Nói đến những lời này, hắn ngẩn đầu, nhìn về phía gương đồng trong không trung. 

 Ánh mắt của hắn cũng thông qua gương đồng, nhìn thấy vẻ mặt của Kim lão thái quân. 

 Chuyện bản thân có Thiên Diễn Chi Thuật, đương nhiên không thể để người bên ngoài biết được, bởi vậy Phương Nguyên lôi Thái Hoa chân nhân đã qua đời ra làm người chịu tội thay. Về góc độ nào đó cũng xem như thay Thái Hoa chân nhân trả đũa? 

 Chẳng qua, trả đũa này cũng chơi lớn quá rồi… 

 - Thằng nhóc chơi ta… 

 Kim lão thái quân thấy Phương Nguyên trong bí cảnh nhìn sang, ảnh chiếu chân thân, giống như cùng nàng nhìn thẳng. 

 Bằng vào tu vi Nguyên Anh hơn ngàn năm này, trong một khắc này vậy mà không thể ổn định tâm tình, cả người đều ngây ra như phỗng, môi run rẩy, bàn tay cũng run run theo. Không biết qua bao lâu nàng mới bỗng nhiên thất thanh kêu to lên, đứng mạnh dậy. 

 Khó có thể hình dung biểu tình trên mặt nàng lúc này, vẻ mặt tràn ngập do dự, khiếp sợ, hoang mang, còn có vẻ hối hận không thể che giấu cũng không có cách nào che giấu. Nàng ngơ ngác nhìn hư ảnh trong hư không, thế mà không để ý đến ánh mắt của người chung quanh, trực tiếp kêu lớn lên: 

 - Không có khả năng, pháp thuật lão thân thôi diễn ngàn năm cũng không được, phế nhân Thái Hoa chân nhân kia làm sao có thể thành công… 

 Người chung quanh bị điên cuồng của Kim lão thái quân dọa sợ, đều nhìn sang. 

 Nghĩ thầm tinh lực của lão thái thái này cũng quá dồi dào rồi, trong thời gian ngắn ngủi một ngày không biết đã tức giận bao nhiêu lần rồi? 

 Mà sau khi nghe lời nói của Kim lão thái quân, trái lại nhất thời cảm thấy trò này thật con mẹ nó càng ngày càng phấn khích. Cũng khó trách bộ dáng của Kim lão thái quân này giống như gặp quỷ, việc này đổi lại là ai phỏng chừng vào thời điểm này cũng không thể kiềm chế… 

 Thế cục này vốn chính là Kim gia dựa vào lôi pháp trêu chọc lòng người, kết quả chuyện xưa bị người khác bại lộ, ai có thể nghĩ đến biến hóa của sự tình này. Chỗ dựa của Kim gia chính là tà pháp, mà lôi pháp chân chính vậy mà ở trong tay người ta? 

 Kim lão thái quân đương nhiên không muốn tin tưởng lôi pháp chân chính kia đã sớm bị Thái Hoa chân nhân thôi diễn ra, lại còn đã truyền lại cho Phương Nguyên từ lâu. Một chữ cũng không tin, nếu lôi pháp này có thể thôi diễn ra dễ dàng như vậy, nàng cần gì phải mạo hiểm, cần phải dùng tà pháp kia bù đắp cho lôi pháp nhà mình? Nhưng cố tình, nàng không tin cũng không được, bởi vì sự thật hiện giờ hiện ra trước mắt nàng… 

 Khí cơ của một thân Phương Nguyên hiện giờ vô cùng sung túc, tu vi dồi dào, tự nhiên không có khả năng là lôi pháp không trọn vẹn có thể đạt tới, lại càng không phải là bộ dáng héo úa sau khi thi triển tà pháp giải quyết vấn đề. Đáp án duy nhất có thể kết luận chính hắn tu lôi pháp chân chính! 

 - Lão thái quân, việc tu hành này chính là dựa vào thiên phú! 

 Ngay cả Thái Hư tiên sinh, vào thời điểm này cũng không nhịn được xoay đầu, nhìn Kim lão thái quân nói: 

 - Lúc trước vị Thái Hoa kia đến Kim gia các ngươi cầu pháp, nếu có thể tu thành Thiên Đạo Trúc Cơ, tự nhiên cũng không phải người bình thường. Hắn bị chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn làm khó nhiều năm như vậy, có thể thôi diễn ra lôi pháp chân chính cũng không phải chuyện kỳ lạ. Chỉ là đáng tiếc, thật đáng tiếc a, Kim gia các ngươi… 

 Thái Hư tiên sinh cũng không nói đáng tiếc cái gì nhưng người chung quanh đều nghe hiểu rồi. 

 Phương Nguyên tu luyện không thể nghi ngờ chính là lôi pháp chân chính, nhưng bằng vào một giới Trúc Cơ của hắn không có khả năng thôi diễn ra… 

 Giải thích duy nhất chính là Thái Hoa chân nhân kia khi còn sống thôi diễn ra? 

 Sau đó Thái Hoa chân nhân để cho truyền nhân của người hắn đến đây, không phải vì cầu pháp mà là vì muốn xem chuyện cười của Kim gia? 

 Nghĩ đến Kim gia làm khó dễ lúc người ta đến cầu pháp, kết quả hiện tại chính là gì? 

 ….. Bàn tay tự cầm đá đập vào chân mình? 

 Không biết có bao nhiêu người càng xem càng vui vẻ! 

 - Đi, nhanh đi, các ngươi đều đi vào đi! 

 Kim lão thái quân lúc này đã hoàn toàn không để ý đến lời nói của Thái Hư tiên sinh, nhưng vẻ mặt tràn ngập hoảng sợ, đều hơi lo lắng, hét lớn với một người Kim gia bên cạnh: 

 - Ngươi tiến vào trong bí cảnh đi, giành lấy bí pháp kia, nhất định phải đoạt được! 

 - Đi tìm hắn… tìm hắn, bất luận trả giá lớn gì cũng phải đoạt vào tay quyển lôi pháp kia! Nói cho hắn, chỉ cần hắn giao ra quyển lôi pháp cuối cùng cho Kim gia, hết thảy hận cũ đều xí xóa. Bất luận hắn chọc phải họa gì, lão thân cũng không so đo cùng hắn… Hắn nếu đáp ứng, lão thân còn có thể đưa nửa Thiên Lai Thành cho hắn! 

 Nghe được tiếng hét lớn này của Kim lão thái quân, mọi người chung quanh sợ hãi rụt đầu, cũng không dám thở mạnh. 

 Thậm chí các tu sĩ tiên môn chung quanh lúc này cũng bị cảm xủa nàng ảnh hưởng, nhưng cũng không dám lớn tiếng cười nhạo. 

 Chẳng trách Kim lão thái quân lo lắng như thế, thật sự là bởi vì đạo thần pháp kia quá mức quan trọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện