Nhìn Uẩn dưỡng dược tề trên tay, McCarthy mờ mịt há miệng thở dốc, có chút phản ứng không kịp… Mấy thứ này, bao nhiêu tiền? Là ai cho bọn hắn? Hắn vô cùng tò mò, nhưng trong hòm không có bất luận cái gì có thể cho người ta biết được thuốc này từ đâu tới.

Mấy ngày nay, trên mạng đều đặn bán mỗi ngày 10 lọ một lô, nếu có người trả tiền mua được, liền đem chuyển phát nhanh nặc danh tới…

Điều này làm cho mọi người xác định người bán ra đang ở trên tinh cầu này, nhưng không tìm không thấy đối phương, bởi vì mỗi lần lại không giống, vẫn đều cho người máy ngụy trang tới.

Trên mạng cũng có người đề nghị cấm gửi nặc danh, nhưng lập tức bị dân tình phản đối. Không nặc danh, sau này người nọ không bán dược tề nữa thì sao? Tóm lại, Uẩn dưỡng dược tề sẽ được người máy chuyển phát nhanh nặc danh tới, cái đó ai cũng biết, nhưng bọn họ căn bản không mua được, sao lại gửi tới chỗ họ?

“Chúng ta lấy được Uẩn dưỡng dược tề.” Tonia nói, vừa dứt lời, lấy một chai uống cạn.

McCarthy lúc đầu có mờ mịt, sau phản ứng lại: “Đúng vậy, chúng ta có được rồi.”

Bọn họ không có mua, lại nhận được cái này, rõ ràng có người khác ký cho, mà người đó… Bọn họ đều nghĩ tới Grinton (Faun: “Lũ bất hiếu! Là ta, là ta chứ!”)

Grinton kia thật thần bí, lần trước còn lấy ra một viên thuốc kỳ lạ…

“Loại dược tề này hương vị rất giống viên thuốc kia… McCarthy, ngươi nên gọi điện báo cho người khác tin tốt này đi.” Tonia lại nói. Loại thuốc này chắc đến hơn phân nửa là Grinton bán ra, mà bọn họ tuyệt đối phải giữ bí mật. Biện pháp giữ bí mật tốt nhất là nói rằng chính bọn họ đã mua được Uẩn dưỡng dược tề.

“Đây là tin tốt, ta hẳn phải báo cho người khác!” McCarthy nở nụ cười, lấy ra máy liên lạc bắt đầu gọi cho bạn tốt: “Người anh em, ta lấy được Uẩn dưỡng dược tề rồi! Chị dâu ngươi được cứu rồi!”

Ngay từ đầu có vài người cũng mua được liền công khai việc này, những sau bị cưỡng bức lợi dụng mua lại Uẩn dưỡng dược tề trong tay xong, cho dù có cũng không nói cho người khác biết, cho nên dù bọn họ nói mình giành giật được từ trên mạng cũng không ai nghi ngờ.

McCarthy hưng phấn liên lạc, Tonia cũng uống tiếp một chai lại một chai, mang 10 bình đều uống cạn.

Uẩn

dưỡng dược tề kia có cũng không dám nói người khác biết, trên cơ bản đều là tính toán đem lưu trữ, nhưng Tonia đem uống hết, người ngoài biết cũng chẳng làm gì được.

Rất nhiều người đến chúc mừng Tonia, còn có người của bệnh viện tới khám sức khỏe cho nàng… Trong lúc nhất thời, căn phòng rách nát của McCarthy trở nên vô cùng náo nhiệt, chai hòm đựng Uẩn dưỡng dược tề cũng bị vài người bỏ tiền hốt luôn.

Tới tối, chỗ McCarthy mới bớt người, nhưng trên mạng lại náo nhiệt lên, báo cáo thân thể Tonia đã được tung lên rồi.

Uẩn dưỡng dược tề ngoài tác dụng an thai còn có thể điều dưỡng thân thể!

Tuy răng thân thể Tonia vẫn còn yếu, nhưng so với trước tốt hơn rất nhiều… Nhất thời có rất nhiều người hâm mộ Tonia, không đơn giản vì nàng có được Uẩn dưỡng dược tề mà còn vì trượng phu của nàng mua được liền không chút do dự cho nàng ăn, mà không tìm thê tử khác… Thân thể nàng thực quá yếu, dù ăn Uẩn dưỡng dược tề cũng không có khả năng lại lần nữa gánh trách nhiệm mang thai sinh hài tử.

Lúc ảnh chụp Tonia truyền bá tràn ngập trên mạng, Faun đang cùng Nhậm Sinh thử nghiệm giá cơ giáp mà Faun

dồn hết tâm huyết làm ra.

Bên trong cơ giáp là đủ các loại linh kiện vũ khí, Nhậm Sinh muốn thay đổi cũng phải chờ, nhưng bên ngoài thì khác.

“Màu đỏ là do Chapman muốn nên muốn đổi sao? Đỏ rực tuy có chút diễm lệ, nhưng ta thấy xanh lục hay vàng đất cũng rất đẹp, chúng ta kết hợp thử xem?” Nhậm Sịnh nhìn cơ giáp tính toán, mầm của cậu màu đỏ, nhưng lớn lên quen thuộc với màu vàng của đất và màu xanh của lá rồi, cũng hiểu hai màu này rất ưa nhìn (vâng, mọi người có thể tưởng tượng màu vằn trên quần áo bộ đội đặc công).

Faun khóe miệng co rút, có chút chịu không nổi mắt thẩm mỹ của Nhậm Sinh, cơ giáp cao lớn cỡ nào chứ? Trên mạng thì còn có người biến cơ giáp thành tác phẩm nghệ thuật, nhưng ngoài đời chẳng ai muốn làm hư chúng cả, phối màu cũng phải thật tốt.

Vàng đất phối xanh lúc còn vẽ thành hoa văn? Đây là đồ vật gi? Sâu lông sao? (cái con đó bò trên lá Nhậm Sinh không phải cũng trở nên đáng yêu sao? ><) Lúc trước làm cơ giáp này là muốn nó trở thành đệ nhất cơ giáp ở Nhược Á, trút xuống vô số tâm huyết, hiện tại, người này còn muốn vẽ hoa văn lên… “Không thì phía dưới màu vàng đất, phía trên xanh lục vậy?” Nhậm Sinh chú ý tới biểu tình kỳ quái của Faun, khoa tay múa chân một chút chỉ eo cơ giáp (–|||). “Đây là phương pháp tìm kiếm cái lạ đến cỡ nào rồi? Hắn thật sự không nên vì cảm kích mà hỏi sở thích của đối phương… Faun nhịn không được có chút hối hận, trực tiếp mài sạch màu đỏ biến thành ngân bạch. “A Nhâm, cơ giáp có thể đổi thành kim sắc (giống như khối vàng khổng lồ ấy nhỉ?), một vài bộ phận sơn màu lục được không?” Triệu Lăng Vũ chỉ chỉ một vài chỗ nhô ra nho nhỏ, bình thường cơ giáp màu ngân bạch, những chỗ này sẽ dùng hồng sắc linh tinh để làm đẹp. “Được.” Nhậm Sinh đồng ý ngay tắp lự. “Về phần dùng cái gì kim sắc lục sắc, cơ giáp có muốn vẽ hoa văn linh tinh gì hay không, chi bằng cứ giao hết cho nhân viên thiết kế đi.” Màu vàng Nhậm Sinh chọn quả thật khỗng dễ nhìn cho lắm. “Được.” Nhậm Sinh lại gật đầu. Faun nhin Nhậm Sinh ngoan ngoãn xác nhân, hơi kính nể nhìn Triệu Lăng Vũ, không nghĩ tới Nhậm Sinh còn có thể ngoan như vậy. Triệu Lăng Vũ cũng nghiêm túc nhìn hắn: “A Nhậm không phải loại người không tiếp thu ý kiến của người khác, nếu cảm thấy chỗ nào không ổn, ngươi phải trực tiếp nói cho em ấy biết, em ấy sẽ sửa.” Người khác không nói. Nhậm Sinh đương nhiên không biết hành vi của mình có chút quái dị. Nghe Triệu Lăng Vũ nói xong, Faun có chút hổ thẹn, vừa rồi hắn không hài lòng với ý tưởng của Nhậm Sinh, nhưng cố tình không nói còn oán thầm, thật sự lòng dạ có chút hẹp hòi. “Em làm không tốt chỗ nào sao?” Nhậm Sinh băn khoăn nhìn Triệu Lăng Vũ: “Vừa rồi lúc dùng cơ giáp, hình như có sai sót, những vũ khí đó em còn chưa thuần thục, thiếu chút nữa mất phương hướng, em sẽ cố gắng hơn, tranh thủ luyện tập.” (thương ghê chưa) “Ngươi làm rất tốt. Trước ta còn nghĩ ngươi không lượng sức mình, giờ xem ra là đánh giá thấp ngươi rồi.” Faun vội vàng nói, Nhậm Sinh lần đầu dùng cơ giáp này đã có thể làm được các động tác như vậy thật sự là một thiên tài! Năm đó nếu hắn làm cơ giáp cho một thiên tài như vậy, có lẽ còn làm ra tốt hơn thế này không biết chừng… Không, hiện tại cũng chưa muộn! Faun đột nhiên tràn ngập ý chí chiến đấu, hắn nhất định phải thiết kế một cái cơ giáp tốt nhất! Chapman lúc trước thật chờ mong cơ giáp này, sau lại ngoài ý muốn không có được, hiện tại, hắn liền đem cơ giáp này cho kẻ thù của tên kia! Faun nhất thời tâm trạng tốt hẳn lên, không nghĩ rằng quay người lại liền nhìn thấy Triệu Lăng Vũ đang xem tin tức từ con gái mình. h =================
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện