- Hứa Nam Giang, tu sĩ tạp đan bên trong hạ viện là do ngươi đưa vào phải không? Bạch Sơn Quân nhìn thấy Hứa chấp sự, vốn đang tức giận không chỗ phát tiết, nói.

- Người này hung cuồng bá đạo, là kẻ cực kỳ vô lễ, Xích Thủy Đan Khê phải chuẩn bị cho cuộc thi sáu đạo, sao có thể cho phép kẻ không biết lễ phép, không hiểu quy củ như thế tồn tại, trước mặt bao nhiêu người mà hắn cũng dám ra mặt chống đối lão phu, thậm chí còn ra tay, đúng là tức chết ta rồi, ngươi còn giữ hắn ở đây làm gì, nhanh trục xuất hắn đi!

- Là tu sĩ tạp đan họ Phương sao?

Hứa chấp sự nghe xong lời đó, cũng hơi ngẩn người ra, sau đó cau mày nói.

Người này được sắp xep vào hạ viện hơn một tháng, chưa từng oán giận, thành thật làm việc, bị người khác chỉ trỏ vẫn nén giận, ta đang nghĩ có nên đưa hắn đến trung viện, sao lại trêu chọc đến ngươi?

- Rất tốt?

Bạch Sơn Quân nghe xong càng giận.

- Hắn không làm chuyện mà lão phu giao cho, ta dạy dỗ hắn hai câu thì hắn nhảy lên chống đối ngươi còn nói hắn rất tốt? Nếu không phải đây là Xích Thủy Đan Khê, phải dựa theo quy định của Tiên Minh, lão phu đã đánh một chưởng giết chết hắn rồi, Hứa Nam Giang, người là do ngươi mời vào, lão phu đành phải hỏi tội ngươi, nhanh trục xuất han đi, nếu không lão phu không nguoi được cơn giận này ..

Nghe được một hơi muốn "Trục xuất ra ngoài", Hứa chấp sự nhịn không được nhíu mày lại, từ xưa đến nay hắn biết ông lão này không có bản lĩnh lớn, nhưng lại thích sĩ diện, trong lòng hắn hơi không kiên nhẫn, nở nụ cười nhàn nhạt, nói.

- Lời này của Bạch lão nói sau rồi, tu sĩ tạp đan kia cũng không kém, sao vì một lỗi nhỏ mà trục xuất hắn được?

Nói xong hắn thở dài, nói tiếp.

- Lại nói, hắn là Tử người Tiêu động chủ đề cử đến, không nhìn mặt tăng cũng phải nể mặt phật chứ?

- Ngươi ...

Bạch Sơn Quân lập tức nghẹn lời, không biết nên cãi lại thế nào, dừng một chút hắn mới căm giận quát lên.

- Tử Tiêu động chủ thì sao, dù là người Tử Tiêu động chủ đề cử cũng phải nói đạo lý chứ, các ngươi đều sợ hắn, lão phu đây không sợ ...

Hứa chấp sự cười nói.

- Nếu như vậy, ngươi tự mình đi tìm hắn là được!

Nói xong thì nói chuyện với mấy người kia, làm lơ Bạch Sơn Quân bên cạnh.

Trong lòng hắn vẫn đang cười nhạo.

- Một kẻ miễn cưỡng là tu sĩ xích đan, lại dám tìm đại đan sư tứ văn đan phẩm màu trắng lý luận à?

- Đan thanh, ra lò!

Đối với chuyện bị Bạch Sơn Quân quấy nhiễu, Phương Nguyên hoàn toàn không để trong lòng, hắn nhanh chóng quay về trong phòng, xem xét lò đan dược quan trọng kia. Thật ra bây giờ hắn cũng có cảm giác phiền phức, nghĩ có nên lộ ra chuyện hắn kà Tử Đan không, nhưng Phương Nguyên nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ này. Mặc dù bây giờ sẽ gặp phải một số phiền phức, nhưng những phiền phức này lại dễ giải quyết, nếu như cảnh giới Tử Đan lộ ra ngoài, sẽ có càng nhiều phiền phức hơn, đoán là không dễ giải quyết.

Cảnh giới Tử Đan quá hấp dẫn ánh mắt người khác, mọi hành động sẽ bị theo giõi, thậm chí là lợi dụng, bay giờ mình vẫn có thể tự do học đan thuật trong Xích Thủy Đan Khê, nếu phẩm chất Tử Đan lộ ra ngoài, vậy sẽ trở thành hi vọng xa vời, mặc dù có thể lúc đó sẽ có nhiều cơ hội hơn, nhưng cũng trộn lẫn nhiều thứ trong đó.

Đến lúc đó, nếu học đan đạo của đối phương, chính là ghi nợ nhân quả với người đó, khó mà rõ ràng được, nhưng hắn học của Tử Tiêu động chủ thì khác, mặc dù có nhân quả, nhưng là do hắn muốn, hắn tự mình nói với Tử Tiêu động chủ rang han muốn trả ơn, nếu ngược lại Phương Nguyên nói mình là tu sĩ Tử Đan, Tử Tiêu động chủ sẽ dễ dàng truyền dạy đan pháp cho hắn như vậy sao?

Vì vậy, ít nhất trước khi mình học xong đan dược mới có thể lộ ra, cứ như vậy

đi ..

Vừa nghĩ, hắn ý thức được lửa trong lò luyện đan dần dần tắt, Phương Nguyên nhẹ nhàng thở ra một hơi, cả người căng thẳng, hắn mở lò luyện đan ra, từ trong đó lấy ra một viên đan dược lớn bằng hạt long nhãn, ngoài trắng trong hồng như một cục mỡ đông ...

Hắn lấy viên đan dược kia, đặt vào một cái giá nhỏ bên cạnh.


Phương Nguyên đối chiếu với ghi chép trên đan phương, nó hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn, sau khi làm xong, hắn cẩn thận lấy một chiếc cân hoàng kim nhỏ ra, thả viên đan dược lên cân: Nặng một lượng hai tiền chín phần sáu ly!

Giống như trên ghi chép của đan phương, sau khi Tuyết Tham Hoàn ra lò, nặng một lượng hai tiền chín phần sáu ly!

- Đã xong!

Phuong Nguyen tho nhe mot hơi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện