Trong thiên địa, nhất thời vắng vẻ, sau khi trầm tư suy nghĩ, ánh mắt đám tu hành trong ngoài bí cảnh nhìn thiếu niên thanh bào kia chỉ còn buồn bực. Chuyện đã kết thúc rồi, thiếu niên kia vẫn ngồi bên cạnh kim trụ là đang định làm gì… 

 Đường tu hành đã đứt, ngươi nên cân nhắc rời đi nhanh chóng mới đúng chứ… 

 ... ... 

 - Việc này không đơn giản… 

 Lúc này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên ngọn núi thấp, nhờ hai người Tôn quản sự và Quan Ngạo giúp hộ pháp, trong lòng chỉ có một ý niệm. Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong nội tâm, pháp quyết chư bàn của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn xẹt qua trong đầu hắn, từng câu từng chữ, pháp môn chư bàn, không thiếu một chữ nào, vào lúc cuối cùng, nhớ đến lời Đệ Thập Tổ Kim gia nói cho hắn. 

 - Thì ra, Thái Hoa chân nhân là gặp phải vấn đề này… 

 - Thì ra xuất hiện vấn đề này là nguyên nhân… 

 Sau khi xâu chuỗi mọi chi tiết, hắn liền trầm tư, bắt đầu tăng tốc thôi diễn. 

 Trước đây hắn không thể thôi diễn là bởi vì hắn không biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Hắn chỉ dựa theo thói quen bình thường, phát hiện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, từ lúc tu luyện ra đạo lôi linh thứ nhất, lại kết thành Tử Đan, đều là một quá trình hiệu suất cao mà huyền ảo mà thôi! 

 Hiện giờ thôi diễn tựa như chơi cờ, chỉ tính mười bước đầu, tự nhiên không thể nhìn thấy cạm bẫy sau mười bước. Nhưng hiện giờ đã khác, hắn biết chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn. 

 Tới lúc này, lại một lần thôi diễn, điều chỉnh con đường tu hành trước, sau đó mới giải quyết tai họa ngầm là được rồi… 

 Kim gia nghĩ rằng Phương Nguyên đến cầu quyển lôi pháp cuối cùng, kỳ thật Phương Nguyên càng quan tâm vấn đề thật sự là cái gì… 

 Dù sao hắn có phương pháp thôi diễn mạnh nhất thế gian… Thiên Diễn Thuật! 

 Khi tâm niệm hắn chuyển động, vô số ý niệm mạnh mẽ xuất hiện trong đầu… 

 - Nếu sau khi kết đan, phản phệ tự thân, đạo nguyên không xong, hẳn chính là đan phẩm rất cao, căn cơ lại không đủ. Càng tu hành, đan cơ tự thân càng không thể gánh vác áp lực này, cuối cùng làm cho tu vi tự thân như lầu cáp sụp đổ trong khoảnh khắc trên không… 

 - Tà pháp Kim gia dùng kỳ thật là tiêu ma phong mang của lôi pháp… 

 - Nhưng như vậy, tất nhiên sẽ tác dụng chậm, thoạt nhìn cũng là kết thành Tử Đan. Nhưng trên thực tế, trên con đường tu hành về sau sẽ càng vô lực. Giống như Kim lão thái quân, mọi người đều nói nàng vất vả cả đời vì Thiên Lai Thành, đến nỗi tu hành phân tâm, cuối cùng khi bước đến cánh cửa Nguyên Anh liền rớt khỏi con đường thành tiên. Nhưng trên thực tế, căn bản bởi vì nàng dùng tà pháp kết đan, đã sớm áp chế phong mang lôi pháp. Bởi vậy, nàng nhất định không có khả năng tiếp tục đi trên con đường thành tiên… 

 - Mà ta muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể suy xét nhiều hơn… 

 - Phải kết thành Tử Đan, còn không được áp chế phong mang, lại càng không thể để phong mang của nó quá dồi dào, ngược lại tổn thương bản thân… 

 - Đây quả thực chính là… 

 - … Rất đơn giản! 

 Suy nghĩ trong lòng rất nhanh rõ ràng đến cực điểm, lực chú ý của Phương Nguyên tập trung tại quyển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cuối cùng. 

 - Ta lúc trước từng thôi diễn, quyển lôi pháp này, kết thành Tử Đan cũng không thành vấn đề. Nhưng tầm nhìn vẫn còn thiển cận, tu vi cũng không đủ, không có cách nào thôi diễn ra đường dài. Nhưng thông qua kinh nghiệm của người Kim gia, ngược lại biết được con đường phía sau là gì, thì có thể chuẩn bị từ trước. Phương pháp duy nhất có thể giải quyết vấn đề này là phải chuẩn bị tốt tất cả lúc vẫn còn là Trúc Cơ. 

 Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong lòng cũng sắp xếp lại những suy ngẫm lúc trước. 

 - Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết… 

 Một trận đại chiến ở bí cảnh Kim gia như hiện giờ, hắn đã ép buộc Kim gia cúi đầu, giao lôi pháp cho hắn. Mặt khác, còn có thể ma luyện tu vi của chính mình. Dù sao, trước khi đến Kim gia, quái mộng về Nam Hải hắn từng mơ thấy, thật sự là đáng sợ, ma loại Lữ Tâm Dao gặp ở Ô Trì Quốc cũng tạo áp lực thật lớn với hắn, khiến hắn muốn thăng cấp bản thân. 


 - Vấn đề kia thì đơn giản, thậm chí cũng không cần vận dụng Thiên Diễn Thuật đã có thể hiểu được… 

 “… Ta nên lần nữa tiếp tục đánh thức Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của chính mình!” 

 Ý niệm này bay xẹt qua trong đầu, Phương Nguyên đột nhiên hít thở dồn dập. 

 Lúc này vô luận là trong ngoài bí cảnh đều có vô số người nhìn, không biết hắn ngồi xếp bằng ở nơi đó là muốn làm cái gì. Có rất nhiều người đều nghĩ hắn là bị chuyện này đả kích, đang cố gắng bình thần tĩnh khí, ôn dưỡng đạo tâm, tránh bị những chuyện này ảnh hưởng…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện