỏa nguyên tố trong không khí xua tan, bá đạo khí tức mênh mông tràn ngập mọi nơi, năng lượng ba động khổng lồ mỗi một lần thiểm điện lóe ra đều khiến cho mọi người xung quanh nổi lên sự thận trọng trong lòng. Lôi quang tinh thuần ở trên thân chùy lưu chuyển, cái này đâu phải là không có quang trạch đây!

Lỗ Tây Nặc nói:

- Mọi người không cần kỳ quái. Lôi Thần chùy trong lúc mới hiện thế quả thật không hề có xuất ra quang thải gì, nhưng điều này chỉ sảy ra khi hai thanh Lôi Thần chuỳ hợp cùng một chỗ. Đơn lẻ Lôi Thần chùy chỉ là thần khí mà thôi.

Diệp Âm Trúc trong lòng cả kinh.

- Trưởng lão, theo ý của ngài vật Ải nhân tộc chú tạo xong mà không có quang mang gì lóe lên, ngoại trừ phế phẩm ra thì cũng chỉ có một đáp án đó là cùng Lôi Thần chùy giống nhau đều là siêu thần khí sao?

Diệp Âm Trúc lời này vừa nói ra, toàn trường kinh hãi "siêu thần khí" đó là khái niệm gì? Thần khí đối với người thường mà nói chính là chí cao vô thượng rồi, trong nhận thức của các cường giả mà nói thần khí bất quá chỉ là công cụ mà thôi. Nhưng! Siêu thần khí thì không phải như vậy, thần khí được hiểu là khí cụ được thần từng sử dụng qua, mà siêu thần khí được hiểu là vũ khí được thần cung phụng, hai cái khái niệm này mà đem ra so sánh thì quả thật chênh lệch quá xa. Hiện giờ trên toàn bộ đại lục siêu thần khí đều chỉ là truyền thuyết mà thôi, siêu thần khí Lôi Thần chuỳ chính là như vậy có thể nói là độc nhất vô nhị. Thú nhân tộc Lôi Thần bộ lạc chỉ là bằng vào một nửa của Lôi Thần chùy có gia cố thêm một đặc thù ma pháp trận là có thể khiến cho loài người không cách nào công phá Lôi Thần chi chuy yếu tắc, nếu thật là một kiện siêu thần khí, thì uy lực có thể đạt tới mức độ nào đây!

Siêu thần khí. Ngay cả Diệp Âm Trúc trong mắt cũng lộ xuất ra quang mang ao ước. An Nhã đứng cạnh bên giọng đã có chút run run:

- Cái này, cái này thật sự là một kiện siêu thần khí sao? nếu thật sự là như vậy, Cầm Thành chúng ta còn phải sợ gì nữa đây? Lực lượng nào có thể trước mặt siêu thần khí đủ sức tranh phong đây? Trừ phi Pháp Lam giải trừ phong bế, nếu không Cầm Thành chính là chỗ tử vong của địch nhân, chỗ hủy diệt.

Lỗ Tây Nặc cười khổ một tiếng. Nói:

- Nếu thật là như vậy. Ta cũng đã không như thế này rồi, tổng thể mà nói, ta nghĩ cái này cũng không hội đủ điều kiện để trở thành một kiện siêu thần khí, bởi vì nó không hề có hạch tâm.

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút.

- Ngài định nói đến linh hồn của thần khí sao?

Lỗ Tây Nặc gật gật đầu, nói:

- Không sai, thần khí gì bên trong cũng đều có linh hồn. Siêu thần khí càng không ngoại lệ, làm một kiện siêu thần khí nó sở hữu linh hồn tuyệt không phải thần khí bình thường có khả năng so sánh được, chỉ có tinh hạch của thập cấp ma thú mới có thể kết hợp trên siêu cấp ma đạo pháo này.

- A…! Sao có thể như vậy.

Diệp Âm Trúc kinh hô một tiếng.

Phải là tinh hạch của thập cấp ma thú mới được? thập cấp ma thú ở đây cũng không phải không có nhưng bất luận là Tử hay là Minh, đó đều là trụ cột chính của Cầm Thành! Tinh hạch của bọn họ như thế nào có thể dùng tại trên đại pháo này? Nhưng là, nếu không có tinh hạch của thập cấp ma thú thì uy lực của siêu thần khí ma đạo pháo này sợ rằng còn không bằng một kiện thần khí bình thường.

"Ài …..!." Lỗ Tây Nặc thở dài một tiếng.

- Đều trách chúng ta mấy người quá tham rồi, trong quá trình chú tạo sử dụng tại liệu thật sự quá tốt, ngoại trừ cơ tọa ra, ma đạo pháo chủ thể bộ vị trọng yếu toàn bộ dùng kim cương tinh chú tạo mà thành. Toàn là kim cương tinh! Hơn nữa đã dung hỗn hợp ma ngân và khắc kim điêu khắc thành ma pháp trận, cùng với tất cả tinh mật cấu tạo bên trong cũng sử dụng tài liệu hi hữu, thậm chí tại bộ vị kết hợp chúng ta cũng đã dùng tới thần thánh cự long cốt nghiền thành cốt phấn, cái này cơ hồ là tối cao đẳng tài liệu trên đại lục tổ hợp cùng một chỗ, sinh ra hiệu quả so với trong tưởng tượng của chúng ta còn lớn hơn nhiều, cũng trực tiếp chú tạo thành mô hình của một kiện siêu thần khí. Chuẩn xác mà nói, đây là một kiện siêu thần khí không có hạch tâm.

Siêu thần khí không có hạch tâm? Diệp Âm Trúc cười khổ nói:

- Vậy cũng chính là vô pháp sử dụng kiện siêu thần khí này.

Lỗ Tây Nặc lắc lắc đầu, kiêu ngạo nói:

- Ải nhân tộc chúng ta làm ra ma pháp vật phẩm sao lại không cách gì sử dụng, mặc dù ma đạo pháo này chúng ta theo đuổi quá mức hoàn mỹ rồi. Nhưng! Cho dù không có tinh hạch của thập cấp ma thú làm hạch tâm, nó vẫn có thể sử dụng được, hơn nữa hiệu quả sẽ không so với chính thức siêu thần khí thấp hơn.

- Ồ…! Vậy phải như thế nào mới có thể sử dụng siêu cấp ma đạo pháo này đây?

Lỗ Tây Nặc nói:

- Muốn sử dụng nó, trước tiên phải là cung cấp cho nó đủ nguyên tố lực. Sở dĩ nói nó phải cần tinh hạch của thập cấp ma thú làm hạch tâm chủ yếu nhất chính là bởi vì chỉ có tinh hạch của thập cấp ma thú mới có thể thỏa mãn nó phát hoả, đồng thời rất nhanh hấp thủ ma pháp nguyên tố trong không khí tiến hành tái phát xạ. Nếu dưới tình huống bất kể tổn thất sử dụng tinh hạch của cửu cấp ma thú cũng không phải không thể. Nhưng là, mỗi một quả tinh hạch của cửu cấp ma thú chỉ có thể phát động một pháo. Là uy lực như thế nào chúng ta bây giờ cũng vô pháp ước đoán, nhưng căn cứ vào uy lực của siêu thần khí mà phán đoán, một kích của siêu cấp ma đạo pháo này ít nhất cũng sẽ tương đương với uy lực tổng hợp của hơn ba cái cấm chú. Đồng thời, trong thiết kế của Địa Tinh bộ lạc chỉ cần đem các ma đạo pháo này lắp đặt tại trên một toà núi cao thông qua khống chế sau khi chúng ta tại cả Bố Luân Nạp sơn mạch kiến thiết toàn phương vị khống chế hệ thống, uy lực của nó cùng khả năng phát xạ đủ để bao trùm khắp Bố Luân Nạp sơn mạch. Địch tại bất cứ hướng nào cũng đừng nghĩ chạy ra khỏi phạm vi công kích của nó.

Tinh hạch của cửu cấp ma thú! Một quả tinh hạch phóng ra một pháo. Diệp Âm Trúc không nhịn được cười khổ. Phải biết rằng một quả tinh hạch của cửu cấp ma thú đối với ma pháp sư mà nói đều là chí bảo, tại đấu giá hội tối thiểu có thể bán ra cái giá hơn một ngàn vạn kim tệ! Ma đạo pháo này nếu phát xạ cái giá cũng thật sự quá lớn, hỗn hợp của ba cấm chú. Một vài tử cấp ma pháp sư cũng đồng dạng có thể đạt tới, nhưng để giống ma đạo pháo này công kích phát xạ bán kính bao trùm khắp Bố Luân Nạp sơn mạch lại cơ hồ là không có khả năng.

Hít một hơi sâu, Diệp Âm Trúc bắt đầu nói:

- Xem ra, kể từ bây giờ cái siêu thần khí này chỉ có thể để chúng ta dùng làm một chiêu sát thủ. Trừ phi gặp phải nguy cơ cực độ, chúng ta quả thật không nên sử dụng nó. May mắn! bây giờ đạn pháo của chúng ta coi như sung túc, vài đầu cửu cấp cự long cũng có tinh hạch. Lỗ Tây Nặc trưởng lão, cũng phiền toái ngài cùng các vị đại sư Ải nhân tộc đem siêu cấp ma đạo pháo này lắp đặt tại trên một ngọn núi cao nhất trong Bố Luân Nạp sơn mạch của chúng ta. Trước trang bị một quả tinh hạch của hắc long làm hạch tâm, như vậy có thể tùy thời phát động rồi. Nếu có thể nói, hệ thống khống chế toàn phương vị có thể cùng đại pháo này kết hợp cùng một chỗ cũng tiện cho chúng ta tiến hành khống chế.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện